Lộc Đỉnh Ký

Chương 199




Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi bụng bảo dạ :-Nhãn quan của mụ già này thật là ghê gớm! Mụ biết cả tên môn họccủa mình.Gã nghĩ tới người ta nhận ra công phu "thần hành bách biến" thì hiển nhiêngã đã luyện công phu này được đến nơi. Trong lòng lấy làm đắc ý gã vừa cười vừahỏi lại :Công phu "Thần hành bách biến" gì đâu? Tôn giả bảo tại hạ biết công phu"Thần hành bách biến" ư?Mụ già đáp :-ồ cử động của ngươi chó nhảy không ra chó nhảy, cua bò chẳng giống cuabò, mà cũng gọi là "Thần hành bách biến" được ư?Vi Tiểu Bảo ngồi dậy nói :-Cái đó tự miệng tôn giả nói là "Thần hành bách biến", chứ có phải tại hạ nóiđâu? Tại hạ chẳng biết nó là "Thần nảy bách biến" hay "Thần bò bách biến"Hán tử bệnh hoạn vỗ tay cười nói :-Ngươi đã hiểu thần nhảy, lại biết cả thần bò. Ha ha! Thú quá nhỉ?Hắn cúi xuống điểm vào lưng Vi Tiểu Bảo.Vi Tiểu Bảo cảm thấy một luồng nhiệt khí nóng bỏng thấu vào trong thân thể.Hạ bàn tê chồn lập tức trở lại linh hoạt. Gã đứng dậy nói :-Bản lãnh giải huyệt của ngươi thật cao minh.Hán tử bệnh hoạn nói :-Ngươi hãy bò lẹ đi! Bò thành trăm cách biến hoá, rồi biến thành rùa bò, cócbò. Có như thế mới đáng gọi là "Thần bò bách biến".Vi Tiểu Bảo đáp :-Ta không hiểu "Thần bò bách biến". Nếu ngươi biết thử bò cho ta coi.Hán tử bệnh hoạn nói :-Ta cũng không hiểu. Có điều gia gia ta thường nói những bực võ học đại sưkhông những chỉ học nghệ thuật của người ta mà còn phải sáng chế ra những côngphu mới mẻ, dựng lên một môn phái độc lập mới xứng đáng hai chữ "Đại sư".Gã quay sang hỏi ông già :-Gia gia ơi! Tự cổ chí kim chưa từng được có môn "Thần bò bách biến" phảikhông?Ông già chau mày lắc đầu.Vi Tiểu Bảo lại nói :-Ngươi là võ học đại sư. Hiện trong thiên hạ chưa có môn võ công này, vậyngươi nên sáng chế ra để lập thành môn phái kêu bằng "Thần Ba Môn".Gã chưa dứt lời thì bị bà già phóng cước đá vào đít một cái. Đồng thời nghemụ quát mắng :-Không được nói nhăng nói càn.Mụ đưa mắt lườm nguýt cậu con, sắc mặt lộ vẻ lo âu. Mụ sợ cậu con nghe cáimồm lém lẩu của thằng nhỏ rồi đòi sáng lập ra môn "Thần bò bách biến" gì gì đó.Mụ không muốn con mình nghĩ đến chuyện này nữa, liền hỏi Vi Tiểu Bảo :-Tên họ ngươi là chi? Sư phụ ngươi là ai?Vi Tiểu Bảo tự nhủ :-Võ công của hai lão yêu quái và một tiểu yêu quái... nói là trung yêu quáithì phải hơn, đều rất cao cường, lão gia không địch nổi. Người ta có câu "Bậc hảohán không chịu cái thất bại trước mắt". Vậy lão gia phải lừa gạt bọn chúng mớiđược. Lão gia mà giả mạo làm bằng hữu của Ngô Tam Quế thì chắc bọn chúngkhông dám làm khó dễ với mình nữa.Gã liếc mắt ngó Ngô Chi Vinh, chợt động tâm cơ, liền đáp :-Tại hạ họ Ngô, tên gọi Chi Vinh, ngoại hiệu là Hiển Dương, người huyện CaoBưu, phủ Dương Châu. Con mẹ nó! Chẳng bao lâu bá phụ của tại hạ là Bình TâyVương sẽ đánh tới Bắc Kinh. Nếu các vị đắc tội với tại hạ thì Bình Tây Vương sẽkhông nể đâu.Gã nói mấy câu này bằng thổ âm Dương Châu.Hai vợ chồng lão già và hán tử bệnh hoạn đều rất đổi ngạc nhiên đưa mắtnhìn nhau.Hán tử bệnh hoạn nói :-Láo khoét! Bình Tây Vương làm gì có hạng diệt tử như ngươi?Vi Tiểu Bảo đáp :-Sao ngươi dám bảo ta láo khoét? Ngươi không tin thì cứ đem việc nhà BìnhTây Vương ra mà hỏi, hễ ta đáp sai một câu thì ngươi cứ việc giết ta đi là xong.Hán tử bệnh hoạn hỏi :-Phải lắm! Ta hỏi ngươi : Bình Tây Vương thích nhất thứ gì?Vi Tiểu Bảo đáp :-Ngươi hỏi thứ gì phải chăng là nói về người? Người mà bá phụ ta thích nhấtngày trước là Trần Viên Viên. Sau nầy Trần Viên Viên lớn tuổi rồi, bá phụ tathương yêu một mỹ nhân kêu bằng "Tứ diện Quan Âm". Hiện giờ lão đại nhân lạisủng ái nhất người đẹp mang ngoại hiệu "Bát diện Quan Âm".Hán tử bệnh hoạn nói :-Ta hỏi người Bình Tây Vương thích nhất thứ gì tức là đồ vật chứ không phảingười.Vi Tiểu Bảo đáp :-Bình Tây Vương có ba món bảo bối mà lão nhân gia thích nhất thì một là tấmda bạch lão hổ, hai là viên hồng bảo thạch lớn bằng quả trứng gà, ba là tấm bìnhphong bằng đá Đại Lý có vân vẽ hình lão hổ.Hán tử bệnh hoạn cười khanh khách nói :-Quả nhiên là ngươi biết rõ thật. Hãy coi đây!Hắn cởi khuy áo, tay trái nắm lấy vạt áo trường bào phanh ra ngoài để lộ tấmáo cừu bên trong. Tấm áo cừu này nền đen lông trắng, bằng da bạch hổ chế ra.Vi Tiểu Bảo rất lấy làm kỳ hỏi :-Ô hay! Đây là da con bạch hổ, món bảo bối thứ nhất của Bình Tây Vương.Sao ngươi.
data-ad-slot="8346126209">