Lỡ Yêu Anh Họ Là Lão Đại Hắc Bang

Chương 108: Cao Lãnh Khang bất nhã




Chiếc máy bay hạ cánh tại sân bay riêng của gia tộc nhà Mark.

Tất cả đã trở lại và đặt chân lên mặt đất.

Từ cách đó không xa, những chiếc xe của gia tộc Mark đã đợi sẵn ở đây để đón mời vị khách quý mà gia chủ mời đến.

Một cô gái trong bộ váy xoè dài đến mũi chân, dáng vẻ vô cùng thanh cao, từng đường nét trên gương mặt đều hiện hữu vẻ gợi cảm đến khó cưỡng, làn da rám nắng với đôi mắt nâu mê hoặc.

Vẻ gợi cảm phải gọi là đặc trưng trên người của cô gái này.

Maria lịch sự bước đến, cô dùng đôi mắt nâu xinh đẹp hiếu kì nhìn người đàn ông đứng đầu.

Cô không ngờ người đàn ông trước mặt lại có một khuôn nét kinh diễm đến vậy, tưởng chừng những người lãnh đạo trong giới đều có khuôn vóc già dặn nhưng nhan sắc người đàn ông kia quả thực quá mức làm cô kinh ngạc rồi.

- Chào ngài, lão đại Javerro.

Giọng nói thanh trong, Maria vô cùng lịch thiệp, vì biết sẽ có ngày này nên cô đã bị bắt học tiếng nước Hoa.

Nở nụ cười ngọt ngào, Maria bước thêm một bước, cô dang tay định ôm người đàn ông trước mặt chào hỏi theo lễ nghi.

Cao Lãnh Khang hơi cau mày, anh lùi về phía sau một bước ý tứ rất rõ ràng rằng anh đang từ chối hành động của cô gái trước mặt.

- Xin lỗi tiểu thư Mark, lão đại của chúng tôi không thích sự tiếp xúc.

Nhật Nam nhanh chân chạy đến, anh cúi đầu giơ tay ngang để ngăn Maria.

Hành động khước từ của Cao Lãnh Khang làm thuộc hạ của Maria đứng sau sửng sốt vô cùng, được đệ nhất mỹ nhân của đất nước này ôm thì còn gì bằng, đúng là một con người không biết tận hưởng.

Giao Uyên cũng khá kinh ngạc, cô nhìn anh vẫn gương mặt một sắc, mày có chút nhăn lại thấy được sự khó chịu trong đôi mắt.

“Quả không hổ là lão đại của một bang chức lớn! Tin đồn không gần sắc của anh ta là sự thật.”

Nhìn cô gái trước mắt xinh đẹp lộng lẫy, vậy mà người đàn ông bên cạnh lại vẫn thái độ lạnh nhạt hướng tới thật khiến cô bất ngờ.

Maria hơi khựng lại, cô thật bình thản lại nhẹ nhàng cười lệ rồi cất tiếng

- Ngài Jordan, ba tôi chờ ngài đã lâu, mời ngài.

Động tác uyển chuyển, cô dịu dàng gọi tên rồi nhìn Cao Lãnh Khang một lúc Maria cô mới nhìn những người theo phía sau anh, mắt cô chợt để ý một cô gái ngoan ngoãn đứng sát cạnh anh.

Một cô gái xinh đẹp đến từ phương Đông. Cô đã gặp qua nhiều loại mỹ nhân, nhưng cô gái kia có một nhan sắc đặc biệt khác với những người mà cô đã gặp.

Maria là một cô gái không những xinh đẹp, tài năng cũng là loại hạng thừa nên đối với cô một cô gái đặc biệt thực sự không những phải xinh đẹp còn phải thông minh.

Một cô gái chân yếu tay mềm như vậy lại đứng ngang hàng với một người như Cao Lãnh Khang. Cô chính là ghét nhất thể loại nhu nhược thích dựa dẫm vào đàn ông.

Cô gái đó so với cô cũng chỉ được cái sắc, về tài năng thì cô lại không thấy có gì nổi trội.

Maria đưa tay lịch thiệp, động tác mời tỏ ý muốn Cao Lãnh Khang lên chiếc xe màu đen đậu ở phía sau.

Cao Lãnh Khang vẫn lạnh lùng, anh bình chân đi lên đơn nhiên anh phải kéo theo cô phía sau.

Định mở cửa bước lên, Maria lần nữa lại bị Nhật Nam mạnh mẽ lên tiếng từ chối, dáng vẻ vẫn trung thành thấy sự cung kính.

- Tiểu thư Mark, lão đại của chúng tôi không có thói quen đi chung với người lạ, mong tiểu thư hãy chuyển sang vị trí sang chiếc xe phía sau.

Thuộc hạ của Maria nghe Nhật Nam nói thì nổi giận trong lòng.

Đây là Ý địa bàn của gia tộc Mark chứ không phải Mỹ mà người đàn ông kia có thể hành xử ngang tàn như vậy.

Maria vẫn một vẻ bình thản, nhìn thấy sắc mặt khó coi của thuộc hạ thân cận cô liền ra hiệu cho bọn họ không được làm càn.

Cao Lãnh Khang không phải là người dễ đụng!

Lại nở nụ cười ngọt ngào, Maria ánh mắt dịu dàng nhìn người đàn ông bên trong lưu lại gương mặt kia rồi mở lời khách khí.

- Nếu ngài Jordan đây không quen tôi có thể ngồi xe khác, hẹn gặp lại ngài tại biệt thự Mark.

Nói xong cô đóng cửa rồi xoay người tiến đến xe khác bước vào trong.

Giao Uyên nhìn cô gái vừa ngoảnh mặt đi, lòng có chút bất an.

“Một cô gái nguy hiểm”

Đây là điều mà cô nghĩ đến về cô gái kia. Nếu là những tiểu thư danh giá khác chắc hẳn sẽ vì hành động bất nhã của Cao Lãnh Khang mà tức giận, biểu cảm cũng không thể bình thản như vậy được.

Sắc mặt cô cũng chỉ mang một nét, thâm trầm nghĩ ngợi.

Nhật Nam bước vào ngồi ghế lái, anh khởi động xe vừa cất tiếng thận trọng.

- Lão đại, người của gia tộc Mark không đơn giản, nhất là cô tiểu thư Maria vừa nãy.

Cao Lãnh Khang không có biểu hiện gì, được một hai giây anh cất giọng trầm nói

- Gia tộc Mark đối với chúng ta bây giờ không phải là mối đe doạ.

Sau lời nói của anh lại là một mảnh yên tĩnh. Được một lúc, anh chậm đưa mắt nhìn cô gái bên cạnh, ánh mắt cô hướng ra ngoài lộ vẻ suy nghĩ.

- Nghĩ gì?

Giao Uyên nhìn ra ngoài, cô đang cố gắng dò xét xem những con người ở thế gới ngầm với cảnh trước mắt sẽ đặt những thứ gì.

“Thuốc nổ? Thú dữ? Hay có người phục kích?”

Đột nhiên thanh âm truyền đến khiến cô ngoái đầu lại nhìn. Nhìn anh, sắc mặt ổn định, cô nhẹ giọng nói

- Không có gì.

- Lại đây.

Anh cất giọng nói trầm ấm nói. Nhìn thẳng vào cặp mắt xinh đẹp kia, trong veo như giọt sương đọng không hiện ra cảm xúc hay ý nghĩ gì.

Cô gái này đôi khi lại không khiến anh thấu được suy nghĩ của cô, như vậy đã đủ đặc biệt.

- Không…anh tự ngồi một mình đi.

Cao Lãnh Khang cau mày, trong lòng lại thấy hơi buồn cười với cái vẻ cố tỏ ra lạnh nhạt cho sự phòng bị của mình.

Nhật Nam lái xe trong tình trạng vô cùng căng thẳng, anh chưa bao giờ thấy ai đối đáp nghênh ngang như vậy với lão đại.

Không phải lúc trên máy bay ngoan ngoãn lắm sao? Lão đại anh cũng có ngày hôm nay thật không phải đùa rồi!

Hôm nay là lần đầu tiên nhìn thấy cô, Nhật Nam hơi hoảng thấy cô đứng cạnh lão đại mà anh không nói gì nên cũng im lặng theo sau.

Ở Tuyền viên anh đều ở dưới hầm kín điều tra hế thứ này đến thứ khác nên không hề gặp cô gái mà mọi người nhắc đến.

Tình cảnh này làm anh quá sốc não rồi!

Anh vẫn câm lặng lái xe, nguyên tắc của anh khi nói chuyện với ngài lão đại chỉ có thể là chuyện công chuyện việc.

Chứ bảo anh nói chuyện bình thường thà sai anh đi nhảy cầu còn làm được.

Lại vào trạng thái tĩnh lặng, Giao Uyên vẫn ngồi sát cánh cửa, cô không nghĩ nhiều về chuyện này nhưng theo bản năng mà lại ngồi như vậy.

Đôi mắt trong veo có phần lạnh vẫn hướng ra ngoài, cô chính xác đang nghiên cứu chặng đường đến gia tộc Mark gì đó kia.

Cao Lãnh Khang cũng vẫn nhìn cô, anh không hiểu phong cảnh không lấy một thứ nổi bật ngoài kia sao lại thu hút được sự chú ý của cô gái nhỏ kia.

Chặng đường khá dài, sau gần hai tiếng bọn họ mới đến được điểm chính, là biệt thự của gia tộc Mark.

Một ngôi biệt thự phong cách cổ điển phương Tây, hai bên cánh cổng có hai tượng đầu của David nổi tiếng.

Giữa hai bên đường có một tượng đài phun nước được khắc sảo tinh tế.

Những chiếc xe màu đen lần lượt tiến vào trong rồi dừng lại trước ngôi biệt thự xa hoa.

Maria bước xuống đầu tiên, cô chầm chậm tiến đến đứng cạnh ba mình và hai người anh trai.

Phía sau họ còn có khá nhiều người, dường như là đã đợi rất lâu để chào đón người đàn ông tên Jordan.