Lỡ Một Bước, Đau Thương Cả Đời!

Chương 34: Ở đâu cũng sạch (H+)




Vì con tim anh cần em, muốn được bên em, nên lúc này Vi Uyển Uyển mới bị người đàn ông ấy chiếm tiện nghi một cách tự nhiên và tùy ý nhất.

Hắn hôn từ trên trán cô hôn xuống, dừng lại ở đôi môi một chút, điểm xuyến lên cần cổ vài dấu hôn đỏ ửng, trêu ghẹo hai bên xương cánh bướm đến khi lấm lem nước bọt mị tình mới lùi xuống gặm lấy viên ngọc hồng mang vị ngọt như viên kẹo phủ đường mạch nha.

Một bên dùng miệng mà mút, dùng lưỡi lã lướt trêu đùa, bên gò bồng căng tròn còn lại thì liên tục bị xoa nắn, nhào nặn đến mức không thể cố định trong một hình dáng cố định.

Hết bên nọ lại chuyển sang bên kia, hắn cứ hôn lên búp hoa nhỏ là làm cho cơ thể nữ nhi đang hứng chịu không thể nằm yên khi kích thích ham muốn sinh lý theo bản năng của con người đang trỗi dậy.

"Ưm...ah~..."

Những tiếng rên rỉ kiều suyễn bắt đầu thanh thoát vụt ta khỏi cổ họng thiếu nữ, dẫu cho đôi môi có mím chặt cũng không thể kiềm cự được lâu, vì hắn càng tác động, hô hấp của cô càng không bình ổn, phải hé môi để thở, phải khép hờ mắt cùng cảm nhận cơn phê pha, sung sướng.

Đôi tay thiếu nữ bắt đầu thiếu kiểm soát, mà mon men tìm tới tấm lưng trần rắn rỏi của người đàn ông, nhịp nhàng mơn trớn, nhịp nhàng uốn éo thân thể khi hắn đang hôn lên vòng eo thon thả, tới khi mạnh dạn lùi sâu xuống dưới và dang rộng đôi chân thẳng tắp, biết được ý định đen tối của người đàn ông, cô liền lên tiếng ngăn cản:

"Anh đừng hôn vào đó...nó...nó không được sạch cho lắm..."

Đàm Dạ cong môi cười tự nhiên, vẫn là vẻ mặt vênh vang, đáp:

"Chỉ cần là em, thì ở đâu cũng sạch!"

Đúng rồi, vì một khi hắn đã xác định muốn "xơi" thì còn gì mà ngại. Huống chi làm tình, càng không thể thiếu khoảnh khắc dùng lưỡi khuấy động mật hoa này.

Nghĩ là làm, vừa đáp xong, hắn liền đưa mặt tới gần đóa hoa đang gọi mời người tới tận hưởng. Đầu lượ miết nhẹ qua vách thịt non mềm, lại khiến thân thể nữ chủ nhân giật mình một cái.

"Ưm..."

"Đàm Dạ, anh đừng mà..."

Cắn vành môi dưới chịu đựng, bàn tay thiếu nữ bấu vào lưng bạn tình, không chịu được thăng hoa kích động, cô luôn miệng thoát ra những tiếng rên ái muội làm rung động lòng người.

Đôi ba lần muốn khép chân, đống cổng khóa rào, nhưng hắn cứ giữ tay bên đùi thon không cho tiễn khách, buộc cô phải nằm đó ưỡn ẹo, sống lưng không thể nằm yên trên mặt nệm mềm, nó cứ phải ưỡn lên, thân thể ngọc ngà nhấp nhô làm rung chuyển cả đôi bồng đào trắng mịn trên vòng một chuẩn mực.

"Ah... Đừng mà, anh dừng lại đi...em không chịu được nữa...ưm..."

Vỗ vỗ vào lưng hắn, Vi Uyển Uyển trút hơi thở dồn dập vì sắp bị đưa đẩy tới cao trào, mà Đàm Dạ hắn cũng cố chấp lắm, đợi tới khi mạch nước ngầm bên trong động nhỏ tuôn ra mới chịu đưa miệng lưỡi ma mị rời đi.

Cảm giác đạt được đỉnh cao của cực khoái, khiến đầu óc thiếu nữ chìm vào mụ mị. Cô thở hổn hển vì mệt, hắn lại trưng ra nụ cười hài lòng khi tận mắt chứng kiến tinh mật nhớp nháp rịn ra từ khe suối nhỏ, chảy xuống drap trải giường, thấm ướt một mảng khá to.

Tiến người lên cao một chút để chiêm ngưỡng dáng vẻ thăng hoa của bạn gái, hắn đưa tay giúp cô lau đi mồ hôi trên trán, vén những sợi tóc mai rũ rượi dính vào mặt, rồi ngọt ngào đặt lên trán cô một nụ hôn nuông chiều.

"Em tuyệt lắm!"

"Anh thì hư lắm!"

Khẽ đưa đôi mắt đắm say nhìn người đàn ông, cô hờn lẫy chê trách một câu, rồi cả hai lại nhanh chóng chìm vào nụ hôn cuồng nhiệt.

Lần này, Vi Uyển Uyển chịu choàng tay ôm cổ Đàm Dạ, cùng hắn xoay trở nhịp nhành với nụ hôn ái ân ngọt ngào.

Nhân cơ hội tốt, mật thủy vẫn còn trơn ướt trước cửa hang, hắn nhanh chóng vào thế quỳ gối giữa đôi thân ngọc của người thiếu nữ. Tay cầm dị vật, tay chóng dưới nệm, vừa hôn, vừa đưa "anh bạn nhỏ" của mình cạ cạ vào từng cánh hoa tư mật, hội ý trước khi vượt rào tấn công.

Cạ cạ, day day một hồi, lại thúc đẩy ham muốn sinh lý của cô gái. Miệng hoa nhò nhấp nháy liên hồi như mời gọi, hạ thân cô không thể yên vị, chính xác là muốn được cùng người bạn nhỏ triền miên xuyên suốt đêm nay.

Đặt tay lên vòm ngực nam tính, Vi Uyển Uyển day nhẹ vào búp hoa luôn ngẩng đầu của người đàn ông. Làn da tay cô mềm mại, lả lướt, mơn trớn một hồi lại khiến da thịt Đàm Dạ càng nóng hơn. Lý trí thôi thúc phải hành động nhanh chóng.

Đầu trên sai khiến, đầu dưới hành động, dứt khoát mang vũ khí xâm nhập vào mật đạo thầm kín của người phụ nữ, đồng tời ngắt quãng nụ hôn đang diễn ra nồng cháy trên môi.

"Ưm..."

"Lần này, không còn đau nữa rồi đúng không?"

Vi Uyển Uyển khẽ gật đầu, cô quay mặt sang một bên, tránh né đôi mắt gợi tình của Đàm Dạ, làm hắn vui sướng mỉm cười rồi nhanh chóng bắt đầu luân động.

Điểm giao thoa trơn trượt khiến màn đưa đẩy không hề tồn tại cảm giác đau đớn cho bạn tình. Nơi đó của cô cứ quấn lấy dị vật đang xâm lấn, dường như muốn thách thức nó, muốn đối phương dễ được vào nhưng cũng thật khó khăn để thoát khỏi biển tình.

Từng mô thịt non mềm se khít, quấn chặt vào cự long đang thúc đẩy, thực tình khiến hắn mê mẩn chẳng biết làm sao để rời.

Giữ tay bên đùi cô gái, hắn liên tục dùng vũ khí bằng da thịt đâm sâu vào khoảng trống đối diện liên hồi nhiều nhát, mỗi lúc càng nhanh, âm thanh nhạy cảm vang lên càng rõ, đến chiếc giường cũng phải rung chuyển theo phần hông chống đẩy dẻo dai không ngừng nghỉ của người đàn ông.

"Ưm...ưh..."

Vẫn là những tiếng nỉ non hưng phấn thanh thoát bất giác vụt ra khỏi cổ họng cô gái, làm chất xúc tác đưa đẩy thăng hoa trong bầu không khí mị tình sắc dục.

Đưa đẩy vài phút, hắn lại cúi xuống chiếm đoạt khoang miệng cô, hút hết vị ngọt lẫn dưỡng khí, đồng thời đưa tay xoa nắn thứ trái cây vừa trắng vừa mịn, mai sau còn có thể tiết ra dung dịch mát ngọt có thể nuôi sống bé con của họ. Truyện Cổ Đại

Thật lâu, thật ngọt ngào, si mê đến triền miên không dứt.

Tình đẹp tựa ở vành môi, từ nay họ đã không còn đơn côi một mình... Chỉ mong biển kia sóng lặng bình yên, thuyền duyên trôi dạt trọn đời an nhiên!