Nụ hôn của hai người càng lúc càng triền miên say đắm thì đột nhiên lại bị tiếng chuông điện thoại của Lâm Tư Ân reo lên phá hỏng bầu không khí đầy sự ám muội.
" Chết tiệt!!" Cô không cam lòng mà rời khỏi đôi môi cùng với hơi thở nam tính của người đang ông trước mặt, cái miệng nhỏ nhắn của Tư Ân không nhịn được mà chửi thề một câu.
Nhưng khi nhìn đến tên được hiển thị trên màn hình thì sự tức giận trong lòng cô đã được vơi đi bớt.
" Em ra ngoài nghe điện thoại một lát" Tư Ân nói với Triết Hạo một câu rồi sau đó nhanh chóng muốn đi ra ngoài.
" Quan trọng như vậy sao?" Triết Hạo mang vẻ mặt buồn tủi hỏi.
Người đó là ai? Rõ ràng bảo bối của anh đang rất tức giận nhưng khi nhìn thấy tên thì lại rất nhanh đã quay lại trạng thái bình thường như vậy kia chứ? Thật sự người đó rất quan trọng với cô hay sao?
" Là người anh họ bên Los Angeles của em gọi đến, em ra ngoài nghe điện thoại rất nhanh sẽ quay lại với anh!!" Lâm Tư Ân nói xong còn đặt lên trán anh một nụ hôn khẽ như thể đang vỗ ngọt tiểu tâm can của mình.
" Ừm!! Đi nhanh rồi quay lại với anh" Triết Hạo cũng không phải kiểu người không biết lí lẽ, anh mặc dù rất không cam lòng nhưng cuối cùng vẫn phải buông tay để cô ra ngoài nghe điện thoại.
__________
" Em nghe!!" Tư Ân dùng giọng điệu ưu nhã để nói chuyện với Trình Nam Kiêu,
" Chuyện em nhờ, anh đã làm xong ba ngày nữa giá cổ phiếu của Khúc gia sẽ giảm xuống mức thấp nhất có thể, nhưng chắc con cáo già Khúc Kiến Phong rất nhanh sẽ có cách để khôi phục lại tổn thất, nếu em muốn ra tay thì ba ngày tới chính là cơ hội tốt nhất!!"
Ở đầu dây bên kia Trình Nam Kiêu dùng giọng điệu trầm ổn để thông báo tình hình cho cô nghe.
" Em hiểu rồi, cảm ơn anh, anh Kiêu!!"
Lâm Tư Ân nhanh chóng nắm bắt được tình hình hiện tại của Khúc gia.
Nếu muốn kéo Tô Lăng Nguyên xuống nước thì trước tiên là phải đánh vào Khúc thị nơi mà có người đang chống lưng cho hắn trước.
" Cuối tuần sau anh và Tử Kha sẽ về nước để thăm em và anh Tư Chính"
Cũng đã lâu rồi Trình Nam Kiêu chưa có thời gian rãnh để về nước.
Anh muốn nhân cơ hội này để về thăm nhà và nhân tiện cũng để xem mặt người yêu của đứa em họ này của mình.
Khi nghe Lâm Tư Ân nói sơ qua về những chuyện liên quan đến bạn trai thì Trình Nam Kiêu ít nhiều gì cũng đã hình dung ra được thân phận của người đàn ông này không hề tầm thường một chút nào.
Nếu là một người đàn ông bình thường vậy tại sao lại có dính dáng đến những chuyện trong hắc đạo cơ chứ!?
Càng nghĩ thì Trình Nam Kiêu càng tò mò về thân phận của người đàn ông mang thân phận bạn trai của Lâm Tư Ân nhiều hơn.
" Có cả chị Tử Kha nữa sao? Dạo gần đây chị ấy vì bận cho việc học tập nên hai đứa em chưa có thời gian rảnh để liên lạc với nhau!!"
Trình Tử Kha - 21 tuổi là em gái ruột của Trình Nam Kiêu.
Cô ấy và Lâm Tư Ân cũng khá thân thiết với nhau.
Lúc rảnh rỗi thì cả hai sẽ gọi điện và kể cho nhau nghe những chuyện trên trời dưới đất.
" Em ấy nói lâu rồi không gặp nên rất nhớ và muốn về thăm em" Cũng đã 3 năm rồi cả hai anh em họ chưa có cơ hội để quay về nơi này.
Vì bố mẹ của bọn họ ra nước ngoài sinh sống nên Trình Nam Kiêu và em gái cũng phải đi cùng với bố mẹ qua nơi đất khách quê người để học tập và làm việc.
" Em cũng rất mong chờ sự trở về của hai người đấy!!" Lâm Tư Ân cười cười nói, giọng nói của cô ở đầu dây bên đây không thể che dấu được sự vui vẻ trong lòng.
Nói với nhau thêm vài câu rồi cả hai cùng nhau tạm biệt để tiếp tục công việc còn dang dở của mình.
Lâm Tư Ân sau khi cúp máy thì liền nhanh chóng quay trở lại bên cạnh Triết Hạo.
" Trông em có vẻ vui hơn lúc đầu nhiều rồi đấy!! Hai người nói chuyện hợp ý nhau vậy sao?" Sau khi thấy Tư Ân quay lại với nụ cười vẫn còn chưa tan hẳn trên môi, Triết Hạo không nhịn được nên đã bất giác hỏi.
" Ừm...!Anh ấy muốn điện thông báo rằng cuối tuần sau sẽ cùng với em gái mình về nước, nên em rất vui vì sắp gặp lại được bọn họ!!"
Tư Ân quyết định giấu đi chuyện của Khúc gia, khi nào cô tự tay mình cắt đứt được con đường sống của Tô Lăng Nguyên thì lúc ấy nói ra hết mọi chuyện với Triết Hạo vẫn chưa muộn.
" Trước đây sao anh chưa từng nghe Tư Chính nhắc đến mình còn có một người anh em họ nữa nhỉ?" Triết Hạo đưa tay ra ý bảo cô hãy ngồi vào lòng mình.
Tư Ân cũng rất hiểu ý, cô nhanh chân tiến đến và xà vào lòng anh.
" Chỉ có em là còn giữ liên lạc với anh Nam Kiêu và chị Tử Kha thôi.
Anh trai của em có khi còn không nhớ đến sự hiện diện của bọn họ nữa kìa"
Tư Ân dụi cả khuôn mặt của mình vào hõm cổ của Triết Hạo, cô lúc này đang tham lam mà hít lấy hương thơm nam tính có phần khiến người khác trở nên mê muội đang phát ra từ người của anh.
Đôi môi mỏng còn không nhịn được mà cắn nhẹ lên cổ anh vài cái, cô là đang muốn trả thù cho chuyện tối qua.
Ai kêu anh tối qua cứ như cẩu mà cắn cổ cô đến nỗi ở nơi đó hằn lên những dấu vết đỏ đến chói mắt người khác như vậy kia chứ.
Nhìn cô lúc này y hệt như một chú mèo nhỏ đang quấn lấy chủ nhân của mình.
" Em là đang câu dẫn anh đấy à!?" Triết Hạo trầm giọng hỏi, hơi thở của anh bắt đầu trở nên có phần gấp gáp hơn.
" Không có!!" Lâm Tư Ân nói vừa dứt câu thì liền rút mặt ra khỏi cổ Triết Hạo và muốn đứng dậy, cô là đang không biết sợ mà dám trêu đùa con thú dữ trong người anh.
" Không có! Hửm!?" Triết Hạo đã nhanh hơn cô một bước, anh đã kịp thời kéo cô ngồi lại vào lòng mình.
" Ah..." Tư Ân vì bị mất thăng bằng nên đã hét lên một cái.
" Em còn muốn chạy sao?" Triết Hạo không một động tác dư thừa, anh xoay người đè cả người cô xuống giường lớn.
" Anh...!Anh đừng có mà làm bậy!!" Tư Ân trợn lớn mắt nhìn anh lắp bắp nói.
Hai tay của cô lúc này đang bị bàn tay rộng lớn của Triết Hạo chế trụ trên đỉnh đầu.
" Còn chẳng phải là em có lá gan lớn dám trêu chọc anh sao?" Anh kề sát tai cô thì thầm nói, dứt lời còn không kiêng dè gì mà cắn nhẹ vào vành tai khiến cho cả khuôn mặt của Tư Ân rất nhanh đã đỏ bừng..