Ý đồ của rắn nhỏ rõ như ban ngày. Mấy con cá heo thấy vậy bèn nhìn nhau. Bọn nó bừng tỉnh, nhìn hai cục bông sau lưng Yến Tháp.
"Mấy đứa nhóc này là đều con trai của cậu ư?!"
Yến Tháp: "?! Không phải!"
Con cá heo màu hồng bơi lại gần cậu, nó nhìn cậu chằm chằm để không bỏ qua bất kì biểu cảm nào. Nhưng nó chẳng thể nhìn thấy gì trên gương mặt chỉ toàn lông kia, trong mắt cũng không có sợ hãi khi bị vạch trần mà chỉ có bất ngờ.
Cá heo màu hồng suy nghĩ một chốc, nó hiểu rồi.
"Cậu là giáo viên bên trường mầm non gần đây ư?" Con cá heo màu hồng mỉm cười: "Tôi cũng rất thích con nít, cũng có kinh nghiệm chăm trẻ con, không chừng chúng ta có thể trao đổi kinh nghiệm đấy." Nói xong, nó mong chờ nhìn Yến Tháp. Không biết nó ngậm cái quang não ở đâu ra, đụng vào người Yến Tháp.
"Tôi không phải giáo viên." Yến Tháp giải thích chuyện mình giữ con hộ bạn.
Con cá heo màu hồng ồ lên, biểu cảm có chút mất mát.
Nếu mấy đứa nhỏ này đều là con của nắm lông, tức là nắm lông phóng khoáng giống bọn họ, sẽ không có rào cản giao tiếp.
Không ngờ là con của bạn.
Con cá heo màu hồng nhìn rắn nhỏ đang nhìn mình lom lom trên tay Yến Tháp, dối lòng mà khen một câu: "Nhóc con nhà cậu đáng yêu lắm."
Chỉ lớn bằng ngón tay cái mà tỏ thái độ cảnh giác đến vậy vì sợ nắm lông cưới cha ghẻ, thế này mà không đáng yêu thì thế nào mới đáng yêu.
Con cá heo màu hồng nghĩ thế, nó bật cười éc éc.
Yến Tháp chẳng hiểu tại sao tên này lại cười, mấy con cá heo khác vây quanh cậu một lúc, có con không cam lòng hỏi: "Bây giờ cậu chỉ nhìn thấy hình thú của tôi, nếu cậu có thời gian, lát nữa tan ca tôi biến thành hình người cho cậu xem nhé."
"Xem gì?" Yến Tháp vốc nước đổ lên người.
Cá heo nghe cậu hỏi vậy bèn đắc ý: "Đương nhiên là xem body của tôi rồi. Body của tôi được nhiều người khen lắm đấy!"
Nó vừa nói xong, Yến Tháp đã cảm thán: "Nhiều lắm hả?!" Tha lỗi cho cậu, bản năng ép cậu nghĩ đến cái tính phóng khoáng của cá heo, rất có cơ sở để nghi ngờ "rất nhiều người" này là bồ cũ của tên này.
Cá heo không biết cậu đang nghĩ gì trong đầu, nó đắc ý nói: "Loài bọn tôi năm nào cũng có cuộc thi cá khỏe cá đẹp ~ nếu cậu hứng thú, tôi có thể cho cậu năm vé."
Yến Tháp: "... Cảm ơn, tôi không cần."
Cá heo thất vọng và mất mát nhìn cậu.
Cá heo bọn họ biết danh tiếng của mình thế nào trong mắt các loài khác, thật ra bọn họ không thấy mình tệ bạc chỗ nào.
Không phải không muốn kết hôn, tuy thay bồ như thay áo, sớm nắng chiều mưa... nhưng khi bọn họ thật lòng thích ai rồi, bọn họ sẵn sàng làm tất cả mọi thứ trên đời để người đó được vui, hầu hết tất cả cá heo đều đội vợ lên đầu, người ấy nói đúng thì tuyệt đối không thể sai.
Hơn nữa, kỹ thuật của bọn họ tốt lắm đó!
Nếu Yến Tháp chịu...
"Tôi không muốn!!"
Cá heo kinh ngạc nhìn cậu, lúc này mới phát hiện mình vô tình nói ra suy nghĩ mất rồi.
Dọa Yến Tháp sợ mất mật.
Ánh mắt nhìn bọn họ cũng thay đổi.
Mấy con cá heo thấy cậu nhìn như vậy thì rất chột dạ, cả đám chen sang một bên, dùng vây cá che mắt, lén lút liếc trộm cậu.
Yến Tháp: "..." Cậu có nên nhắc bọn họ rằng vây bọn họ không dài đến thế đâu, cậu thấy hết rồi không.
Mấy con cá heo trưởng thành nhích ra, cá heo nhỏ bị chặn bên ngoài mừng húm. Nó vội vàng nhảy khỏi nước, bơi thẳng về phía Yến Tháp, mém nữa đã đập phải cậu.
Cá heo nhỏ vừa éc éc vừa cọ lung tung trên cơ thể mềm mại của cậu.
Mấy con cá heo trưởng thành nhìn chằm chằm.
Ai cũng hâm mộ nhóc con, đây là đãi ngộ chỉ có trẻ con mới có được.
Đối mặt với đám cá heo này, Yến Tháp thật sự không biết nên nói gì, cậu sợ mình vô tình kích hoạt khát khao muốn tìm hiểu sâu của bọn họ.
Rắn nhỏ lạnh lùng nhìn chằm chằm mấy con cá heo chưa thấy quan tài chưa đổ lệ trước mặt, hừ một tiếng đầy khinh thường.
Nó nhìn con cá heo muốn show body cho Yến Tháp sau khi tan ca.
Con cá heo bị rắn nhỏ nhìn chằm chằm lạnh vây lưng, nó lộn vài vòng trong nước, vây cá đánh vào mặt hai con cá heo bên cạnh. Hai con cá heo kia thấy vậy bèn vỗ nó, hỏi chuyện gì.
Nó tủi thân bảo: "Không sao hết, chỉ là đột nhiên tôi thấy lưng lạnh căm, mọi người đánh tôi làm gì, tôi đâu có cố ý."
Con cá heo màu hồng bàn quang, nghe nó nói thì châm chọc ồ lên.
Nó định nói thêm gì đó, phát hiện Yến Tháp vẫn đang nhìn nên vội vàng giảm âm lượng: "Chad, con cá heo ngu này!"
Con cá heo màu hồng nói xong thì bơi vọt sang bên Yến Tháp: "Bồng bông ơi, muốn dự tiệc cùng bọn tôi không?"
"Tiệc?"
Con cá heo màu hồng chỉ nơi bọn họ vừa bước ra, ánh đèn sặc sỡ bên trong như muốn chui ra khỏi nơi đó qua khe cửa: "Thật ra bên trong khá rộng, là nơi ông chủ cho bọn tôi ở, rất nhiều cá heo đang chơi trong trỏng."
Nếu không phải nơi này vui, đám cá heo ham vui bọn họ mới không thèm ở yên trong đây.
Chỉ là có khá ít người biết điều này.
Đây là lần đầu nó chủ động tiết lộ cho người khác, cá heo màu hồng éc một tiếng, ngửa đầu phun nước lên trời.
Yến Tháp nhìn hai nhóc lông xù đang mất kiên nhẫn vẫy đuôi trên bàn ăn và cả Tiểu Thất không thể dính nước đang yên lặng nhìn cậu.
"Cảm ơn, nhưng tôi không đi được."
Yến Tháp từ chối khéo. Cậu cảm thấy câu sau của mình đã đả kích con cá heo này rồi, vì nó như muốn khóc đến nơi.
Con cá heo màu hồng: "Ư!" Đây là lần đầu nó chủ động mời người mình thích, thất bại như vậy ư! Nó mà cũng có ngày hôm nay?!
Cá heo màu hồng sốc nặng, thế nhưng nó không muốn đi nên bơi qua bơi lại, dùng đôi mắt oán phụ nhìn chằm chằm Yến Tháp.
Yến Tháp ngó lơ. Cậu biết rồi, đám cá heo này toàn là diễn viên gạo cội.
Như husky ver dưới nước.
Nghĩ đến chuyện này, cậu buồn cười nhìn nhóc trắng đen đang vẫy đuôi trên bàn.
Thấy cậu nhìn mình, nhóc trắng đen gâu một tiếng.
May mà nơi này cách âm tốt, nếu không sẽ làm phiền đến mấy vị khách khác.
Trên người Yến Tháp là rắn nhỏ, còn có cá heo nhỏ vây quanh... khi nãy không biết nó bị con cá heo màu hồng kia dẫn đi nói cái gì, mà nó cứ thỉnh thoảng lại nhìn cậu.
Bây giờ nó ở bên cạnh cậu, rất ngoan, biến thành bé con rụt rè, chốc chốc lại đột nhiên trình diễn động tác có độ khó cao hòng thu hút sự chú ý của cậu.
Yến Tháp chả hiểu nổi cá heo đang nghĩ gì, nhưng lần nào nó biểu diễn xong cậu cũng vỗ tay.
Cá heo nhỏ tranh thủ lúc cậu không chú ý, đắc ý nhìn mấy con cá heo trưởng thành.
Yến Tháp bơi về bàn, cậu chống người dậy dựa vào bàn, nước chảy xuống khỏi người cậu, tràn ra ghế rồi lan xuống đất, chiếc ghế lại khô ráo.
Bé báo tuyết và nhóc trắng đen lại gần, cẩn thận ngửi người cậu. Do bị đám cá heo kia vây quanh quá lâu, trên người Yến Tháp có vài mùi lạ hoắc. Hai đứa nhỏ nổi nóng, bọn nhóc không thích đám cá heo này chút nào.
Đặc biệt là nhóc trắng đen có thể hiểu ý đám cá heo kia. Lúc không tranh sủng thì chỉ số thông minh của nhóc online, nhóc biết đám cá heo này muốn làm ba dượng của nhóc.
Ha ha.
Nhóc trắng đen thè lưỡi, liếm bộ lông ướt mem của Yến Tháp, bé báo tuyết bên cạnh thấy vậy cũng bắt chước làm theo.
Yến Tháp chẳng có cảm giác gì khi hai đứa liếm cậu, bọn nhóc chỉ đang thân thiết với cậu mà thôi. Yến Tháp trìu mến sờ đầu hai đứa, do cơ thể chưa khô, Yến Tháp không muốn làm hai đứa dính nước nên không ôm cả hai vào lòng.
Lát nữa đút hai đứa nhiều thịt tụi nó thích.
Nghĩ vậy, đầu cậu run run, rắn nhỏ đang thè lưỡi, liếm lông cho cậu.
Chỗ đó không có nước, nhưng Yến Tháp lại hiểu ý nó. Chờ rắn nhỏ liếm đã đời rồi mới giơ tay bóp đuôi nó.
Rắn nhỏ lạnh lùng không chịu thua rút đuôi ra, vỗ nhẹ vào người Yến Tháp.
Trên bàn có hải sản, canh xương dê, một bó thịt bò xiên que to, hai cái xương không biết xương con gì, thịt bên trên chỉ cần tách nhẹ đã rơi ra, cho vào miệng lập tức tan, một mùi thịt và xương đậm đà chui vào mũi.
Tốt nhất nên để cậu ăn cái xương này. Yến Tháp ăn đến mức mặt và chân bóng nhẫy, cũng cảm thấy rất vui, càng ăn càng ngon.
Hai đứa nhỏ rất thích, chỉ ăn chút xíu thịt bò xiên que Yến Tháp gỡ ra, sau đó đã nhào lên cục xương, cắm mặt vào mà ăn.
Yến Tháp lấy rắn nhỏ trên đầu xuống bỏ lên bàn, cục xương lớn với hai nhóc con kia như tảng đá khổng lồ với rắn nhỏ.
Đuôi rắn nhỏ vẽ vòng tròn trên bàn, nó nhìn chằm chằm hai nhóc bông một hồi thì xoay người bò đến trước mặt Yến Tháp, tỏ vẻ đáng thương vì không ăn được.
So với hai đứa nhóc ăn như vũ bão, nó đáng thương thật.
Yến Tháp không nghĩ nhiều, sờ đầu nó, đút cho nó cả mớ đồ ăn.
Rắn nhỏ tuy nhỏ con nhưng sức ăn chẳng kém cạnh gì hai nhóc kia, lúc tâm trạng nó tốt, Yến Tháp cũng không biết mình có thể đút no nó hay không.
Yến Tháp sờ từ đầu đến cuối cái bụng bằng phẳng của rắn nhỏ, hỏi: "Bé Al no chưa?"
Rắn nhỏ xì xì hai tiếng.
Yến Tháp: "Chưa hả? Để anh gọi thêm vài phần." Vừa nói xong, cậu chọn vài món trên thực đơn, chưa đến một phút, người máy phục vụ đã mở cửa mang thức ăn vào.
Đồ ăn càng ngày càng ít, Yến Tháp xoa bụng hơi phồng lên của rắn nhỏ, hài lòng.
Rắn nhỏ nằm trong lòng bàn chân của cậu, nhận ra tư thế hiện tại quá mất hình tượng, nó cuộn người lại, giả vờ đã chết.
Nó lại... ăn như hạm trước mặt Yến Tháp.
Hình tượng của nó!
Rắn nhỏ nhét đầu vào trong, tự kỷ.
Yến Tháp không hiểu sao lại cảm nhận được suy nghĩ của nó, cậu cảm thấy rất buồn cười.
Con nít đang tuổi ăn tuổi lớn, ăn nhiều chút cũng không xấu, chứng tỏ sau này rắn nhỏ sẽ trở thành một cậu rắn cường tráng đó.
Cậu lặng lẽ nói với rắn nhỏ.
Rắn nhỏ ngẩng đầu nhìn cậu, nhìn bản thân rồi lại nhìn Yến Tháp, con ngươi trong đôi mắt màu hổ phách cứ co lại rồi giãn ra, hiển nhiên cũng rất vui. Nó cúi đầu, bò loạn trong lòng bàn chân của Yến Tháp.
Nó không cần cao hơn, cao hơn được tích sự gì, để Yến Tháp không nhìn thấy ót của nó à.
Cơ thể bây giờ tốt lắm rồi, mặc dù thể tích khi ở hình thú khá lớn, nhưng cái này nó điều khiển được, không có gì phải lo.
Người thú hình rắn rất thích quấn bạn lữ trong lòng, quấn từ đầu đến đuôi, khát khao sở hữu tỉ lệ thuận với lòng chung thủy của bọn họ, họ càng thích ai thì quấn người đó càng chặt.
Rắn nhỏ bò lên cánh tay Yến Tháp, cảm thấy được ở cùng Yến Tháp thật tuyệt vời.