Linh Vực

Chương 311




Bên trong đại điện Huyền Thiên, Tống Vũ vừa nhìn thấy Tống Đình Ngọc liền kêu lên:

- Con đã trở về!

- Đình Ngọc, muội không bị thương ở U Minh giới chứ?

Niếp Viễn bước tới bên cạnh phụ thân y, vẻ mặt thân thiết. Sự kiêu ngạo trong ánh mắt đã tiêu tan, thanh âm cũng nhu hòa hơn.

- Đình Ngọc tỷ, tỷ không có việc gì là tốt rồi.

Giọng Tạ Tĩnh Tuyền vẫn lạnh lùng như trước, giống như ai cũng thiếu nợ nàng vậy.

- Không có việc gì là tốt rồi.

Tạ Diệu Dương và Niếp Vân cũng khẽ gật đầu.

Tuy tam đại gia tộc Huyền Thiên Minh Tống gia, Tạ gia, Niếp gia vẫn âm thầm cạnh tranh, nhưng quan hệ lẫn nhau vẫn xem như hòa thuận. Rất ít xảy ra tranh chấp công khai.

- Cha, Tạ thúc, Niếp thúc, cảm ơn mọi người đã quan tâm. Con không sao.

Tống Đình Ngọc cười tỏa nắng, chẳng khác nào một cánh bướm bay vào trong đại điện, với khom mình hành lễ gia chủ của ba đại gia tộc, sau đó cười nói:

- Con cùng với Tần Liệt ở U Minh giới hủy đi không ít thành trấn, giết chết rất nhiều võ giả của Giác Ma tộc. Hơn nữa, chúng con còn làm náo loạn sơn mạch Ma Thần, đánh thức phân thân của hai pho tượng Tà Thần.

Trong đại điện, tất cả mọi người vì tò mò nàng đến được U Minh giới, cho nên mới tụ tập lại. Vừa nghe nàng nói đến chính sự, vẻ mặt liền nghiêm túc, thật sự lắng nghe.

Tần Liệt đứng ở sau lưng nàng, ung dung trầm tĩnh, trên mặt lộ vẻ thản nhiên, tùy ý nhìn về phía mọi người trong đại điện giống như đang nhìn mấy vật phẩm trang sức tinh mỹ vậy.

Ba người Tống Vũ, Tạ Diệu Dương, Niếp Vân đều là nhân vật cao thủ của đại lục Xích Lan, cường giả cảnh giới Phá Toái, xưng hùng nhiều năm ở cõi thiên địa này.

Người ta nói Tống Vũ thanh tĩnh ôn hòa; Tạ Diệu Dương dũng mãnh bá đạo; Niếp Vân cuồng ngạo không kềm chế được. Tam đại gia tộc dưới sự dẫn dắt của bọn họ phát triển không ngừng. Thế lực nghe nói còn mạnh hơn Bát Cực Thánh Điện một bậc. Hơn nữa, số lượng thế lực cấp Hắc Thiết cũng vượt qua Bát Cực Thánh Điện.

Chỉ nội điểm này thôi, từ năm thế lực lớn xung quanh Khí Cụ Tông, Tần Liệt cũng có thể nhìn ra được.

Trong năm thế lực Sâm La Điện, Thất Sát Cốc, Ám Ảnh Lâu, Tử Vụ Hải, Vân Tiêu Sơn, có ba bên Sâm La Điện, Thất Sát Cốc, Ám Ảnh Lâu đều dựa vào Huyền Thiên Minh. Thực lực ba bên này cũng mạnh hơn Tử Vụ Hải và Vân Tiêu Sơn.

Bởi vì thế lực lớn, Huyền Thiên Minh ở trong toàn bộ đại lục Xích Lan mưu lược cũng mạnh hơn Bát Cực Thánh Điện.

Cũng chính vì thế, ban đầu ởĐộc Vụ Trạch, Tống Đình Ngọc nói dối hắn là hôn phu của nàng, sứ giả Kim Y Mạc Hà mới không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Khi Tần Liệt âm thầm quan sát đám người Tống Vũ, phát hiện ánh mắt ngạo nghễ của Niếp Viễn đang quét trên người hắn.

Vì thế hắn nhếch môi, quay về phía Niếp Viễn nở nụ cười, lại phát hiện Niếp Viễn hừ lạnh một tiếng, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường.

Tần Liệt cũng không thèm để ý, nhưng nét mặt tươi cười vẫn không giảm, vẫn nhìn Niếp Viễn, cho đến khi hắn phát hiện ánh mắt Niếp Viễn nhìn Tống Đình Ngọc một cách cuồng nhiệt, liền lập tức hiểu được, người này đang ghen.

Niếp Viễn đối với Tống Đình Ngọc chính là ưa thích không rời.

Tống Đình Ngọc dùng Lưu Vân Thất Thải Điệp mang Tần Liệt trở về Huyền Thiên Minh sau khi cùng với hắn trải qua sinh tử ở U Minh giới, những thứ này đều là nguyên nhân khiến Niếp Viễn không được thoải mái.

Sau khi hiểu rõ điều này, thần sắc Tần Liệt vẫn không thay đổi, thấp giọng cười, quay sang nhìn Tạ Tĩnh Tuyền.

Tạ Tĩnh Tuyền mặc một bộ trang phục màu trắng tinh khiết, ánh mắt trong vắt. Sắc mặt nàng trong trẻo nhưng lạnh lùng, chẳng khác nào một đóa hoa sen. Trên người tự nhiên toát ra một sự lạnh giá.

Sau khi Tần Liệt bước vào, nàng chỉ liếc mắt một cái rồi quay đi chỗ khác, lực chú ý đều tập trung vào câu chuyện thuật lại của Tống Đình Ngọc ở U Minh giới.

Hơn nửa năm trước, khi nàng biết Tần Liệt chính là tân tông chủ của Khí Cụ Tông, nàng đã tự mình đi tìm Tần Liệt, bàn với Tần Liệt chuyện Khí Cụ Tông quy hàng.

Kết quả hai người đàm phán không thành.

Sau đó, thế lực ngũ phương bị hao tổn nặng. Tần Liệt dùng Huyết Lệ áp chế Tống Tư Nguyên, Tạ Chi Chướng, Chiêm Thiên Dật, cho nên không dám hành động thiếu suy nghĩ, mạnh mẽ rút lên mười hai trụ Linh văn, khiến cho Tà Minh tông đạo bởi vậy mà thông suốt.

Hiện tại, Tần Liệt giết chết Ứng Hưng Nhiên, thoát ly khỏi Khí Cụ Tông, dùng thân phận tự do tiến vào Huyền Thiên Minh, trở thành khách khanh của Tống gia…

Tất cả những việc này đã tạo nên một cái kết trong lòng nàng.

Nếu năm đó Tần Liệt chịu đáp ứng yêu cầu của nàng, Khí Cụ Tông sẽ giải thể, nhưng đa số luyện khí sư sẽ còn sống. Bản thân Tần Liệt cũng sẽ được nàng dẫn tiến vào Huyền Thiên Minh. Tà Minh tông đạo sẽ không rộng mở, và không xảy ra nhiều chuyện về sau như vậy.

Năm đó, Tần Liệt luôn miệng nói vì Khí Cụ Tông, nhưng hôm nay hắn lại bị mê hoặc bởi Tống Đình Ngọc, giết chết Ứng Hưng Nhiên, phản bội Khí Cụ Tông, gia nhập Huyền Thiên Minh.

Chính vì như thế, ánh mắt cha nàng nhìn nàng cũng có vẻ trách cứ. Nàng có thể nhìn ra hàm ý ẩn bên trong ánh mắt của cha nàng. Chuyện mà con không thể làm, sao Tống Đình Ngọc lại có thể dễ dàng đạt thành như vậy? Con gái Tạ Diệu Dương lại không bằng con gái của Tống Vũ?

Giờ phút này, ánh mắt của Tần Liệt lại quét qua. Tạ Tĩnh Tuyền hừ lạnh một tiếng, hung hăng trừng mắt ngược trở lại.

Nhìn thấy ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng cùng với sắc ý giận dữ của Tạ Tĩnh Tuyền, sắc mặt Tần Liệt trở nên cổ quái, cảm thấy không tiện giải thích, chỉ mỉm cười xấu hổ.

- Đình Ngọc, cô nói, các người đã thuận lợi thông qua ba tầng bên dưới chiến trường U Minh?

Nhưng vào lúc này, khi Tống Đình Ngọc nói xong, Niếp Vân vẻ mặt khó tin, chen vào nói:

- Cường giả của Giác Ma tộc không quan tâm cũng không hỏi các người? Có phải là tính sai cái gì rồi không?

Đây chính là nghi hoặc trong lòng tất cả mọi người.

Tống Vũ, Tạ Diệu Dương, Niếp Viễn, Tạ Tĩnh Tuyền cũng là biểu hiện kinh nghi bất định, ở chuyện này đều không nghĩ ra.

Ngay cả bản thân Tống Đình Ngọc cho đến nay vẫn không hiểu được. Không biết tại sao đám cường giả Giác Ma tộc lại mặc kệ, tùy ý cho bọn họ thoải mái rời đi.

Đương nhiên, bởi vì trước khi đến đây, nàng và Tần Liệt đã đạt thành hiệp nghị. Cho nên đã che giấu cho việc Huyết Lệ hiện thân. Ngay cả trận chiến tại sơn mạch Ma Thần có sự tham gia của Huyết Lệ nàng cũng không nói. Nàng chỉ đổ tất cả mọi việc lên đầu Lôi điện mãng xà.

Cho nên, đám người Tống Vũ không hoài nghi nàng về Huyết Lệ, mà hoài nghi nàng âm thầm cấu kết với Tà tộc.

Nàng biết nàng không có vấn đề gì, và nàng cũng đã từng một lần nghi ngờ Tần Liệt. Nhưng Tần Liệt đã dùng Tịch Diệt Huyền Lôi để phá hủy thành trấn ở U Minh giới, lại còn làm loạn sơn mạch Ma Thần, cho nên đã bỏ qua khả năng hắn có cấu kết với Tà tộc.

Kể từ đó, nàng giống như lọt vào trong sương mù, nhưng thế nào cũng nghĩ không ra nguyên nhân Tà tộc buông tha cho bọn họ.

- Niếp thúc, vấn đề này con cũng nghĩ không thông. Không biết vì sao Tà tộc lại không quản không hỏi tụi con.

Tống Đình Ngọc thản nhiên nói.

Niếp Vân cau mày, không nói nữa, nhưng sự nghi hoặc trong mắt vẫn không tiêu tan.

- Có phải vì Tần Liệt?

Niếp Viễn đột nhiên chen vào, lạnh lùng nhìn Tần Liệt, nói:

- Giúp bọn chúng mở Tà Minh tông đạo ra, thành ân nhân giúp bọn chúng có thể vòng qua chiến trường U Minh trực tiếp xông vào đại lục Xích Lan. Bọn chúng tất nhiên phải tỏ vẻ gì chứ?

- Niếp đại ca, huynh nói vậy là có ý gì?

Tống Đình Ngọc cau mày.

- Đình Ngọc, với trí tuệ của muội chẳng lẽ không cảm thấy kỳ quái? Là hắn mở ra Tà Minh tông đạo, muội cùng hắn đi vào, chẳng lẽ lại trùng hợp như vậy? Hắn đại náo sơn mạch Ma Thần mà vẫn còn có thể không chết? Có phải là đã nhận truyền thừa của sơn mạch Ma Thần rồi hay không? Hắn có thể cùng muội xuyên qua chiến trường U Minh một cách thoải mái, Giác Ma tộc đối với các người coi như không thấy? Những thứ này… chẳng lẽ vẫn chưa thể nói rõ vấn đề?

Niếp Vẫn đã nói đến vấn đề mấu chốt nhất.

Bao gồm Tống Vũ, tất cả mọi người đều lộ ra biểu hiện suy nghĩ sâu xa, hiển nhiên cũng hiểu được lời nói này của Niếp Viễn không phải là không có lý.

- Người này lai lịch không rõ ràng, có quỷ mới biết là loại người nào? Tà tộc đang muốn giao chiến với chúng ta, hắn lại muốn gia nhập Huyền Thiên Minh, ta cảm thấy không thích hợp chút nào, mọi người nói đi.

Niếp Viễn nhìn mọi người nói.

Mọi người cũng đều trầm ngâm không nói.

- Ta và Tần Liệt đến U Minh giới, phá hủy không ít thành trấn của Giác Ma tộc, cũng giết đi không ít cường giả ở đó. Ta tin tưởng hắn và Giác Ma tộc không có vấn đề gì.

Tống Đình Ngọc biện giải.

- Có thể đó chính là khổ nhục kế của Tà tộc, hy sinh những tộc nhân kia để có thể lấy được tín nhiệm của muội, khiến cho hắn thuận lợi gia nhập Huyền Thiên Minh.

Niếp Viễn lại nói.

- Băn khoan của Niếp Viễn là đúng.

Niếp Vân gật đầu, trầm mặt nói:

- Tống huynh, nếu Tần Liệt thật có quan hệ với Tà tộc, lẫn vào Huyền Thiên Minh chúng ta, do thám hướng đi của chúng ta, từ đó hiệp trợ Tà tộc. Nếu như vậy, thực không thể không phòng.

- Ý của Niếp huynh là gì?

Tống Vũ nhíu mày.

- Chi bằng bắt lấy người này, dùng Toái niệm tinh để bóc hết trí nhớ, tìm hiểu chân tướng sự tình.

Niếp Vân liếc mắt nhìn Tần Liệt, nói:

- Ta và ba người các ngươi bất kỳ người nào ra tay cũng có thể dễ dàng thực hiện được việc này. Nếu chúng ta cẩn thận một chút thì không làm tổn thương tâm hồn của hắn, chỉ không biết có tạo thành tác dụng phụ mạnh quá không, Tống huynh, ý của huynh như thế nào?

- Tạ huynh, còn huynh thì sao?

Tống Vũ lại quay sang Tạ Diệu Dương.

- Hãy cho hắn một cơ hội để chứng minh. Nếu như hắn không thể chứng minh hắn không có quan hệ gì với Tà tộc, vậy thì cứ theo như ý của Niếp gia mà làm.

Tạ Diệu Dương tỏ thái độ.

- Niếp thúc, Tạ thúc!

Tống Đình Ngọc thất thanh quát to.

Tống Vũ khoát tay, ý bảo Tống Đình Ngọc không cần lên tiếng, trầm ngâm một chút, rốt cuộc nhìn Tần Liệt, nói:

- Ngươi có muốn nói gì không?

Ông ta muốn Tần Liệt tự biện giải cho mình.