Linh Vực

Chương 244




" Lưu Vân Thất Thải điệp! Ngũ giai Linh thú!" Đại cung phụng La Chí Xương hoảng sợ biến sắc.

" Lưu Vân Thất Thải điệp trong truyền thuyết! Linh thú đáng sợ của Lưu Vân đại lục, sao lại xuất hiện ở đây?" Phòng Kỳ kêu lên sợ hãi.

Lưu Vân đại lục và Xích Lan Đại Lục gần nhau, Luyện Khí Sư của Khí Cụ Tông có người từng đi qua Lưu Vân đại lục, ghi chép lại những loại chim quý thú lạ trên đại lục đó.

Ngũ giai Lưu Vân Thất Thải điệp, là loại Linh thú trứ danh nhất của đại lục đó, Linh thú này là một con Hồ Điệp cực lớn, rất xinh đẹp, khi bay, cánh tạo ra thất thải hào quang lưu chuyển, như cầu vồng, nên được gọi là Lưu Vân Thất Thải điệp.

Lưu Vân Thất Thải điệp bay tốc độ cực nhanh, từ Lưu Vân đại lục đến Xích Lan Đại Lục, chỉ tối đa mất mười ngày.

Trong khi Võ Giả bình thường, ngồi thuyền tới Lưu Vân đại lục, phải mất một hai năm, còn chim bay bình thường, cũng mất mấy tháng.

Dù có cưỡi Thanh Lão Bức của Bát Cực Thánh Điện, muốn tới Lưu Vân đại lục, ít nhất cũng mất hai tháng.

Thế cũng đủ thấy tốc độ kinh khủng của Lưu Vân Thất Thải điệp.

"Ta là Huyền Thiên Minh Tống Đình Ngọc, đặc biệt tới đây bái kiến các vị thúc bá Khí Cụ Tông, vui lòng cho phép ta hạ xuống nhé."

Một thanh âm nhẹ nhàng dễ nghe, từ trên Lưu Vân Thất Thải điệp phiêu đãng bay xuống, khiến mọi người đều trầm tĩnh lại.

Không ít Khí Cụ Tông đệ tử, đám Phan Hiên, Điền Kiến Hào, vừa nghe thấy tiếng nói ấy, vẻ mặt đều toát ra biểu lộ mê say.

"Huyền Thiên Minh, Tống Đình Ngọc! Con gái cưng của Minh chủ Tống Vũ?" La Chí Xương càng thêm kinh hãi.

"Ha ha, chính là ta." Tống Đình Ngọc cười trong trẻo.

"Tông môn Khí Cụ Tông không còn, nơi đây mới vừa được mở, điều kiện còn đơn sơ, kính xin Tống tiểu thư đừng trách." La Chí Xương trầm ngâm một chút, nháy mắt với hai cung phụng còn lại, ba người cùng nói: "Tống tiểu thư đại giá quang lâm, là vinh quang của Khí Cụ Tông, chúng ta cung nghênh Tống tiểu thư đến."

Một trưởng lão quát một tiếng, một đám đệ tử ngoại tông tản ra, dọn ra một nơi sạch sẽ cho Tống Đình Ngọc.

"Các vị thúc bá thật là quá khách khí..."

Một cô gái xinh đẹp mặc Thải Y, cả người đeo đầy trang sức Thất Thải Thủy Tinh, tóc búi cao, đôi mắt dễ thương nhìn quanh lấp loáng, má đào tươi tắn vui vẻ, hiện ra trên thân Lưu Vân Thất Thải điệp.

Đám đệ tử Khí Cụ Tông bên dưới, ngẩng đầu nhìn lên, cả người cứng lại.

Cô gái này, thân thể xinh đẹp, mắt to tròn như trăng non, khuôn mặt tuyệt mỹ nghiêng nước nghiêng thành, bộ dáng quả thực hại nước hại dân, theo lời sách vở chính là hồng nhan họa thủy...

Không chỉ đệ tử trong tông, ngay cả ba Đại cung phụng và Lục Đại trưởng lão nhìn thấy cô, cũng thất thần trong khoảnh khắc, mắt chằm chằm nhìn cô, đầy vẻ si mê.

"Huyền Thiên Minh lần này đã sai, chúng ta không nên ra tay với Khí Cụ Tông, lần này ta tự mình tới, chính là muốn đền bù cho các ngươi, mong các ngươi thông cảm." Tống Đình Ngọc điềm đạm đáng yêu, khiến cả đám đại nam nhân đều sinh ra tâm tư muốn che chở, giống như cô nói ra lời gì, mọi người cũng sẽ đều tin ngay không cần suy nghĩ.

"Tất cả người bán linh khí của Khí Cụ Các bị bắt ở Sâm La Điện, Thất Sát cốc, Ám Ảnh Lâu Khí Cụ Các, đều sẽ được thả ra. Chỉ cần các ngươi nói một câu, bọn họ sẽ đến đây, cùng các ngươi tụ hợp."

Tống Đình Ngọc nhìn mọi người, thần sắc nghiêm túc: "Huyền Thiên Minh không hề làm gì họ, những người này đều còn sống tốt. Ta cam đoan, bọn họ không hề bị bất kỳ tổn thương nào, lúc nào cũng tới đây được."

Mấy người La Chí Xương nghe vậy, đều vui vẻ.

Họ vốn đang lo đám môn nhân đang phân tán ở Khí Cụ Các các nơi, đã bị thế lực ngũ phương giết chết trước khi hai bên khai chiến.

Nhưng bây giờ nghe Tống Đình Ngọc nói thế này, thì nghĩ là những người kia chỉ bị nhốt lại mà thôi, không hề mất mạng.

Họ đều là môn nhân đệ tử của Khí Cụ Tông, là thành viên của Khí Cụ Tông, số lượng họ rất nhiều, nên nếu vẫn còn sống tốt, thì bây giờ khi Khí Cụ Tông muốn phát triển lại, cũng dễ hơn rất nhiều.

"Khí Cụ Tông chết mất một ít người, chuyện này, Huyền Thiên Minh rất là áy náy, chúng ta nhất định sẽ bồi thường." Tống Đình Ngọc hơi khom người, "Huyền Thiên Minh sẽ trả một vạn Địa cấp Nhất phẩm Linh Thạch, nếu Khí Cụ Tông cảm thấy chưa đủ, chúng ta có thể thương lượng thêm......"

"Địa cấp Nhất phẩm Linh Thạch! Một vạn khối!" Phan Hiên hít sâu một hơi.

Đám đệ tử ngoại tông Điền Kiến Hào đều biến sắc, ánh mắt rừng rực nóng bỏng.

Ba Đại cung phụng và Lục Đại trưởng lão tông, đều thầm động dung, mắt lộ thần quang.

Địa cấp Linh Thạch, là vật chuyên dùng cho Như Ý cảnh Võ Giả sử dụng, Linh lực trong một miếng địa cấp Linh Thạch phải gấp linh lực bên trong Huyền cấp Thất phẩm Linh Thạch hơn mấy lần!

Địa cấp Linh Thạch, là loại tiền lưu thông của thế lực cấp Xích Đồng, Như Ý cảnh, là tài liệu phụ trợ tu luyện của Phá Toái Cảnh Võ Giả.

Toàn bộ Khí Cụ Tông, và Sâm La Điện, Thất Sát cốc, Vân Tiêu Sơn, Tử Vụ Hải, Ám Ảnh Lâu thế lực ngũ phương, chỉ có Huyền cấp Linh Thạch, dùng Huyền cấp Linh Thạch để tu luyện, bọn họ đều rất ít có cơ hội tiếp xúc với Địa cấp Linh Thạch.

Một vạn miếng địa cấp Linh Thạch, tổng giá trị, sợ có thể chống đỡ hơn một phần ba Thất Sát cốc, có thể mua mấy chục tòa quặng mỏ, có thể đổi lấy vài toà thành trì cỡ Băng Nham Thành.

Huyền Thiên Minh đền bù thế này, quả thực đã vượt hẳn dự liệu của bọn La Chí Xương, khiến tim họ đập thình thịch.

"Huyền Thiên Minh, chẳng lẽ thực có ý nhờ hoà, không tiếp tục diệt sát Khí Cụ Tông?" Tất cả mọi người đều nghĩ.

"Không biết, không biết Khí Cụ Tông chúng ta phải trả lại bằng cái gì?" La Chí Xương không bị choáng váng đầu óc, cố nén tâm tình kích động, trầm giọng hỏi.

"Không cần trả lại gì cả, chỉ cần đồng ý làm chút giao dịch với Huyền Thiên Minh, Huyền Thiên Minh chúng ta muốn đặt hàng vài thứ với Khí Cụ Tông, chúng ta sẽ dùng thêm Linh Thạch để trả thù lao." Tống Đình Ngọc Yên Nhiên cười khẽ.

"Là giao dịch gì, các ngươi muốn đặt hàng gì?" La Chí Xương cau mày.

"Chính là thứ gọi là Tịch Diệt Huyền Lôi, 100 miếng địa cấp Nhất phẩm Linh Thạch, đổi lấy một viên. Các ngươi luyện chế bao nhiêu, chúng ta mua hết bấy nhiêu." Tống Đình Ngọc rốt cục lộ ra ý đồ thật sự, "Cuộc chiến giữa Xích Lan Đại Lục và U Minh giới Tà Tộc sẽ sớm bùng nổ, lần này không phải U Minh Chiến Trường, mà ngay trên mặt đất dưới chân chúng ta. Trận chiến này, nếu chúng ta thất bại, Xích Lan Đại Lục sẽ biến thành U Minh giới Nhạc Viên, Huyền Thiên Minh và Bát Cực Thánh Điện đều biến mất. Nên chúng ta cần những món đồ có thể thay đổi cục diện, mà Tịch Diệt Huyền Lôi, chính là một trong số đó."

Lời đến nơi đây, tất cả người của Khí Cụ Tông đều đã hiểu ý định thật sự của Tống Đình Ngọc, đã hiểu vì sao Huyền Thiên Minh dám trả giá cao như thế, đã hiểu vì sao họ lại chịu hòa.

Chính là vì Tịch Diệt Huyền Lôi.

U Minh giới Tà Tộc, cực kỳ e ngại tia chớp Lôi Đình, và Tịch Diệt Huyền Lôi, chính là khắc tinh của bọn chúng!

Tịch Diệt Huyền Lôi, làm cho thế lực ngũ phương gần như toàn quân bị diệt, nếu dùng để đối phó với số lượng U Minh giới Tà Tộc tương đương, hiệu quả sẽ càng mạnh hơn nữa, có thể dẫn đến toàn diệt!

Vì vậy, nên khi biết Khí Cụ Tông có thứ kỳ vật đó, Huyền Thiên Minh lập tức ra quyết địn, không tiếc bất cứ giá nào phải có được Tịch Diệt Huyền Lôi!

Bọn chúng vốn dĩ muốn lấy phương pháp luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi, nhưng Tống Đình Ngọc hiểu rất rõ Khí Cụ Tông chắc chắn sẽ không chắp tay giao ra, nên để tránh làm cho Khí Cụ Tông phản cảm, cô không hề nói muốn mua phương pháp luyện chế.

Đây chính là chỗ thông minh của cô.

"Tịch Diệt Huyền Lôi chỉ có một mình tông chủ biết cách luyện chế mà thôi." La Chí Xương trầm ngâm một chút, tỉnh táo nói: "Có muốn bán Tịch Diệt Huyền Lôi hay không, chúng ta không làm chủ được, chỉ có tông chủ mới quyết định được thôi."

Nụ cười của Tống Đình Ngọc không hề thay đổi, thành khẩn nói: " Ta có thể gặp Tần tông chủ của quý tông được không? Ta muốn bàn việc này với tông chủ, ta ngàn dặm xa xôi đến đây, mang theo thành ý, kính xin các vị thúc bá dẫn đường."

Đám nam tử Khí Cụ Tông, đều sinh ra một ý niệm cổ quái trong đầu —— ngươi muốn thương lượng, ai mà cự tuyệt được đề nghị của ngươi?

Chỉ cần là nam nhân, đều e rằng không thể cự tuyệt ngươi được, huống chi ngươi đưa ra điều kiện ưu việt như vậy, Tần Liệt làm sao cự tuyệt?

Ngay cả La Chí Xương cũng nghĩ vậy, cho rằng chỉ cần Tần Liệt nhìn thấy Tống Đình Ngọc, chắc chắn Tần Liệt không thể nào cự tuyệt, mau chóng đạt thành hiệp nghị với Huyền Thiên Minh.

"Tông chủ hiện giờ không có ở đây, người đang ở sâu trong Độc Vụ Trạch tu luyện, có lẽ một thời gian ngắn nữa mới trở lại." La Chí Xương nói.

"Nếu không, ta vào trong đó tìm hắn?" Tống Đình Ngọc đề nghị.

"Không được, tông chủ đang tu luyện, kính xin Tống tiểu thư đừng tới quấy rầy." Phòng Kỳ từ chối.

Tống Đình Ngọc không tức giận, khẽ cười, gật đầu: "Vậy cũng được, ta ở đây chờ tông chủ trở lại."