Linh Vực

Chương 1856




Tộc nhân Thần tộc sau khi biết được tin tức này, đều mừng rỡ.

Khoáng Tuyệt, Hàn Triệt, Ám Hạo các tộc trưởng này, còn có chiến sĩ huyết mạch cấp mười, thì là mặt đầy nghi hoặc.

Bọn họ cũng không rõ nguyên do nhìn Liệt Diễm Qua.

Rất nhiều ác ma, biết được Thâm Uyên thông đạo một lần nữa phong bế, thì lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng.

Khác với tuyệt đại đa số chủng tộc, ở dưới những cảm xúc tuyệt vọng kia cuốn hút, ác ma không những chưa mất đi ý chí chiến đấu, ngược lại chiến ý bốc lên, mắt mỗi tên phóng thích ra sát ý cuồng bạo ngọc đá cùng vỡ.

Nhìn những ác ma kia, ở sau khi biết được tin tức, chẳng những chưa suy sụp, ngược lại trở nên càng thêm hung hãn không sợ chết, Tần Liệt đột nhiên thấy lạnh cả người.

Bỗng nhiên, hắn sinh ra một loại kính ý đối với cả chủng tộc Thâm Uyên.

Chủng tộc này, như chưa bao giờ biết thỏa hiệp, không biết chạy trốn, ở dưới tuyệt vọng cũng không có một chút tự mình hiểu lấy.

Đây là một chủng tộc điên cuồng.

“Ngươi nói Thâm Uyên thông đạo phong bế rồi?” Hoàng Tuyền quân chủ Cách La Mỗ quát.

“Ngươi có thể đi kiểm tra một chút.” Liệt Diễm Qua bình tĩnh nói.

“Hô!”

Ma thể khổng lồ của Cách La Mỗ lấy tốc độ như thuấn di, đột nhiên bay về phía Thâm Uyên thông đạo.

“Oành!”

Ma thể ức vạn trượng kia của hắn, thế mà từ cửa Thâm Uyên thông đạo bị cứng rắn bật lại.

Trên không hình thành từng cơn lốc mãnh liệt, thổi rất nhiều Thâm Uyên lĩnh chủ cấp chín đều đang lắc lư.

“Tinh Không Tinh Linh này vì sao lại trở về!”

Cách La Mỗ ngẩng đầu rít gào, tiếng rống tràn đầy không cam lòng, tràn đầy tức tối cùng vấn trách.

Hắn không cách nào tiếp nhận sự thật Tinh Không Tinh Linh một lần nữa bịt kín Thâm Uyên thông đạo.

Hắn tức tối rít gào, khiến toàn bộ đại ác ma cấp mười, lĩnh chủ cấp chín, càng nhiều cao giai ác ma ý thức được Liệt Diễm Qua nói không phải giả.

Đám ác ma trong nháy mắt nhận rõ sự thật.

“Cách La Mỗ, ta có mấy lời muốn nói chuyện riêng với ngươi.” Liệt Diễm Qua nói.

“Ngươi qua đây!” Cách La Mỗ hừ.

“A thúc!” Liệt Diễm Chiêu hô khẽ.

“Không sao.” Liệt Diễm Qua vẫy vẫy tay, như một đám mây lửa, bay về phía đầu Cách La Mỗ.

Sau đó, hắn và Cách La Mỗ đều cố ý hạ thấp âm lượng, lấy thanh âm chỉ có hắn và Cách La Mỗ có thể nghe bắt đầu nói chuyện.

Toàn bộ chiến sĩ Thần tộc, còn có ác ma tầng luyện ngục này, giờ phút này đều an tĩnh lại.

Song phương kịch liệt đánh giết tạm thời dừng lại, đều đang đợi Cách La Mỗ và Liệt Diễm Qua đàm phán.

“Hô! Hô! Hô!”

Liệt Diễm gia tộc bên kia, Liệt Diễm Chiêu, Hàn Triệt cùng Ám Hạo, từ trời cao đột ngột bay xuống.

Bọn họ chợt xuất hiện ở bên cạnh Tần Liệt.

Lúc này, bọn họ đều từ chỗ tiểu bối biết, lúc trước Liệt Diễm Qua luôn cùng một chỗ với Tần Liệt.

Bọn họ đều ý thức được Liệt Diễm Qua sẽ bay lên trời cao, trao đổi với Cách La Mỗ kia, nhất định không thoát được can hệ với Tần Liệt.

Ba người bọn họ đều lấy ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Tần Liệt, chờ Tần Liệt cho ra một cái giải thích.

Chiến sĩ Liệt Diễm gia tộc cấp chín cấp tám còn lại, ở sau khi bọn họ đến, đều chủ động tản ra.

Muốn thừa dịp tán gẫu với Tần Liệt mấy câu, Kiền Thăng cùng Lưu Dạng vừa thấy ba người này xuống, âm thầm tặc lưỡi, vội vã tránh ra.

“Ta lấy Tinh Không Kính, đem tầng luyện ngục này phong bế một lần nữa.” Tần Liệt mỉm cười giải thích.

“Tinh Không Kính!” Tộc trưởng ba đại gia tộc và Liệt Diễm Qua vừa nghe tin tức tựa cả kinh biến sắc.

“Là như vậy...”

Tần Liệt đem tình huống nói đơn giản, cho bọn họ biết phán đoán của Liệt Diễm Qua, đem đầu mâu chỉ hướng Hồn tộc Ngự Hồn Đại Đế.

“Ngự Hồn Đại Đế!”

Khoáng Tuyệt, Ám Hạo và Liệt Diễm Chiêu, sau khi nghe xong, đều là vừa kinh vừa sợ.

“Lại là hắn âm thầm giở trò quỷ!”

Nghe xong Tần Liệt giải thích, vẻ mặt Liệt Diễm Chiêu ngưng trọng, đầu lông mày nhíu thật sâu.

Hàn Triệt và Vũ Hi của Quang Minh gia tộc cũng nghe tin mà đến, rất nhanh đã biết nguyên do.

Vừa nghe nói Hồn tộc Ngự Hồn Đại Đế có thể tham dự việc này, lấy bọn họ dùng như đao, sắc mặt tộc trưởng năm đại gia tộc này cũng không quá dễ coi.

Nhìn ra được, bọn họ tựa như cực kì kiêng kị đối với Hồn tộc Ngự Hồn Đại Đế.

“A thúc và Cách La Mỗ sẽ đàm phán những gì?” Ám Hạo lo lắng nhìn về phía bầu trời.

“Thật sự muốn Cách La Mỗ chết, hẳn là Ngự Hồn Đại Đế, chúng ta chỉ là gián tiếp bị lợi dụng.” Hàn Triệt trầm ngâm một chút, nhìn thật sâu về phía Tần Liệt, nói: “Ngươi thực... Chiếm được một bộ phận tử hồn lực lượng áo nghĩa của Tạp Tư Thác Nhĩ?”

Bốn người bọn Ám Hạo cũng đều đột nhiên nhìn về phía hắn.

Tần Liệt nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Một bộ phận nhỏ.”

“Tốt nhất có thể vứt bỏ.” Hàn Triệt than thở, “Ngự Hồn Đại Đế sẽ không cho phép sinh linh cường đại am hiểu tử hồn lực lượng tồn tại, trước kia Tạp Tư Thác Nhĩ là như vậy, Cửu U và Hoàng Tuyền cũng sẽ như thế, mà ngươi... Nếu cứ kiên trì, có thể cũng không trốn thoát vận mệnh tử vong.”

“Ở trong tinh hà này, Ngự Hồn Đại Đế nếu muốn một người chết, sẽ có vô số loại phương pháp, căn bản không phòng bị nổi.” Ám Hạo cũng nói.

Sắc mặt Tần Liệt âm u, chưa lập tức trả lời bọn họ.

Giờ phút này, Thần tộc và ác ma chiến đấu đã dừng lại hết.

Mọi người đều đang đợi Liệt Diễm Qua và Cách La Mỗ đàm thoại kết thúc.

“Hô!”

Ngay tại lúc này, từ nơi xa truyền tới một ma tức khổng lồ, hình như có một đại ác ma khác nhanh chóng chạy tới.

“Mai Đặc Kì Na!”

“Nhất định là Mai Đặc Kì Na đại nhân!”

“Cũng có thể là Ai Văn Nạp Đa nhân!”

Rất nhiều ác ma, sau khi ngửi được cỗ khí tức đó đều âm thầm chấn phấn.

Giao chiến đến nay, Mai Đặc Kì Na cùng Ai Văn Nạp Đa cùng là đại ác ma cấp mười, từ đầu tới cuối chưa xuất hiện.

Bọn họ tin tưởng hai đại ác ma đó, nhất định là bởi vì chuyện khác không thoát thân được, sẽ không là lâm trận bỏ trốn.

Nay vừa cảm ứng được cỗ khí tức đó, bọn họ lập tức cho rằng một trong hai người Mai Đặc Kì Na và Ai Văn Nạp Đa, từ nơi xa vội vã chạy về.

“Lại có một đại ác ma...”

Vẻ mặt Hàn Triệt khẽ động, hơi nhíu mày, nói: “Kẻ mới đến này, có thể nhất thời chưa làm rõ thế cục, chúng ta phải cẩn thận một chút, miễn cho hắn lại khơi mào chiến cuộc.”

“Ta đi xem xem.” Ám Hạo nói.

“Không đúng!” Tần Liệt ầm ầm chấn động, quát: “Tên kia, hắn... Hắn hẳn là gã nọ, trên người hắn có tử hồn khí tức.”

Hắn đột nhiên nhớ, hắn ở một đầu khác của Minh hà, từng nhìn thấy bóng ma chín đầu lớn vô cùng.

Bóng ma đó, tựa như đem vô số âm hồn ác sát trong Minh hà tụ họp đến cùng một chỗ, dung nhập trong cơ thể một đại ác ma.

“Là ai?” Ám Hạo ngạc nhiên nói.

“Có lẽ chính là Tạp Tư Thác Nhĩ các ngươi nói.” Tần Liệt trầm giọng nói.

“Cái gì?”

“Sao có thể?”

Ám Hạo và Liệt Diễm Chiêu sợ hãi biến sắc, nhịn không được kinh hô lên.

Ba đại gia chủ còn lại cũng kinh ngạc, tựa như cảm thấy thế cục lại bỗng nhiên không khống chế được.