Linh Vực

Chương 1640




“Thí dụ như hiện tại, hắn đang lấy một loại tốc độ kinh người, nhanh chóng bổ sung năng lượng huyết mạch.”

“Ồ, đúng rồi, mười mấy ác ma của Quỷ Tế Luyện Ngục, bị hắn xé nát đánh giết. Năng lượng huyết nhục của những ác ma đó, cũng dung nhập trong vòng xoáy cuồng phong, sẽ làm tốc độ khôi phục của hắn nhanh hơn.”

“Nếu không thể ở trong nháy mắt đem hắn thừa dịp giết chết, qua một hồi, hắn lại có thể lấy trạng thái toàn thịnh đối mặt các ngươi khiêu chiến.”

Ác ma nhìn như bình thường kia, lơ lửng ở giữa không trung, cách Tần Liệt xa xa, lạnh nhạt giải thích.

Hắn như biết rõ đối với quy tắc cổ xưa của Thâm Uyên.

Những ác ma ôm mục đích tương tự mà đến, vốn đều đang hoài nghi, hoài nghi Tần Liệt thông qua phương pháp đặc thù khôi phục.

Hắn vừa nói ra như thế, những ác ma kia đều bỗng nhiên hiểu ra, lập tức nắm chắc mấu chốt ở trong đó.

Bọn họ ngay lập tức tin ý kiến của ác ma này.

“Tác Mỗ Nhĩ!”

Trong vòng xoáy cuồng phong, sắc mặt Tần Liệt trầm xuống, lạnh lùng nhìn về phía kẻ có thân thể ác ma này, “Lần trước chưa giết ngươi, ngươi thế mà còn dám đến!”

Hắn và Tác Mỗ Nhĩ từng có linh hồn giao phong, linh hồn hắn cũng khắc bí thuật Hồn tộc, linh hồn khí tức của Tác Mỗ Nhĩ đã bị hắn ghi nhớ rất kỹ.

Bất luận Tác Mỗ Nhĩ đoạt xá ai, chỉ cần linh hồn bổn nguyên của hắn chưa thay đổi, Tần Liệt có thể lập tức nhận ra hắn.

“Hắc hắc, thật uy phong, trở thành Thâm Uyên đế tạo giả, thế mà còn có thân thể ác ma.” Tác Mỗ Nhĩ cười quái dị, nói: “Ta thực càng lúc càng tò mò.”

“Hắn chính là Tác Mỗ Nhĩ?” Bối Đế ngẩn ra, chợt tìm chung quanh, sau đó không lâu liền cười hì hì nói: “Áo Khắc Thản còn không ra?”

Nàng đã phát hiện khí tức của Áo Khắc Thản.

Áo Khắc Thản vốn còn muốn ẩn nấp một thời gian, bị ép hiện thân, khuôn mặt đầy âm u nhìn nàng, “Ngươi đến làm gì?”

Hắn hiển nhiên không muốn nhìn thấy Bối Đế.

“Chúng ta rất lâu chưa gặp rồi, nghe nói ngươi ở nơi này, ta chuyên môn đến thăm ngươi chút.”

Bối Đế mặt cười như hoa, hướng Áo Khắc Thản ném một cái nháy mắt, lộ ra phong tình vạn chủng, “Sao? Chẳng lẽ ngươi không muốn gặp ta?”

Áo Khắc Thản một bộ dạng như ăn cứt, sắc mặt khó coi tới cực điểm, “Một chút cũng không muốn gặp.”

Cùng là linh chủng của Linh tộc, một người hắn sợ đụng phải nhất chính là Bối Đế.

Những năm qua, hắn và Bối Đế nhiều lần cùng nhau tham gia các loại hoạt động Linh tộc tổ chức, thường xuyên sóng vai chiến đấu với Bối Đế.

Nhưng mỗi một lần chiến đấu, Bối Đế đều hại hắn, có vài lần thiếu chút nữa hại hắn vạn kiếp bất phục.

Trong mắt hắn, Bối Đế chính là một tai họa, là phiền toái chuyên môn vì chế tạo cho hắn mà sinh.

Nhưng Bối Đế lại cũng là linh chủng, làm hắn phiền nhất là thực lực cá nhân của nữ nhân này, lại so với hắn còn đáng sợ hơn.

Hắn có vài lần thử lặng lẽ giết chết Bối Đế, kết quả... Hắn thiếu chút nữa bị chỉnh chết.

Mấy lần sau, hắn đã từ bỏ hi vọng với Bối Đế, tránh nàng như bọ cạp.

“Bối Đế, ngươi cũng là đến vì Viêm Nhật Thâm Uyên?” Tác Mỗ Nhĩ trú ở trong một ác ma, vẻ mặt khẽ động, đột nhiên cười hắc hắc nói: “Nếu là như vậy, ngươi nên xuống tay vào lúc này.”

Hắn chỉ về phía Tần Liệt, “Ta có thể khẳng định, hắn ở sau khi đánh giết những tên Quỷ Tế Luyện Ngục kia, trước mắt còn ở giai đoạn yếu ớt. Nhưng giai đoạn yếu ớt đó phi thường ngắn, nhiều nhất một khắc đồng hồ, hắn liền có thể khôi phục tám phần lực lượng huyết mạch. Ngươi nếu có thể đủ ở trong một khắc đồng hồ giải quyết hắn, ngươi liền có thể thay thế hắn, trở thành Viêm Nhật Thâm Uyên đế tạo giả, nếu không... chỉ có thể chờ đợi cơ hội lần sau.”

Hắn hy vọng Bối Đế có thể động thủ.

Linh tộc Bối Đế, chính là một người cực kì nổi danh trong một thế hệ trẻ tuổi của bốn đại chủng tộc siêu giai huyết mạch.

Tác Mỗ Nhĩ âm thầm quan sát rất lâu, cũng cảm thấy nếu Bối Đế chịu động thủ, có thể chế tạo uy hiếp lớn nhất cho Tần Liệt.

Rất nhiều ác ma khác, trong mắt hắn, thật ra đều khó có thể giết chết Tần Liệt.

Mặc dù Bối Đế và Thâm Lam đứng chung một chỗ, nhìn như thân mật không kẽ hở, nhưng hắn lại biết Bối Đế nữ nhân này vô thường, chuyện gì cũng làm ra được.

“Ngươi chỉ sợ cho rằng ta bước vào Viêm Nhật Thâm Uyên, mục đích giống Áo Khắc Thản lúc ấy à?” Bối Đế kinh ngạc, “Ngươi cảm thấy ta sẽ giết Thâm Lam, thay thế nàng trở thành tộc trưởng tương lai của Linh tộc?”

“Chẳng lẽ không phải?” Tác Mỗ Nhĩ hỏi ngược.

“Ả trước nay không có hứng thú đối với tộc trưởng!” Áo Khắc Thản hừ lạnh, nói: “Tác Mỗ Nhĩ, ngươi không hiểu ả. Phương thức tư duy của nữ nhân này, không giống người thường, ngươi không nên lấy ý nghĩ của người thường phán đoán ả.”

Tác Mỗ Nhĩ hơi sửng sốt.

Theo hắn thấy, Áo Khắc Thản bởi vì một lần trước thất lợi, gần như đã thành con chuột qua đường của Linh tộc, không bao giờ có thể đi lên ngôi báu tộc trưởng Linh tộc nữa.

Như thế, trong Linh tộc, duy nhất còn có hy vọng cạnh tranh với Thâm Lam, cũng chỉ có Bối Đế.

So sánh, nếu hắn là Bối Đế, tất sẽ tìm cách giết chết Thâm Lam.

Người thường cũng sẽ đi làm như thế.

Đáng tiếc Bối Đế nghĩ khác người thường...

Trong vòng xoáy cuồng phong, sắc mặt Tần Liệt lạnh nhạt, lạnh lùng nhìn Bối Đế và Áo Khắc Thản, Tác Mỗ Nhĩ nói chuyện.

Hắn để ba người tán gẫu thêm một lúc.

Chính như Tác Mỗ Nhĩ phán đoán, hắn hiện tại mỗi một giây đều đang nhanh chóng khôi phục, chỉ cần cho hắn thêm một chút thời gian, hắn có thể đem huyết mạch lực khôi phục đến đỉnh phong.

Đến lúc đó hắn có thể lấy lực lượng thời kỳ toàn thịnh, nghênh đón kẻ khiêu chiến tiếp theo, bất luận kẻ khiêu chiến đó là Tác Mỗ Nhĩ hay là Áo Khắc Thản, hắn đều không sợ.

Ác ma khác... Hắn liền càng thêm không sợ.

Từng luồng ma khí màu tím đậm, như dòng chảy nhỏ giọt, đang xuôi lỗ chân lông của hắn, tràn vào máu tươi của hắn.

Những ma khí đó vừa vào máu tươi của hắn, liền chui vào trái tim thứ hai tụ tập huyết mạch ác ma, làm năng lượng huyết mạch lực ác ma trong cơ thể hắn mạnh thêm.

Cùng lúc đó, còn có một bộ phận ma khí, lặng lẽ hội tụ vào cốt hài cùng lục phủ ngũ tạng của hắn, hỗ trợ hắn khôi phục thể năng.

Chỗ này là Viêm Nhật Thâm Uyên, hắn thân là đế tạo giả, có thể nhanh chóng khôi phục.

Hắn tập trung cảm thụ, hắn phát hiện Lạc Khắc lúc trước bị hắn lấy “Phệ Ma” hấp thu, còn có lực lượng trái tim của những trọng giáp ác ma kia hóa vì tơ tơ tử quang, cũng dung nhập trái tim ác ma của hắn.

Những ánh sáng tím đó, ở lúc hội tụ vào trái tim ác ma của hắn, không ngừng phun ra ác ma ấn kí cổ xưa.

Từng cái ác ma ấn kí như tia sáng, chính là phù văn cùng cổ ngữ khắc trong huyết mạch ác ma, ẩn chứa tinh phách thần bí của huyết mạch ác ma.

Những ấn kí đó, tan từng chút một vào trái tim ác ma của hắn, sau đó trải qua trái tim ác ma hấp thu, phân tích, chuyển hóa, vì thế trở thành một bộ phận huyết mạch ác ma của hắn...