Linh Vực

Chương 1636




Khoa Ân nhìn nhìn Bối Đế, lại nhìn về phía những trọng giáp ác ma kia của Quỷ Tế Luyện Ngục, bỗng nhiên cúi đầu than thở một tiếng.

Hắn thật ra đã thầm từ bỏ.

“Sao có thể là hắn...”

Một cao giai ác ma xách rìu lớn bốc cháy, xa xa đứng ở giữa không trung, sau khi nhìn thoáng qua Tần Liệt, vẻ mặt khẽ thay đổi.

Hắn là Duy Tháp Tư của Cực Viêm Thâm Uyên, là con trai của ác ma lĩnh chủ Phất Lạc Lí Tư, hắn có một nửa huyết mạch Viêm Ma, một nửa huyết mạch Mị Ma.

Lúc ở Cực Viêm Thâm Uyên, hắn còn từng có một trận chiến với Tần Liệt, chỉ là ở lúc hắn cùng Tần Liệt chưa phân ra thắng bại, đã bị đại ca Ai Phất Lí của hắn nhúng tay can dự.

Sau đó Ai Phất Lí bị Tần Liệt giết.

Mặc dù Ai Phất Lí đã chết, nhưng Duy Tháp Tư bởi vì có một nửa huyết mạch Mị Ma, hắn ở trong mắt những hậu duệ huyết mạch kia của Phất Lạc Lí Tư, vẫn là kẻ thấp hèn.

Ngay cả Thâm Uyên lĩnh chủ Phất Lạc Lí Tư cũng không đem Duy Tháp Tư hậu duệ này đặt trong lòng.

Sau đó không lâu, cường giả huyết mạch cấp chín của Liệt Diễm gia tộc động thủ với Phất Lạc Lí Tư, cuối cùng đem Phất Lạc Lí Tư giết chết.

Những Viêm Ma lấy Phất Lạc Lí Tư cầm đầu lập tức giải tán, Duy Tháp Tư may mắn sống sót, ở dưới một số Viêm Ma già chỉ dẫn, tiến vào Thâm Uyên thông đạo, muốn đi tầng Thâm Uyên khác du lịch, để tăng tiến kiến thức của mình.

Hắn biết được Thâm Uyên sinh ra một tầng Thâm Uyên mới, ý thức được đây là một cơ hội, cộng thêm hắn gần đây huyết mạch cũng đột phá đến cấp tám, cũng liền mạo hiểm xông vào Viêm Nhật Thâm Uyên.

Hắn như thế nào cũng không ngờ tới, kẻ tạo ra Viêm Nhật Thâm Uyên, thế mà sẽ là Tần Liệt.

Mặc dù Tần Liệt nay chính là thân thể ác ma, nhưng hắn từng có một phen kịch chiến với Tần Liệt, vẫn nhạy cảm phân biệt ra thân phận của Tần Liệt.

“Hắn không phải Thần tộc sao?” Duy Tháp Tư đầu đầy sương mù.

Trong vòng xoáy cuồng phong lấy ma khí nồng đậm ngưng tụ thành, Tần Liệt ánh mắt lạnh lùng, vừa di chuyển, vừa nhìn về chung quanh.

Bối Đế, Thâm Lam, rất nhiều ác ma, những kẻ tới từ bên ngoài mỗi kẻ hoặc sáng hoặc tối, không có một ai có thể tránh thoát tầm mắt của hắn điều tra.

Duy Tháp Tư đến từ Cực Viêm Thâm Uyên, tất nhiên cũng bị hắn liếc một cái phân biệt ra, nhưng hắn chỉ là hơi sững sờ một chút, tầm mắt liền từ trên thân Duy Tháp Tư dời đi.

Ở trong rất nhiều kẻ tới từ bên ngoài, Duy Tháp Tư đến từ Cực Viêm Thâm Uyên, cũng không tỏ ra đặc biệt xuất chúng.

Hơn nữa, huyết mạch càng thêm khủng bố trong cơ thể Duy Tháp Tư, đến nay chưa thức tỉnh.

Hắn sau khi dung hợp kí ức với Hồn Thú, đối với một ít bí mật ẩn giấu của Thâm Uyên, đã có một số nhận thức.

Hắn biết trong tám tầng luyện ngục bên dưới, có một tầng bị một Mị Ma cấp mười thống lĩnh, Mị Ma đó chính là ác ma quân chủ thực sự.

Phất Lạc Lí Tư cha của Duy Tháp Tư, chỉ là một lĩnh chủ cấp chín, hẳn cũng không có cơ hội lặn xuống tám tầng luyện ngục, cho nên Phất Lạc Lí Tư cũng không biết ở trong tám tầng luyện ngục bên dưới, có một Mị Ma cường đại.

Hắn năm ấy lúc chiến một trận với Duy Tháp Tư, biết trong cơ thể Duy Tháp Tư có một nửa huyết mạch Mị Ma, còn thoáng cảm thấy kinh ngạc tò mò.

Hắn ban đầu còn đem Duy Tháp Tư coi là một uy hiếp tiềm tàng.

Tới hôm nay, hắn sớm đã khác xưa, ở Bổn Nguyên Thủy Giới cũng từng chinh chiến một phen, cũng từng có chiến đấu với hậu duệ huyết mạch trực hệ của ác ma quân chủ như Địch Già.

Thần tộc Hạo Kiệt, Minh Hú, Linh tộc Thâm Lam, Áo Khắc Thản, Hồn tộc Tác Mỗ Nhĩ, đều có sự qua lại phức tạp với hắn.

Theo tầm mắt mở rộng, thực lực bản thân tăng lên, hắn đã không hề đem Duy Tháp Tư coi là uy hiếp tiềm tàng nữa.

Mặc dù là Duy Tháp Tư lập tức thức tỉnh huyết mạch Mị Ma tiềm ẩn kia, hắn cũng sẽ không cảm thấy Duy Tháp Tư, thật có thể cấu thành uy hiếp gì đối với hắn.

Bởi vì Địch Già, Áo Khắc Thản, Hạo Kiệt những đối thủ cường đại kia, thực lực cũng sẽ không yếu hơn con cái của ác ma quân chủ.

Duy Tháp Tư cho dù thức tỉnh huyết mạch tiềm ẩn, cũng chỉ là mức thực lực như Địch Già, Áo Khắc Thản, còn có Lạc Khắc trước mắt.

Loại tầng thứ này... Hắn đã có thể thong dong ứng đối.

Đứng ở tâm vòng xoáy cuồng phong, lấy ánh mắt dò xét đánh giá bốn phía, hắn cũng bị những kẻ tới từ bên ngoài quan sát.

Hắn sau khi ma hóa, vai, khuỷu tay cùng đầu gối nhô ra gai nhọn, toàn thân bao trùm giáp cứng đen tím, toàn thân lộ ra dữ tợn tàn khốc.

Trong con ngươi hắn lóe ra ma quang cũng là băng lạnh vô tình.

Ở trước mắt Duy Tháp Tư còn có kẻ tới từ bên ngoài khác, hắn kẻ tạo ra Viêm Nhật Thâm Uyên này, thần bí mà nguy hiểm.

Không có một ai dám xem nhẹ hắn kẻ tạo ra chỉ có cấp tám này.

Nhất là, Lạc Khắc đến từ Quỷ Tế Luyện Ngục, rõ ràng linh hồn thương tổn lớn, hiển nhiên vừa mới bị hắn làm bị thương nặng.

Một hậu duệ cường đại của ác ma quân chủ, cũng bị hắn làm bị thương, thực lực hắn tự nhiên cũng sẽ thắng được những kẻ tới từ bên ngoài tôn trọng.

“Hắn là đối thủ của ta!”

Lạc Khắc không thèm nhìn những kẻ tới từ bên ngoài, các khối lân giáp trên người hắn, trên mảnh giáp ma quang đại thịnh.

Cái đuôi rắn thật lớn kia của hắn điên cuồng vung vẩy, truyền tới tiếng nổ vang “Bốp bốp”.

Một cỗ dao động năng lượng huyết mạch cực kì cường đại, từ trong cơ thể Lạc Khắc, trong nháy mắt bộc phát ra.

Một lát sau, Lạc Khắc hóa thành một đạo ma quang, trực tiếp lao vào vòng xoáy cuồng phong kia.

“Oành!”

Vòng xoáy cuồng phong Tần Liệt tập kết ma khí nồng đậm hình thành, ở sau khi Lạc Khắc tiến vào, thế mà lại đột nhiên tan vỡ.

Hai ác ma sau khi ma hóa, ngay tại bầu trời xám xịt, bắt đầu lấy ma thể tiến hành vật lộn máu thịt.

“Phành! Thùng thùng!”

Từng điểm toái quang, như pháo hoa rực rỡ màu tím, từ điểm hai ma thể tiếp xúc bộc phát.

Nháy mắt thời gian, Lạc Khắc cùng Tần Liệt sau khi ma hóa, cơ thể đã va chạm gần trăm lần.

“Bốp!”

Cái đuôi thật lớn của Lạc Khắc, nặng nề vụt ở sau lưng Tần Liệt, Tần Liệt như bị chiến xa to lớn đánh trúng, sau lưng đau rát một trận.

“Đương!”

Gai nhọn ở đầu gối hắn, đâm vào trên lân giáp ở ngực Lạc Khắc, lân giáp đó bắn ra đốm lửa.

Ma thể của hai người dây dưa, lúc cánh tay đan nhau, hào quang như dệt.

Bọn họ từ giữa không trung đột nhiên rơi xuống.

“Oanh!”

Hai người ngã xuống ở bụi Thâm Uyên ma thực vật rậm rạp, tiếp tục điên cuồng đánh giết, như hai con ma thú nổi điên.

Theo chiến trường của bọn họ di chuyển, khu vực Thâm Uyên thực vật rậm rạp kia, từng gốc thực vật đòi mạng hóa thành sợi.

Khối đất cứng rắn kia, cũng ở trong thời gian ngắn ngủn, có thêm mấy chục cái hố lớn hình người.

Những cái hố lớn đó đều là bọn họ tùy ý bước ra.

Đây mới là phương thức chiến đấu ác ma thích.