Linh Vũ Cửu Thiên

Quyển 4 - Chương 183: Xích diễm phượng vũ




Tới buổi trưa, Hàn Phi đã tiến nhập vào khu vực săn bắn. Nó gọi là khu vực săn bắn đương nhiên không phải là khu vực săn bắn dã thú hay linh thú, con mồi cùng thợ săn ở đây chính là con người cả. Thám báo võ sĩ của nhân tộc cùng man tộc, mỗi người đều là thợ săn cũng là con mồi, vai trò chuyển đổi chỉ trong tích tắc mà thôi.

Khu vực săn bắn dài chừng vài chục km, từ đông sang tây mấy trăm km, lấy yếu tắc Hồng Hà làm trung tâm kéo dài về hai bên. Nơi này là sơn lĩnh hiểm trở cao chót vót cùng với những khu rừng rậm rạp, địa thế phi thường khó chơi, là một phòng tuyến chống lại Man tộc xâm lấn của nhân tộc. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Ngoại trừ quân bộ ra, sợ rằng cũng không ai biết được trong trăm năm nay có bao nhiêu thám báo bị chết ở khu săn bắn này. Tuyệt đại đa số võ sĩ đều vô thanh vô tức biến mất trong khu rừng rậm rạp này. Đầu của bọn họ bị man tộc cắt mang về làm chiến công, thi hài bị lá rụng che lấp hư thối trở thành một đống hủ cốt.

Nhưng chính sự dũng cảm cùng hi sinh của bọn họ kể cả những quân đội coi giữ yếu tắc nữa, đã đảm bảo cho một đế quốc an bình yên lặng trong cả trăm năm. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Khu vực săn bắn mà Hàn Phi đi tới thì không có nhiều sơn lĩnh cùng rừng rậm lớn lắm, ở đây yên tĩnh u ám dị thường, không nghe thấy một tiếng thú kêu nào cả. Một gốc cây cổ thụ lớn che cả bầu trời, ánh dương quang hầu như không thể xuyên thấu qua những tán lá cây mà chiếu xuống mặt đất được. Chỉ có những cây cỏ màu đen không thích ánh mắt trời mới có thể sinh trưởng tốt ở đây. Đất rừng trải đầy cỏ khô cùng với một mùi cỏ mục, tùy ý có thể nhìn thấy được xương trắng trong những bụi cỏ khô mục nát, càng nhìn càng thấy giống một bãi tha ma lớn tịch mịch vậy.

Trong kiếp loạn thế giang hồ của Hàn Phi, có một câu cảnh ngôn là “phùng lâm mạc nhập” (Gặp rừng chớ vào). Trong đó “Lâm” là chỉ khu rừng tịch mịch không một loài chim thú này, bởi vì nó thường thường gắn liền với ý nghĩa có nguy hiểm tồn tại.

Không chút do dự, Hàn Phi mang theo Ốc Kim đi vào trong khu sắn bắn. Hắn tài cao lớn mật, với thực lực của hắn, trừ phi gặp phải thiên không võ sĩ, bằng không thêm cả Ốc Kim nữa đúng là không có bất luận đối thủ nào cùng giai cả. Mà thiên không võ sĩ cao cao tại thượng thường thường chẳng vào trong rừng bôn ba chém giết làm gì cả. Đó là số lượng ít người có thực lực đỉnh cấp, thường thường cường giả thiên không võ sĩ chỉ xuất hiện trong những trận đại chiến mà thôi.

Nhưng mà Hàn Phi cũng không có chút khinh xuất nào cả. Lúc hắn tiến vào trong rừng rậm thần thức lập tức phóng xuất ra bên ngoài. Ngay cả trên đỉnh đầu cũng không bỏ qua. Thám báo Man tộc ẩn nặc cùng ngụy trang đều có năng lực hơn nhân tộc rất nhiều, nhất là Mị Ảnh thám báo càng rất khó đối phó.

Hắn làm vậy kỳ thực không phù hợp với chuẩn tắc của thám báo. Hành động của thám báo phải là quỷ dị khó lường khó có thể nắm lấy. Tận lực không để cho địch nhân phát hiện ra hành tung. Hàn Phi hành động thực có chút quá mức quang minh chính đại, đấu giáp tản mát ra ánh sáng ở mấy trăm mét bên ngoài xa cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.

Đây cũng không phải là Hàn Phi thiếu khuyết kinh nghiệm, mà là hắn dùng sách lược dẫn xà xuất động. Hắn dựa vào lòng tin cùng thực lực cường đại của mình.

Hiệu quả tuyệt đối là rõ ràng, lúc Hàn Phi đi qua đường biên của một cạm bẫy thì trong lòng nổi lên báo động!

Răng rắc!

Trên cây cổ thụ u ám đột nhiên một đạo sấm sét nổi lên, một mũi điện quang màu tím từ không trung đánh thẳng xuống đầu của Hàn Phi. Mà hầu như cùng lúc đó, một mũi tên nhọn từ trong rừng tùng cách đó một trăm mét mang theo đấu khí quang mang màu lục bắn nhanh tới. Tốc độ dĩ nhiên đã nhanh tới cực điểm!

Xuy! Lôi mang bị luyện thạch đấu giá của Hàn Phi chống lại, trong nháy mắt lôi mang biến thành vô số đường dây điện bao phủ toàn thân Hàn Phi. Thế nhưng cũng không chút lay động phòng ngự của Hàn Phi, thực lực của người đánh lén kém hơn không chỉ một bậc.

Đối mặt với lục tiễn phi tập tới, Hàn Phi không chút hoang mang đánh ra một chưởng, đấu khí quang mang màu ám kim từ trong lòng bàn tay hắn phóng ra. Một cái lá chắn hình cung tròn bỗng nhiên hình thành trước người hắn, bảo vệ thân thể hoàn toàn ở bên trong!

Mặt đấu khí này giống như một quả trứng bị cắt ra làm hai vậy, nếu như tỉ mỉ nhìn kỹ có thể nhìn thấy lá chắn này được chia là hai tầng, bên ngoài một tầng dầy sáng sủa, bên trong còn lại một lớp màng bạc ảm đạm.

Thủ Hộ chi thuẫn! thổ hệ đấu kỹ địa cấp, là kỹ năng tiến giai của đại địa chi thuẫn, loại đấu kỹ phòng ngự này có năng lực chống đỡ song trọng, có thể liên tục chịu được lực đả kích, có thể nói là khắc tinh của cung tiễn nỏ phá giáp!

Lục tiễn vừa đánh lên trên Thủ Hộ Chi Thuẫn, đấu khí bên trên nỏ tiễn ầm ầm bạo liệt ra vạch một lỗ hổng thật to. Thế nhưng tiêu hao toàn bộ lực lượng của nó mà tiễn vẫn không thể động đậy được bên trong lá chắn. Cũng không thể hình thành xuyên thấu xạ kích hữu hiệu.

Mà trong khoảnh khắc đỡ lấy lục tiễn, Hàn Phi lắc người sang bên cạnh một cái, cả người giống như cung tên rời khỏi dây, bắn thẳng ra ngoài. Hắn nhằm tới phương vị có người đang ẩn núp.

Chỉ cần đối phương xuất thủ, động tĩnh sẽ bị lộ ra, Hàn Phi hoàn toàn có thể thông qua thần thức mà tập trung nhận biết đối phương. Mặc cho đối phương ẩn nấp kỹ như thế nào nữa cũng không còn tác dụng.

Đồng thời với Hàn Phi còn có Ốc Kim đang đi theo sau hắn, ở trong tùng lâm cách đó hơn chục mét, một con lôi báo màu ngăm đen tức tốc chạy trốn. Trên người của nó có lôi điện thoáng hiện. Không thể nghi ngờ nó chính là thủ phạm đã đánh lén Hàn Phi bằng lôi điện vừa nãy, mục tiêu của Ốc Kim chính là nó!

Man tộc võ sĩ có chiến sủng tỉ lệ vượt quá xa so với võ sĩ nhân tộc. Trong tất cả võ sĩ thám báo có ít nhất hơn phân nửa võ sĩ thám báo Man tộc là sử dụng qua chiến sủng trợ trận. Nhưng mà bọn họ thường xuyên phi thường giảo hoạt để cho chiến sủng cùng mình xa nhau, thích dùng chiến sủng hấp dẫn chú ý của đối phương. Sau đó ẩn núp bên cạnh mà đánh lén.

Đối phó với thủ đoạn như vậy, không thể nghi ngờ là hai đối chiến với hai là tuyển chọn tốt nhất. Hàn Phi đối với chiến lực của Ốc Kim rất tự tin, cho nên hết sức chăm chú đánh tới cung võ sĩ đang ẩn nấp kia.

Cự ly mấy chục mét chỉ trong chốc lát đã được rút ngắn, chỉ nghe thấy thanh âm “sưu sưu” bên tai không dứt. Đối phương dĩ nhiên một lúc bắn ra hơn chục mũi tên nhọn, trong khu rừng u ám này xuất hiện những đạo quỹ tích màu lục sáng lạn!

Mắt thấy sẽ đụng vào nhau, Hàn Phi đang trong trạng thái cao tốc bỗng nhiên dừng người lại một chút. Hắn làm một động tác không thể tin được, vặn người trốn sau một gốc cây đại thụ, vừa vặn tránh né được chục tên cùng bắn!

Chân phải bỗng nhiên dậm mạnh xuống, Hàn Phi nhảy lên trên không hơn mười thước cao vững vàng rơi xuống một chạc cây cao. Mũi nhọn của Nhật Tinh Kim Kiếm trong tay hơi chém xuống, một xích viêm hỏa long rít gào thoát ra đánh xuống một bụi cỏ cách cây đại thụ này khoảng hơn chục mét. Hỏa diễm bạo liệt trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ bụi cỏ.

A a a a!!

Một tiếng kêu thảm thiết làm cho người khác phải rợn tóc gáy vang lên. Trong đám lửa cháy mạnh, một man tộc thám báo giãy dụa nhảy lên, nhưng lập tức bị biển lửa biến thành một đống than đen!

Tên man tộc thám báo này ẩn giấu vô cùng tốt, hắn cùng linh cung võ sĩ ở phía sau kia hiển nhiên đã sớm có chuẩn bị ăn ý. Chuẩn bị ẩn nấp rồi cho Hàn Phi một kích trí mạng. Thế nhưng hắn không thoát được thần thức điều tra của Hàn Phi, bị một kích bất ngờ của Hàn Phi thiêu sống!

Trong khu vực săn bắn tử vong này, thợ săn cùng con mồi lúc nào cũng có thể chuyển đổi. Trước một giây hắn còn muốn đánh lén Hàn Phi, nhưng mà sau một giây lại bị Hàn Phi đánh lén mà ngã xuống.

Một chiêu Long Thăng Cửu Thiên đánh chết địch nhân xong, Hàn Phi đứng ở trên cây cũng không có di động. Hắn cảm thấy linh cung võ sĩ kia đã biến mất ở chỗ cũ rồi, chính là mượn rừng cây yểm hộ nhanh chóng chuyển người tới một phương vị khác!

Còn chưa từ bỏ ý định sao? Hai tròng mắt băng lãnh của Hàn Phi hiện lên quang mang trào phúng. Hắn cầm lấy chuôi kiếm bằng hai tay, hỏa diễm trên trường kiếm càng tăng lên. Dưới hỏa diễm đấu khí toàn lực quán thâu vào, ngọn lửa vọt lên trên đủ mười mét cao, từ xa nhìn lại giống như Hàn Phi đang nắm lấy một cây đuốc lớn.

Sau một khắc, hỏa diễm bám lên thân kiếm Nhật Tinh Kim Kiếm bỗng nhiên thay đổi. Từ hai bên cạnh bỗng nhiên hiện ra hỏa mang lớn, giống như triển khai hai cánh vậy. Hỏa diễm hừng hực thậm chí chạm tới cả đấu giáp của Hàn Phi!

-Đi!

Trong tiếng quát trường kiếm chém thẳng xuống. Không gian phía trước của Hàn Phi hoàn toàn bị vậy trong gạn đục vì hỏa diễm bao trùm. Một hỏa điểu mỹ lệ lóng lánh trong biển lửa giương cánh bay về phía trước, giống như phượng hoàng dục hỏa trùng sinh vậy.

Xích Diễm Phượng Múa! Hỏa hệ đấu kỹ địa cấp, kỹ năng thăng giai của Xích Diễm Chi Chuẩn, đấu khí công kích cự ly siêu xa.

Hỏa điểu do đấu khí biến ảo thành giãy dụa một chút bên trong biển lửa, bỗng nhiên vỗ cánh bay lên trời cao, tốc độ của nó dĩ nhiên đã tới cực hạn. Hỏa điểu xuyên qua khu rừng với tốc độ cực nhanh, một đường bay còn để lại những vết tích lửa đỏ. Quang mang hỏa diễm chiếu sáng cả một mảng rừng thật lớn, làm cho tất cả hắc ám đều biến mất.

Dưới đuôi của nó, còn có một đường dây lửa tinh tế, đường dây lửa này to bằng ngón tay cái nối liên với trường kiếm trong tay của Hàn Phi, giống như là một con diều được Hàn Phi đang thả ra vậy!

Chính bằng vào đường dây lửa này, Hàn Phi có thể thao túng hỏa điểu tùy tâm sở dục mà thi hành quỷ kế. Đồng thời còn có thể đưa đấu khí không ngừng vào trong hỏa điểu, đảm bảo cho uy lực công kích của nó.

Đây chính là chỗ kỳ diệu mạnh mẽ nhất của Xích Diễm Phượng Vũ. Chỉ cần đấu khí còn đủ, hỏa điểu có thể truy tập địch nhân ở cự ly xa, cho dù là phi công hay thiên không võ sĩ bay lượn trên bầu trời cũng vậy!

Ngay lập tức, hỏa điểu bay tới mấy chục mét, cấp tốc tiến tới gần linh cung võ sĩ đang dời đi kia!

Tên Man tộc võ sĩ này không thể ngờ được Hàn Phi còn có thể làm được như vậy. Hắn theo bản năng cảm thấy được nguy hiểm phủ xuống, cố gắng lùi lại phía sau đồng thời đưa tên lên trên dây cung. Ba mũi tên bao hàm đấu khí lập tức phi tập tới hỏa điểu. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Mũi tên thẳng tắp xuyên qua hỏa điểu, tạo thành ba lỗ thủng trên người hỏa điểu. Thế nhưng trong nháy mắt nó đã bị hỏa diễm chung quanh bốc lên nuốt trọn lấy, cũng không có tác dụng ngăn trở một chút nào cả!

Thám báo Man tộc sợ hãi, mắt thấy hỏa điểu sắp nhào lên trên người mình. Hắn chật vật lăn xuống đất mong muốn tránh né được tập kích hung mãnh này. Động tác bất đắc dĩ đã chậm đi một nhịp.

Thiếp!

Hỏa điểu giương cánh đánh vào trên người thám báo, lực lượng hỏa diễm cùng đấu khí hộ giáp trên người hắn sản sinh ra va chạm mãnh liệt. Đấu giáp mộc hệ màu ám lục kịch liệt co giật, rồi “ba” một tiếng vỡ vụn ra thành nhiều mảnh.

Nhưng mà sự hi sinh của đấu giáp đổi lại cho hắn có thể miễn cưỡng chống lại được một chiêu Xích Diễm Phượng Vũ tuyệt sát của Hàn Phi. Tên võ sĩ Man tộc này trong lòng không dám có chút may mắn, toàn thân nhảy dựng lên toàn lực tiến vào trong rừng sâu mà bỏ chạy.

Giữa lúc hắn nhảy lên, một thân ảnh màu trắng giống như thiểm điện từ bên cạnh lao tới. Cái miệng máu hung ác độc địa không gì sánh được chuẩn xác cắn vào yết hầu của hắn. Răng nanh sắc bén vô cùng, trực tiếp xuyên thấu khí quản!

Trên cây cách đó hơn chục mét, Hàn Phi chậm rãi thu hồi trường kiếm, hỏa diễm cùng từ từ biến mất.