Linh Hồn Chúa Quỷ

Chương 1




Ngày xưa, thế gian hình thành như thế nào không ai biết. Bắt đầu từ thuở hồng hoang, vạn vật đã tồn tại. Cây cối, dã thú, yêu thú, linh thú... mọi thứ tồn tại sư một sự hiển nhiên. Ngự trị trên tất cả, đó là Thần Tộc, một bộ tộc mạnh mẽ với sức mạnh phi thường cùng một đôi cánh lông vũ sau lưng có thể giúp họ bá chủ không trung. Trớ trêu là tạo hóa không cho ai tất cả. Thần Tộc có sức mạnh phi thường nhưng tinh thần lại yếu ớt và bản thân vô lực trước năng lượng nguyên linh tố. Quan trọng nhất, điểm yếu có thể giết chết bọn họ là bản thân họ cần một nguồn linh khí khổng lồ. Bởi vậy Thần Tộc chỉ an toàn khi ở Linh Sơn, nơi khởi nguyên của thế giới. Đối lập với Thần Tộc, ở U Minh Sơn, nơi tối tăm nhất thế giới, một nơi tràn ngập ma khí lại tồn tại Quỷ Tộc. Bộ tộc này không có thần lực mạnh mẽ, cũng không có khả năng điều khiển nguyên linh tố, nhưng họ lại có tinh thần lực dồi dào. Và tất nhiên, tạo hóa cũng không cho họ tất cả, Quỷ Tộc vô cùng yếu ớt trước Linh Khí, cũng giống như Thần Tộc không thể tồn tại trong ma khí.

Song song giữa hai bộ tộc này còn tồn tại một bộ tộc khác, Nhân Tộc, không có thân thể mạnh mẽ như Thần Tộc, không có tinh thần lực dồi dào như Quỷ Tộc. Song họ có một thứ mà họ gọi là Linh Căn.

À mà Linh Căn là gì nhỉ? Thực ra thì Nhân Tộc cũng không biết! Học chỉ biết Linh Căn có ngũ hành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Còn có Lôi, Phong hai linh căn cực hiếm. Linh Căn giúp họ điều khiển nguyên linh tố tự nhiên, có thể chống lại Thần Tộc và Quỷ Tộc.

Thế đấy, qua hàng vạn năm, ba đại tộc này đánh nhau long trời lỡ đất vẫn không phân thắng bại.

À không! Phải nói thế này! Ngày xưa, thời mà Nhân Tộc còn chưa có thể vận dụng Linh Căn thì họ đã bị Thần Tộc cưỡng bức nô dịch. Sau này khi Nhân Tộc khám phá được sức mạnh của mình thì nhận được lời mời thỏa hiệp và kết liên minh với Quỷ Tộc. Cả hai tộc này đánh cho Thần Tộc không ngóc đầu lên được.

Để bảo toàn bộ tộc, Thần Tộc đã vận dụng hết âm mưu khiến Nhân Tộc và Quỷ Tộc quay ra đánh nhau. Liên minh tan vỡ. Và ba bộ tộc này lại đánh nhau đến long trời lỡ đất.

Chuyện là thế thôi! Cho đến một ngày nọ, Quỷ Vương của Quỷ Tộc sinh ra một tiểu Quỷ Vương. Mọi thứ bắt đầu từ đây.

- A! Quỷ Vương! Chúc mừng! Chức mừng!

Vừa nhìn thấy Quỷ Vương xuất hiện, một lão quỷ già đang hàn huyên với mấy tên quỷ khác chợt lên tiếng. Đám quỷ cũng nhao nhao hành lễ với Quỷ Vương.

- Ấy! Sư tôn! Sao ngài tới đây nhanh vậy? - Quỷ Vương hành lễ lại với lão quỷ già

- Hà Hà! Nghe tin Nương Nương lâm bồn thì già này đã tới rồi - Lão quỷ già vuốt vuốt bộ râu - Chúc mừng Quỷ Vương đã có Tiểu Quỷ Vương kế nghiệp!

- Ha Ha! - Quỷ Vương cười tươi rói - Làm sao lão sư ngài biết đó là Tiểu Quỷ Vương?

- Quỷ Vương ngài đùa! Hổ phụ sao sanh khuyển tử được! Hài tử ngài sanh ra chắc chắn là Tiểu Quỷ Vương sáu cánh rồi. Chẳng bù cho thân già này, ba trăm tuổi đầu vẫn là quỷ tướng bốn cánh.

- Thôi không nói chuyện này nữa! - Quỷ Vương thấy lão quỷ rầu rĩ thì khoác tay với mấy tên quỷ nô phía sau - Chuẩn bị tiệc cho ta!

Đám quỷ nô lập tức khom người "Dạ" thật to rồi lui người nhanh ra sau. Chúng lập tức chạy đi chuẩn bị cho bữa tiệc. Quỷ tộc phân chia giai cấp chính là qua đôi cánh. Đám quỷ không có cánh thì yếu ớt vô cùng nên chấp nhận làm "nô". Đám có một đôi cánh thì mạnh mẽ hơn chút, sẽ được chiêu mộ làm binh sĩ. Có được hai đôi cánh thì đã ít lại càng ít hơn. Chúng sẽ được phong làm "Quỷ Tướng". Còn ba đôi cánh thì duy nhất chỉ có Quỷ Vương được tôn sùng trước mắt lão quỷ này. À quên, bây giờ có thêm tên Tiểu Quỷ Vương. Còn trong truyền thuyết từng có một Quỷ Chúa tám cánh. Cánh quỷ nhìn như cánh dơi vậy.

Rất nhanh, bữa tiệc đã được chuẩn bị xong. Không giống Nhân tộc, Quỷ tộc ngày trước toàn ăn tươi nuốt sống mọi thứ nên trong mắt Nhân tộc và Thần tộc, họ là ác quỷ. Giờ đỡ rồi, từ ngày Quỷ Vương Ô Hỏa Lân lên ngôi, lão đã chỉ cho Quỷ tộc cách nấu ăn. Mặc dù sơ sài nhưng nhìn vẫn lịch sự hơn trước nhiều. Trùng hợp là tên của lão bắt nguồn từ chiếc lân phiến màu đen trên ngực lão có một hoa văn hình ngọn lửa. Ngày đó, thời còn thanh niên, có một thời gian lão thường trốn khỏi bộ tộc đi chu du bên ngoài thì bắt được mấy tên thợ săn Nhân tộc. bọn họ chỉ cho lão cách nướng thịt dã thú và cách nấu ăn. Thời ấy còn thanh niên mà!

Thế rồi không hiểu như nào lão lại đi yêu một cô gái Nhân tộc. cuối cùng bị Nhân tộc đánh cho bầm trầy, phải mò về lại U Minh Sơn. Kể từ đấy bế quan tu luyện.

Lại nói, Quỷ tộc vốn chỉ sống ở U Minh Sơn, nơi mà quanh năm không có lấy một ánh mặt trời lọt vào. Bởi nơi này chỉ toàn ma khí. Bầu trời toàn bộ bị ma vân bao phủ. Một nơi khô cằn, âm u. Đối lập với U Minh Sơn chính là Linh Sơn. Nơi Thần tộc ngự trị. Nơi có ngày và đêm giao hòa, có cỏ cây muôn hoa. Có cả muôn thú. Linh Sơn, U Minh Sơn. Một Cực Bắc, một cực nam. Vốn chẳng có gì xung đột.

Thế nhưng khi lão Quỷ Vương phá quan rồi lên ngôi trị vì Quỷ tộc, bộ tộc này bắt đầu vươn tay ra khỏi U Minh Sơn và lấn chiếm vùng đất xung quanh. Dã tâm của Quỷ Vương chính là đánh sụp Linh Sơn. Ngày ấy, Nhân tộc vẫn còn bị Thần tộc áp bách, mặc dù Nhân tộc đã mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Lão tung ra một cái lời mời kết minh cùng một đống hứa hẹn. Và thế là hai đánh một. Thần tộc thảm bại phải rút về Linh Sơn cố thủ. Tưởng sắp lấy được Linh sơn, ai ngờ có người moi chuyện cũ của lão. Thế là Nhân tộc với Quỷ tộc lại quay qua đánh nhau. Suốt năm trăm năm rồi.

Nay lão mới có được đứa con đầu lòng nên cũng chẳng buồn ngó hai tộc kia nữa. Vừa mới ngồi xuống bàn tiệc, Một tên Quỷ tướng từ bên ngoài lọt thọt chạy tới. Tên này là than tín của lão, theo lão đã không biết bao nhiêu năm rồi. Hắn đưa một phong thư lên. Lão mở ra đọc rồi trầm ngâm.

-Quỷ Vương! Sao vậy? – Lão quỷ già bên cạnh thấy lão trầm ngâm vậy thì lên tiếng.

-Bên kia báo về! Tên Thần Vương mới sinh một con nhóc. Còn tên nhân loại kia lại sinh một tên tiểu tử. Cùng ngày với ta.

-Sao? – Mấy tên quỷ tướng có mặt đều ngạc nhiên – Cùng một ngày sao?

-Vậy… - Lão quỷ già liếc xung quanh – Quỷ Vương! Ngài tính chuyện chinh chiến…. Ngài cũng biết… Chúng ta đang khó khăn….

-Cứ đánh thêm vài năm nữa đi! Quỷ Vương khoác tay - Đã đánh suốt năm trăm năm rồi! Thêm vài năm cũng không sao!