Trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người Bỉ Tư Mẫu tháp chủ.
Sau khi Bỉ Tư Mẫu xem qua tin tức, trên mặt trong lúc nhất thời lộ ra có chút âm tình bất định.
- Tháp chủ đại nhân, Kỳ Thác Khắc trưởng lão nói gì đó?
Trong đám người, có người cố lấy dũng khí lên tiếng hỏi thăm.
- Kỳ Thác Khắc nói, lúc hắn đuổi tới thí luyện chi địa nhìn thấy có đại lượng dấu vết chiến đấu cùng với rất nhiều thi thể của Linh Sư và linh thú, hắn vốn định tiến vào Thất Tinh Hải cấm địa, nhưng sơn cốc chỗ cấm chế hiện giờ cũng không thiếu linh thú cường đại chiếm giữ, bởi vậy hắn không dám tới gần, bất quá căn cứ suy đoán của hắn, đệ tử tất cả thế lực lớn tiến vào Thất Tinh Hải cấm địa, vô cùng có khả năng còn sống.
- Kiệt Sâm và Lam Nguyệt Cổ Sâm bọn hắn còn có thể còn sống, ta đây ah...
Nghe được tin tức này, Khắc Phu Lâm trưởng lão thoáng một phát đứng lên, trong mắt lóe ra tinh quang:
- Chúng ta nhất định phải cứu bọn hắn ra.
- Đúng, tháp chủ đại nhân, ngươi hạ mệnh lệnh, Lam Nguyệt Cổ Sâm bọn họ là hi vọng của Linh Dược sư tháp chúng ta, nhất định phải cứu bọn họ ra.
Những người khác cũng nhao nhao lên tiếng.
Bỉ Tư Mẫu vung tay, tất cả mọi người ở đây đều yên tĩnh lại.
- Kiệt Sâm bọn hắn, cứu là nhất định phải cứu, bất quá mình ta đi là được rồi, các ngươi đều ở lại Linh Dược sư tháp đi.
Bỉ Tư Mẫu mặt sắc mặt ngưng trọng lên tiếng.
- Tháp chủ đại nhân, cái này làm sao có thể, ngươi là thủ lĩnh của Linh Dược sư tháp chúng ta, hay là để chúng ta đi đi, ngươi tọa trấn Linh Dược sư tháp.
Á Lỗ Đế Ca trưởng lão và Khoa Ma La phó tháp chủ đều anh dũng lên tiếng.
- Đúng, tháp chủ đại nhân, ngươi tọa trấn Linh Dược sư tháp, để cho chúng ta đi.
Bọn người Khắc Phu Lâm trưởng lão cũng lên tiếng.
- Tốt rồi, tất cả mọi người không nên tranh cãi nữa, đây là mệnh lệnh.
Bỉ Tư Mẫu lạnh lùng lên tiếng:
- Linh Dược sư tháp chúng ta đã tổn thất Cái Tỳ phó tháp chủ và Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão rồi, ai cũng không biết tình huống bên kia thế nào, ta đi thì mặc kệ có tình huống như thế nào, cũng sẽ không có nguy hiểm đến tánh mạng, các ngươi thì không nhất định.
- Thế nhưng mà tháp chủ đại nhân, những linh thú kia ngay cả Cái Tỳ bọn hắn cũng có thể đánh chết đó a, cửu giai trung cấp Thánh Linh sư mà tất cả thế lực lớn phái đi thí luyện chi địa tuyệt đối không chỉ một người, nhưng hôm nay...
Trên mặt bọn người Khoa Ma La phó tháp chủ đều mang theo lo lắng.
- Chính là bởi vì như thế, các ngươi lại càng không thể đi.
Bỉ Tư Mẫu tự tin nói:
- Các ngươi yên tâm, trên cái đại lục này, linh thú có thể làm ta bị thương còn chưa xuất hiện đâu, hơn nữa Linh Dược sư tháp chúng ta, cũng có quá nhiều chuyện cần các ngươi xử lý, lúc này đi giải cứu Kiệt Sâm bọn hắn, các ngươi đều lưu lại đi.
Trong đại điện, tất cả mọi người đều trầm mặc.
- Không, tháp chủ đại nhân, ta muốn đi theo ngươi.
Đúng lúc này, Khoa Ni Lý Áo Tư một mực không nói gì lại lên tiếng.
- Khoa Ni Lý Áo Tư, ngươi cũng ở lại trong tháp, hảo hảo tĩnh dưỡng.
Bỉ Tư Mẫu an ủi.
- Không, tháp chủ đại nhân, ngươi nhất định phải cho ta đi.
Khoa Ni Lý Áo Tư cắn răng, trong nước mắt rơi tí tách có một tia kiên quyết:
- Lúc này đây, ta trở thành người nhu nhược, nếu như không đi thì ta vĩnh viễn cũng sẽ không tha thứ cho chính mình, hơn nữa, ta dù sao lúc ấy ở đó, nếu đến lúc đó có tình huống gì ngươi cũng có thể hỏi thăm ta.
Chứng kiến biểu lộ kiên quyết cắn răng của Khoa Ni Lý Áo Tư, Bỉ Tư Mẫu trầm mặc một lát, rốt cục gật đầu đáp ứng.
- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta bây giờ xuất phát đi.
Sau nửa canh giờ, trong một rừng rậm bên ngoài linh đấu thành, hai đạo nhân ảnh đột nhiên phóng lên trời, bay về phía Tây Bắc đại lục.
Mà khi Bỉ Tư Mẫu tháp chủ và Khoa Ni Lý Áo Tư điện chủ tiến đến thí luyện chi địa, chuẩn bị giải cứu Kiệt Sâm bọn hắn thì trong Thất Tinh Hải cấm địa...
Nơi này là một phiến sơn cốc yên lặng, gió nhẹ quét qua núi rừng, đồng thời phát ra tiếng ù ù còn mang đến khí tức ẩm ướt.
Giờ phút này, trong sơn cốc, sáu đạo nhân ảnh đang ngồi trên mặt đất.
Sáu người này, đúng là sáu người Kiệt Sâm tụ cùng một chỗ.
Hôm nay khoảng cách lúc trước đánh chết Tư Đặc Lãng, đã qua trọn vẹn ba ngày, sau khi được Kiệt Sâm trị liệu xong, thương thế của Tạp Tắc Nỗ Tư và Ai Đức Mễ Tư cũng đã triệt để khỏi hẳn rồi, dưới nguy cơ trước mắt này, mỗi người đều kiệt lực tăng lên lực chiến đấu của mình.
Vì có thể khiến chiến lực chỉnh thể của mọi người được đề cao, Kiệt Sâm đã dạy cho Tạp Tư Ốc Nhĩ một công pháp Luyện Thể đấy, khiến hắn tăng lên cường độ thân thể của mình.
Nguyên nhân Tạp Tư Ốc Nhĩ thi triển ra thần băng thân thể sẽ phải chịu tổn thương cực lớn chính là vì hắn mới chỉ là bát giai đỉnh phong đế Linh Sư, cường độ thân thể chưa đạt đến trình độ cửu giai Thánh Linh sư, không thừa nhận nổi lực lượng cường đại của thần băng thân thể.
Chỉ cần Tạp Tư Ốc Nhĩ tấn cấp cửu giai Thánh Linh sư, hoặc cường độ thân thể đạt tới cửu giai Thánh cấp, loại tác dụng phụ này dĩ nhiên sẽ biến mất, mà thể chất thần băng thân thể cũng sẽ được phát huy đến tận cùng.
Ngoại trừ tu luyện ra, trong ba ngày này, Kiệt Sâm bọn họ đều ở trong phiến cấm địa này tìm kiếm thân ảnh của các đệ tử còn lại, bất quá đáng tiếc chính là, ba ngày trôi qua, thi thể đệ tử tiến vào cấm địa lại bị bọn hắn tìm được hai cỗ, nhưng đệ tử còn sống lại không có ai cả.
Đương nhiên, bốn gã Thánh Linh sư còn lại tiến vào trong cấm địa tìm bọn hắn, Kiệt Sâm cũng không gặp được.
Hôm nay cách khi tiến vào cấm địa đã qua gần hai mươi ngày, Kiệt Sâm bọn hắn cũng minh bạch, chỉ sợ hai mươi tên đệ tử còn lại, xác suất còn sống đã cực kỳ bé nhỏ, cơ hồ như không còn rồi.
- Kiệt Sâm, chỉ sợ hiện giờ đệ tử còn sống còn sống chỉ còn lại sáu người chúng ta thôi, tiếp theo chúng ta nên làm sao bây giờ?
- Theo ta thấy, chúng ta tiếp theo trọng yếu nhất là chạy ra khỏi Thất Tinh Hải cấm địa này, nói chuyện xảy ra trong sơn cốc cho thế lực của mình biết
Thự Quang chi thành đệ nhất thiên tài Mạc Ni Tạp lên tiếng nói.
- Chạy ra khỏi Thất Tinh Hải cấm địa, nói thì nhẹ nhàng, nhưng độ khó rất cao a, theo ta thì chúng ta tiếp tục vây săn, giải quyết hết mấy tên Thánh Linh Sư còn lại mà Linh Sư tháp phái tới đuổi giết chúng ta đi.
Tạp Tắc Nỗ Tư hung dữ lên tiếng.