Nếu như gặp phải riêng bất cứ người nào trong đó, trong nội tâm Tư Đặc Lãng tuyệt đối sẽ toát ra kích động và hưng phấn, nhưng bốn người này cùng nhau xuất hiện lại khiến lòng hắn tràn đầy cảnh giác.
Đặc biệt là là một kích của Kiệt Sâm lúc trước đã để lại trong nội tâm Tư Đặc Lãng một ấn tượng vô cùng sâu sắc.
Trên không Thất Tinh Hải cấm địa cuồng phong mãnh liệt vù vù rống giận, phát ra tiếng nổ vang cực lớn, như nổi trống trên chiến trường khiến huyết dịch trong lồng ngực người sôi trào không hiểu, bành trướng mãnh liệt.
- Ngươi chính là Tư Đặc Lãng của Khai La đế quốc? Một trong bảy tên Thánh Linh sư tiến vào Thất Tinh Hải cấm địa, săn giết chúng ta lần này?
Trên bầu trời, Kiệt Sâm lạnh lùng nhìn chăm chú lên Tư Đặc Lãng, trong ánh mắt tràn đầy lạnh lùng.
- Chính là ta, như thế nào, ngươi nghĩ bốn người các ngươi liên thủ là có thể đánh bại ta sao?
Đối mặt với chất vấn của Kiệt Sâm, Tư Đặc Lãng lại cười nhạt một tiếng, nhưng trong lòng hắn lại không khỏi có chút trầm xuống.
Tin tức lộ ra từ trong lời nói của Kiệt Sâm khiến trong nội tâm Tư Đặc Lãng dĩ nhiên cảm nhận được một tia không ổn.
Nếu là ở ngoại giới, gặp phải bốn gã bát giai đỉnh phong đế Linh Sư bình thường, Tư Đặc Lãng thân là cửu giai đê cấp Thánh Linh sư căn bản sẽ không sợ hãi, nhưng hôm nay đứng ở trước mặt hắn là bốn người Kiệt Sâm, trong lòng Tư Đặc Lãng cũng không nắm chắc lắm.
- Đánh bại ngươi?
Kiệt Sâm nhịn cười không được, bất quá nụ cười của hắn Tư Đặc Lãng xem ra lại khủng bố như vậy.
- Đánh bại ngươi là gì chứ? Hôm nay bốn người chúng ta là muốn giết ngươi.
Trong mắt Kiệt Sâm lộ ra sát khí lạnh như băng, trong miệng quát lên chói tai:
- Động thủ.
Ầm ầm
Theo tiếng nói của mình rơi xuống, Kiệt Sâm không có chút gì do dự, ngang nhiên xuất thủ.
Trên người của hắn tách ra vạn trượng thần mang, ngũ sắc nguyên tố hồng lưu đại biểu các loại thuộc tính bất đồng như một mảnh đại hồng dài hẹp từ trên trời giáng xuống, trút xuống thể nội hắn, trong nháy mắt, Kiệt Sâm như hóa thành một Thái Cổ Ma Thần, thân hình của hắn bỗng nhiên trở nên cao lớn hơn... trên trọng kiếm màu đen trong tay ngũ sắc thần mang lưu chuyển, nhắm ngay chỗ của Tư Đặc Lãng hung hăng bổ tới.
Cùng lúc đó, ba người Lam Nguyệt Cổ Sâm, Tạp Tư Ốc Nhĩ, Mạc Ni Tạp cùng đồng thời xuất thủ với Tư Đặc Lãng.
Bốn đạo công kích ẩn chứa khí tức cường đại đồng thời hàng lâm trên đỉnh đầu Tư Đặc Lãng.
- Chỉ bằng vào bốn người các ngươi, cũng muốn rung chuyển Tư Đặc Lãng ta sao, hôm nay ta sẽ cho các ngươi kiến thức sự cường đại của Tư Đặc Lãng ta.
Đối mặt với bốn người Kiệt Sâm không chút do dự ra tay, Tư Đặc Lãng lập tức phẫn nộ rồi.
Mặc dù đối với bốn người Kiệt Sâm, trong lòng hắn còn có một tia kiêng kị, nhưng hắn thân là cửu giai đê cấp Thánh Linh sư, nào đã từng bị khinh thị như vậy chứ? Bọn người Kiệt Sâm dù có mạnh thế nào thì cũng chỉ là bát giai đỉnh phong đế Linh Sư mà thôi, cũng dám ra tay với Thánh Linh sư như mình, khiến Tư Đặc Lãng cảm thấy vô cùng sỉ nhục.
Giờ khắc này, khí tức khủng bố từ thể nội Tư Đặc Lãng phóng thích ra ngoài, trong lúc hét vang, cự phủ màu đen trong tay Tư Đặc Lãng lưu chuyển lên khí tức kinh người trùng trùng điệp điệp đón nhận công kích của bốn người, cùng công kích do bốn người Kiệt Sâm phóng xuất ra va chạm với nhau như lôi đình.
Bốn cổ lực lượng kinh người và khủng bố như sao băng va chạm phía chân trời, áp lực không gì sánh kịp lập tức bộc phát.
Ầm ầm
Năng lượng ngưng tụ bành trướng ra phía bên ngoài, ầm ầm muốn nổ tung lên, như Lôi Đình lóng lánh, núi cao sụp đổ, tiếng nổ mạnh kinh thiên vang vọng khắp Thiên địa, năng lượng khó có thể hình dung phụt ra ngoài như núi lửa.
Trong một chớp mắt này, Thiên địa biến sắc, Nhật Nguyệt mất huy, tất cả chung quanh đều như mất đi hình dạng và nhan sắc, linh lực trong cả phiến thiên địa đều sôi trào, cây côi, nham thạch trong phạm vi vài dặm bên dưới đều rung động lắc lư, dưới cổ năng lực này tất cả đều hóa thành bụi phấn.
Bành
Trong vụ nổ khủng bố, Tư Đặc Lãng trong mắt mang theo khiếp sợ bay ngược về sau, trong miệng mạnh mẽ phun ra bốn ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
Ở một bên khác, thân hình bốn người Kiệt Sâm hơi chút lắc lư, rút lui mấy mét, cũng không lộ ra cái gì không ổn cả.
- Cái này, không có khả năng, các ngươi sao lại mạnh như thế được...
Chứng kiến biểu hiện hoàn toàn trái lại này, trong mắt Tư Đặc Lãng mang theo khó có thể tin dày đặc, trong miệng ra tiếng gầm rú kinh sợ.
Mà một bên, hai người Tạp Tắc Nỗ Tư cùng Ai Đức Mễ Tư phục dụng bát giai Đế cấp trị liệu dược tề của Kiệt Sâm đang kiệt lực khôi phục thân thể cũng khiếp sợ trừng lớn hai mắt
- Không có khả năng?
Kiệt Sâm cười lạnh:
- Không có gì không có khả năng cả, ngày này sang năm chính là ngày giỗ của ngươi.
Theo thoại âm của hắn rơi xuống, bốn người Kiệt Sâm lại lần nữa ra tay, bốn người hóa thành bốn đạo lưu quang, phát ra công kích mãnh liệt đối với Tư Đặc Lãng.
Oanh
Oanh
Oanh
... . . .
Tiếng oanh minh cực lớn không ngừng vang vọng nơi phía chân trời, linh lực đáng sợ như sóng lớn ngập trời, không ngừng cuồn cuộn.
Khi công kích của bốn người Kiệt Sâm đánh đến, Tư Đặc Lãng cả người không ngừng lui về phía sau, trường bào trên người hắn rất nhanh liền rách nát, trên người xuất hiện đại lượng miệng vết thương, máu tươi không ngừng phun ra, chật vật vô cùng.
Luận đơn đả độc đấu, Kiệt Sâm và Lam Nguyệt Cổ Sâm đều có thể đanh ngang tay với Tư Đặc Lãng, Lam Nguyệt Cổ Sâm thậm chí còn có thể hơn chút, hơn nữa thêm vào Tạp Tắc Nỗ Tư và Mạc Ni Tạp, Tư Đặc Lãng tương đương một người cùng đối diện với ba gã cửu giai đê cấp Thánh Linh sư, hắn làm sao có thể chống đỡ được.
Bất quá ở thời điểm này, Tư Đặc Lãng đã không cân nhắc được nhiều như vậy nữa ro òi, hắn không ngừng gào thét, muốn lợi dụng một phương để phá vỡ công kích của bốn người Kiệt Sâm, nhưng vô dụng, sau khi trải qua những ngày này rèn luyện, giữa bốn người đã phối hợp vô cùng hòa hợp, bền chắc như thép.
- Chúng ta cũng tới
Ngay khi Tư Đặc Lãng đau khổ chèo chống thì cách đó không xa, lại là hai đạo lưu quang bay vút mà đến, đúng là hai người Tạp Tắc Nỗ Tư cùng Ai Đức Mễ Tư sau khi phục dụng Linh Dược tề của Kiệt Sâm đã khôi phục không ít.
Nhìn thấy hai người Tạp Tắc Nỗ Tư và Ai Đức Mễ Tư gia nhập, trong nội tâm Tư Đặc Lãng lại càng thêm sợ hãi.