- Đúng rồi...
Trong lúc đó, Lam Nguyệt Cổ Sâm dừng bước lại, từ trên người lấy ra mấy món hộp ngọc, chế tác cực kỳ tinh mỹ, đưa cho Kiệt Sâm:
- Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão lúc này, lúc trước ngươi xin sáu loại dược liệu, ngươi thu trước đi..
Kiệt Sâm tiếp nhận hộp ngọc, trực tiếp thu vào trong không gian giới chỉ của mình, nếu là lúc trước, hắn nhất định dò xét cẩn thận, nhưng mà hiện tại, hắn có chút nóng vội, cho nên không có thời gian nhìn.
Lúc này, dưới sự dẫn dắt của Lam Nguyệt Cổ Sâm, hai người lập tức hóa thành hai đạo lưu quang, như thiểm điện bay vút lên không trung.
Dưới sự dẫn dắt của Lam Nguyệt Cổ Sâm, Kiệt Sâm cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm bay trên không gian ba la mờ mịt của Thiên Không Thành, tốc độ của hai người tăng lên lớn nhất, xuyên qua hư không mỏng manh.
Cứ như vậy, hai người bay vút trong không gian trắng xóa, cũng không biết qua bao lâu, đột nhiên, trước mắt có một đạo sương mù mang theo bạch quang, trong hư không xa xa, một tòa cung điện nguy nga, bỗng nhiên xuất hiện trong tầm mắt của Kiệt Sâm.
- Kiệt Sâm, nơi này là chỗ của lão đầu tử.
Lam Nguyệt Cổ Sâm lên tiếng nói.
- Tháp chủ Linh Dược Sư tháp.
Kiệt Sâm nhìn thấy tòa cung điện nguy nga này, liền cảm giác rung động, trong lòng Kiệt Sâm thì thầm.
Tháp chủ Linh Dược Sư tháp đang ở cung điện này, cánh cửa luôn mở rộng, nhưng có một chi hộ vệ, đứng canh giữ trước cửa đại điện.
Những hộ vệ này, người nào cũng khí vũ hiên ngang, hai con ngươi như điện, uy vũ thần tuấn, từ linh lực ba động trên người, chính là bát giai Đế Linh Sư.
Kiệt Sâm cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm hai người, hạ xuống của đại điện.
- Lam Nguyệt Cổ Sâm, ngươi đã lâu rồi không tới Linh Dược điện nha! Lần này tới gặp tháp chủ đại nhân sao?
Nhìn thấy Lam Nguyệt Cổ Sâm, đầu lĩnh hộ vệ cười lên tiếng, lập tức, đem ánh mắt nhìn qua người Kiệt Sâm, trong mắt đầy lạnh lùng và cảnh giác.
- Vất vả các ngươi.
Lam Nguyệt Cổ Sâm gật gật đầu, mang theo Kiệt Sâm đi vào trong đại điện.
- Tách ra!
Hai gã hộ vệ đứng ở hàng đầu tiên giơ trường thương lên, ngăn cản Kiệt Sâm sau lưng Lam Nguyệt Cổ Sâm sau lưng Kiệt Sâm, đồng thời lạnh lùng nhìn xem Kiệt Sâm.
- Như thế nào?
Thấy một màn như vậy, Lam Nguyệt Cổ Sâm đứng ở phía trước xoay người lại, nhíu mày lên tiếng.
- Hắn là ai? Lam Nguyệt Cổ Sâm, ngươi nên biết quy củ của Linh Dược điện a, không có lệnh của tháp chủ đại nhân hoặc là hai vị phó tháp chủ đại nhân, cho dù là điện chủ, đều không thể tiến vào Linh Dược điện.
Thân phận Lam Nguyệt Cổ Sâm, bọn họ đều biết được, thường xuyên xuất nhập Linh Dược điện, bởi vậy tự nhiên cho đi, nhưng mà Kiệt Sâm là người xa lạ, lại muốn đi vào Linh Dược điện, tự nhiên bị bọn họ ngăn lại.
Những hộ vệ có thể canh cổng Linh Dược điện, kỳ thật cũng là chuyện kiêu ngạo đắc ý nhất, dù sao trong Linh Dược điện, chỉ có hai vị phó tháp chủ, cùng với tồn tại đệ nhất Linh Dược Sư tháp, người cầm quyền chính thức Linh Dược Sư tháp đang ở lại.
Những người bọn họ phải tranh đoạt rất dữ dội mới có thể giành được vị trí hộ vê, trông coi cổng, nhưng hoàn toàn không cần cho mặt mũi đám điện chủ và trưởng lão nha.
Bởi vì nơi bọn họ canh cổng, đại biểu thể diện tháp chủ Linh Dược Sư tháp.
- Hừ, hắn là Kiệt Sâm, đạt được mệnh lệnh của tháp chủ mới tới đây, các ngươi cho rằng quy củ Linh Dược điện ta không biết sao?
Lam Nguyệt Cổ Sâm mặt không vui nhìn qua đầu lĩnh hộ vệ.
- Ah? Chính là Kiệt Sâm?
Đám hộ vệ kia kinh ngạc nhìn qua Kiệt Sâm.
- Ngươi vào đi thôi.
Đầu lĩnh hộ vệ, hiển nhiên đã nhận được tin tức, trường thương ngăn Kiệt Sâm rút trở về, đồng thời nhìn qua Lam Nguyệt Cổ Sâm đang không vui, nói:
- Lam Nguyệt Cổ Sâm, chúng ta chỉ thi hành theo lệnh, kính xin thông cảm.
Lam Nguyệt Cổ Sâm hừ lạnh một tiếng, không nói gì, trực tiếp mang Kiệt Sâm đi vào trong đại điện.
Nội điện.
Dọc theo hành lang rộng lớn, Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Kiệt Sâm hai người đi qua một cái quảng trường to lớn, Kiệt Sâm liếc thấy ở trước mặt có hai lão giả đang đứng, đang lẳng lặng đứng trong quảng trường, mặt mỉm cười nhìn qua Kiệt Sâm cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm hai người.
Hai người này, chính là Cái Tỳ và Khoa Ma La hai vị phó tháp chủ mà Kiệt Sâm gặp được trong không gian Dược Thần Tháp, hiển nhiên, bọn họ đứng ở đây, là biết được tin tức Kiệt Sâm đi tới.
- Lam Nguyệt Cổ Sâm, Kiệt Sâm, các ngươi đến!
Nhìn thấy hai người, lão giả áo bào xanh đang mỉm cười.
- Bái kiến hai vị phó tháp chủ đại nhân.
Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Kiệt Sâm đều hành lễ nói.
- Tháp chủ đại nhân đã chờ các ngươi thật lâu, đã chờ các ngươi thật lâu, liền dẫn ngươi đi, đi theo ta.
Cái Tỳ nói.
Lúc này, Cái Tỳ cùng Khoa Ma La hai vị phó tháp chủ dẫn đầu, mà Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Kiệt Sâm đi theo phía sau.
Bốn người không ngừng đi vào trong, đi qua kiến trúc cung điện to lớn, sau đó đi tới đình viện yên tĩnh.
- Linh Dược Uyển?
Kiệt Sâm nhìn thấy đình viện yên tĩnh trước mặt, cửa đình viện đóng chặt, trên đình viện có một tấm bảng, trên tấm bảng có ba chữ Linh Dược Uyển, nhìn rất sạch sẽ, cực kỳ bình thường.
- Phía trước là nơi của tháp chủ, chính ngươi đi vào thôi.
Cái Tỳ cùng Khoa Ma La đem Kiệt Sâm đưa vào trong sân nhỏ, cũng không đi xa hơn, mà Lam Nguyệt Cổ Sâm cũng dừng bước lại.
Kiệt Sâm gật gật đầu, hắn nhẹ nhàng đẩy cửa ra, khắc sâu trong tầm mắt của hắn, là một cái sân nhỏ bình thường, trong sân, gieo trồng một ít hoa cỏ tươi tốt, có rất nhiều đóa hoa đang khoe sắc.
Kiệt Sâm không có chút gì do dự, sải bước đi vào.
- Ầm ầm!
Ngay vào thời điểm Kiệt Sâm vừa bước vào trong đình viện, cửa đình viện tự động đóng lại, đồng thời cảnh vật trước mặt Kiệt Sâm xuất hiện biến hóa, giống như mình đang bước vào truyền tống trận, lập tức xuất hiện trong phiến không gian khác, hiện ra trước mặt hắn, là một mảnh hư vô trắng xóa, không có bất kỳ tồn tại nào.
- Đây là...
Kiệt Sâm nhíu mày, thời điểm này đang dò xét tinh tế.
Hỏa long cực lớn, mang theo linh lực đáng sợ, lập tức xuất hiện trước mặt Kiệt Sâm.
- Ngữ hành sinh diệt, Thiên Địa Luân Hồi!
Trong đôi mắt Kiệt Sâm xuất hiện hào quang năm màu, trong miệng gào thét, nhắm ngay hỏa long đấm mạnh một quyền.
Nếu như ở bên ngoài, một quyền này của Kiệt Sâm, đã sớm đánh hư không sụp đổ, thiên địa hỗn độn, nhưng trong không gian hư vô này, nhưng trong hư không xuất hiện rung động, hung hăng đập vào đầu của con hỏa long.