- Dừng tay!
Đúng lúc này một thanh âm như lôi đình vang vọng trên không, một thân ảnh bay vút lên trên bầu trời.
Người kia chính là Địch Á Tư đại trưởng lão, hắn kích động nhìn xuống binh sĩ đang chém giết bên dưới.
- Địch nhân đã đầu hàng, chúng ta thắng lợi, thắng lợi rồi, không cần giết nữa, chúng ta thắng lợi rồi!
Trong miệng Địch Á Tư quát to, không biết tại sao trong thời khắc thắng lợi này mũi của hắn chợt chua xót không thôi.
- Chúng ta thắng lợi rồi!
- Thắng lợi rồi…
- Ha ha, thắng rồi…
Trong tiếng quát to của Địch Á Tư, thật nhiều binh sĩ Hỗn Loạn Lĩnh đều dừng tay, trong miệng thì thào, nước mắt không tự chủ được chảy xuống.
Thắng lợi đến thật không dễ dàng ah!
Đã hơn một năm nay, cuộc chiến giữa nam vực thập tam vương quốc cùng Hỗn Loạn Lĩnh đã hơn một năm nay, tổng chỉ huy cấp bậc hoàng linh sư của đối phương đều chết đi cả bốn người, đại thắng lợi huy hoàng như thế chính là lần thứ nhất.
- Địch Á Tư đại nhân, không biết hai vị đại nhân đột nhiên đuổi tới là…? Nếu như có thể để cho chúng ta cảm tạ đối phương một chút a!
Đột nhiên trong đám người có quan quân hô to.
- Đúng vậy, để cho chúng ta cảm tạ một chút…
Những binh sĩ còn lại đều hét lên.
- Kiệt Tư đại nhân…
Hốc mắt Địch Á Tư chợt đỏ lên, giờ phút này không kìm được, ánh mắt chợt mơ hồ.
- Kiệt Tư đại nhân, là Kiệt Tư đại nhân, Kiệt Tư đại nhân của Hỗn Loạn Lĩnh đã trở về, hắn trở về cứu vớt Hỗn Loạn Lĩnh chúng ta!
Địch Á Tư kích động lớn tiếng hô to.
- Kiệt Tư đại nhân…
- Cái gì? Là Kiệt Tư đại nhân?
- Hắn là Kiệt Tư đại nhân?
Trong đám binh sĩ bên dưới có không ít người bật tiếng kinh nghi, ngay sau đó đưa mắt nhìn lên hai thân ảnh trên bầu trời, thanh âm vốn khựng lại một thoáng, đột nhiên…
- Hoa…
Toàn bộ không gian nháy mắt liền sôi trào.
- Kiệt Tư đại nhân!
- Kiệt Tư đại nhân!
- Kiệt Tư đại nhân!
Toàn bộ vùng hoang dã lập tức vang lên tiếng hoan hô như sấm sét, thanh âm hoan hô kinh thiên động địa quanh quẩn thật lâu trên không trung, sau đó hội tụ thành một xông thẳng lên trời, rung động thế gian.
Bởi vì tướng sĩ nam vực thập tam vương quốc đầu hàng, Hắc Nham Thành thật nhanh được đội ngũ Hỗn Loạn Lĩnh thu dọn lại, bên trong thành trì có không ít phòng ốc còn thiêu đốt, vách tường sụp đổ, một mảnh bừa bộn.
Nhưng trên mặt toàn bộ binh sĩ Hỗn Loạn Lĩnh đều mang theo một mảnh vui sướng, thanh lý thành trì hỗn loạn.
Hắc Nham Thành, bên trong phòng khách rộng rãi của thành chủ phủ, Kiệt Sâm, Lạc Khố Ân, Địch Á Tư cùng Bỉ Lợi Thì đang ngồi trên ghế.
Là trung tâm hành chính lớn nhất của thành trì, sau khi Hắc Nham Thành bị tấn công phá thành, đã bị cướp sạch một phen nhưng hư hao cũng không nghiêm trọng, Địch Á Tư phái người quét dọn sơ qua một lần xem như khá sạch sẽ.
- Kiệt Sâm đại nhân, cuối cùng ngươi đã trở về, ngươi vừa đi lại đi hơn sáu năm, mọi người đều rất nhớ ngươi!
Trong đại sảnh, Địch Á Tư đại trưởng lão nhìn qua Kiệt Sâm kích động lên tiếng.
- Ta cũng không nghĩ tới vừa đi lại thời gian dài như vậy, lúc trước sau khi trở về ta gia nhập Linh Dược Sư Tháp, một mực tu luyện tới hiện tại!
Kiệt Sâm lên tiếng nói.
- Chuyện ngươi gia nhập Linh Dược Sư Tháp chúng ta đều có nghe Lôi Nặc đại nhân nói qua, nhưng vì sao ngươi lại quay trở về?
Địch Á Tư nghi hoặc.
- Hiện tại ta đảm nhiệm chức hội trưởng Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh Tái Luân đế quốc, vốn định quay về thăm mọi người một chút, nhưng không nghĩ tới lại xảy ra chuyện như vậy!
Nói tới đây, sắc mặt Kiệt Sâm đột nhiên âm trầm xuống:
- Địch Á Tư, hiện tại tình huống Hỗn Loạn Thành như thế nào rồi? Phụ thân ta đâu? Vì sao nam vực thập tam vương quốc lại xâm lấn Hỗn Loạn Lĩnh của chúng ta?
Từ trong miệng của Thản Phổ Nhĩ đoàn trưởng Cuồng Sư mạo hiểm đoàn, Kiệt Sâm chỉ mơ hồ nghe được tin tức nam vực thập tam vương quốc xâm lấn Hỗn Loạn Lĩnh, về chuyện cụ thể người kia cũng không hiểu được rõ ràng, hiện tại gặp mặt Địch Á Tư nên Kiệt Sâm muốn hỏi rõ chi tiết.
- Kiệt Sâm đại nhân, nam vực thập tam vương quốc xâm lấn Hỗn Loạn Lĩnh chúng ta chủ yếu là vì muốn cướp đoạt linh dược sư, đại nhân thành lập Linh Dược Sư hiệp hội bồi dưỡng đại lượng linh dược sư cho Hỗn Loạn Lĩnh, nam vực thập tam vương quốc vô cùng đỏ mắt mà ta cùng Bỉ Lợi Thì dẫn đầu binh sĩ phương bắc Hỗn Loạn Lĩnh chống cự đội ngũ của nam vực thập tam vương quốc tấn công, đã hơn mười người chưa quay trở về Hỗn Loạn Thành, tình huống cụ thể chúng ta cũng không được rõ ràng…
- Về phần Lôi Nặc đại nhân, ngay từ đầu ở trong Tử Vong Mê Cung tu luyện, một năm trước Lôi Nặc đại nhân tấn giai đế linh sư bát giai trung cấp có đi ra ngoài, sau đó lại trở về bế quan, chúng ta sợ quấy rầy nên chuyện Hỗn Loạn Lĩnh phát sinh chiến tranh cũng chưa báo cho hắn biết, nhưng hơn mười ngày trước khi ta cùng Bỉ Lợi Thì rời khỏi Hỗn Loạn Thành, A Cơ Mễ Đức đại nhân thấy tình huống nguy cơ nên đã để Thái Sâm tộc trưởng đi Tử Vong Mê Cung thông tri cho hắn, hiện tại chắc đã quay về Hỗn Loạn Thành…
Địch Á Tư đem tình huống của Hỗn Loạn Thành nói với Kiệt Sâm.
- Lần này trong đội ngũ của nam vực thập tam vương quốc dẫn đầu chính là Bắc Địch vương quốc hoàng linh sư thất giai cao cấp Toa Lãng, còn có hơn mười hoàng linh sư, với thực lực của Lôi Nặc đại nhân cho dù đội ngũ của thập tam vương quốc đánh tới Hỗn Loạn Thành cũng hoàn toàn có thể ngăn trở, ta sợ nhất chính là thập tam vương quốc nhìn thấy thực lực của Lôi Nặc đại nhân sẽ để đế linh sư bát giai xuất động.
- Đệ nhất cao thủ của thập tam vương quốc Sử Lai Mỗ là một gã đế linh sư bát giai cao cấp, nhưng còn có vài tên đế linh sư trung cấp cùng đê cấp, nếu bọn hắn toàn bộ xuất động tuy Lôi Nặc đại nhân là đế linh sư trung cấp nhưng chỉ có một người, ta sợ căn bản khó có thể ngăn cản được…
Địch Á Tư còn chưa biết hiện tại đám người Sử Lai Mỗ cũng đã đi tới tiền tuyến.
Hỗn Loạn Lĩnh, Hỗn Loạn Thành.
Thành trì khổng lồ giống như một đầu man hoang cự thú nằm ngay trung tâm Hỗn Loạn Lĩnh, tường thành phong cách cổ xưa xa xăm, mặt ngoài ngăm đen như dùng nước thép tạo thành, lóe lên vẻ sáng bóng của kim loại, tạo cho người ta cảm giác áp bách hít thở không thông, cùng khí tức vô cùng túc sát nồng hậu.
Là thành trì trung tâm phồn hoa nhất Hỗn Loạn Lĩnh, nơi này lưu lượng người tụ tập mỗi ngày đạt tới con số khổng lồ, mà trên đường đi phi thường náo nhiệt.
Nhưng hôm nay tòa thành trì vô cùng phồn hoa giờ phút này dòng người cực kỳ thưa thớt, từng người đi đường thần sắc thật vội vàng, hào khí vô cùng áp lực, trong lúc mơ hồ có một loại cảm giác áp bách như bão tố sắp đến.