Linh Dược Thần Sư

Chương 839: Nghiền sát (2)




Nếu như đối phương không phải người của Hỗn Loạn Lĩnh, trong nội tâm đại hán mặt đen vừa buông lỏng đồng thời báo ra tên tuổi Sử Lai Mỗ mạnh nhất của thập tam vương quốc đi ra, mục đích làm cho hai hoàng linh sư không rõ lai lịch trước mặt có chỗ kiêng kỵ.

Thanh niên tóc đen thần sắc lạnh như băng, chậm rãi tiến lên hai bước, mà theo bước chân hắn di chuyển, hai đội ngũ đều vội vàng lui ra sau một bước, vô cùng cảnh giác nhìn qua hắn.

Hơi quay đầu, thanh niên tóc đen đưa mắt nhìn qua đại hán thiết tháp, cảm nhận được ánh mắt đối phương đại hán chỉ cảm thấy da đầu tê rần, nắm chặt cự kiếm run rẩy lên, hắn có thể cảm giác được nếu thanh niên thần bí kia ra tay mình không có chút cơ hội chạy trốn.

- Đại nhân, tại hạ Hỗn Loạn Lĩnh đoàn trưởng Thản Phổ Nhĩ của Cuồng Sư mạo hiểm đoàn, quân đội nam vực thập tam vương quốc hoành hành sát nhân trong Hỗn Loạn Lĩnh, kính xin đại nhân hỗ trợ xuất thủ cứu giúp, đại nhân đã đi vào Hỗn Loạn Lĩnh chắc hẳn biết rõ Hỗn Loạn Lĩnh A Cơ Mễ Đức đại nhân là một linh dược hoàng sư, chỉ cần đại nhân có thể xuất thủ cứu giúp, Hỗn Loạn Lĩnh nhất định báo đáp đại nhân thù lao thật hậu!

Đè nén nỗi sợ hãi trong lòng, Thản Phổ Nhĩ vội vàng cung kính lên tiếng, tuy với thực lực cùng địa vị của hắn căn bản không khả năng bái kiến A Cơ Mễ Đức đại nhân, nhưng ở tình thế nguy cơ trước mắt hắn cũng bất chấp nhiều như vậy.

- Nam vực thập tam vương quốc, A Cơ Mễ Đức đại nhân…

Trong miệng thanh niên tóc đen thì thào lên tiếng, ánh mắt rơi lên trên người Thản Phổ Nhĩ.

- Hiện tại A Cơ Mễ Đức thế nào rồi?

Thanh niên tóc đen bình thản lên tiếng hỏi.

Nghe câu hỏi của Kiệt Sâm, Thản Phổ Nhĩ không khỏi ngẩn ngơ, đột nhiên trong tuyệt vọng không khỏi dâng lên nỗi vui mừng, chẳng lẽ hai vị hoàng linh sư cao thủ thần bí này còn nhận ra A Cơ Mễ Đức đại nhân?

- Đại nhân, nam vực thập tam vương quốc xâm lấn Hỗn Loạn Lĩnh, hiện tại A Cơ Mễ Đức đại nhân đang ở Hỗn Loạn Thành chỉ huy dân chúng tiến hành chống cự!

Thản Phổ Nhĩ vội vàng nói.

Đối diện, vẻ mặt đại hán mặt đen Gia Lí chợt cứng lại, trong nội tâm cảm thấy một tia không ổn, phía sau hắn mấy trăm binh sĩ nam vực thập tam vương quốc kinh hãi liếc mắt nhìn nhau.

- Đại nhân, đây là chuyện giữa nam vực thập tam vương quốc cùng Hỗn Loạn Lĩnh, kính xin đừng nên nhúng tay, nam vực thập tam vương quốc Lai Duy Đặc, Ma Căn, Áo Đức Mạn, Bình Tỳ bốn vị đại nhân đều đang ở Hắc Nham Thành, ta nghĩ nếu bốn vị đại nhân biết nhất định sẽ phi thường cảm kích hai vị, hơn nữa Lai Duy Đặc cùng Ma Căn đại nhân đều là hoàng linh sư cao cấp thất giai, Áo Đức Mạn cùng Bình Tỳ đại nhân đều là trung cấp cùng đê cấp hoàng linh sư, hai vị đại nhân đều là hoàng linh sư, tin tưởng các vị nhất định sẽ có tiếng nói chung…

Trên mặt Gia Lí mang theo tia ngưng trọng, một hơi báo ra thanh danh bốn hoàng linh sư, vì sao, là muốn nhắc nhở đối phương đừng nên tùy ý nhúng tay.

- Rất có tiếng nói chung?

Đối mặt với lời cảnh cáo mơ hồ của đối phương, khóe môi Kiệt Sâm không khỏi lộ ra tia cười lạnh.

- Lạc Khố Ân, giải quyết hết bọn hắn!

Hắn nhàn nhạt nhìn lướt qua các tướng sĩ nam vực thập tam vương quốc, thanh âm lạnh băng nói.

Trải qua cuộc đối thoại đơn giản, Kiệt Sâm đã hiểu được nguyên nhân vì sao các thành trì biến thành tử thành, làm cho hắn vui mừng chính là theo lời của Thản Phổ Nhĩ có thể nghe ra A Cơ Mễ Đức bọn họ vẫn đang chống cự trong Hỗn Loạn Thành, cũng chưa xảy ra việc gì, điều này làm nội tâm Kiệt Sâm không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

- Dạ, sư phụ!

Ở bên cạnh, trong miệng Lạc Khố Ân bình thản lên tiếng, sau đó đôi mắt hiện lên hàn ý, rơi xuống trên người đám binh sĩ thập tam vương quốc.

- Không xong, trốn!

Trên mặt Gia Lí hiện lên tia kinh sợ, trong miệng gầm lên, lực lượng tôn linh sư lục giai trung cấp phóng thích, cả người bắn lên bay ra khỏi khu núi rừng, hướng Hắc Nham Thành chạy như điên.

Đối mặt hai gã hoàng linh sư hắn căn bản không hề có chút ý niệm muốn chống cự.

Theo Gia Lí gào lên, mấy trăm thủ hạ tứ giai ngũ giai sau lưng hắn đều lộ ra vẻ kinh hoảng, nguyên một đám quay người điên cuồng bay ra khỏi rừng.

- Đại nhân, ngăn lại bọn hắn, đừng cho bọn hắn trốn tới Hắc Nham Thành, để lộ tin tức đến lúc đó bị cường giả nam vực thập tam vương quốc hay biết vậy sẽ không tốt…

Thản Phổ Nhĩ cuống quýt kêu gọi Kiệt Sâm.

- Yên tâm đi, bọn hắn trốn không thoát!

Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng.

Theo lời Kiệt Sâm rơi xuống, cả người Lạc Khố Ân nhảy lên không trung, từng đạo linh lực tràn ngập trong cơ thể hắn, ánh mắt hắn vô cùng lãnh mạc, tay phải mạnh mẽ duỗi ra.

- Oanh!

Không khí như rung động lắc lư, kích thích từng đạo gợn sóng, một cự chưởng màu xanh cực lớn cỡ mấy chục thước ẩn hiện trong không gian.

Hư không nguyên tố thủ ấn!

Lạc Khố Ân lạnh lùng lật bàn tay chúi xuống dưới, khống chế Hư Không Nguyên Tố Thủ Ấn, nhắm ngay mấy trăm nam vực thập tam vương quốc tướng sĩ hung hăng vỗ xuống.

- Bành!

Linh lực kinh người tán dật, nguyên tố thủ ấn cực lớn ép xuống đám người đang điên cuồng chạy thục mạng, tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, ngay sau đó im bặt, một thủ ấn cực lớn xuất hiện trên mặt đất nham thạch, đối mặt công kích của Lạc Khố Ân, đám tướng sĩ kia không sao ngăn cản nổi, mấy chục tướng sĩ chỉ trong một chiêu đã biến thành một đống thịt nát.

Trên bầu trời Lạc Khố Ân không ngừng huy chưởng đập xuống.

- Oanh…oanh…oanh…

Nguyên một đám hư vô nguyên tố thủ ấn màu xanh cực lớn không ngừng xuất hiện, nhanh như thiểm điện giáng xuống, tiếng kêu thảm thiết vang vọng trong phiến núi rừng, vô số cây cối sụp đổ, bụi mù tán dật đầy trời, chỉ một lát sau mấy trăm tướng sĩ thập tam vương quốc không một người trốn thoát, tất cả đều biến thành một bãi thịt nát, chỉ còn lại thân vệ thống lĩnh Gia Lí chạy trốn nhanh nhất đang sắp ra khỏi khu núi rừng.

Lạc Khố Ân lạnh lùng hướng chỗ hắn xa xa đập xuống một chưởng.

- Không…

Bên ngoài khu núi, trong nội tâm Gia Lí rống giận, trên mặt tràn đầy vẻ sợ hãi, một đạo linh lực ba động cường đại từ trên đỉnh đầu của hắn đánh úp xuống.

- Hống!

Trong miệng Gia Lí gầm lên giận dữ, trong cơn tuyệt vọng lục giai linh lực tán phát ra, tay cầm chiến đao bổ lên không, một đạo hỏa hồng sắc quang mang lập tức cuồng bạo nổ tung trên chiến đao.


Trước đó nhìn thấy gần mười tòa tử thành làm Lạc Khố Ân đối với nam vực thập tam vương quốc binh sĩ tràn đầy chán ghét cùng sát ý.

Nhìn qua một màn giết chóc huyết tinh trước mắt, Thản Phổ Nhĩ cùng các đội viên đều trợn mắt há hốc mồm, thật lâu nói không ra lời.

Không tới một phút thời gian, mấy trăm tứ giai thiên linh sư cùng tông linh sư ngũ giai cùng Gia Lí tôn linh sư trung cấp không chút khó khăn đã bị nghiền sát.

Thực lực khủng bố như thế làm tất cả mọi người cảm thấy vô cùng rung động!