Trên thực tế mức độ huyết tinh, bình thường nếu thực lực hai tuyển thủ xê xích nhau không bao nhiêu sẽ vô cùng thảm thiết, mỗi người đều xuất hết toàn lực chiến đấu tới một khắc cuối cùng, nhưng khán giả thích xem nhất ngược lại là các cao thủ quyết đấu, đặc biệt là cao thủ đứng trước mười trong Linh Dược Bảng, loại thực lực cường hoành này càng làm cho mọi người không ngừng thán phục không thôi.
Khi trận đấu kéo tới giữa trận, Tạp Tắc Nỗ Tư cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm đều bị rút thăm trúng, nhưng kết quả thật rõ ràng, đối thủ của họ căn bản còn chưa chịu qua nổi một chiêu đã bị trực tiếp đánh bại.
Làm cho Kiệt Sâm chú ý còn có cuộc chiến đấu của Ngải Trạch Lạp Tư. Hắn là tuyển thủ đứng hàng thứ hai, đối chiến với hắn lại là tuyển thủ số 35, còn trên cả Khảm Tư Thông. Nhưng chỉ bị Thiên Diệt Thế bí quyết đại thành của hắn nướng thành than sau đó ném khỏi lôi đài.
Sau cuộc quyết đấu chấm dứt, Ngải Trạch Lạp Tư đứng trên lôi đài còn lạnh lùng liếc qua Kiệt Sâm, trong ánh mắt mang theo đầy vẻ chiến ý, nhưng đổi lại chỉ là nụ cười lạnh của Kiệt Sâm.
Ngày đầu tiên là bốn mươi cuộc tranh tài, trọn vẹn từ giữa trưa kéo dài mãi tới buổi tối mới tuyên cáo chấm dứt trong ánh mắt chưa thỏa mãn của các đệ tử, nhưng kết quả trận đấu cũng không vượt qua dự kiến của mọi người quá nhiều, tuy nói cũng có một ít tuyển thủ ngang trời xuất thế, nhưng tuyệt đại đa số vẫn là đệ tử bài danh phía trước thắng đệ tử bài danh phía sau.
Hơn nữa trận đấu tám mươi còn bốn mươi, mặc dù thường xuyên có chút ít đặc sắc, nhưng lại có trận đấu khá bình thản, thực lực tuyển thủ chênh lệch quá nhiều, nhưng mọi người ai cũng tinh tường chiến đấu đặc sắc cũng không phải trận thi đấu ngày đầu tiên, mà là ngày thứ hai thậm chí là ngày thứ ba!
Trải qua vòng loại hôm nay, tuyển thủ chỉ còn lại bốn mươi người, ở trong đó ngoại trừ có mấy người dựa vào vận khí tấn cấp, thực lực cũng không quá ổn trong cuộc thi đấu bị loại bỏ bên ngoài, trên cơ bản còn có thể đứng vững trong danh ngạch bốn mươi người trên Linh Dược Bảng, bởi vậy những cuộc chiến đằng sau mức độ đặc sắc tự nhiên phải vượt xa ngày hôm nay rất nhiều.
Bóng tối bao phủ, Thiên Không Thành cũng dần dần khôi phục bình tĩnh, các đệ tử đều quay về phủ đệ của mình, nhưng cỗ khí thế náo nhiệt trong Thiên Không Thành lại không ngừng ngưng tụ, ngày càng thêm huyên náo.
Kiệt Sâm, Lam Nguyệt Cổ Sâm, Tạp Tắc Nỗ Tư đều quay về Hóa Thần Đảo, bởi vì Kiệt Sâm là lần đầu tiên tham gia giải thi đấu Linh Dược Bảng, Tạp Tắc Nỗ Tư cùng Lam Nguyệt Cổ Sâu đặc biệt cùng hắn giảng giải một ít lai lịch thực lực của các cao thủ bài danh trước hai mươi, giúp cho hắn càng thêm hiểu rõ về bọn họ.
Kiệt Sâm cũng không từ chối, khoanh chân ngồi yên lắng nghe, ghi tạc vào lòng, tuy hắn cực độ tin tưởng thực lực của chính mình, nhưng biết mình biết người trăm trận trăm thắng, điều này Kiệt Sâm vẫn hiểu rõ.
Hơn nữa Kiệt Sâm là thành viên mới, cũng phải tìm hiểu rõ quy tắc của những cuộc thi đấu. Hai mươi cường giả đứng phía trước cũng sẽ không đối chiến cùng nhau trong cuộc chiến tám mươi tiến bốn mươi, trong cuộc chiến bốn mươi còn hai mươi thì mười cường giả đứng đầu sẽ không gặp nhau, bởi vậy so vận khí cũng thật trọng yếu.
Nếu như vận khí xui xẻo, rút phải phiếu gặp mười cường giả đứng đầu, như vậy trừ phi cuộc chiến sau đó chiến thắng được đối thủ, nếu không sẽ không còn khả năng tiến vào hai mươi, đây là một hiện thực thật tàn khốc.
Cả một buổi tối, bốn mươi đệ tử tấn cấp đều tiềm tu, tranh thủ thời gian cuối cùng tu luyện, trong bọn họ có một ít tuyển thủ cũng không tu luyện mà chỉ điều chỉnh lại trạng thái của mình, giúp cho bản thân đạt tới trạng thái đỉnh phong nhất.
Những tuyển thủ bị thương trong ngày đầu tiên càng thừa cơ hội này đem hết toàn lực điều dưỡng tổn thương trên người mình, đáng mừng chính là những đệ tử kia cũng không cần tự mình trị liệu mà đã có Hạch Tâm Điện giúp trị liệu, dùng cam đoan sự công chính cao nhất trong trận đấu kế tiếp.
Trong sự chờ mong của toàn bộ đệ tử Hạch Tâm Điện, ngày thi đấu thứ hai rốt cục đã đến.
Theo tiếng chuông triệu tập của Hạch Tâm Điện vang lên, vô số đệ tử lại bay ra đi tới quảng trường.
Sau khi các đệ tử đến được nửa giờ, ba trưởng lão cùng bốn điện chủ và thật nhiều hộ pháp xuất hiện ngồi xuống dãy ghế quý tân, trận đấu ngày thứ hai đã được chính thức tuyên bố bắt đầu.
Sau khi tuyên bố xong quy tắc, lại là một lần rút thăm.
Vòng rút thăm này có thể nói là phi thường tàn khốc, bởi vì thành phần vận khí sẽ vô cùng trọng yếu, một khi ai bất hạnh rút thăm trúng mười tuyển thủ bài danh đầu tiên, thậm chí là năm tuyển thủ bài danh trước nhất, như vậy chỉ có thể than thở mình mạng khổ, làm sẵn tâm lý sẽ bị loại bỏ.
Dù thực lực của ngươi rất mạnh mẽ, nhưng nếu ngươi gặp phải vài yêu nghiệt bài danh hàng đầu, cơ bản ngươi chỉ còn gặp phải vận mệnh bị loại bỏ mất rồi.
Trong đám người, Kiệt Sâm vẫn lạnh nhạt, sắc mặt bình thản im lặng chờ đợi kết quả rút thăm.
Thật nhanh, vị hộ pháp bắt đầu lấy ra hai phiếu rút thăm từ dụng cụ.
- Tốt, trận quyết đấu đầu tiên từ bốn mươi còn hai mươi chính là…đệ tử số 41 đối chiến đệ tử số 4!
Theo lời của vị hộ pháp rơi xuống, Kiệt Sâm không khỏi sửng sốt một thoáng, hắn làm thế nào cũng không nghĩ tới chính mình lại là người đầu tiên bị rút trúng, mà khi nhớ ra đệ tử bài danh 41 là ai, Kiệt Sâm càng có chút kinh ngạc nhìn qua một bên quảng trường.
Nơi đó, gương mặt Ngải Trạch Lạp Tư toát ra dáng tươi cười sâm lãnh, cùng ánh mắt của Kiệt Sâm ầm ầm va chạm vào nhau ngay trên quảng trường.
- Đúng vậy, thật sự quá xảo, ta nghe nói khi Kiệt Sâm sư huynh gia nhập Hạch Tâm Điện, lần đầu tiên tới báo danh tại Thiên Không Thành, đã có xung đột với Ngải Trạch Lạp Tư sư huynh, hai người giao thủ bất phân thắng bại!
- Há lại chỉ có bao nhiêu đó, lúc ấy ta có mặt tại hiện trường, lần đó nếu không có Ba Nhĩ Tát Trạch sư huynh xuất hiện ngăn cản hai người bọn họ, chỉ sợ ngày đó hai vị sư huynh đã có cuộc chiến đấu thảm thiết…
- Thật sự là chờ mong, thật không biết hai vị sư huynh ai có thực lực càng mạnh hơn một ít?
- Ta cảm thấy phải là Ngải Trạch Lạp Tư sư huynh đi? Bài danh của Ngải Trạch Lạp Tư sư huynh trên Linh Dược Bảng còn hơn Mạc Tư Lợi sư huynh, một chiêu đã có thể đốt Mạc Tư Lợi sư huynh thành trọng thương, đánh ra khỏi sân, khí phách vô song!