Linh Dược Thần Sư

Chương 347: Quyết chiến sinh tử




Ở chỗ sâu trong Linh Trì Sơn Mạch, Kiệt Sâm đang trần truồng nhanh chóng cất bước đi một mình ở trong núi rừng.

Lần này, hắn cũng không có đi theo con đường kia cho tới bây giờ, hắn biết, tin tức Linh Trì Bí Cảnh xuất hiện từ trong hư không tuyệt đối sẽ khiến cho cả Xích Nhĩ hành tỉnh khiếp sợ, đến lúc đó, sẽ có Linh Sư cường đại cũng sẽ từ chung quanh chạy tới, vô số mà Phỉ Nhĩ gia tộc lại càng có khả năng tiến hành phong tỏa khu vực phụ cận của Huyết Uyên Sơn.

Kiệt Sâm cũng không muốn chọc tới phiền toái gì, vì vậy hắn lựa chọn con đường xuyên qua cả tòa Linh Trì Sơn Mạch, rồi sau đó đi theo đường vòng trở lại Thiên Hồng thành, sau khi cáo biệt với mấy người Lạc Khố Tư, chính là trở về Tây Bắc chư quốc nguyên bản hắn tới Tái Luân Đế Quốc chỉ là vì để tìm kiếm Huyết Uyên Tinh đột phá đến Ngũ Giai Đê Cấp Tông Linh Sư, lại không nghĩ rằng chính mình lại hao phí tới gần một năm ở bên trong Linh Trì Bí Cảnh này, điều này làm cho hắn có chút không biết nói gì.

Trong núi rừng, Kiệt Sâm đi chân không cảm thụ được cả vùng đất, hấp thụ được khí tức nguyên thủy bên trong núi rừng, cảm nhận được từng trận tâm thần sảng khoái.

Cũng chính là lấy tư thế nhàn nhã đi chơi như thế ở trong sơn mạch vùng trung bộ của đế quốc - Linh Trì Sơn Mạch, nếu như là ở Vân Vụ Chiểu Trạch, ở chỗ sâu trong Linh Thú Sơn Mạch một trong Thất Đại Cấm Địa của đại lục, đừng nói Kiệt Sâm chỉ là Ngũ Giai Cao Cấp Tông Linh Sư, cho dù là Thánh Linh Sư Cửu Giai, cũng không dám thoải mái đi lại như vậy, nếu không đến lúc chết sợ rằng ngay cả việc mình chết như thế nào cũng không biết.

Khi Kiệt Sâm đang không ngừng đi qua đi lại ở chỗ sâu trong Linh Trì Sơn Mạch thì một đầu Thiểm Điện Báo dài chừng ba thước đang đứng vững trên thân cây, không nhúc nhích. Loài Báo Linh Thú chính là một loại Linh Thú bò sát có tốc độ nhanh nhất trên mặt đất.

Đặc biệt là thánh giai Linh Thú - Huyễn Ảnh Toa Báo, lúc nó di chuyển lại càng đáng sợ giống như thánh giai Linh Thú.

Mà Thiểm Điện Báo, là một đầu Linh Thú Lục Giai, thân là là loài Báo Linh Thú, tự nhiên nó cũng có được tốc độ đứng đầu trong số những loài Báo Linh Thú, trong nháy mắt khi nó bộc phát tốc độ, Hoàng Cấp Linh Thú Thất Giai bình thường cũng không thể bằng nó, cho dù là một gã Hoàng Linh Sư Thất Giai, nếu như trong chớp mắt để lộ sơ hở, cũng sẽ bị trúng chiêu của nó.

Thiểm Điện Báo tứ chi dùng sức.

"Sưu!"

Nó trực tiếp nhảy tới bên trên một cây to khác, loài Báo Linh Thú này thường sinh sống ở trên tàng cây, luôn chạy băng băng trên cây, đây cũng là một đặc điểm được nhiều người biết tới, thân thể của nó vô cùng nhẹ nhàng, lúc hành động thì ngay cả một tia thanh âm cũng không có, lặng yên không một tiếng động giống như quỷ mỵ.

Thiểm Điện Báo từ trong khe hở giữa những tán lá cây dày đặc đã thấy dược một nhân loại ở đằng xa kia, chờ đợi nhân loại kia nhích tới gần, Thiểm Điện Báo lẳng lặng chờ đợi, nó không hề phóng xuất Linh Thức ra ngoài, càng không dùng ánh mắt u lãnh nhìn chăm chú vào người đó, là Linh Thú thuộc chủng loại chuyên đi săn mồi, cho nên Thiểm Điện Báo biết cách làm như thế nào mới có thể không khiến cho Linh Sư loài người chú ý.

Quả nhiên, nhân loại kia đang nhanh chóng đi gần tới phía bên này.

- Năng lượng kém hơn so với chính mình, sẽ không gặp phải nguy hiểm

Linh Thú Lục Giai mơ hồ đã có một tia trí khôn, nó có thể căn cứ vào khí tức phát tán ra trên người Linh Sư để cảm giác được đối phương có tồn tại uy hiếp đối với mình hay không, đây cũng là năng lực trời sinh của Linh Thú.

Mà cách đó không xa nhân loại đang không ngừng tiến tới gần kia, Thiểm Điện Báo cảm giác được, đối phương hẳn không phải là quá mạnh mẽ.

Đúng là, hiện giờ Kiệt Sâm cho dù là cố gắng phóng thích ra, cũng mới chỉ là Ngũ Giai Cao Cấp mà thôi.

Linh Thú Lục Giai cho dù là đối phó với Tôn Linh Sư Lục Giai cũng sẽ chiếm cứ ưu thế, mà Thiểm Điện Báo bằng vào tốc độ cùng phương thức đánh lén của mình, cho dù là Hoàng Linh Sư Thất Giai, nó cũng dám đánh lén huống chi là Kiệt Sâm mới chỉ có tu vi Ngũ Giai Cao Cấp.

"Sưu!"

Mắt thấy Kiệt Sâm tiến tới gần, Thiểm Điện Báo đột nhiên đạp vào thân cây đại thụ một cái, thân thể chợt biến thành một đạo tàn ảnh màu vàng kim, giống như một đạo thiểm điện xẹt qua phía chân trời trong nháy mắt xông về phía Kiệt Sâm, Thiểm Điện Báo chính là vọt tới trước mặt Kiệt Sâm, nó thậm chí có thể cảm nhận được thanh âm máu đang lưu động trong động mạch chủ của đối phương.

Thiểm Điện Báo, Thiểm Điện Báo, báo như kỳ danh, thời điểm công kích giống như tia chớp vậy, khó có thể đoán được khiến cho người ta không phản ứng kịp nữa.

Nguyên bản người nhân loại đang không hề có bất kỳ động tác nào, đột nhiên bằng vào tốc độ nhanh như tia chớp rút trọng kiếm màu đen ở sau lưng mình ra, rồi sau đó giống như đang huy động một cây rơm rạ vậy. Nhẹ nhàng bổ tới phía Thiểm Điện Báo.

Giữa không trung, Thiểm Điện Báo nổi lên nhân tính hóa, ánh mắt kia, thậm chí toát ra một tia giễu cợt gian trá mà chỉ loài người mới có, bằng vào tốc độ của nó, lại thêm ở khoảng cách như vậy, cho dù là Hoàng Linh Sư Thất Giai cũng chưa chắc có thể bổ trúng nó, lại càng không cần phải nói tới một tên nhân loại có thực lực so với nó còn yếu hơn.

Nhưng là sau một khắc trong ánh mắt của Thiểm Điện Báo cũng là lộ ra quang mang hoảng sợ vô cùng, khoảng cách mấy thước, bằng vào tốc độ của nó thậm chí không dùng được một phần mười giây, nhưng là nó rõ ràng thấy lúc trước đối phương mới rút kiếm ra, nhưng chỉ sau một khắc, mũi kiếm đã đi tới trước mặt nó, "Thật là nhanh!" - trong lòng Thiểm Điện Báo còn hiện lên một ý niệm trong đầu, hoảng sợ muốn né tránh.

- Phốc!

Trọng kiếm màu đen nhanh như tia chớp, đột nhiên bổ vào thân thể Thiểm Điện Báo, chỉ thấy thân thể của Thiểm Điện Báo nhanh chóng bị bổ lõm xuống một cách quỷ dị, đồng thời thanh âm xương bị gãy lìa cũng vang lên.

- Bành.

Thân thể của Thiểm Điện Báo nặng nề té rớt trên mặt đất, Thiểm Điện Báo trên mặt đất co quắp lung lay, máu tươi từ trong miệng nó chảy ra ngoài, chẳng qua là khoảng thời gian không đến mấy giây, Thiểm Điện Báo chính là ngưng hô hấp.

Cho đến tận lúc chết, ánh mắt u lãnh kia của nó vẫn đang trừng lên thật lớn, nó không rõ, tốc độ xuất kiếm của tại sao có thể nhanh như vậy đối phương.

Kiệt Sâm rất tự nhiên thu hồi trọng kiếm của mình.

- Thật sự là đã lâu rồi chưa từng ăn thịt, thịt của con báo này hẳn là không tồi a.

Kiệt Sâm miệng cười toe toét tùy ý nói.

Kiệt Sâm bị vây ở bên trong Huyết Uyên Sơn mười tháng, kể từ khi bắt đầu bảy tháng trước, chính là luôn luôn dùng Linh Dược Tề để duy trì thể lực, căn bản không có ăn một chút thức ăn nào. Nếu có cao thủ sử dụng kiếm đang ở đây quan sát được chuyện vừa rồi, rõ ràng có thể thấy được, Kiệt Sâm chỉ là Cao Cấp Tông Linh Sư Ngũ Giai, cũng đã có thể sử dụng trọng kiếm màu đen kia với một trình độ vô cùng cao minh, sức nặng của trọng kiếm không những không trở thành một trở ngại, ngược lại Kiệt Sâm lại có thể sử dụng sức lực đó để khiến cho tốc độ của trọng kiếm nhanh hơn.

Kinh khủng hơn chính là hắn có thể dễ dàng xuất thủ, Thiểm Điện Báo kia là mục tiêu đứng yên bất động vậy, việc đâm trúng nó căn bản là không có nửa điểm khó khăn.

Hơn nữa lúc bổ kiếm xuống, thế nhưng có thể dùng một kiếm đánh chết Linh Thú Lục Giai, mặc dù Thiểm Điện Báo có tốc độ cực nhanh nhưng lại có lực phòng ngự coi như là tương đối thấp ở trong số Linh Thú Lục Giai, nhưng có thể dùng một kiếm để đánh chết nó, cũng đủ thấy uy lực này thật là kinh người.

Trong núi rừng, Kiệt Sâm thuần thục bắt đầu nướng thịt báo, chỉ trong chốc lát, một mùi thơm của thịt nướng phiêu đãng hiện lên trong núi rừng.

Nếu như lúc trước khi Kiệt Sâm tiến vào Linh Trì Bí Cảnh, gặp phải Thiểm Điện Báo có được tốc độ có thể so sánh với Hoàng Linh Sư Thất Giai sợ rằng còn có thể có chút nhức đầu, nếu như muốn đánh chết nó, e rằng phải sử dụng tới Linh Hồn Chấn Nhiếp, Nguyên Tố Kết Giới, Phượng Diễm Tam Trọng Lãng tất cả đều phải phóng xuất ra ngoài.

Nhưng là được rèn luyện như ma quỷ trong vòng mười tháng dưới khí lưu màu xanh lá kinh khủng ở trong Linh Trì Bí Cảnh kia, Kiệt Sâm đã đạt tới cảnh giới tùy tâm sở dục, ý tùy tâm động, muốn đánh chết Thiểm Điện Báo đánh lén lại là không có chút khó khăn nào.

Ở ăn no nê ngon lành một bữa, Kiệt Sâm tiếp tục lên đường, cấp tốc lao đi theo phương hướng của Thiên Hồng Thành.

Ba ngày sau, Kiệt Sâm đã tới được Thiên Hồng Thành.

Hôm nay đã là giữa trưa, cả Thiên Hồng Thành náo nhiệt vô cùng, tất cả mọi người đều điên cuồng đi tới phương hướng của sân tỷ thí ở trong thành.

Vào hôm nay, hai đại gia tộc Lạc Cơ gia tộc và Mạc Lý gia tộc trong Thiên Hồng Thành tiến hành một cuộc tỷ thí sinh tử.

Nói đến hai đại gia tộc này, có thể nói là hai đại túc cố của Thiên Hồng Thành, hai đại gia tộc đều là một trong những thế lực bản thổ của Thiên Hồng Thành, không ngừng phát triển, cuối cùng trở thành hai thế lực lớn trong thành.

Ngay tại năm ngoái, hai đại gia tộc này lại tiến hành gia tộc Đại Bỉ, tiến hành tỷ thí trên đài, trong một vài cuộc chiến đấu ngoài dự tính, hai đại gia tộc đều là đưa ra lá bài tẩy cuối cùng của mình, cuối cùng một tên thiếu niên của Mạc Lý gia tộc thế nhưng đánh bại một gã Cao Cấp Tôn Linh Sư Lục Giai của Lạc Cơ gia tộc, khiến cho Mạc Lý gia tộc giành được thắng lợi trong cuộc gia tộc Đại Bỉ lần đó.

Tất cả dân chúng của Thiên Hồng Thành cũng muốn Mạc Lý gia tộc đoạt được quyền chủ động ở Thiên Hồng Thành để lo cho cuộc sống sau này, song kết quả lại là ngoài dự liệu của mọi người. Trong mấy tháng này sản nghiệp của Mạc Lý gia tộc ở Thiên Hồng Thành không ngừng bị chèn ép, phạm vi thế lực không ngừng yếu bớt đi, ngay từ sáu năm trước, Mạc Lý gia tộc và Lạc Cơ gia tộc mỗi bên chiếm cứ một nửa giang sơn ở Thiên Hồng Thành nhưng là hôm nay, Mạc Lý gia tộc đã bị Lạc Cơ gia tộc đè ép đến một góc ở Nam Thành, sống cuộc sống vô cùng gian nan.

Một trận chiến hôm nay, chính là trận quyết chiến sinh tử của hai đại gia tộc, tất cả mọi người đều biết, sự kịch liệt của quyết chiến sinh tử lần này so sánh còn hơn xa so với gia tộc Đại Bỉ năm ngoái, nếu một bên thất bại, chẳng những sẽ mất đi sản nghiệp của gia tộc, thậm chí vô cùng có khả năng sẽ chết trong trận chiến lần này.

Đại chiến kịch liệt như thế, tự nhiên hấp dẫn vô số dân chúng ở Thiên Hồng Thành tranh nhau tiến về phía trước.

Trước đài tỷ thí ở phủ thành chủ Thiên Hồng Thành, giờ phút này tiếng người ồn ào, không khí trở nên ầm ĩ, vô số dân chúng chen chúc ở bên cạnh đài tỷ thí, dầy đặc, quyết liệt vô cùng.

Mỗi người của Mạc Lý gia tộc tất cả đều ngồi ở chỗ ngồi đặt ở phía nam bên cạnh đài tý thí, mà người của Lạc Cơ gia tộc, còn lại là ngồi ở chỗ ngồi phía bắc bên cạnh đài tỷ thí. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Cảnh tượng giờ phút này cũng tương tự như cảnh tượng một năm trước, song, các thành viên của Mạc Lý gia tộc năm ngoái tất cả trên mặt đều tràn đầy vẻ tự tin, hôm nay đều trở nên âm trầm, không có chút vui vẻ nào.

"Xôn xao!"

Đúng lúc này, từ trong mọi người đột nhiên truyền ra một trận tiếng động lớn xôn xao, chỉ thấy có một đoàn người đang từ phía ngoài đi vào bên trong đám người, tộc trưởng Bá Khắc Bỉ của Lạc Cơ gia tộc, so sánh với đám người của Mạc Lý gia tộc thì hôm nay Lạc Cơ gia tộc ở Thiên Hồng Thành như mặt trời ban trưa, các thành viên vô cùng đắc chí vừa lòng.

Mà giờ khắc này người dẫn đầu đoàn nươời của Lạc Cơ gia tộc không phải là tộc trưởng của bọn họ, mà là một lão giả sắc mặt hồng nhuận, mà tộc trưởng Bá Khắc Bỉ của Lạc Cơ gia tộc lại có bộ dáng cung kính đứng ở bên cạnh hắn, thái độ hết sức nịnh nọt.

Dân chúng phía dưới thấy được Bá Khắc Bỉ biểu hiện ra bộ dạng như vậy, trong lòng tất cả mọi người đều có sự ngờ vực, Khải Tư Trì tộc trưởng của Mạc Lý gia tộc chân mày cũng là nhíu lại thật sâu lão giả này chính là Khoa Tư Hi Nhĩ tộc trưởng của Nạp Đốn gia tộc, Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp.

Khải Tư Đặc tự nhiên biết, thần bí nhân mà mỗi khi gia tộc mình vận chuyển hàng hóa gặp phải, chính là do Nạp Đốn gia tộc phái ra, mà nếu như không có Nạp Đốn gia tộc này, Lạc Cơ gia tộc cũng căn bản không thể nào là đối thủ của gia tộc mình.

Cảm nhận được ánh mắt cừu hận của Khải Tư Đặc tộc trưởng, Khoa Tư Hi Nhĩ nghiêng đầu, ánh mắt sắc bén trực tiếp rơi vào trên người Khải Tư Đặc.


Khu vực của phủ thành chủ, Phỉ Lộ Đặc lo lắng lên tiếng nói với Áo Tuệ Lâm thành chủ. Tuệ Lâm thành chủ lắc đầu, nghiêm túc nói:

- Phỉ Lộ Đặc, chớ hồ nháo, Lạc Cơ gia tộc kia cũng không phải không tuân theo luật pháp của đế quốc, chúng ta cũng không thể tùy ý nhúng tay vào, ngươi là lo cho tiểu tử ở Mạc Lý gia tộc kia sao? Tiểu tử kia căn bản hôm nay không có ở chỗ này.

Phỉ Lộ Đặc cắn răng, nhìn về phương hướng của Mạc Lý gia tộc, trong lòng không biết suy nghĩ cái gì.

Hai bên gia tộc tỷ thí sau khi ngồi vào chỗ của mình ở cạnh đài tỷ thí, chủ vị Áo Tuệ Lâm thành chủ đứng lên, tuyên bố trân quyết chiến sinh tử giữa hai đại gia tộc, chính thức bắt đầu!