Linh Dược Thần Sư

Chương 337: Đột phá! Tấn cấp Ngũ giai Tông Linh Sư (1)




- Không xong!

Trong lòng Kiệt Sâm vô cùng kinh hãi, chỉ một đạo thanh sắc ảo ảnh vừa rồi đã khiến cho Kiệt Sâm thiếu chút nữa chịu thiệt thòi lớn, nếu tiếp tục thêm nữa thì cho dù Kiệt Sâm có linh hồn cấp Thánh giai đỉnh phong cũng chịu không nổi a.

Bất quá, mặc dù kinh hãi nhưng lần này Kiệt Sâm đã không giống như lần trước hoàn toàn không có phòng bị trước, trọng kiếm màu đen lẳng lặng hạ xuống, ngay thời khắc đạo thanh sắc ảo ảnh kia sắp đánh trúng người hắn thì hắn lập tức đưa trọng kiếm lên ngăn cản trước người.

- Canh ...

Đạo thanh sắc ảo ảnh kia khi va chạm với trọng kiếm màu đen thì trực tiếp vỡ ra hoà thành năng lượng hư vô tiêu tán trong không khí.

Trải qua một kích như vậy, Kiệt Sâm rốt cuộc cũng đã rời khỏi được khu rừng nhiệt đới trở lại bên cạnh Huyết Uyên Tinh mạch.

- Đúng là địa phương đáng sợ!

Trên trán Kiệt Sâm đầy mồ hôi hột, lúc này hắn mới dám thả lỏng một hơi.

Kiệt Sâm khẽ đưa tay phải lên nhìn thì phát hiện trong lòng bàn tay quả thật có một cái lỗ thủng màu xanh không nhỏ, hiện tai vẫn còn đang rỉ máu tươi ...

Kiệt Sâm vận chuyện Linh lực trong cơ thể chậm rãi chữa trị vết thương chỗ tay phải.

Bất quá cũng nhờ vậy mà Kiệt Sâm biết được đạo thanh sắc ảo ảnh kia không thể trực tiếp dung nhập vào trong cơ thể hắn mà vẫn phải phá vỡ thân thể của hắn mới có thể đi vào công kích linh hồn hắn.

- Nhưng mà đạo thanh sắc ảo ảnh kia lại có thể trực tiếp phá vỡ Linh lực phòng hộ của mình, rồi sau đó vẫn có thể đục thủng thân thể có thể so sánh với vòng Linh lực phòng hộ của Thất giai Hoàng Linh Sư cường giả của mình, công kích bực này thật sự là quá mức khủng bố đi!

Hai hàng lông mày của Kiệt Sâm không khỏi nhíu chặt lại.

- Cũng may là vừa rồi đạo thanh sắc ảo ảnh kia là công kích lên thân thể của mình, nếu như nó công kích là phía đầu thì chính mình chỉ sợ không thể nào kịp thời ứng phó được ...

Nghĩ đến đây, Kiệt Sâm nhịn không được toát mồ hôi lạnh sợ hãi ...

Có được năng lực công kích vật lý lại đồng thời có tác dụng tấn công linh hồn, mà lực công kích linh hồn của thanh sắc ảo ảnh này ngay cả Kiệt Sâm có Cửu giai đỉnh phong linh hồn lực mà cũng thiếu chút nữa lật thuyền trong mương thì có thể nghĩ nó đáng sợ tới mức nào ...

Khu rừng nhiệt đới này nhìn có vẻ rất yên bình nhưng thực tế lại là nguy cơ khắp nơi.

Cũng may là Kiệt Sâm có điều kiện linh hồn hơn người khác chứ gặp phải Linh Sư khác cho dù là Bát giai Đế Linh Sư khi gặp phải công kích của đạo thanh sắc ảo ảnh này chỉ sợ cũng phải hồn phi phách tán mà toi mạng a.

Bên cạnh vách núi màu đỏ như máu của Huyết Uyên Tinh mạch, Kiệt Sâm nhíu mày, trong ánh mắt mang theo một tia sầu lo.

- Không được, nhất định phải rời khỏi chỗ này!

Kiệt Sâm thầm quyết định trong lòng, một mực đứng ở bên cạnh vách núi của Huyết Uyên Tinh mạch này tuy là an toàn nhưng theo thời gian trôi qua thì với số đồ ăn thức uống hắn mang theo trong giới chỉ chắc chắn sẽ không thể chèo chống được quá lâu.

Hơn nữa với tính cách của Kiệt Sâm, hắn tuyệt đối không phải là người khoanh tay chờ chết.

Trong chỗ sâu của khu rừng nhiệt đới kia truyền ra cảm giác khó hiểu, cũng nói cho Kiệt Sâm, ở sâu trong khu rừng nhiệt đới này, nhất định là ở một nơi bất định nào đó, có cơ hội rời khỏi nơi đây.

Nhưng thanh sắc huyễn ảnh trong khu rừng đặc biệt nguy hiểm, đối với Kiệt Sâm mà nói, nó hoàn toàn không có chút uy hiếp nào, bình yên tiến vào trong khu rừng nhiệt đới, đây là chuyện Kiệt Sâm cần cân nhắc.

- Bất kể như thế nào, hôm nay đã có Huyết Uyên Tinh, trước hết chế biến ngũ giai cực hạn dược tề đã, sau đó làm cho chính mình tấn cấp ngũ giai cấp thấpTông Linh Sư rồi nói sau!

Trong nội tâm của Kiệt Sâm đã hạ quyết tâm.

- Phanh!

Trong tay cầm trọng kiếm màu đen, trùng trùng điệp điệp nện lên Huyết Uyên Tinh Mạch ở sau lưung, Huyết Uyên Tinh Mạch có màu huyết sắc óng ánh, vào lúc này bị phách thành một cái lỗ sâu, đồng thời, một khối lớn Huyết Uyên Tinh từ trong vách đá lăn ra, rơi xuống mặt đất, lăn tới chân của Kiệt Sâm.

Kiệt Sâm cầm khối Huyết Uyên Tinh lớn này vào trong tay của mình, quan sát nó, Huyết Uyên Tinh giống như hồng bảo thạch bình thường, trong ánh sáng nhạt chiếu rọi vào sơn cốc, tán phát ra huyết quang óng ánh như sương mù, sáng chói mắt, vầng sáng bắn ra bốn phía.

Huyết Uyên Tinh nói là lớn, nhưng thật ra nó chỉ bằng một khối hổ phách mà thôi, nhưng vô cùng óng ánh, chính giữa không có chút tạp chất nào, trực tiếp từ trong Huyết Uyên Tinh Mạch cầm ra một khối Huyết Uyên Tinh, luận phẩm chất, so với những khối bên ngoài nham thạch cao hơn không biết bao nhiêu lần, cũng không dùng đạo lý bình thường để tính toán.

Một khối Huyết Uyên Tinh tinh khiết như vậy, vô cùng hiếm thấy vào đời sau, vô cùng trân quý, nhưng hiện tại, Kiệt Sâm nhìn thấy một Huyết Uyên Tinh Mạch lớn, cơ hồ là muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu.

Sau khi cầm Huyết Uyên Tinh vào trong tay, Kiệt Sâm lấy một ít tài liệu đã chuẩn bị từ trong không gian giới chỉ ra ngoài, lúc trước Kiệt Sâm tại Hỗn Loạn chi lĩnh, đã thu thập toàn bộ tài liệu phối chế ngũ giai cực hạn dược tề, duy chỉ còn thiếu khuyết Huyết Uyên Tinh, hôm nay, tài liệu cuối cùng đã có được.

Sau khi làm tốt tất cả công tác chuẩn bị, Kiệt Sâm hít sâu một hơi, hắn cũng từ từ thở ra một hơi trọc khí cuối cùng, trong ánh mắt của hắn chỉ còn lại thanh minh trong sáng. Nguồn truyện: Truyện FULL

Trong sơn cốc này, linh thức của Kiệt Sâm không cách nào khuếch tán ra ngoài, bởi vậy lúc này đây, Kiệt Sâm hoàn toàn sử dụng phương pháp kỹ thuật lưu.

Cường độ thân thể của Kiệt Sâm hiện tại đã đạt tới cảnh giới thất giai đỉnh phong, phối chế ngũ giai cực hạn dược tề, tự nhiên là quen việc dễ làm, thành thạo.

Nhưng Kiệt Sâm không vì chuyện này mà buông lỏng, cho dù là phối chế linh dược cấp thấp, hắn cũng toàn tâm toàn ý mà làm.

Hai tay của Kiệt Sâm biến ảo thành từng đạo ảo ảnh, tốc độ cực nhanh, làm cho người ta không cách nào phát giác được, hắn lúc này phối chế cột dịch phụ trợ trước, vừa tinh luyện nguyên tố tinh hoa trong Huyết Uyên Tinh. Mấy bình phối chế không ngừng bay lên không trung, giống như mặt trời và mặt trăng luân chuyển với nhau, hoặc biến thành du long dài hẹp, ngao du phía chân trời.