- Vậy cái Huyết Uyên linh trì kia rốt cuộc là như thế nào?
Trong lòng Kiệt Sâm nghi hoặc, nhánh chóng lao về phía đỉnh núi ...
Mà cũng ngay lúc này ở trên đỉnh núi Huyết Uyên Tinh này ...
- Ha ha ha ha ha ...
Một bóng người đang đứng trên một mỏm đá trên đỉnh núi cất tiếng cười thật lớn.
Người này không ai khác chính là Khoa Tư Hi Nhĩ luôn muốn giết Kiệt Sâm, hắn là một Thất giai Hoàng Linh Sư sơ kỳ, mà Khoa Tư Hi Nhĩ hắn cũng đã tới qua Huyết Uyên sơn này một lần nên quen đường dễ đi, do đó hắn chính là người đầu tiên tới được Huyết Uyên thánh sơn này.
Giờ phút này, cách khoảng mấy chục thước ở trước mặt Khoa Tư Hi Nhĩ là một đầm nước nhỏ , đường kính chỗ lớn nhất cũng chỉ hơn mười mét, chỗ nhỏ nhất cũng chỉ hơn hai thước.
Bên trong tiểu đầm này, dù chỗ sâu hay chỗ nông đều tồn tài một loại chất lỏng màu đỏ sậm như máu tươi, nhưng đám chất lỏng này lại không hể toả ra mùi tanh của máu mà lại tản mát ra khí tức Linh lực vô cùng đậm đặc.
- Ha ha ha ha ... ta chính là người đầu tiên đi tới Huyết Uyên linh trì này, hắc hắc, cái lối ra khỏi bí cảnh kia phải một tháng sau mới mở ra, ta trước tiên ở trong tiểu đầm này tu luyện đã, đợi đến lúc thân thể hấp thụ được đến cực hạn thì đi tới chỗ khoảng đất trống kia chờ con mồi! HỪ, tiểu tử kia muốn rời khỏi cái Linh Trì bí cảnh này nhất định phải từ khoảng đất trống đó đi ra, ta nếu ở đó chờ sẵn thì nếu tiểu tử đó dám lộ diện thì ta liền nhất kích tất sát!
Trong hai mắt Khoa Tư Hi Nhĩ lúc này hàn quang lập loè, trong đầu vạch ra kế hoạch tuyệt diệu để đối phó với Kiệt Sâm. Sau đó hắn không chút do dự lập tức nhảy vào chỗ sâu nhất bên trong tiểu đầm toàn chất lỏng đỏ sậm như máu tươi kia nhắm mắt tu luyện.
Từng tia năng lượng cực kỳ tinh thuần từ trong tiểu đầm chậm rãi rót vào trong cơ thể của Khoa Tư Hi Nhĩ giúp Khoa Tư Hi Nhĩ cải tạo thân thể. Từng đợt cảm giác khoan khoái dễ chịu liên tục truyền đến trong cơ thể khiến vẻ mặt Khoa Tư Hi Nhĩ kiềm không được hiện ra nụ cười vô cùng thoả mãn.
Nhưng không đợi cho hắn cao hứng được vài phút thì những tia năng lượng tinh thuần vừa nãy còn đang chậm rãi rót vào trong cơ thể hắn lại đột nhiên đình chỉ cải tạo đối với thân thể của hắn.
- Cái này ... cái này là chuyện gì xảy ra?
Bộ dáng tươi cười trên mặt của Khoa Tư Hi Nhĩ lập tức trở nên cứng ngắc. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hắn ở trong tiểu đầm liên tục thay đổi tư thế, không ngừng vận hành Linh lực trong cơ thể nhưng năng lượng trong tiểu đầm vẫn không hề tiếp tục tiến vào trong cơ thể hắn chút nào nữa.
- Ào ... ào ... ào ...
Khoa Tư Hi Nhĩ lập tức từ trong tiểu đầm nhảy ra ngoài đi tới chỗ khác trong tiểu đầm ngồi xuống, lần này hắn vẫn như trước cảm nhận được năng lượng cường đại của tiểu đầm nhưng vẫn không cách nào hấp thu được một chút nào.
- Ào ... ào ... ào ...
- Ào ... ào ... ào ...
- Ào ... ào ... ào ...
- Ào ... ào ... ào ...
...
Khoa Tư Hi Nhĩ liên tục nhảy từ chỗ này qua chỗ khác trong tiểu đầm nhưng kết quả vẫn không hề có chút biến đổi nào ...
Đoàn chất lỏng màu đỏ sậm trong Huyết Uyên linh trì này mặc dù có tác dụng cải tạo rất tốt đối với thân thể con người, nhưng mọi thứ trên thế gian này đều có cực hạn cũng như giới hạn của nó. Hai mươi năm trước khi Khoa Tư Hi Nhĩ vừa tấn cấp Thất giai Hoàng Linh Sư sơ kỳ, trở thành tộc trưởng của Nạp Đốn gia tộc đã từng tới trong Huyết Uyên linh trì này tiến hành một lần tẩy mao phạt tuỷ.
Hôm nay, sau hai mươi năm trôi qua, hắn thuỷ chung vẫn dừng lại ở Thất giai Hoàng Linh Sư sơ kỳ, tuy đã đạt tới trạng thái Thất giai Hoàng Linh Sư sơ kỳ đỉnh phong nhưng cường độ thân thể cơ hồ không hề có bất kỳ tăng trưởng nào cho nên lần này hắn mới quyết tâm trở lại đây, nhưng không ngờ lại không có chút công hiệu nào nữa.
Đáng thương cho hắn còn ngây thơ cho rằng chỉ cần đơn giản chiếm lấy danh ngạch duy nhất trong gia tộc tiến vào Linh Trì bí cảnh lần này để một lần nữa ngâm mình tu luyện trong Huyết Uyên linh trì là có thể đột phá tới Thất giai Hoàng Linh Sư trung kỳ ... quả thật là buồn cười tới cực điểm ...
... ...
Ở chân núi, Kiệt Sâm hiện tại vẫn đang không ngừng lao lên phía đỉnh núi ...
- Hả?
Khi tới lưng chừng núi, Kiệt Sâm đột nhiên dừng lại, trong linh thức của hắn cảm giác được phía trước không xa đột nhiên xuất hiện một đạo năng lượng chấn động cực kỳ cường đại,
- Vụt!
Kiệt Sâm lập tức phóng về phía địa phương truyền ra cổ năng lượng dao động cường đại kia, khi tới nơi thì hắn thấy trong một vết nứt trên sường núi rộng đến mấy thước, mà cổ năng lượng dao động cường đại kia cũng chính là từ bên trong vết nứt này truyền ra.
Kiệt Sâm cẩn thận đi vào bên trong dò xét, một vòng hồng sắc quang mang lập tức hiện ra trước mặt hắn.
- Đây là ...
Trên mặt Kiệt Sâm không khỏi hiện lên vẻ kinh hỉ, nhanh chóng phóng nhanh vào bên trong vết nứt.
Vết nứt này cũng không lớn lắm, nhưng càng đi vào trong thì không gian bên trong càng mở rộng ra giống như đang đi vào một cái sơn động thiên nhiên vậy. Mà vàng hồng sắc quang mang kia là từ bên trong cái sơn động màu đỏ đậm này toả ra.
- Huyết Uyên Tinh mạch!
Kiệt Sâm khẽ lẩm bẩm trong miệng, cái sơn động màu đỏ đậm này chính là một cái siêu cấp đại hình Huyết Uyên Tinh mạch hàng thật giá thật từ bên ngoài kéo dài đến tận sâu bên trong sơn động ...
- Không ngờ lại là một cái Huyết Uyên Tinh mạch khổng lồ như vậy!
Hai mắt Kiệt Sâm đột nhiên sáng ngời, sau đó hắn cất chân nhanh chóng lao vào chỗ sâu bên trong sơn động.
Những khoáng mạch ngọc thạch tinh thạch như thế này, nếu có quy mô cực kỳ khổng lồ thì ở trung tâm chắc hẳn phải có ngọc thạch tinh phách tồn tại, loại ngọc thạch tinh phách này chính là thứ có giá trị cao nhất trong cả toà mạch khoáng.
Mà cái Huyết Uyên Tinh mạch này cũng giống như những ngọc thạch mạch khoáng khác cũng đồng dạng tồn tại Huyết Uyên Tinh Phách, và chắc chắn Huyết Uyên Tinh Phách này nằm ở tận sâu bên trong nơi trung tâm của toà Huyết Uyên mạch khoáng này. Với quy mô của cái đại hình Huyết Uyên khoáng mạch này thì Kiệt Sâm tin chắc phải có Huyết Uyên Tinh Phách, cho nên hắn tự nhiên không thể buông tha được.
Bất quá, mặc dù kích động và nôn nóng nhưng khi lao đi Kiệt Sâm vẫn vô cùng cẩn thận, linh thức không ngừng tản ra thăm dò phía trước, một khi gặp nguy hiểm hắn lập tức có thể tuỳ thời chuẩn bị đối phó.
- Đây chính là Huyết Uyên Sơn sao? Trông đồ sộ quá!
Thiếu niên đầu lĩnh được gọi là đại ca kia gật gật đầu nói:
- Chúng ta đi thôi, đừng làm chậm trễ thời gian!
Bốn người sau đó lập tức hướng về phía đỉnh núi mà đi.