- Giết!
Toàn bộ thành viên gia tộc Mạc Lý đều chợt bừng tỉnh, trong miệng điên cuồng rống giận, giống như muốn đem hết thảy nỗi sợ hãi trước đó phóng xuất hết ra ngoài.
Lúc trước khi Khảo Bá Ân xuất hiện làm nội tâm họ vô cùng kinh hoảng, nhưng Kiệt Sâm đột nhiên ra tay làm bọn họ phảng phất như từ địa ngục lên tới thiên đường, loại tâm tình trái ngược mãnh liệt như vậy khiến họ thật sự rất muốn được phát tiếc.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ quan đạo tràn ngập thành âm kêu giết hô sát, chỉ sau một thoáng đột nhiên biến mất.
- Đầu hàng, chúng ta đầu hàng!
Căn bản không cần nhóm người Viêm Liệt công kích bao nhiêu, mấy chục người của Lạc Cơ gia tộc vốn còn uy phong lẫm lẫm hiện tại đã đầu hàng hơn phân nửa, nhưng tuy hộ vệ của Mạc Lý gia tộc không hạ sát thủ với bọn họ nhưng phải nếm một trận quyền đấm cước đá là không tránh khỏi.
Đối với những thành viên gia tộc như vậy mà nói, nếu như liều mạng cũng chỉ có một con đường chết, không thấy được ngay cả Khảo Bá Ân trưởng lão chỉ một chiêu đã bại dưới tay thiếu niên kia sao. Mà nếu như đầu hàng, gia tộc tuyệt đối không thể không quan tâm bọn họ, ngược lại còn cơ hộiđổi được con đường sống, hơn nữa trong cuộc chiến đấu bên mình vẫn có mấy người chạy thoát, nghĩ đến tộc trưởng sẽ rất nhanh nhận được tin tức, chạy tới cứu viện.
Thật nhanh trên quan đạo khi nãy vẫn còn đằng đằng sát khí, chỉ còn lại thanh âm tiếng kêu rên thống khổ của thành viên gia tộc Lạc Cơ.
Bên phía Mạc Lý gia tộc, ánh mắt Lạc Khố Ân nhìn về phía Kiệt Sâm đã tràn ngập vẻ nóng bỏng mà còn có chút điên cuồng.
Lạc Khố Ân căn bản không hề nghĩ tới chính mình tâm địa tốt, tùy tiện cứu một thiếu niên lại có được thực lực cường đại đến như thế, chỉ dùng một chiêu đã đem trưởng lão Khảo Bá Ân tôn linh sư lục giai đê cấp đánh bại, dù là cha mình, tộc trưởng Mạc Lý gia tộc chỉ sợ cũng khó có được thực lực như thế đi.
Giờ này khắc này trong lòng hắn căn bản không còn ý nghĩ gì khác, chỉ còn lại nỗi kích động vô cùng.
Nỗi kích động khi nhìn thấy thần tượng trong truyền thuyết!
Lạc Khố Ân có chút khẩn trương tâm thần bất định, nhưng vẫn cắn răng đi về phía Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm dùng một kiếm đánh bại Khảo Bá Ân, nhìn thấy nhóm người Viêm Liệt đã khống chế được tình thế, liền quay về bên trong xe ngựa của mình.
Đối với việc mình chỉ dùng một kiếm đánh bại Khảo Bá Ân, trong lòng Kiệt Sâm cũng không hề có chút gợn sóng, bằng vào kỹ năng chấn nhiếp cườngđại của linh hồn thánh cấp đỉnh phong, chỉ cần đối phương không hề có phòng bị muốn chấn nhiếp một gã tôn linh sư lục giai đê cấp là chuyện thật sự vô cùng đơn giản.
Nhưng Kiệt Sâm cũng biết loại linh kỹ có chút tính chất đầu cơ như vậy, chỉ có thể dùng lúc người còn chưa kịp đề phòng, nếu như bị người hay biết, chỉ cần mang theo một ít linh sức ngăn chặn tinh thần lực tập kích thì linh hồn chấn nhiếp của mình căn bản không còn biện pháp sử dụng.
Dù sao khi thúc giục linh hồn chấn nhiếp phải dựa vào linh hồn lực, nhưng khi phóng thích vẫn phải dùng tinh thần lực hình thức để công kích, hơn nữa đợi khi gặp phải cao thủ có thực lực mạnh mẽ chân chính, hiệu quả linh hồn chấn nhiếp sẽ bị suy giảm.
Kiệt Sâm cảm giác nếu như mình đối diện với một gã đế linh sư bát giai, chỉ sợ phải đợi tới khi mình tấn cấp hoàng linh sư thất giai mới có thể làm ảnh hưởng được đối phương, dùng cường độ tinh thần lực hiện tại của mình, căn bản không cách nào chấn nhiếp được đế linh sư bát giai.
Chính thức cường đại, là phải dựa vào thực lực của bản thân mình.
- Kiệt Tư…Kiệt Tư đại ca!
Đúng lúc này một thanh âm kích động, tâm thần bất định chợt vang lên.
Kiệt Sâm vừa quay đầu, thấy được Lạc Khố Ân, giờ phút này sắc mặt thiếu niên đang đỏ bừng, trong mắt mang theo vẻ kích động, tâm thần bất địnhđang nhìn mình, trong ánh mắt hiện lên vẻ cung kính sùng bái không hề che giấu.
- Kiệt Tư đại ca, ngươi nhất định là cường giả đế quốc thích du lịch trong truyền thuyết đi, là siêu cấp cao thủ có thực lực rất cường đại, thích đi du lãm khắp nơi tìm kiếm đột phá cổ bình!
Lạc Khố Ân kích động lên tiếng.
- Tìm kiếm đột phá cổ bình?
Kiệt Sâm không khỏi giật mình, lập tức cười gật nhẹ đầu, cười nói:
- Xem như thế đi, nhưng ta cũng chưa thể xem là siêu cấp cao thủ!
- Ah!
Lạc Khố Ân kích động lớn tiếng kinh hô.
Tuy hắn rất ít rời khỏi Thiên Hồng Thành, nhưng kiến thức trong đại gia tộc cũng không tính là thấp, ưa thích nghe những người lớn kể chuyện xưa, mà thích nghe nhất là có một ít siêu cấp cường giả thích đi du lịch khắp các đế quốc, thưởng thiện phạt ác, mỗi lần nghe được câu chuyện kích động hắn chỉ hận mình không thể hóa thân thành siêu cấp cao thủ, đem toàn bộ ác nhân đều đánh bại.
Hôm nay gặp được Kiệt Sâm, hơn nữa còn là thiếu niên chỉ lớn hơn mình vài tuổi, bỗng chốc làm cho Lạc Khố Ân có cảm giác phảng phất như mình tìm được thần tượng, đặc biệt là cảm giác kích động mãnh liệt khiến cho hắn không cách nào khống chế chính mình.
Lạc Khố Ân kích động nói:
- Kiệt Tư đại ca, ta nghe Liệt thúc nói địa phương mà ngươi hôn mê có dấu vết của hoàng linh sư chiến đấu, có phải ngươi vì chiến đấu với bọn hắn nên mới bị thương hay không? Vậy Kiệt Tư đại ca chẳng phải cũng là một hoàng linh sư thất giai rồi sao? Trời ạ… Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Lạc Khố Ân không khỏi giật mình há hốc miệng, trong Thiên Hồng Thành hôm nay, phụ thân của mình là tộc trưởng Mạc Lý gia tộc cùng tộc trưởng Lạc Cơ gia tộc Đạt Khắc Tư xem như là người mạnh nhất, nhưng họ chỉ là tôn linh sư lục giai trung cấp, hoàng linh sư thất giai trong toàn bộ Xích Nhĩhành tỉnh cũng không cao hơn năm người đi.
Kiệt Sâm sững sờ.
Địa phương mình hôn mê có hoàng linh sư đại chiến qua sao? Đột nhiên hắn giống như nghĩ đến điều gì, không khỏi ngạc nhiên, không phải Viêm Liệt nhìn thấy lực phá hoại công kích mà mình sinh ra nên đem hiện trường cho rằng hai gã hoàng linh sư chiến đấu lưu lại dấu vết đi?
Nghĩ tới đây, Kiệt Sâm dở khóc dở cười nói:
Giờ phút này trong nội tâm Lạc Khố Ân cũng đồng thời cảm khái:
- Nếu như đời này ta cũng có thể trở thành cường giả như Kiệt Tư đại ca thì tốt quá!
Rất nhanh thu thập xong tàn cuộc, nhóm người Viêm Liệt lại tiếp tục lên đường, toàn bộ hơn ba mươi thành viên Lạc Cơ gia tộc đều bị giam giữ bên trong đoàn xe, hôm nay cũng sẽ tới Thiên Hồng Thành, lương thảo dành cho ngựa cũng không cần mang theo.
Đợi tới lúc lên đường, Viêm Liệt gặp Kiệt Sâm bày tỏ lòng cảm tạ, sắc mặt tràn ngập vẻ cung kính cùng kính sợ, không còn vẻ thản nhiên trước đó, ngoài ra các hộ vệ trước kia còn ngẫu nhiên vui đùa cùng Kiệt Sâm hiện tại ngay cả nói chuyện cũng không dám, chỉ từ xa gật đầu chào hỏi, thần sắc câu nệ, đặc biệt là hộ vệ Tạp Ân từng rống qua Kiệt Sâm, nhìn thấy hắn càng thêm run sợ, chân tay run rẩy không thôi.