Linh Dược Thần Sư

Chương 181: Ngươi cũng xứng được xưng là đại sư?




Kiệt Sâm nhẹ gật đầu, với tư cách là thủy tổ khai sáng ra kỹ thuật lưu Linh Dược học, tự nhiên trìnhđộ quan sát rất tốt, hắn có thể từ trong mắt Thái Sâm mà thấy được tất cả những gì Thái Sâm nói đều là sự thật cả.

- Ân?

Đúng lúc này, Thái Sâm tựa hồ nghĩ đến điều gì đó:

- Bất quá tại hạ nghĩ đến trong Thánh Phỉ thành này có một người có lẽ đã nghe qua về vân vụ linh quả.

- Là ai?

Hai mắt Kiệt Sâm lập tức ngưng tụ, mà trong hai mắt Lôi Nặc vẫn im lặng đứng ở một bên cũng là mạnh mẽ tuôn ra một đoàn tinh mang, trong không khí đột nhiên gia tăng lên một tia khí tức ngưng trọng.

Thái Sâm trong lòng rùng mình, trên mặt cố nặn ra vẻ tươi cười nói:

- Hai vị không cần khẩn trương, người nọ là khách khanh của gia tộc tại hạ gia tộc, tại hạ sẽ lập tức bảo Nạp Đức Tư mang hai vị đến.

Tiếp theo Thái Sâm quát với Nạp Đức Tư ở một bên:

- Lập tức mang theo hai vị tiên sinh đên phường thị ti mf Cam Đạo Phu đại sư đi!

- Vâng, phụ thân!

Nạp Đức Tư đáp ứng một tiếng, mang theo hai người Kiệt Sâm ra khỏi phòng khách.

- Ngươi đi bảo Bỉ Lập tức đến đình viện của Đại trưởng lão đi. Truyện Sắc Hiệp - http://Đọc Truyện

Sau khi Kiệt Sâm và Lôi Nặc rời khỏi phòng khách không lâu, Thái Sâm sắc mặt trịnh trọng phân phó với thị nữ ở một bêm sau đó xoay người ra khỏi phòng khách, đi về phía chỗ sâu trong phủ đệ giả tộc.

Trong đình viện ở sâu trong phủ đệ Khang Tư gia tộc.

Một lão giả mặc màu trường bào màu đỏ, tóc pha tạp trắng đen trên mặt mang theo vẻ ngưng trọng, cẩn thận nghe Bỉ kể lại, mà tộc trưởng Thái Sâm lại im im lặng lặng ở bên cạnh.

- Phi thường lợi hại, Đại trưởng lão, khi Cuồng bạo Ma Hùng kia còn chưa huy chưởng ta nhớ rõ người cụt tay kia là đứng bên cạnh thiếu niên, nhưng lập tức khi Cuồng Bạo Ma Hùng huy chưởng, ta không thể tránh né được nữa thì kiếm quang của người kia đã đánh chết Cuồng Bạo Ma Hùng trước khi nó hạ thủ với ta, đáng sợ hơn chính là khi người cụt tay kia huy kiếmm, xem biểu lộ chỉ tùy ý ra tay nhưng kiếm mang màu vàng kia đã có thể dễ dàng đục đầu lâu của Cuồng Bạo Ma Hùng ra một cái lỗ lớn rồi.

Trong hai tròng mắt Bỉ có chút thất thần, tựa hồ như nhớ lại một khắc ngày hôm qua.

- Đúng vậy, Đại trưởng lão, Nạp Đức Tư cũng nói như Bỉ vậy, ngươi nói thực lực của người cụt tay này. . .

Trên mặt Thái Sâm ở một bên mang mang theo vẻ dò hỏi.

- Tùy ý xuất kiếm liền có thể lập tức đánh chết một đầu ngũ giai Cuồng Bạo Ma Hùng, đánh chết ba đầu cuồng bạo Ma Hùng vẻn vẹn chỉ dùng ba kiếm.

Đại trưởng lão Địch Á Tư cau mày, một lát sau hoàn toàn tỉnh táo lại.

- Đây là một vị cao thủ, siêu cấp cao thủ, ít nhất cũng là lục giai đê cấp Tôn Linh Sư.

Với tư cách là người cường đại nhất Khang Tư gia tộc, một gã lục giai đê cấp Tôn Linh Sư duy nhất của gia tộc, trên mặt Địch Á Tư ngưng trọng.

- Lục giai đê cấp Tôn Linh Sư? ! Đây chẳng phải là giống như Đại trưởng lão sao?

Trên mặt Thái Sâm và Bỉ lộ ra vẻ giật mình, trong lòng bọn họ, tuy rằng cảm thấy người cụt một tay kia cường đại, nhưng Kim hệ Linh Sư vốn là người có công kích mạnh nhất trong tất cả Linh Sư, hai người cũng hoài nghi người cụt một tay kia có phải là ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư hay không.

- Cái này cũng chỉ là phán đoán của ta, nhưng là căn cứ vào miêu tả của Bỉ, khả năng người nọ là lục giai đê cấp Tôn Linh Sư rất lớn, biết rõ bọn hắnđến Thánh Phỉ thành có mục đích gì không?

- Kiệt Tư kia hỏi ta tin tức về Vân vụ linh qua, xem nét mặt của bọn hắn, tựa hồ không giống như đang nói láo, ta đã để Nạp Đức Tư dẫn bọn hắn đi gặp Cam Đạo Phu đại sư rồi.

Thái Sâm hai con ngươi tỏa ánh sáng:

- Đại trưởng lão, người cụt tay kia lợi hại như thế, chúng ta có thể lôi kéo hắn để đối phó với Đạt Khắc Tư gia tộc không? Những ngày này Đạt Khắc Tư gia tộc tựa hồ có chút dị động.

- Không!

Địch Á Tư nhíu mày thấp giọng nói:

- Vẫn nên cẩn thận thì tốt hơn, hai người này trước mắt thân phận không rõ, huống chi Khắc Lý Tư Khắc của Đạt Khắc Tư gia tộc tiến nhập hỗn loạn chi thành, khiến Đạt Khắc Tư gia tộc có Bội Lôi gia tộc của Hỗn Loạn chi lĩnh làm chỗ dựa, chúng ta không nên hành động thiếu suy nghĩ.

Trên đường cái Thánh Phỉ thành .

- Kiệt Tư đại ca, cam Đạo Phu này chính là khách khanh của Khang Tư gia tộc chúng ta, vẫn một mực ở trong phường thị của gia tộc nghiên cứu Linh Dược tề, là Linh dược sư cường đại nhất của Thánh Phỉ thành chúng ta!

Nạp Đức Tư cực kỳ nhiệt tình giới thiệu cho Kiệt Sâm.

- Ah, Linh Dược sư cường đại nhất?

- Đúng vậy Kiệt Tư đại ca, Cam Đạo Phu đại sư chính là một ngũ giai đê cấp Linh Dược tông sư, nếu không phải lúc trước khi hắn gặp nạn, cha ta Thái Sâm trong lúc vô tình đã cứu hắn một lần thì chỉ sợ Thánh Phỉ thành không thể nào lưu được người ta a, lấy thực lực của Cam Đạo Phu đại sư thì cho dù ở hỗn loạn chi thành cũng có một chỗ cắm dùi a.

Nói đến Cam Đạo Phu, trên mặt Nạp Đức Tư lộ ra một tia tự hào.

Trên đường đi, Kiệt Sâm cũng đã minh bạch, Khang Tư gia tộc sở dĩ có thể trở thành một trong tam đại gia tôc của Thánh Phỉ thành. ngoại trừ trong gia tộc có một vị Đại trưởng lão là lục giai đê cấp tôn Linh Sư ra còn có quan hệ mật thết với Cam Đạo Phu nữa. Khang Tư gia tộc dưới sự ủng hộ của Cam Đạo Phu, cơ hồ lũng đoạn toàn bộ thị trường Linh Dược tề của Thánh Phỉ thành, tự nhiên thực lực khổng lồ rồi.

- Kiệt Tư đại ca, phía trước chính là phường thị của Khang Tư gia tộc chúng ta rồi.

Sau khi xuyên qua mấy đường cái phồn hoa, một loạt công trình kiến trúc có chút xa hoa xuất hiện trước mặt Kiệt Sâm, trên đó còn điều khắc huy chương của Khang Tư gia tộc nữa.

Ba người vừa đi vào, một phục vụ viên dáng người cao gầy, bộ ngực đầy đặn, dung mạo tịnh lệ sau khi thấy được người đến là Nạp Đức Tư, trên mặt liền lộ ra một nụ cười ngọt ngào, mị nhãn vụng trộm đưa tình với Nạp Đức Tư, nhõng nhẽo cười nói:

- Nạp Đức Tư thiếu gia, ngươi đã rất lâu không tới phường thị gặp Lệ Lị rồi, ồ, vị này Tiểu ca này là ai trong gia tộc thế? Sao Lệ Lị lại thấy thật lạ mắt.


- Đại sư, đại sư hắn ở trong phòng thí nghiệm. . .

Nạp Đức Tư hừ lạnh một tiếng, cười cười nói với Kiệt Sâm và Lôi Nặc:

- Kiệt Tư đại ca, mời đi theo ta!

Lập tức mang theo Kiệt Sâm và Lôi Nặc đi vào bên trong.