Linh Dược Thần Sư

Chương 127: Một hồi cuối cùng




Sau khi người xem toàn trường cùng đám tuyển thủ chứng kiến Kiệt Sâm mới vài phút đã trực tiếp nộp bài thi mà rõ ràng có thể tiến nhập vào tràng tỷ thí thứ tư, lại liên tưởng những biểu hiện xuất sắc của hắn thì một ít tuyển thủ thiếu chút nữa đã phiền muộn đến chết.

Nhìn người ta, khảo hạch được vài phút, tùy tiện ghi vài cách điều chế đã trực tiếp vượt qua kiểm tra, còn mình thì sao? Đến cuối cùng cũng bị đánh rớt, người so với người, quả thật là cực kỳ không giống nhau.

- Chư vị tuyển thủ hiểu rất rõ với tràng khảo hạch thứ ba, mà tràng thứ tư này, chính là khảo hạch dược lý học của chư vị.

Trên đài cao, người chủ trì đối mặt với máy phóng đại âm thanh hô lớn:

- Trên tờ giấy trắng trước mặt chư vị tuyển thủ, viết ra năm loại linh dược phân biệt, yêu cầu của cửa thứ tư này chính là viết ra cách phối chế năm loại tài liệu linh dược, sau đó giải thích tác dụng của mỗi loại tài liệu, thời gian khảo hạch là một phút đồng hồ.

- Hiện tại ta tuyên bố, tràng tỷ thí thứ tư, bắt đầu!

Người chủ trì vừa dứt lời, tất cả tuyển thủ rất nhanh đã viết loại tài liệu thứ nhất lên tờ giấy trước mặt mình.

Ngay tại lúc một ít tuyển thủ còn đang suy tư viết ra cách điều chế loại linh dược thứ nhất, còn đang chuẩn bị khai mở thì trong lúc đó, dưới đài vốn vô cùng yên tĩnh lại truyền đến một hồi thanh âm xôn xao.

Chỉ thấy Kiệt Sâm chuyên gia nộp bài thi sớm kia, giờ phút này đang cầm tờ giấy trắng trong tay đưa cho người chủ trì.

Người chủ trì vừa mới tuyên bố bắt đầu không lâu, Kiệt Sâm lại rõ ràng nộp bài thi nhanh như vậy, càng khiến mọi người ngẩn người thoáng một phát.

- Tốc độ này, cũng không khỏi quá biến thái đi à nha.

Ngay tại lúc người chủ trì ngây người, một thanh âm giống như không thể chờ đợi được tại nơi những vị khách quý đột ngột truyền đến.

- Mau mang đáp án của Kiệt Sâm tới.

Người chủ trì quay đầu lại nhìn, chỉ thấy bọn người Tây Nhĩ Đốn đại sư, giờ phút này đều đứng lên, trong đôi mắt đều lộ vẻ trông mong với bài thi của Kiệt Sâm.

Ánh mắt kia phảng phất như là một tên ăn mày đói bụng mười ngày nửa tháng, nhìn thấy một bàn thức ăn hương vị ngọt ngào, lộ vẻ thèm thuồng không chút che giấu.

- Kỳ diệu, kỳ diệu a!

- Trong thời gian ngắn như vậy mà Kiệt Sâm này lại rõ ràng có thể viết rõ ràng năm loại linh dược, cách điều chế và quá trình phối chế. Cái này... Hắn đến tột cùng là như thế nào làm được?

- Nhìn dược liệu kháng thể cuối cùng này, hắn rõ ràng còn ghi ra suy nghĩ cải tiến, khiến dịch thể rắn cơ bắp chuyển đổi thành hóa tốt, hiệu quả kháng thể của dược liệu sẽ tăng 30%. Cái này... Hắn làm sao mà biết được? Dược liệu kháng thể này chính là linh dược ngũ giai hạ phẩm a.

- Hắn chỉ là một thiếu niên 18 tuổi, ngay cả chúng ta cũng rõ ràng không biết phương pháp cải tiến dược liệu. Đạo sư của hắn đến tột cùng là vị nào a?

Trên ghế trọng tài, bọn người Tây Nhĩ Đốn không chút bận tâm hình tượng của mình, sau khi bắt lấy bài thi từ tay người chủ trì thì lập tức nói liên miên như người đàn bà chanh chua, không ngừng than sợ hãi.

Mà quản cái khỉ gió gì thanh âm của bọn hắn, tuyển thủ dự thi trên đài cùng với khán giả dưới đài, trong lòng bọn họ thì bọn hắn chính là chúng đại sư thân phẩn hiển hách, địa vị cao quý, hiện tại lại quá không có phong độ rồi.

Lỗ Đạo Phu ở một bên nghe thanh âm thán phục sợ hãi của bọn người Tây Nhĩ Đốn, khóe miệng nhịn không được hếch lên, nhìn ánh mắt của bọn người Tây Nhĩ Đốn giống như lão đầu ở nông thôn lần đầu lên tỉnh, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khinh bỉ.

- Nhìn bộ dạng giật mình kia của các ngươi, nếu để các ngươi biết rõ Kiệt Sâm đã từng điều chế ra một khỏa linh tôn dược liệu lục giai thượng phẩm thì chẳng phải là dọa chết các ngươi sao?

Giờ phút này, Lỗ Đạo Phu lặng yên, dương dương đắc ý. Nhưng hắn cũng đã quên, lần thứ nhất trước đó chứng kiến Kiệt Sâm vì cứu Địch Áo Tư điện hạ, điều chế ra khỏa dược liệu ngũ giai thượng phẩm thần thánh kia đã khiến hắn sợ hãi như thế này, so với bọn Tây Nhi Đốn giờ phút này cũng không khá hơn.

NGay tại lúc bọn đại sư Tây Nhĩ Đốn vô cùng kích động và khiếp sợ, Kiệt Sâm lại tĩnh lặng ngồi ở một góc đài tỷ thí. Bọn người Tây Nhĩ Đốn cũng không biết, cách điều chế khiến bọn hắn vô cùng kích động vừa rồi cũng là do Kiệt Sâm tùy ý viết ra mà thôi.

Trải qua 3000 năm phát triển, được vô số thế hệ cố găng và hoàn thiện, linh dược đời sau đã đạt đến một cảnh giới cực kỳ nghiêm cẩn và hoàn mỹ. Cho nên tuyệt đại đa số linh dược được xem là hoàn mỹ ở thời đại này, trong mắt Kiệt Sâm đêu tràn ngập vô số khuyết điểm.

Phản ứng khác thường của Tây Nhĩ Đốn bọn hắn cũng khiến người xem dưới đài và đám tuyển thủ bị loại bỏ đều tập trung lên lên người Kiệt Sâm đang ngồi hơi nghiêng, nhắm mắt dưỡng thần trên tỷ thí đài.

Ai cũng không phát giác, trong lúc bất tri bất giác, từ lúc trận tỷ thí bắt đầu đến giờ, kỳ đại hội linh dược sư do Tây Bắc chư quốc tổ chức bốn năm một lần đã hoàn toàn biến thành độc diễn của một mình Kiệt Sâm.

Cả cuộc tranh tài, cơ hồ lực chú ý của tất cả mọi người đều đặt lên thiếu niên chỉ mới vẻn vẹn 18 tuổi kia.

Trong nháy mắt vượt qua trận đầu một cách hoàn mỹ, trận thứ hai thập phần phong độ, trận thứ ba và trận thứ tư thì chỉ vài phút đã nộp bài thi, khiến chư vị linh dược đại sư ngồi trên ghế trọng tài đều vô cùng kích động.

Thậm chí còn chấn trụ những Linh dược đại sư khách quý của bữa tiệc này.

Theo từng trận đấu được tiến hành, vốn tất cả mọi người còn coi bọn người Tư Lý Lan Tạp, Lạc Khố Ân, thời gian dần qua đều hoàn toàn biến thành diễn phối hợp.

Trên đài cao, hai người Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân đang múa bút thành văn đồng thời thu hồi bút, lập tức mang bài thi của mình giao cho người chủ trì. Giờ phút này, so với lúc mới bắt đầu tràng thứ tư thì cũng chỉ được 10 phút.

- Xem, Tư Lý Lan Tạp điện hạ và Lạc Khố Ân cũng đã nộp bài thi sớm rồi!

- Dùng thực lực hai người bọn họ, nhất định có thể vượt qua tràng thứ tư này, hôm nay chính là xem một tràng cuối cùng nữa a.

- Kiệt Sâm kia mỗi một tràng đầu đều rất mạnh. Nhưng cách phối chế linh dược từ trước đến nay, toàn bộ đều là một ít lý luận Linh dược học phiến diện, cũng không biết phối chế linh dược của Kiệt Sâm này như thế nào?

- Thôi đi, ta xem tất cả mọi người không cần nghĩ rồi, nhìn biểu hiện bốn tràng của Kiệt Sâm, chúng ta còn phải cân nhắc sao?

- Nói vậy cũng không chính xác, Kiệt Sâm kia cũng chỉ mới 18 tuổi, dù thế nào đi nữa thì tại phương diện kinh nghiệm cũng không bằng Tư Lý Lan Tạp điện hạ và Lạc Khố Ân đấy.

Trong lúc mọi người nhao nhao nghị luận, sau khi nộp bài thi, hai người Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân đồng thời đi tới trước mặt Kiệt Sâm, sau khi ngồi vào chỗ của mình bên cạnh Kiệt Sâm, hai người đều nhìn hắn, trong đôi mắt toát lên chiến ý hừng hực. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Tuy bốn tràng trước ngươi đều giành được vị trí thứ nhất, nhưng tràng cuối cùng này mới là mấu chốt, chắc chắn ta sẽ đả bại ngươi.

Hai người cơ hồ đồng thời mở miệng lên tiếng với Kiệt Sâm, lập tức nhắm mắt lại, không nói thêm gì nữa.

Cho dù thành tích tràng thứ tư này chưa được công bố, nhưng Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân đều minh bạch Kiệt Sâm và mình đều thông qua, vừa nghĩ tới mấy trận tranh tài trước, bọn con cưng thiên tử trong vương quốc như bọn hắn lại triệt để biến thành phối hợp biểu diễn, trong lòng hai người đều bốc lên một cỗ hỏa diễm không phục, cháy hừng hực.

Căn cứ vào lệ cũ, một hồi cuối cùng này, chính là chân chính tiến hành phối chế linh dược. Tại phương diện này thì hai người Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân đều tràn đầy tin tưởng trong lòng.

- Đúng vậy, Kiệt Sâm hắn rất mạnh, phương diện thiên phú cũng cực kỳ xuất sắc, nhưng chân chính phối chế linh dược, ngoài phương diện thiên phú ra thì còn có một nhân tố rất trọng yếu, đó chính là kinh nghiệm.

Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân đều điên cuồng hò hét trong lòng.

- Kiệt Sâm kia cường thịnh như thế nào thì cũng chỉ mới 18 tuổi, ta không tin, bằng vào kinh nghiệm phối chế linh dược gần 10 năm của ta lại có thể thua hắn ở tràng đấu cuối cùng này!

- Nghênh ngang tránh đoản, nghênh ngang tránh đoản. (?) Một hồi cuối cùng này, ta nhất được phải giành thắng lợi, quán quân Linh dược sư đại hội này sẽ là ta.

Hai người thu liễm tinh thần, điều chỉnh trạng thái của mình, chuẩn bị nghênh đón một hồi tỷ thí cuối cùng.

Mà bài thi của Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân cũng được đưa đến chỗ bọn người giám khảo Tây Nhĩ Đốn rất nhanh.

- Hai người đều đáp đúng bốn đề, chỉ là đề dược liệu kháng thể thì Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân đều không đưa ra được đáp án!

Trên mặt bọn người Tây Nhĩ Đốn hiện lên một tia tiếc nuối.

Bất quá, bọn hắn cũng biết, có thể trả lời bốn đề đã là thành tích vô cùng tốt rồi. Dù sao thì dược liệu kháng thể này cũng là linh dược ngũ giai hạ phẩm, mà Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân cũng chỉ là Linh dược thiên sư tứ giai cấp thấp, cho dù bọn hắn bác học như thế nào thì cũng không thể nào hiểu rõ Linh dược ngũ giai này. Coi như đã từng thấy qua thì cũng chỉ hiểu rõ một chút mà thôi, tự nhiên không có khả năng đưa ra đáp án.

Về phần Kiệt Sâm có thể trả lời cả năm đề mục, bọn người Tây Nhĩ Đốn đều quy kết hai chữ Yêu Nghiệt cho hắn!

Nếu nói Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân là thiên tài trong các linh dược sư thì Kiệt Sâm chính là yêu nghiệt bên trong các thiên tài!

Rất nhanh, thời gian một khắc trôi qua, người chủ trì lại hét to tất cả mọi người dừng bút, nộp bài thi.

Cuối cùng, sau khi trải qua bọn người Tây Nhĩ Đốn phê duyệt, hai mươi mốt người chỉ còn lại sáu người tiến nhập vào trận chung kết.

Ngoại trừ Kiệt Sâm, Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân ra thì còn có Ngả Lệ Ti, Cát Mễ và Mã Đế tiểu vương quốc Tư Nạp.

Trong những đại hội Linh dược sư lần trước, Mã Đế có thể tiến vào vòng chung kết thì tuyệt đối sẽ được vô số người thổi phồng, tâng bốc. Nhưng tại lần đại hội này thì tất cả hào quang đều tập trung lên người Kiệt Sâm rồi. Thậm chí ngay cả Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân còn không chút tỏa sáng, nói gì đến Mã Đế kia.

Khiến Lỗ Đạo Phu có chút giật mình chính là Ngả Lệ Ti lại rõ ràng tiến nhập vào trận chung kết, dù sao thì Lỗ Đạo Phu cũng biết rõ Ngả Lệ Ti tấn giai Linh dược sư Tam giai cao cấp cũng được không bao lâu. Trải qua mấy cuộc tỷ thí, thậm chí một ít linh dược sư Tam giai cao cấp uy tín lâu năm của các vương quốc còn bị đào thải, vậy mà Ngả Lệ Ti này có thể trảm tướng vượt ải, tiến thẳng vào trận chung kết, đúng là không dễ.

Lần đại hội Linh dược sư này, trong sáu gã tuyển thủ tiến vào trận chung kết thì có hai gã đến từ vương quốc Áo Lan Đa, mặc kệ kết quả cuối cùng như thế nào. Biểu hiện xuất sắc của Kiệt Sâm và Ngải Lệ Ti tiến vào vòng chung kết ngoài ý muốn như thế, vương quốc Áo Lan Đa đã trở thành người thắng lớn nhất tại lần đại hội Linh dược sư này.

Sau khi bố cáo 6 người tiến vào chung kết, người chủ trì tuyên bố đại hội buổi sáng chấm dứt, giờ nghỉ trưa một chút, buổi chiều sẽ lại tiếp tục.

Lúc này khán giả mới hồi phục lại tinh thần, trong lúc vô hình, thời gian đã đến giữa trưa, mặt trời cũng đã lên đỉnh đầu mọi người.

Sau khi tất cả chúng đại sư khách quý và những tuyển thủ trở lại công hội linh dược, khán giả toàn trường lại không có một người nào rời đi, tất cả đều thảo luận về trận thi đấu buổi sáng rất náo nhiệt, hiển nhiên chủ đề thảo luận không thể thiếu hai chữ Kiệt Sâm.

Một ít người bán hàng rong được thị vệ kiểm tra thông qua cũng đẩy xe lên, hướng về đám người trên quảng trường rao bán cơm trưa.

Một canh giờ, rất nhanh liền trôi qua.

- Đông!

Theo một tiếng chiên trống cao vút vang lên, chúng linh dược đại sư bao gồm Tây Nhĩ Đốn đều đi từ trong linh dược sư công hội ra, sau đó ngồi vào chỗ khách quý của mình.

Mà sau khi sáu gã tuyển thủ tiến vào trận chung kết đi lên đài cao, toàn bộ quảng trường lập tức bộc phát ra từng tràng vỗ tay như sấm.

Trận đấu buổi sáng, không ít người vỗ đến mức hai tay đều đỏ cả lên, nhưng mặt mũi vẫn tràn đầy vẻ hưng phấn, vỗ tay rất nhiệt cho tuyển thủ mình yêu thích.

- Tốt rồi, đã lâu như vậy, ta biết tất cả khán giả cũng sốt ruột lắm rồi, nói thật, ngay cả ta cũng có chút không chờ đợi được.

Người chủ trường vừa nói, toàn trường lập tức cười vang một hồi.

Người chủ trì vung tay lên, cao giọng quát.

Rất nhanh, bọn người Kiệt Sâm đều dừng lại trước bàn của mình, số thứ tự của Kiệt Sâm lại là số cuối cùng, số 6, mà Lạc Khố Ân, Ngả Lệ Ti, Mã Đế cùng Tư Lý Lan Tạp tắc thì theo thứ tự từ 1 đến 5.

Cách đó không xa, Tư Lý Lan Tạp ở một bên lạnh lùng nhìn chằm chằm Kiệt Sâm, trong ánh mắt sôi sục chiến ý, cũng tràn đầy tin tưởng.

Thế nhưng Kiệt Sâm lại hồn nhiên không để ý, ánh mắt nhìn vào tên hộ vệ cường tráng đang đứng trước bàn của mình, lúc Kiệt Sâm nhìn hắn dò xét thì hắn cũng lạnh lùng nhìn Kiệt Sâm, trên mặt không có bất kỳ biểu lộ nào.