Linh Dược Thần Sư

Chương 1062: Triệt Để Gạt Bỏ




Vào tháng mười một thời tiết đã tiến vào mùa đông, trên bầu trời Cơ Khắc Thành cuồng phong không ngừng gào thét mang đến rét lạnh vô tận.

Linh nguyên tố sôi trào trên bầu trời dần dần yên lặng biến mất vô tung, ánh mặt trời lại chiếu sáng xuống trên người dân chúng Cơ Khắc Thành bên dưới.

Nhưng giờ này khắc này toàn bộ dân chúng Cơ Khắc Thành không hề có chút ấm áp, chỉ còn lại một cỗ hàn ý lạnh thấu xương từ trong đáy lòng dâng tràn lên.

Tám thân ảnh đứng thẳng trên thiên không phảng phất như tám pho tượng ma thần, chiếu rọi thật sâu trong nội tâm bọn họ, khiến cho người người rung động cùng kinh sợ.

Khi nãy Thần Phong đế quốc Thánh Địa Tác Nhĩ Tư Khắc Á trưởng lão đã vẫn lạc, mà hiện tại ngay cả Linh Sư Tháp Lạp Đạt Mạn Địch Tư trưởng lão cũng vẫn lạc trong tay đám người kia, làm dân chúng Cơ Khắc Thành thật sâu khủng hoảng.

Lạp Đạt Mạn Địch Tư trưởng lão là ai? Đó là nhị trưởng lão của Linh Sư Tháp, thánh linh sư trung cấp, có địa vị hiển hách trong Linh Sư Tháp, thân phận cao quý, trong suy nghĩ của dân chúng Cơ Khắc Thành tuyệt đối như thần linh, nhưng cường giả như thế lại bị người không chút lưu tình đánh chết không hề có nửa điểm do dự.

Càng làm cho dân chúng lo lắng là nỗi thù hận giữa Thần Phong đế quốc cùng nhóm người Kiệt Sâm, hiện tại trên Tư Đặc Ân đại lục dù có ngu ngốc cũng hay biết Thần Phong đế quốc đã liên hợp với Linh Sư Tháp, đứng ở vị trí đối lập với Linh Dược Sư Tháp, nếu nhóm người này vì trả thù Thần Phong đế quốc mà trắng trợn tàn sát tại Cơ Khắc Thành, vừa nghĩ tới đây toàn bộ dân chúng đều run lên lẩy bẩy.

Bọn họ cũng không giống như những tộc trưởng hay trưởng lão các đại gia tộc đến phủ đệ Đức Khắc Lôi gia tộc dự tiệc, những người kia đều là đế linh sư, có thể bỏ chạy khỏi nơi này, một khi nhóm người Kiệt Sâm nổi lên tâm tư muốn tàn sát toàn thành, chỉ cần lật tay là cả thể đem cả tòa thành trì hủy diệt trong chớp mắt.

- A…sư phụ hắn…

Trên bầu trời xa xa, khi Lạp Đạt Mạn Địch Tư đối chiến cùng nhóm người Kiệt Sâm, Lợi Phùng Tư cũng không bỏ chạy chỉ đứng thật xa nhìn lại chiến trường, trong suy nghĩ của hắn thật sự không tin sư phụ sẽ bị đám người Kiệt Sâm đánh bại, bởi vậy ngay từ đầu hắn không hề sợ hãi, nhưng khi nhìn thấy Lạp Đạt Mạn Địch Tư bị Kiệt Sâm oanh thành khói bụi, trong mắt Lợi Phùng Tư lập tức tràn ngập kinh hãi, khó thể tin thì thào kêu lên.

- Ah, đúng rồi, bên này còn có một tiểu con ruồi còn chưa giải quyết.

Cảm thụ được sự tồn tại của Lợi Phùng Tư, khóe môi Tạp Tắc Nỗ Tư nổi lên dáng tươi cười.

- Bá!

Ánh mắt nhóm người Kiệt Sâm giờ khắc này đều rơi lên trên người Lợi Phùng Tư, tám đạo khí tức uy áp khủng bố đem Lợi Phùng Tư khóa chặt lại, trong mắt mọi người đều mang theo vẻ châm chọc.

Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, sắc mặt Lợi Phùng Tư biến thành trắng nhợt, đột nhiên…

- Sưu…

Lợi Phùng Tư quay phắt người, mặc kệ tộc nhân dưới phủ đệ vội vàng hướng xa xa bỏ chạy.

- Muốn chạy trốn?

Khóe miệng mọi người hiện lên tia cười lạnh, bọn họ đều là thánh linh sư, đối với đế linh sư trung cấp như Lợi Phùng Tư căn bản không để vào trong mắt.

Trong hư không, Tạp Tắc Nỗ Tư mạnh mẽ khoát tay, một đạo hắc bạch linh mang lóe sáng trên tay hắn, nhắm ngay Lợi Phùng Tư đang bay nhanh xa xa chộp tới.

- Oanh long long…

Một cỗ hấp lực đáng sợ bay lên, một trảo của Tạp Tắc Nỗ Tư chụp xuống, thân hình Lợi Phùng Tư bị định trụ trong hư không, không ngừng cố gắng giãy dụa.

Nhưng với thực lực của hắn làm sao thoát khỏi tay Tạp Tắc Nỗ Tư, dưới hấp lực cường đại thân thể hắn rất nhanh bị kéo ngược trở về.

Trong đôi mắt Lợi Phùng Tư mang theo vẻ hoảng sợ, tay chân không ngừng vặn vẹo, thân thể giống như bị người bóp lấy nơi cổ họng, linh lực không ngừng tràn ra muốn giãy thoát nhưng hoàn toàn không có biện pháp nào.

- Lợi Phùng Tư này quả thật quá yếu, đánh chết hắn thật sự không có ý nghĩa!

Tạp Tắc Nỗ Tư lắc đầu, một cỗ linh lực đáng sợ từ trong cơ thể hắn phóng mạnh ra, tay trái cao cao nâng lên.

- Để cho ta tới!

Ngay khi Tạp Tắc Nỗ Tư đang chuẩn bị một chưởng đánh chết Lợi Phùng Tư, Lôi Nặc đột nhiên mở miệng.

Tạp Tắc Nỗ Tư sững sờ, nhìn thấy là Lôi Nặc nên gật đầu.

- Lợi Phùng Tư, lúc trước khi người đến Áo Lan Đa vương quốc truy sát ta, tra tấn ta trong hình phòng, chỉ sợ thật không ngờ chính mình sẽ có hôm nay đi?

Lôi Nặc chậm rãi bay vút lên, nhìn Lợi Phùng Tư lạnh lùng cất tiếng.

Đúng lúc này, biết rõ kết cục của chính mình Lợi Phùng Tư cũng không tiếp tục giãy dụa mà trong mắt mang theo vẻ oán độc nhìn thẳng vào Lôi Nặc đứng trước mặt.

- Ha ha, Lôi Nặc, Kiệt Sâm, hiện tại các ngươi cứ càn rỡ đi, nhưng các ngươi cũng sẽ đắc ý không được bao lâu!

Lợi Phùng Tư tràn đầy vẻ dữ tợn lên tiếng:

- Nơi này là Thần Phong đế quốc, các ngươi giết Lạp Đạt Mạn Địch Tư trưởng lão cùng Tác Nhĩ Tư Khắc Á trưởng lão, tin tức không bao lâu sẽ truyền về Thánh Địa cùng Linh Sư Tháp, Ngải Kim Sâm tháp chủ cùng Khang Bá Ba Kỳ thánh chủ nhất định sẽ báo thù, đến lúc đó các ngươi đều phải chết, ha ha ha ha, hết thảy đều phải chết!

Lợi Phùng Tư điên cuồng cười ha hả.

- Vậy sao? Bất kể là có một ngày như vậy hay không, đáng tiếc ngươi đều nhìn không tới!

Sắc mặt Lôi Nặc lạnh băng, một đạo kim sắc linh mang phụt lên từ trong tay hắn lập tức đánh xuống đỉnh đầu Lợi Phùng Tư.

Tiếng cười lớn điên cuồng của Lợi Phùng Tư chợt nín bặt, vạn đạo kim mang lập tức chui vào trong cơ thể của hắn.

- Bồng!

Sau một khắc thân thể Lợi Phùng Tư mạnh mẽ nổ tung, biến thành huyết vụ đầy trời biến mất trong hư không, hoàn toàn vẫn lạc.

- Đúng rồi, còn Áo Cổ Tư Đô…

Đúng lúc này Vi Ân tựa hồ sực nhớ ra, kêu lên.

- Đúng, còn có Áo Cổ Tư Đô!

Lúc này nhóm người Kiệt Sâm mới nhớ tới Áo Cổ Tư Đô, mọi người đưa mắt nhìn xuống phủ đệ Đức Khắc Lôi gia tộc bên dưới, linh thức đáng sợ lập tức đảo qua Cơ Khắc Thành.

Nhưng mặc cho bọn họ làm sao tìm kiếm cũng không tìm thấy được thân ảnh Áo Cổ Tư Đô.

Ngay từ đầu bị Vi Ân đánh trọng thương, Áo Cổ Tư Đô thừa dịp các trưởng lão cùng tộc trưởng các đại gia tộc xông lên vây công nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm đã sớm thừa dịp hỗn loạn chạy khỏi nơi này.

- Áo Cổ Tư Đô…

Nhóm người Vi Ân đều cắn răng, không nghĩ tới đối phương lại giảo hoạt như thế, nhưng bởi vì phải đối chiến với Lạp Đạt Mạn Địch Tư cùng Tác Nhĩ Tư Khắc Á nên mọi người không dám chủ quan phân tâm, vì vậy mới cho đối phương cơ hội chạy thoát.


Chứng kiến ánh mắt của Kiệt Sâm, Tạp Tắc Nỗ Tư liền hiểu được ý tứ của hắn, khóe miệng nổi lên tia cười lạnh, tay phải xa xa nâng lên nhắm ngay phủ đệ Đức Khắc Lôi gia tộc hung hăng đập xuống.

- Oanh long long…

Trong tiếng linh lực đáng sợ nổ vang, một nguyên tố thủ ấn cực lớn hiện ra trong hư không, sau đó hướng phủ đệ Đức Khắc Lôi gia tộc áp xuống.

- Không…