Hắn là một Tam giai hậu kỳ Linh Sư nên có thể cảm nhận được khí tức khủng bố phát ra trên người Kiệt Sâm, tuy trong lòng có chút sợ hãi nhưng chuyện đã tới nước này hắn cũng không thể đổi giọng. Nếu không chuyện này truyền ra ngoài, người khác sẽ bảo là Lạp Đế Căn gia tộc lại sợ Thác Đức gia tộc, đó không phải là chuyện mà hắn có thể gánh vác được.
- Hảo! Hảo!
Trên mặt Kiệt Sâm nở nụ cười lạnh lùng, nói:
- Nếu ngươi đã muốn bắt ta về thì ta sẽ đi theo ngươi một chuyến. Ta ngược lại muốn xem cái nha môn mà ngươi nói rốt cuộc là nơi cường đại thế nào?
Vi Ân đã không có việc gì thì Kiệt Sâm cũng lười nói thêm với đối phương. Nếu muốn động thủ thì một mình Kiệt Sâm có thể lập tức quét ngang đám binh lính này nhưng như vậy sẽ khó tránh làm bị thương những người vô tội. Đối phương đã muốn bắt hắn đi thì hắn cứ đi theo cũng không sao, chỉ sợ đến lúc đó đối phương có muốn mình đi ra cũng không phải dễ dàng a!
Thân là thành viên của Lạp Đế Căn gia tộc, đại đội trưởng Khắc Lạc Y thấy Kiệt Sâm bị hai gã binh sĩ còng tay dắt đên mà không có phản kháng thì trong lòng cũng buông lỏng xuống, khoé miệng nở nụ cười lạnh.
- Tránh đường, tránh đường, nha môn phá án, người không phận sự tránh ra!
Khắc Lạc Y sau khi an bài mấy binh sĩ trông coi hiện trường thì liền mang theo ba người Kiệt Sâm đi ra khỏi con hẽm.
Hiện giờ bên ngoài con hẽm đã hấp dẫn tới không ít người xem náo nhiệt, khi thấy tràng cảnh huyết tinh bên trong thì không ít người sợ hãi nhìn Kiệt Sâm.
- Ở đây xảy ra chuyện gì?
Đúng lúc này, bên ngoài xuất hiện thêm mấy binh sĩ thành vệ quân, đầu lĩnh là một thanh niên khoảng hơn hai mươi tuổi, thấy binh lính nha môn áp giải Kiệt Sâm đi thì hắn lập tức sững sờ nhanh chóng chạy đến trước người Khắc Lạc Y hỏi.
- Kiệt Sâm, quả thật là ngươi?
Sau khi nhìn rõ Kiệt Sâm, thanh nien kia mang theo vẻ mặt ngạc nhiên chắp tay hỏi Khắc Lạc Y:
- Khắc Lạc Y đại nhân, Kiệt Sâm chính là người của gia tộc Thác Đức chúng tôi, không biết hắn phạm phải tội gì, không bằng cứ giao cho thành vệ quân chúng ta xử lý đi!
Kiệt Sâm hiếu kỳ nhìn thanh niên trước mặt biết tên mình, hắn chỉ cảm thấy đối phương có chút quen mắt, tựa hồ ở trong gia tộc đã từng gặp qua nhưng không nhớ được tên đối phương.
Với người có thể vì mình mà ra mặt thì trong lòng Kiệt Sâm cũng có chút tán thưởng.
Thấy thanh niên chắn trước mặt mình, Khắc Lạc Y không khỏi cười lạnh nói:
- Giao cho ngươi? Ha ha, Cơ Lạp, có phải đầu ngươi bị lừa đá không? Tên này chính là nghi phạm giết người trong Vương thành làm cho trị an của Vương thành bị ảnh hưởng nghiệm trọng, hiện đang bị bên nha môn chúng ta điều tra và xét xử. Nếu thành vệ quân các ngươi muốn người thì kêu Á Bá thống lĩnh của các ngươi tới đây, một tiể đội trưởng như ngươi là cái gì mà muốn đòi người? Cứ ngoan ngoãn đi làm công tác tuần tra của ngươi đi, cút sang một bên cho ta!
- Ngươi ...
Trên mặt Cơ Lạp lộ vẻ phẫn nộ, lạnh lùng nói:
- Khắc Lạc Y, chẳng lẽ ngươi muốn khơi mào chiến tranh của hai gia tộc sao? CÒn không nhanh thả người của gia tộc Thác Đức ta ra?
- Khiến cho hai gia tộc chiến tranh? Ha ha ...
Khắc Lạc Y nhịn không được cười toáng lên.
- Cơ Lạp, ngươi bất quá cũng chỉ là một tên tiểu đệ tử trong gia tộc Thác Đức mà thôi, ở trong gia tộc ngươi tính là cái gì? Còn tên này, gọi là Kiệt Sâm đúng không? Ở trong gia tộc Thác Đức ta chưa từng nghe qua có người nào tên như vậy, chắc cũng không phải là đứa con rơi con rớt ở đâu lượm về như ngươi chứ hả? Thừa lúc tâm tình ta còn tốt cút đi cho ta, nếu còn day dưa thì ngay cả thành vệ quân các ngươi cũng chịu trách nhiệm không nổi đâu, lão tử sẽ dưa ngươi vào tộid anh cản trở người thi hành công vụ.
Khắc Lạc Y cũng liều rồi, thân là đệ tử dòng chính của Lạp Đế Căn gia tộc, ở trong gia tộc cũng là người có danh tiếng, nếu như đối phương là Khải Lợi, Địch Khắc hay La Cách Sâm thì Khắc Lạc Y hắn còn nể chút mặt mũi, còn tên Cơ Lạp này bất quá cũng chỉ là một tên đệ tử chi thứ mà thôi. Ngay cả tên Kiệt Sâm này Khắc Lạc Y cũng không để vào mắt.
"Ta bắt người về để gia tộc các ngươi tới chuộc về, vừa vặn đánh thẳng vào mặt gia tộc Thác Đức một cái, đồng thời bản thân ta ở trong gia tộc cũng có thể phát uy được một chút." Đây chính là kế hoạch trong đầu Khắc Lạc Y lúc này, thuần tuý là hắn chỉ muốn biểu hiện sự tồn tại của bản thân trong gia tộc Lạp Đế Căn mà thôi chứ cũng thực sự không muốn bắt Kiệt Sâm về hãm hại cái gì cả.
Trên thực tế, sự tranh đấu giữa hai võ huân gia tộc bất luận va chạm gì đều tác động tới lợi ích của rất nhiều quý tộc, cũng không phải một đệ tử nhỏ nhoi như hắn có thể gây ra.
Nhưng Khắc Lạc Y không biết là, người mà hắn cho rằng chỉ là tiểu nhân vật của gia tộc Thác Đức hắn đang còng tay bắt về nha môn kia lại chính là một con sư tử đang ngủ say a.
- Ngươi ...
Sắc mặt Cơ Lạp phẫn nộ đến trắng tái, nhìn Khắc Lạc Y tự đắc đi qua trước mặt nhưng lại không thể làm gì được.
Khắc Lạc Y nói đúng, luận thân phận thì đối phương là đệ tử dòng chính của Lạp Đế Căn gia tộc, còn hắn chỉ là đệ tử chi thứ của gia tộc Thác Đức, luận địa vị thì đối phương là đội đội trưởng trong nha môn thuộc hạ hơn mười người mà hắn chỉ là một tiểu đội trưởng bên thành vệ quân, thuộc hạ cũng chỉ có năm người. Còn luận về thực lực, đối phương là một Tam giai hậu kỳ Linh Sư, mà hắn chỉ mới là một Nhị giai hậu kỳ Linh Sĩ!
Nếu thật sự xảy ra xung đột thì chắc chắn Khắc Lạc Y cũng sẽ bắt luôn cả đám người bên hắn mà không chút nào do dự.
Trong lòng Cơ Lạp biết rõ nha môn và thành vệ quân đều là binh lính quản lý trật tự trị an của Vương thành chỉ có điều bên nha môn hơi nhỉnh hơn một chút. Chủ yếu là bên đó có thể tiến hành xét xử một ít vụ án dân sự trong thành mà thành vệ quân chỉ có thể đảm bảo an toàn cho Vương thành mà thôi cho nên trong chuyện này bên nha môn bắt Kiệt Sâm đi cũng không tính là chuyện vượt quyền gì.
Nhưng thân phận của Kiệt Sâm trong lòng Cơ Lạp cũng nhất thanh nhị sở, lúc trước khi Kiệt Sâm đánh bại Khải Lợi, Cơ Lạp cũng đang ở dưới đài vây xem. Đối với việc Kiệt Sâm có thể đánh bại đệ nhất trong trong thế hệ đệ tử tam đại của gia tộc, Cơ Lạp có ấn tượng cực kỳ sâu sắc cho nên chỉ cần liếc mắt cái là nhận ra.
Mà trong hội điển gia tộc, Lỗ Đạo Phu đại sư cùng với đại vương tử tới chúc mừng Kiệt Sâm cũng gây xôn xao không nhỏ trong gia tộc.
Trong suy nghĩ của Cơ Lạp, Kiệt Sâm chính là một nhân vật phong vân trong gia tộc, càng là một viên minh châu quý giá của gia tộc, với một người còn nhỏ tuổi hơn mình nhưng lại có thực lực phi phàm như vậy, Cơ Lạp không hề ghen tị mà chỉ có sùng bái.