Chương 6: Thừa Thiếu Khanh Mưu Trí. (Vtruyen)
Chương 6: Thừa Thiếu Khanh Mưu Trí.
‘’Ngươi... Thừa... Thiếu... Khanh!!!’’ Trần Khiêm chưa kịp vui mừng nhìn nằm một bên thoi thóp Ma Chu, thì sau lưng bị Thừa Thiếu Khanh âm một đao, hắn lúc gặp Bách Nhãn Ma Chu đã ngờ ngợ, nhưng vẫn không muốn tin là nhân tộc lại cấu kết với Tà Ma, dẫn sói vào nhà, hắn phẫn nộ gian nan quay đầu gào lên.
‘’Trần hộ vệ đi thong thả, haha!!’’ Thừa Thiếu Khanh kế hoạch thành công cuồng tiếu, hắn cũng không ngờ Trần Khiêm tình huống bại trận không nghi ngờ lại bạo phát một chiêu thắng hiểm Ma Chu, nhưng cũng không thể thoát khỏi tay hắn, Viên Gia cũng không thoát được, cái trấn này cũng thoát không được.
Tần Thanh lúc này trái tim cũng nhấc lên không dám đập mạnh nữa nhịp, hắn chỉ là Huyết Thân cảnh sơ kỳ nhỏ bé, chỉ cần bị Thừa Thiếu Khanh bắt lấy chỉ có một kết cục là mạng nhỏ không còn.
Trần Khiêm ánh mắt không cam lòng từ từ gục đầu xuống, hắn từ trên đao của Thừa Thiếu khanh tuột ra nằm trên mặt đất.
Bịch!
‘’Phế vật! một võ giả nhỏ nhoi cũng làm ngươi thừa sống thiếu c·hết, đến có gì dùng, c·hết đi!’’ Thừa Thiếu Khanh một mặt vô vị, đem đao cắm vào đầu lâu của Bách Nhãn Ma Chu, giúp Tà Ma này đi gặp diêm vương.
‘’Tà Ma cũng vậy, võ giả cũng vậy không phải bị Thiếu Khanh ta chơi trên lòng bàn tay hay sao, hahahaha!!’’ Hắn cười lớn, quan sát xung quanh thấy không còn khí tức gì nữa liền rời đi báo với Trấn Trưởng thu lưới.
Tần Thanh nín thở khuôn mặt đỏ chót thở ra một hơi, hắn cũng thật mắng máu chó đầy đầu, cái gì thế giới, vừa vào tân thủ thôn cứ nghĩ sẽ cẩu được một thời gian, đột nhiên xuất hiện nhân vật phản diện bày mưu diệt môn, như thế nào chơi.
‘’Đúng rồi.. Lục Tiểu Cường đâu, từ lúc đó đến giờ vẫn không thấy bóng dáng hắn’’ Tần Thanh mới nhớ ra Lục Tiểu Cường không thấy, hắn nhìn xung quanh khi tới trong hồ nước lớn thì có một chút bọt nước hiện lên.
Không lẽ cái tên này trốn ở dưới nước đó chứ, Tần Thanh vội bò nhẹ lại hồ nước, hắn không muốn kinh động bên ngoài bộ khoái, hắn không muốn vừa mới thoát c·hết lại đưa cổ tới cho Thừa Thiếu Khanh chặt.
Tần Thanh một cái đầu đưa hẳn vào trong hồ, cùng lúc Lục Tiểu Cường cũng mở mắt ra nhìn về phía hắn, cả hai nhìn nhau một chút, Tần Thanh mới đưa tay lên môi, hất hất đầu ra hiệu Lục Tiểu Cường yên lặng trèo ra.
Gật gật.
Hai má có chút phồng lên chứa không khí Lục Tiểu Cường ra hiệu đã rõ, Tần Thanh cũng rút đầu ra ngoài bò nhẹ nhàng về phía t·hi t·hể Bách Nhãn Ma Chu, hắn muốn chứng thực một chút suy đoán.
‘’Keng! Thu được 15 nguyên điểm, vì Bách Nhãn Ma Chu đ·ã t·ử v·ong khấu trừ 2/3, ký chủ thu được 5 nguyên điểm ’’.
Nghe được âm thanh nhắc nhở, Tần Thanh gương mặt hiện lên vẻ kinh hỉ, hắn nghĩ không sai, nguyên điểm nơi phát ra là con Ma Chu này mà ra, vậy thì hắn hiểu hiện tại chi có liên quan tới Tà Ma hoặc có thể là những thứ khác đều sẽ cho ra nguyên điểm, nhưng phải g·iết c·hết khi còn sống mới được hoàn toàn nguyên điểm.
Tần Thanh đang đắm chìm trong sung sướng cùng tiếc nuối 10 nguyên điểm, thì phía sau chân có chút ướt ướt, giật mình quay đầu lại thì thấy gương mặt non nớt hơi gầy, ướt đẫm nước hồ liền khóe miệng trực câu, kém chút cho tên Lục Tiểu Cường này một chân.
‘’Tần ca.. ta tìm thấy một cái hang chó ở phía tây hậu viện’’ Lục Tiểu Cường sắc mặt hốt hoảng nói, hắn là khí gặp có người kêu cứu liền một thanh lăn ra giả c·hết, đợi đến Trần Khiêm nghẹn đại chiêu hắn liền quả quyết nhảy hồ nín thở, tuy không nhìn thấy nhưng là hắn nghe được ở ngoài Trần khiêm cùng Thừa Thiếu Khanh đối thoại với nhau, cho nên hiện tại hắn rất sợ hãi.
‘’Tốt, chúng ta mau chui trốn đi’’ Tần Thanh cũng là quả quyết hành động, ở lại đây chỉ có một con đường c·hết .
Hậu viện phía tây, hai thân ảnh rón rén lách vào bên trong một nhà nhỏ, lấy đi 2 bộ đồ khác liền thay ra, quả quyết từ bỏ thân phận gia đinh Viên Gia, hiện tại nếu không biết tình hình thì thôi, đã biết Viên Gia sắp xong đời ai lại khờ nhân đi làm cái gì gia đinh Viên Gia, ngại mệnh quá cứng muốn đi thử.
‘’Tần ca, bây giờ nên làm sao bây giờ’’. Lục Tiểu cường lo lắng đi kế Tần Thanh hỏi dò.
Tần Thanh hắn ánh mắt lấp lóe, hắn hiện tại có 5 nguyên điểm, nên tìm một chỗ để tăng lên thực lực lại tính toán sau, nhỏ yếu là nguyên tội, nếu lúc ấy hắn có Huyết Thân cảnh đỉnh phong liên thủ với Trần Khiêm, thì Ma Chu hay Thừa Thiếu Khanh cũng không làm gì được bọn hắn.
‘’Ngươi có tiền không?’’ Tần Thanh không trả lời vội, mà hỏi Lục Tiểu Cường vấn đề khác.
‘’Có... có một ít’’ Lục Tiểu Cường cũng là ngập ngừng trả lời, hắn gia cảnh rất nghèo, chỉ còn vài điểm tiền đồng trong người, là hắn lừa một ít hài tử mà có, nhà hắn chỉ có hắn cùng một vị đệ đệ và mẫu thân của hắn, mẫu thân ngày thường sẽ đi tiệm vải làm việc, đệ đệ hay thường ở nhà một mình, hắn là để dành tiền để mua cho đệ đệ một món đồ chơi nhỏ.
Thấy Lục Tiểu Cường trả lời yếu ớt hắn liền tắt ý định mượn tiền này, hắn muốn trọ ở tửu lầu một gian nhỏ bế quan tăng lên thực lực, nhưng ở trọ một đêm cũng đã 5 tiền đồng, Tần Thanh cũng không nghĩ Lục Tiểu Cường cho hắn mượn.
‘’Ngươi nhà ở đâu, ta đến ở tạm một vài hôm được chứ?’’ Tần Thanh suy nghĩ thấy đi nhà của Lục Tiểu Cường càng thuận tiện một chút lại tiện nghi không tốn kém.
‘’được, Tần ca’’ hắn rất tình nguyện cho Tần Thanh ở nhờ, dù gì nhà hắn cũng chẳng có gì ngoài chỗ ở, Tần Thanh thế nào cũng coi như là cùng hắn trải qua hoạn nạn sinh tử một lần, chỉ ở nhà không được thì sao có thể coi được.
Phía đông Thanh Thiên Trấn, khu ổ chuột, Lục Tiểu Cường dẫn Tần Thanh tói một gian nhà nhỏ tuy không được đẹp đẽ nhưng vẫn đảm bảo có thể ở, vào bên trong gian nhà có 2 gian 1 là nơi ngủ của đệ đệ cùng mẫu thân Lục Tiểu Cường, gian còn lại là để một cái giường nhỏ cùng phòng khách, nhà bếp nối liền.
‘’Ca ca trở về’’ Một tiếng kêu non nớt từ nhà bếp vang lên, sau đó là một thân ảnh nhỏ bé từ đó chạy vội ra.
‘’Tiểu Tráng hôm nay ở nhà có ngoan không?’’ Lục Tiểu Cường ôm nhấc Lục Tiểu Tráng lên hỏi thăm, cưng chiều.
‘’Tráng Tráng rất ngoan đâu’’ Tiểu Tráng vui vẻ cười ôm lấy ca ca.
‘’Đây là Tần Thanh ca ca, hắn sẽ ở nhà chúng ta một thời gian, Tiểu Tráng phải nhớ không được quấy rầy Tần Thanh ca ca đó’’. Lục Tiểu Cường cười cười, chỉ về hướng Tần Thanh giới thiệu.
‘’Tần ca ca tốt’’. Có thể là do gia cảnh nghèo khó mà Tiểu Tráng hiểu chuyện rất sớm.
Tần Thanh cười cười gật đầu, lấy một tay sờ lên đầu nhỏ Lục Tiểu Tráng.
‘’Ta cần bế quan một đoạn thời gian, ta có thể ở đâu?’’ Tần Thanh biết thời gian gấp rút, nên cũng không câu nệ được tiểu tiết nữa mà hỏi thẳng.
Lục Tiểu Cường suy nghĩ một chút rồi chỉ chỉ vào gian phòng mà đệ đệ với mẫu thân hay ở, hắn cũng hiểu hiện giờ tình hình cũng không ổn lắm, sắp có m·ưa b·ão nổi lên Thanh Thiên trấn, mà hiện tại hắn chỉ là một phàm nhân chỉ có thể dựa vào Tần Thanh bảo hộ gia đình hắn ‘’Ở đó, Tần ca ngươi cứ việc vào ở ta sẽ nói chuyện với mẫu thân sau’’.
‘’Vậy đa tạ’’ Tần Thanh nói xong liền nhanh chân bước vào xếp bằng gọi ra bảng thuộc tính.