Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Linh Dị: Tiểu Nhân Vật Hung Mãnh.

Chương 14: Tử Vong Chiến Đấu.




Chương 14: Tử Vong Chiến Đấu.

Chương 14: Tử Vong Chiến Đấu.

‘’Ta Biết.. Cách nơi này 2 dãi nhà, bọn hắn đi về hướng đó bỏ trốn.’’ Tuyết Thiên Vân cắn chặt một dưới, cơ thể hơi run rẩy một chút nói ra.

Ầm Vang!!!

Tần Thanh nghe thấy được liền liếc nhìn nàng một chút, vận sức sàn gạch nứt nẻ, thân ảnh mang theo lôi quang biến mất tại chỗ, kinh khủng động lực tạo ra một luồng gió thổi ngã nát vật dụng ở nơi này.

‘’Cái này... quái vật ở đâu ra, khí thế hảo cường đại.’’ Một võ giả ánh mắt trợn tròn, lấp bắp kinh hãi nói ra, hắn lần đầu thấy có quái vật cao tới 2m7 như thế lớn, nếu không nhìn thấy gương mặt của Tần Thanh, hắn còn cho là chính mình đụng Tà Ma.

‘’Không chắc hắn có phải quái vật hay không, nhưng khi nãy nếu ta trả lời hắn chậm một chút’’ Tuyết Thiên Vận nói tới đây nhìn mọi người xung quanh, cơ thể vì nhớ lại cảnh tượng khi ấy mà run nhẹ một chút, ‘’Tất cả không một ai còn sống.’’ Nói tới đây ánh mắt nàng lấp lóe, nhìn về phương hướng Tần Thanh rời đi, tựa như có chút gì đó khác lạ.

....

Một tòa mật thất dưới đất, một đám gần 50 người từ võ giả cùng một ít người thường, tổ hợp lại thành một đoàn, bọn hắn chính là Thừa gia tộc nhân bỏ trốn.

‘’Cũng may đại phu nhân túc trực bên Huyết Lệnh của tộc địa, mới nhân ra sớm Huyết Lệnh của gia chủ cùng nhị trưởng lão đột nhiên mất đi huyết sắc, đại phu nhân là cứu tinh của Thừa gia này!’’ Tam trưởng lão của Thừa gia, một mặt mỉm cười nhìn lấy đại phu nhân Linh Ngọc Võ tạ ơn.

‘’Tam trưởng lão! Người đừng như vậy, đây là bổn phận của ta, việc này cũng là ta nên làm, cảm tạ tam trưởng lão không chê phụ mẫu chúng ta vướng víu, Ngọc Võ cảm kích đến tận cùng!’’ Linh Ngọc Võ chỉ là một người bình thường, con nhà khuê các, vì gả cho Thừa Chính Hải sớm nhất mà lên làm đại phu nhân của thừa gia, dựa vào nhan sắc mị hoặc lại còn chiều chuộng hết mực Thừa Chính Hải, cho nên tuy đã 35 tuổi vẫn còn rất phong vận mê người.



Tam trưởng lão, Thừa Vi Liên nhìn mê say một chút Linh Ngọc Võ một lát rồi quay đi, hắn thật ra đã qua lại với đại phu nhân, cũng là đã cỏng Thừa Chính Hải cắm sừng một chút đại ca của mình, con trai trưởng của Thừa Chính Hải bây giờ,10 tuổi Thừa Khiêm cũng chính là con của hắn, chuyện này nếu không phải Thừa Chính Hải c·hết, Thừa Vi Liên hắn liền ôm bí mật này xuống mồ, nhưng hiện tại, hắn là lớn nhất. Cho nên hắn định tự lên làm gia chủ, đường đường chính chính ôm Linh Ngọc Võ trong lòng.

Thừa Vi Liên nhìn xem xung quanh lại quay đầu lại nhìn Linh Ngọc Võ, một tay nắm lấy eo nàng kéo vào trong ngực, một tay ôm lấy gương mặt nàng hôn lên.

‘’Tam trưởng lão!!.. Ngươi... Ngươi đang làm gì, mau bỏ ra đại phu nhân!!’’ Một tộc nhân nhìn thấy quát lên, những người khác cũng bị kinh động mà quay người sang, thấy một màn như vậy Thừa Khiêm cũng là choáng váng.

Linh Ngọc Võ sợ hãi lùi về sau một chút, ánh mắt tức giận nhìn về tam trưởng lão, tựa như muốn nói, ngươi làm sao lại gan lớn như vậy, cái này không phải là thanh danh của nàng một chút mất sạch rồi sao.

‘’Ta và Ngọc Võ là một đôi, hiện tại gia chủ cùng nhị ca cũng đ·ã c·hết, ở đây ta lớn nhất, các ngươi ai dám phản đối.’’ Thừa Vi Liên hất lên một chút cằm, b·iểu t·ình ngả ngớn quét mắt nhìn toàn trường.

‘’Ngươi... Ngươi bại hoại!’’ Một tộc nhân chịu không được, hắn là rất ngưỡng mộ hiền đức đại phu nhân, nhưng không ngờ lại là một người phụ nữ lăng loàn như vậy.

Đùng!!!

‘’Ta phản đối, như thế nào.. có tính không?’’ Đúng lúc này phía sau cửa đá mật thất, bị cự đại lực lượng đẩy mở, tiếp đó ầm vang nổ tung ra xa, một bóng người từ từ rảo bước tới gần.

‘’Là ai? Muốn c·hết, dám ở trước mặt Thừa gia ăn nói hàm hồ!’’ Tam trưởng lão tức giận gầm lên, hắn đang chuẩn bị đi đến nhân sinh đỉnh phong, làm gia chủ, cưới mỹ phụ nhân, tên nào lại không có mắt tới đoạt vai diễn của hắn.



‘’Phệ Huyết!’’ Không đợi Thừa Vi Liên nói nhảm, Tần Thanh liền lao thẳng về phía bọn họ, kích hoạt bí pháp, hấp thu toàn bộ khí huyết trong cơ thể.

‘’Ngươi.. Ah!!!!!’’ Tam trưởng lão chưa kịp nói hết đã bị Tần Thanh một trảo bắt lấy đầu lâu, miệng lớn cắn vào động mạch ở cổ, răng nhọn cắm sâu vào bên trong, chẳng mấy chốt đã thành một bộ thây khô.

‘’Tam trưởng lão c·hết, mau mau.... chạy.’’ Hoảng sợ tột cùng các tộc nhân, bọn họ chỉ là Huyết Thân cảnh sơ kỳ, cao lắm cũng chỉ là trung kỳ còn có cả người phàm, Tần Thanh tiện tay đã diệt sát tam trưởng lão Huyết Thân cảnh cao giai, này bọn hắn làm sao phản kháng.

‘’C·hết!’’ Tần Thanh cũng không dài dòng, tiếp tục chuyển đổi mục tiêu, phàm nhân Thừa gia liền g·iết c·hết, võ giả lại rút ra khí huyết, chẳng mấy chốc 50 người đã t·hi t·hể ngã trên mặt đất, tựa như tu la tràng, cùng lúc đó Tần Thanh cảnh giới cũng kéo lên Ly Thể cảnh cao giai tiếp cận đỉnh phong.

‘’Vẫn chưa đủ, bây giờ ta không nắm chắc có thể thắng hắn, tiếp tục... cuồng hoan đi!’’ Tần Thanh cả người tắm lấy huyết thủy, áo quần cũng do chiến đấu mà có chút tàn phá, ẩn hiện cơ bắp hoàn mỹ.

......

Gào!!!!!!

‘’Ah!! Tiểu quỷ ngươi ở đâu, ra đây chơi đuổi bắt tiếp với bổn tọa!!’’ Tào An loay hoay khắp nơi gào thét, hắn cảm nhận được khí tức của Tần Thanh ở gần đây.

Lạch cạch!

Một âm thanh dẫm nát đá vụn vang lên khiến cho Tào An chú ý, hắn hiện tại cả người đứng thẳng cũng đã rất cao, tựa như thượng đế thị giác.

‘’Haha.. con chuột nhỏ, trên người của ngươi cũng có khí tức của tên tiểu quỷ đó lưu lại, Hít!.... còn rất nồng.’’ Thân người đuôi rắn, cao trên 10m nhìn về phía vách tường viện đổ nát, mắt hắn h·iếp lại lộ ra tiếu dung.



‘’Tiểu Tráng, mẫu thân hai người các ngươi mau trốn, nhớ tìm lấy Tần đại ca, hắn có lẽ sẽ giúp được hai người.’’ Lục Tiểu Cường hai mắt lúc này đỏ hoe, tràn đầy áy náy đối với hai người giao phó, hắn từ khi Tà Ma tập trấn, một đường dẫn theo đệ đệ cùng mẫu thân lẫn trốn. Rất may mắn đều bình an vô sự trốn đến phía tây một con hẻm, hắn vốn định đi theo một đoàn người võ giả, nhưng bị chê là phàm nhân nên bị khu trục đi, đành ẩn nấp tại một tiểu viện đổ nát, lánh tạm qua đêm nay.

‘’Không muốn... không muốn!’’ Tiểu đệ nhào vào lồng ngực hắn, đầu dủi vào trong bụng khóc lên, mẫu thân thì một mảnh khảnh tay nắm chắt lấy bàn tay hắn không bỏ.

‘’Ta câu thêm một tí thời gian, hai người các ngươi mau trốn.. không được quay đầu lại, nếu không ta hận các ngươi suốt đời!!.. Trốn!!’’ Lục Tiểu Cường hai mắt cung rưng rưng, nhưng lập tức kiên định lên, đẩy ra đang khóc tiểu đệ, nắm lấy tay của mẫu thân gào lên.

Bộp! Bộp! Bộp!

‘’Rất cảm động cảnh ly tán, nhưng rất có lỗi tiểu đê đệ, không.. ai.. chạy.. được... cả hahaha!!’’ Đắm chìm trong lực lượng, Tào An lại bắt đầu chơi đùa tính mạng của người khác, hắn chưa bao giờ có cảm giác sinh tử nằm trong tay, chỉ một ý nghĩ như vậy.

‘’Thật say mê a!’’.

Rầm!!! Vèo!!!!

‘’Say con bà ngươi! Đi c·hết!’’ Trên trời bỗng nhiên, một đạo lôi quang kéo dài rơi xuống vị trí thân thể của Tào An kích đi.

Tần Thanh sau khi loay hoay săn g·iết, hắn cảnh giới đã ngang bằng với Tào An, trận điên cuồng này hắn g·iết qua không ít hơn 100 người. Sát khí tựa như hồng bàng mãnh thú trào dâng trong tâm trí Tần Thanh.

Rầm!!!!!!

Tào An hai tay giao nhau ngăn lại công kích của Tần Thanh, sóng xung kích lan ra cả nhà Lục Tiểu Cường liền bị thổi văng không biết bao xa, vừa may thoát ra khỏi phạm vi chiến đấu.