Chương 11: Thiết Lôi Thân. (Vtruyen)
Chương 11: Thiết Lôi Thân.
Điện quang hỏa thạch, tựa như vũ bão, công kích của ba người đánh ra, toàn bộ nhắm vào các nơi yếu hại của Tần Thanh.
‘’Tới đi! Thiết Lôi Thân kích hoạt’’ Tần Thánh khóe miệng tách ra một khe, cười đầy dữ tợn, hắn quanh cơ thể nổi lên lôi quang, cả người tựa như bao lấy một tầng thiết giáp lụa mỏng, tựa như lôi thần chiến tướng, tóc đen phất phới điên cuồng vũ động.
Thiết Lôi Thân là môn võ kỹ hợp thành từ Phong Lôi Bộ cùng Thiết Trảo Công, lấy từ hai đặc điểm này mà hắn mệnh danh cho nó là Thiết Lôi Thân.
‘’Không ổn, khí tức của tên này quá mạnh, mau không cần ẩn giấu thực lực!!’’ Tào An ngữ khí cẩn thận, bạo phát ra khí tức càng mạnh hơn lúc trước, quay đầu nói với Thừa Gia huynh đệ.
‘’Được!’’ Ba ngươi tất cả bọn hắn từ Huyết Thân cảnh đỉnh phong, một lúc kéo lên tại Ly Thể cảnh sơ kỳ, thì ra cả ba người bọn họ đều ẩn giấu thực lực, chỉ tại Tần Thành thể hiện ra thực lực quá mức cường hãn, bọn họ không thể ẩn giấu đi nữa.
Tần Thanh một ánh mắt nhìn thấy tất cả, hắn đáy lòng hô lớn, không hổ là các lão hồ ly, còn có ẩn giấu sâu như vậy.
Ầm!!!!
Tần Thanh cũng không sợ hãi, song trải vỗ ra hướng về công kích của ba người mà đánh tới, so lực lượng hắn Tần Thanh chưa bao giờ sợ ai.
Một t·iếng n·ổ lớn vang lên, sàn nhà gạch đá nứt nẻ văng khắp nơi, kình phòng thổi tứ phía, Tần Thanh cứng chọi cứng, tiếp nhận một kích toàn lực của ba người lùi về sau một bước.
‘’Khốn kiếp.. mạnh như vậy’’ Thừa Thiếu Khanh cùng đồng bọn lui lại 2 bước đứng vững, một mặt kh·iếp sợ, bọn hắn thế nhưng là Ly Thể cảnh, ba đánh một lại còn rơi vào hạ phong, Thừa Thiếu Khanh trước đó kế hoạch bị đảo lộn, lần này lại bị Tần Thanh cường thế trấn áp như vậy, cũng là hầu như muốn điên.
Hưu!!
Âm thánh cắt ra không khí vang lên, Tần Thanh biến mất ở tại chỗ, một trảo âm trầm sắc bén tận cùng vang lên bên tai Thừa Thiếu Khanh.
Ầm!!!
‘’Ah!!’’ Chỉ một trảo lực lượng cuồng bạo cuốn bay cả thân hình của hắn đập ra xa, kể cả Thừa Thiếu Khanh đã mở ra màn phòng hộ từ trước, vẫn không ngăn nổi một kích trên 6000 cân này, hắn kêu thảm một tiếng tay phải đã nứt vỡ xương cốt.
‘’C·hết!’’ Tần Thanh đắc thủ không kịp chờ đợi, nhân lúc ngươi bệnh lấy luôn mệnh, tốc độ nhanh đến không thể bắt kịp, một trảo lại vồ tới Thừa Thiếu Khanh.
‘’Thiếu Khanh!!’’ Thừa gia chủ một mặt kinh hãi, tốc độ vọt lên cản lại trảo kích của Tần Thanh, hắn biết Tần Thanh mạnh, nhưng không ngờ đệ đệ của hắn ngay cả một kích cũng không đón đỡ được.
Keng!!
Thừa gia chủ, một đao khí huyết lượn lờ chặn lại thế công của Tần Thanh, hai tay của hắn run lên một hồi, đây là thân thể của người hay sao, đại đao của hắn cũng không phải phàm tục binh khí, nhưng khi trảm lên tay của Tần Thanh lại không một chút sứt mẻ nào.
Ầm vang!!
Thừa gia chủ bị một trảo còn lại của Tần Thanh quét bay ra ngoài, thổ huyết điên cuồng, ‘’Thừa gia chủ, đợi ta đưa đệ đệ đi một đoạn lại tới lượt ngươi, không gấp’’ Tần Thanh nói xong tiếp tục nâng trảo đâm về Thừa Thiếu Khanh.
Phốc!
Nhanh đến cực hạn, trảo kích xuyên qua bảo hộ của Thừa Thiếu Khanh cắm vào trái tim của hắn,’’Tha.... ta..’’ Thừa Thiếu Khanh hai mắt trợn lớn, đã không khí tức, Tần Thanh mỉm cười đang rút tay về thì phía sau, Tào An vận sức đã lâu một chưởng khí thế kinh khủng ập tới.
Ầm! Ầm!
‘’Sao.. có thể, thân thể của ngươi như thế nào lại cứng như vậy’’ Tào An bạo phát đi ra lực lượng là Ly Thể Cảnh trung kỳ, một chưởng này không ít hơn 5000 cân, nhưng chỉ đập lên màn bảo hộ, đánh bay Tần Thanh mà thôi, hắn lúc trước không muốn lộ ra Ly Thể cảnh trung kỳ thực lực, vì muốn dùng huynh đệ Thừa Gia làm mồi nhử, một kích tuyệt sát Tần Thanh, mà không ngờ phòng ngự của Tần Thanh kinh khủng như vây.
Phụt!
Nhổ ra một ngụm huyết thủy, Tần Thanh từ vách tường viện đứng lên, hắn tiếp nhận Tào An đánh lén lần này, thi huyết cũng không còn nhiều nữa, nội tạng hơi chấn động làm hắn bị một chút tiểu thương, không ngờ Tào An lại còn một chiêu này, Ly Thể Cảnh trung kỳ ghê gớm.
Ly Thể cảnh tuy không gia tăng thêm lực lượng chỉ tăng khí huyết, nhưng khí huyết có thể bám vào v·ũ k·hí hoặc bộ vị trên cơ thể, mà bạo phát ra lực lượng cao hơn bản thân sở hữu mấy lần.
‘’Tào An!.. ọc... ngươi vậy mà dùng huynh đệ bọn ta làm mồi nhử.. tên khốn!’’ Thừa Chính Hải thấy đệ đệ mình t·ử v·ong cùng Tào An thực lực, một mặt hung tợn gào thét hướng Trưởng Trấn Tào An.
Ầm... đùng!
Không đợi Tào An hồi đáp lại chất vấn của Thừa Chính Hải, Tần Thanh sát khí xung thiên lao đến hắn như một tia chớp bạc.
Rầm!! Rầm!!!!....
Tần Thanh lấy phòng ngự thân thể ngạnh kháng lấy từng chưởng của Tào An, một trảo lại một trảo, đập vào trên màn phòng hộ của hắn, Tần Thanh cũng là bất đắc dĩ, không còn thi huyết chỉ có thể dùng thương, đổi lấy khí huyết của Tào An, một khi hắn không còn đủ khí huyết nữa hắn sẽ bị Tần Thanh một trảo cắt đoạn thân thể.
‘’C·hết tiệt... quái vật này’’ Tào An vừa ra chưởng vừa lùi về tìm đường kéo ra khoảng cách với Tần Thanh, nhưng Tần Thanh nào có cho hắn cơ hội, ngươi một chưởng ta một trảo, đến hiện tại Tào An khí huyết cũng đã bị tiểu hao không còn gì mấy, công kích của Tần Thanh vừa mạnh vừa độc, phòng ngự lại biến thái đến rợn người.
Phụt!!
Tào An không chống nổi nữa bị một trảo đâm phá khí huyết bảo hộ, tiến vào cơ thể xuyên qua phần bụng, hắn ói máu liên tục lui về sau, hai chân run rẩy, lấy tay bưng bít lại lỗ máu trên bụng.
‘’Ngươi... ọc.. Tần Thanh, Tào Gia... sẽ không tha cho ngươi, tuy ta chỉ là một kẻ thấp kém huyết mạch Tào Gia nhưng ngươi....’’ Tào An điên dại chuẩn bị uy h·iếp lấy, Tần Thanh một bước đến gần Tào An, bàn tay đâm xuyên da thịt rồi đến huyết nhục, nắm lấy trái tim của Tào An.
‘’Tào Gia, không cần bọn họ tới tìm ta, ta sẽ tới tìm bọn chúng.. cho nên không ai cứu được ngươi nữa’’ Tần Thanh nhẹ bóp một cái, huyết thủy từ lồng ngực của Tào An tràn ra như thủy triều, Tần Thanh mỉm cười từ từ rút tay ra khỏi cơ thể của Tào An.
Tào An gia tộc vốn là huyết mạch gia tộc, nhưng cũng do kiểm tra đo lường hắn, bản thân không có một chút huyết mạch nào, nên bị lưu lạc đến Thanh Thiên Trấn này, làm một trưởng trấn nhỏ nhoi.
‘’Thừa lão gia chủ, bây giờ chúng ta có thể giao dịch như thế nào?’’ Giết c·hết hết bọn người Thừa Thiếu Khanh cùng Tào An, Tần Thanh quay đầu mỉm cười đối với Thừa Chính Hải nói, còn Viên Gia hắn chỉ cần bảo khố, còn lại các người trong viên Gia, Thừa Gia hắn xử lý xong việc này cùng một chỗ diệt, dù gì hiện tại cũng là trời tối, chạy cũng không được bao xa, nếu có gan dạ buổi tối rời đi Thanh Thiên Trấn hắn cũng đành chịu.
‘’Quái... ngươi muốn như thế nào?’’ Thừa Chính Hải thần tình hoảng hốt, hắn sợ hãi Tần Thanh đến tột cùng, một mình địch ba, lại còn toàn thắng, mặc dù hiện tại thừa nhân vô số chưởng lực của Tào An, Tần Thanh trên cơ thể có chút rách nát, nhưng nhìn hắn lúc này căn bản là không coi đó là chuyện gì, thần sắc bình tĩnh.
Thực Lực kinh khủng, phòng ngự biến thái, thủ đoạn tàn nhẫn độc ác, Thừa Chính Hải càng nghĩ lại càng thấy bản thân hối hận ruột muốn thanh, không nên chọc vào Viên Gia, càng không nên gây thù với người này.