Linh Chu

Chương 532: Vào lúc tối nhất (1)




Không chỉ có bảo khí bị đâm cháy mà rơi vào trong hồ, còn có Linh Khí được tế xuất ra. Chúng chiếu rọi tứ phương, nên cho hồ nước bốc lên như biển.



Lúc tối nhất đã sắp sửa đến, Thần Tiên từ mọi hướng đều đã hiện thân, bay về hướng Thánh Bia, rồi đánh cho bầu trời đen kịt.



Một chiếc đỉnh cổ sáu chân được tế xuất ra. Đây là một kiện Linh Khí, nắm giữ ở trong tay một vị Thiếu chủ Tiên Giáo. Nó trấn áp một chốn, đánh cho ba tên tu sĩ cường đại trong nháy mắt trở thành đám huyết vụ.



Một con Ngân Lang tu vi bảy trăm năm lao ra từ trong cánh đồng tuyết, so sánh với voi thì đều phải lớn hơn mấy lần. Lớp lông sói trên người màu bạc, giữa hồ nước ánh sáng lung linh mà gầm dài một tiếng, cả thiên địa đều phát âm thanh những vụ nổ vang động.



Một người thiếu nữ mặc phật y, liền cưỡi trên lưng Ngân Lang, phía sau còn có một đám dị thú đi theo. Nàng đánh cho các tu sĩ khác đột phá vào bị thất điên bát đảo.



Đây là truyền nhân của Ngự Thú Trai Phật Môn, lần đầu tiên hiện thân.



Một đạo hào quang trắng toát rơi xuống đỉnh núi Tịch Thần Phong, đứng ở bên cạnh Tô Quân, đúng là Phong Phi Vân.



- Thoát được rồi à?



Tô Quân hỏi.



"Trong thế hệ trẻ tuổi thì người có thể đuổi kịp và vượt ta cũng không nhiều.



Phong Phi Vân cười nói.



Từ phía chân trời, một đạo chiến quang như Thiên Lôi đang cuốn lại đây. Nó mang theo âm thanh của Lệnh Đông Lai:



- Phong Phi Vân, ngươi không trốn thoát đâu.



Phong Phi Vân có hơi nhụt chí vuốt vuốt trán, thật đúng là âm hồn không tiêu tan. Như vậy cũng không thể bỏ rơi hắn.



Tô Quân nở nụ cười, nói:



- Đi thôi! Chúng ta cũng đi gặp các vị tiên hiền trên Thánh Bia một chuyến!



Phong Phi Vân cười cười



- Ta cũng đang có ý đó.



Hai đạo hào quang trắng xóa bay xuống từ trên đỉnh núi. Chúng đạp sóng mà đi, thẳng hướng tới trung tâm Thánh Hồ.




- Xích xích xích!



Thánh Hồ vô biên vô tận như biển, sóng xanh vạn lớp, sóng nước quay cuồng, hào quang phóng lên cao, khiến cho chín tầng trời rối loạn.



Một cái đỉnh cổ sáu chân hóa thành một quả núi nhỏ xoay tròn trên Thánh Hồ. Nó vội vã bay về Thánh Bia ở chính giữa hồ. Phàm là tu sĩ dám tới gần đều sẽ bị lực lượng Linh Khí ép cho văng đi, miệng phun đầy huyết.



Vị Thiếu chủ Tiên Giáo, đứng ở trên đỉnh cổ, dáng người khôi ngô cao lớn, tựa như một vị trích tiên.



Tại một phương hướng khác, vị Phật Môn nữ nhân của Ngự Thú Trai đứng ở trên đầu Ngân Lang, càng là khí thế kinh người. Những ngón tay ngọc mảnh dẻ nắm một chuỗi Bạch Ngọc Phật Châu, trong miệng niệm xuất ra chữ phật kim quang lấp lánh. Chúng xé rách ra một con đường, một mực kéo dài đến dưới Thánh Bia.



- Hưu, hưu!



Phong Phi Vân và Tô Quân có tốc độ đều giống như sao băng, hai đạo hào quang trắng bay qua trên mặt hồ, căn bản không có bất luận kẻ nào có thể ngăn cản bọn họ chỉ một khoảnh khắc.



- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!



Một cái đỉnh cổ sáu chân từ phía trên nện xuống phía dưới, đầy trời ráng lành rực rỡ. Linh Khí thượng cổ trận kích động ra, ngăn cản bước tiến hai người.




Phong Phi Vân nhếch miệng cười một tiếng, vung tay lên. Miểu Quỷ Ban Chỉ liền từ trên ngón tay bay ra, đánh về hướng chiếc đỉnh cổ sáu chân làm phát ra một tiếng nổ như trời long đất lở, mực nước cả Thánh Hồ đều bị phân thành hai.



- Hay thật, Yêu Ma Chi Tử!



Vị Thiếu chủ Tiên Giáo, bàn tay bắt đầu vận dụng một mảnh Linh Mang màu xanh, lại lần nữa tế ra đỉnh cổ sáu chân để đánh xuống, không muốn cho Phong Phi Vân tiếp cận Thánh Bia.



- Tô Quân, đã lâu không gặp, hôm nay coi như không đi lưu danh Thánh Bia, cũng muốn đánh một trận cùng ngươi.



Một âm thanh quả cảm vang lên từ trên cao, nện cho mọi người ở đây đều ù tai.



Một cây Bạch Yến Đà Thương phá rách tầng mây, tựa như một cây cây cột chống trời màu trắng, ẩn chứa vô cùng linh uy nối liền bầu trời và mặt hồ, nện cho vô số tu sĩ đều bị bắn văng đi ra ngoài.



- Yến Tử Vũ!



Tô Quân nói.



Yến Tử Vũ chính là cùng thế hệ thiên kiêu với Tô Quân, sau khi bước vào hàng ngũ thiên tài cấp bậc Sử Thi thì hắn hận không thể khiêu chiến tất cả thiên tài cấp bậc Bát Đại Sử Thi nổi tiếng từ xưa. Nếu không hắn vĩnh viễn cũng không thể sánh ngang hàng cùng thiên tài cấp bậc Bát Đại Sử Thi.




Yến Tử Vũ và Tô Quân đều là nhân vật cực kì tài ba hàng đầu, xếp hạng thứ nhất 《 Bách Tháp Bảng 》, đương nhiên là không chỉ có được hư danh. Vẻn vẹn chỉ là trong nháy mắt, hắn liền đánh nhau hơn mười chiêu với Tô Quân, mỗi một chiêu đều kinh động lòng người. Có rất nhiều tu sĩ bị chiến uy của bọn họ đánh cho trọng thương.



Hai người không hẹn mà cùng bay đi, hóa thành hai đạo cầu vồng, chỉ trong một cái hô hấp đã đến ngoài mấy trăm dặm. Đó là nơi hai người bọn họ chiến đấu.



Sau khi Yến Tử Vũ và Tô Quân đi rồi, trên Thánh Hồ lại lần nữa lâm vào trong cuộc truy đuổi điên cuồng. Càng ngày càng có nhiều tu sĩ xông vào, trở nên càng hỗn loạn hơn.



- Phong Phi Vân, đánh một trận cùng ta. Nếu như ngươi chiến bại, bó tay chịu trói, cùng ta về Thần Đô đền tội.



Lệnh Đông Lai truy theo về Thánh Hồ, thân mặc chiến giáp màu đen, trên người có một cỗ chính khí dâng trào bốc thẳng tới chín tầng trời, đã đạt tới cảnh giới Khí Tiếp Vân Hà.



- Hiện tại, không rảnh đánh một trận với ngươi.



Phong Phi Vân thu hồi Miểu Quỷ Ban Chỉ, triển khai Luân Hồi Tật Tốc, bước đi trở nên vô cùng quỷ dị, tốc độ nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.



Một dòng chữ phật màu vàng bay tới, bắn cho một mảnh hư không trước người Phong Phi Vân đều vỡ vụn, phá tan Luân Hồi Tật Tốc nên một lần nữa hắn phải ngừng lại.



Phong Phi Vân quay đầu vừa nhìn, người mới ra tay đúng là nữ nhân Phật Môn từ Ngự Thú Trai, gương mặt khuynh thành, thánh khiết vô song. Trên người có một cỗ khí chất Vô Trần không dính bụi bậm, nhưng mà xuất thủ lại cực kỳ lợi hại.Trong thế hệ trẻ tuổi, số người có thể cưỡng lại được với nàng cực kì ít ỏi đến đáng thương.



Nàng chỉ là thản nhiên liếc mắt nhìn Phong Phi Vân, sau đó liền cưỡi Ngân Lang, vững vàng bay vọt đi theo ánh trăng, cách Thánh Bia chỉ có mấy trăm thước.



- Ai cũng đừng nghĩ chuyện tới gần Thánh Bia!



Vị Thiếu chủ Tiên Giáo, trên lưng triển khai một đôi thiết dực xòe rộng quanh thân hơn mười trượng. Hắn đánh ra chiếc đỉnh cổ sáu chân, đẩy lui nữ nhân Phật Môn Ngự Thú Trai kia.



Đây là một hồi đại hỗn chiến, căn bản không có đối thủ đích thực.Bởi vì, phàm là người nào dám tiếp cận Thánh Bia liền đều là kẻ địch, tất cả mọi người sẽ khởi xướng công kích đối với hắn.



- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!



Công chúa La Phù khống chế Bát Bộ Long Xa, khí thế hào hùng, có long khí xoay quanh trên xe, lao xuống từ đỉnh núi. Nàng trực tiếp mở ra một con đường, phàm là người nào dám chắn đường nàng, đều bị lực lượng Long Xa đánh bay, hài cốt không còn tồn tại.



Ba tên cường giả vô song Thiên Mệnh Đệ Nhất Trọng đều trong nháy mắt bị nàng nghiền nát, máu bắn lên, không có nửa phần hoài niệm.



- Công Chúa, dừng lại!



Diêu Cát dáng người xinh đẹp, bay xuống từ giữa đám mây, trên người sáng bóng lấp lánh rất giống Lăng Ba tiên tử xuống phàm trần.