Linh Chu

Chương 41: Long Mã Hà Đồ




Trời đất bị đêm tối bao phủ, bọt sóng trên Thông lương hà vỗ vào mạn thuyền Hồng nha phi hạm tạo ra rất nhiều tiết tấu va chạm.



Trong đan điền Phong Phi Vân toát ra ánh sáng màu xanh, hình dạng giống như một chiếc cổ thuyền màu xanh to bằng một nắm tay trôi dạt trong dạ dày.



Ở cổ thuyền màu xanh có một tia linh khí dẫn động xuống phía dưới, tỏa ra khí tức thánh linh!



Xích long đoạn đao vốn được Phong Phi Vân nắm ở bên tay phải chợt rung động lên, một tia linh tính ở trong thân đao vốn trầm tịch đã được kích hoạt, một luồng linh khí màu đỏ đi xuyên qua thân đao bay ra ngoài.



"Loảng xoảng!"



Xích long đoạn đao nặng đến hai trăm bốn mươi cân lần nữa bị gãy, chia làm hai đoạn, một con Xích long dài như một bàn tay vọt ra.



Con Xích long này chính là do linh khí và linh tính ngưng kết mà thành, trộn lẫn hỗn độn với nhau, mờ ảo như khói, đầu rồng chỉ to như đầu ngón tay người thôi, hai mắt trợn trừng.



"Ngao!"



Xích long nhẹ giọng gào thét, thanh âm trầm thấp chẳng khác nào tiếng kêu của côn trùng nên cũng không làm kinh động đến những chiến sĩ cổ cương kia đang ở ngoài khoang thuyền.



Ở quanh người của Phong Phi Vân mà bay lượn ba vòng rồi bỗng nhiên trùng nhập vào trong miểu quỷ ban chỉ đang ở giữa tay của Phong Phi Vân.



"Ba!"



Thanh âm rồng gào thét dần dần mất hẳn, biến mất ở trong miểu quỷ ban chỉ.



"Ầm!"



Sau khi luồng linh tính và linh khí kia trùng nhập vào trong miểu quỷ ban chỉ thì một luồng ánh sáng màu đỏ từ bên trong nở rộ phóng ra ngoài, tiếp theo bảy văn tự cổ lão trên vách ban chỉ lại lần nữa chuyển động đi lại, nổ bắn ra từng tảng linh quang lớn, hiện ra bảy bức đồ quyển cổ xưa: "Long mã hà đồ", "Bát quát huyền văn", "Tứ dương cổ đỉnh", "U minh thần pháp", "Thần vương phi thiên", "Bách quỷ phó yến", "Vạn gia đăng hỏa".



"Đây rốt cuộc là vật gì, tại sao trên miểu quỷ ban chỉ lại có khắc bảy bức đồ văn như thế này?"



Kiếp trước Phong Phi Vân chính là tộc trưởng yêu tộc Phượng hoàng, kiến thức rộng lớn bực nào nhưng lại nhìn không hiểu được bảy bức đồ quyển này, như vậy thì chỉ có thể nói, bảy bức đồ quyển này tuyệt đối không phải xuất từ tay của một người bình thường được, rất có thể chính là Thánh linh khắc lục thượng trong truyền thuyết thời cổ xưa.



Đồ quyển Thánh linh khắc lục dù cho chỉ có một góc cũng đủ để người tu tiên lĩnh hội một thời gian dài, huống chi ở đây vậy mà lại có trọn bảy bức, mỗi một bức đều đại biểu cho một hàm súc khác nhau.



Nếu nhìn không thấu, vậy thì tạm thời trước mắt chính là gặp trở ngại!



Phong Phi Vân định đem miểu quỷ ban chỉ chế luyện thành một món linh khí trước.



Trên lòng bàn tay sinh ra một luồng linh khí màu đỏ, linh khí chuyển động nhanh chóng phát ra tiếng nổ tung lốp bốp.



"Ầm!"



Linh khí biến thành hỏa diễm bắt đầu bùng cháy rèn luyện miểu quỷ ban chỉ!



Hỏa diễm này chính là "Nhất muội nguyên hỏa" chính là do căn nguyên linh khí bùng cháy mà người tu tiên thường hay dùng nhất, nhiệt độ so với lửa đốt cây gỗ thông thường thì cao hơn mấy chục lần, có thể dễ dàng đem sắt thép hòa tan thành nước thép.




"Đan dược sư" cùng với "Luyện khí sư" trong ngũ đại huyền sư đều là cao thủ đùa với lửa, trong đó người cao minh hơn càng có thể tu luyện ra "Nhị muội minh hỏa", thậm chí là có thể luyện ra "Tam muội chân hỏa" đốt trời nấu biển trong truyền thuyết.



Miểu quỷ ban chỉ được nhất muội nguyên hỏa rèn luyện, bảy bức đồ quyển kia ở trong ngọn lửa cũng vặn vẹo theo từng ngọn hỏa diễm mà nhảy lên nhẹ nhàng.



Hình bóng của con rồng màu đỏ đu dãng trên Miểu quỷ ban chỉ sau cùng cũng biến thành một dấu vết hình rồng màu đỏ nhàn nhạt vây quanh miểu quỷ ban chỉ, quấn làm một vòng.



"Ha ha! Cuối cùng cũng đem linh khí và linh tính đả nhập vào trong miểu quỷ ban chỉ, bây giờ chỉ cần chút thời gian ma hợp mà thôi. Dù cho bây giờ so với linh khí thật sự còn có chút chênh lệch nhưng đã có thể coi như là cấp bậc linh khí, thật muốn thử xem uy lực của miểu quỷ ban chỉ bây giờ như thế nào!"



Trong lòng Phong Phi Vân kích động không thôi, dù sao nắm giữ một món linh khí thì cũng ngang với nắm giữ một món sát binh uy lực cực đại, dù cho Đông Phương Kính Nguyệt truy sát tới, ít nhất hắn cũng không hoàn toàn không đủ sức đánh trả.



Bất ngờ phát sinh ra một chuyền ngoài dự liệu!



Bảy bức đồ quyển cổ xưa trên miểu quỷ ban chỉ bắt đầu chuyển động, mà con Thanh đồng linh chu trong đan điền của Phong Phi Vân cũng tự mình chuyển động cùng với một bức trong bảy bức đồ quyển kia sinh ra cộng hưởng.



"Long mã hà đồ!"



"Long mã hà đồ" trong bảy bức đồ quyển kia lại có thể cùng với Thanh đồng linh chu sinh ra sự tác động qua lại tinh xảo, loại tác động này thật giống như tiếng kêu gọi nguyên thủy, càng ngày càng mãnh liệt.



Thanh đồng Linh chu trong đan điền chuyển động càng lúc càng nhanh trùng xuất ra một luồng sức mạnh lôi kéo làm cho "Long mã Hà Đồ" vỗn được khắc ở trên miểu quỷ ban chỉ bị cướp đoạt sang đây.



"Vèo!"




"Long mã hà đồ" vọt vào trong đan điền trôi lơ lửng ở trên Thanh đồng linh chu, chuyển động từ từ.



Vừa dung nhập vào trong cơ thể quả nhiên là thủ bút của Thánh linh thời xa xưa.



Đây là một con sông lớn uốn khúc, nước sông cuộn trào mãnh liệt, ngập tràn tiên vụ, một con Long mã ngẩng đầu lên, ngửa mặt lên trời ngắm trăng, trong miệng ngặm một con rùa thần tám chân, không nói ra được là trang trọng và nghiêm trang như thế nào.



Trên lưng của Long mã dài tám tám sáu bốn vòng xoáy, dựa theo một quy luật kỳ dị làm cho người ta cảm giác được sự đồng tình sâu trong nội tâm, thật giống như vận luật thiên đạo hòa với sự sắp xếp của tạo hóa.



Tuy là cái này chỉ là một bức đồ quyển nhưng lại làm cho người ra cảm giác bác đại tinh thâm rất nhiều, hàm chứa tri thức và tiềm năng của vô số bộ cổ kinh.



Bức đồ quyển này trôi lở lững trong đan điền của Phong Phi Vân!



Thanh đồng linh chu cổ lão trôi nổi dưới Long mã hà đồ, giữa hai thứ này hình như có mối liên quan rất kỳ quái, thu hút lẫn nhau, loại trừ lẫn nhau.



Đây là một bức ảnh rất thần kỳ, trong đan điền vậy mà cùng lúc mang theo "Hà đồ" cùng với "Linh chu".



Ngay lúc Phong Phi Vân chưởi cha nó thì bất ngờ xảy ra thay đổi lần nữa!



"Ầm!"



Tiếp đó tốc độ ngưng tụ của linh dẫn trong đan điền cùng với trái tim bị kích động bởi Long mã hà đồ cùng với Thanh đồng linh chu vậy mà tăng nhanh, bắt đầu co rút lại, biến hóa, phát sáng.




Đây là dấu hiệu "Linh dẫn" sắp đột phá thành "Tiên căn".



Long mã Hà Đồ dung nhập vào trong đan điền của Phong Phi Vân cũng mang theo một số lớn linh khí thời cổ xưa xông vào trong đan điền, tức khắc dẫn tới phản ứng dây chuyền.



Dựa theo tốc độ tu luyện bình thường, Phong Phi Vân cần ít nhất ba tháng mới có thể bước vào cảnh giới tiên căn, nhưng mà bây giờ quá trình này lại xảy ra trước thời hạn thật sớm.



Đêm nay chính là lúc trùng phá tiên căn!



Phong Phi Vân thu lại hết những mềm yếu, toàn lực trùng kích cảnh giới!



Tiên căn là một khảm mà mọi người tu tiên chưa đạt đến cảnh giới tiên căn thì đều chỉ có thể xem như là "gà mờ", nhiều lắm chỉ có thể xưng hùng trong thế tục. Nhưng ngay cả nền móng tu tiên cũng không có, căn bản cũng không thể nào xem là một người tu tiên được.



Đạo khảm tiên căn này không biết làm cho bao nhiêu tu sĩ bị chặn ở ngoài cửa, mười người linh dẫn đỉnh phong cũng chưa chắc có một người có thể dựng dục ra tiên căn.



Một khi dựng dục ra tiên căn thì thực lực đã có thể so với thành chủ của một tòa cổ thành, coi như là bước vào nhóm cao thủ trong giới tu luyện, giống như là thành chủ thành Linh Châu Phong Vạn Bằng tu luyện suốt ba mươi năm chẳng qua cũng chỉ ở cảnh giới tiên căn trung kỳ mà thôi.



Bây giờ Phong Phi Vân chỉ mới mười bốn tuổi, bằng chừng ấy tuổi mà đã trùng kích vào cảnh giới tiên căn tuyệt đối là thiên tài trong một vạn không có được một, thiên phú như vậy nếu như để cho cao thủ thế hệ trước của Phong gia biết được nhất định cười đến mức miệng không khép lại được ấy chứ.



Phong Phi Vân toàn lực thúc giục linh khí trong thân thể, linh dẫn điên cuồng vọt tới, huyết dịch trong thân thể càng sôi trào hơn.



Lợi hại thật, thanh âm của từng tiếng nổ vang phát ra.



"Ầm ầm!"



Một tiếng kêu của Phượng hoàng vang lên ở trong đầu của Phong Phi Vân, bước hoán huyết thứ hai của "Bất tử phượng hoàn thân" vào lúc này đã đạt đến đại thừa, cấp độ huyết dịch lại tăng lên lần nữa, huyết dịch sôi trào đen nhánh như mực!



Thể chất của Phong Phi Vân lần nữa thăng cấp, sức chống đỡ của cơ thể trực tiếp tăng vọt, xương cốt cứng rắn chẳng khác nào sắt thép, trong bắp thịt và kinh mạch đều lưu chuyển từng tia linh ti màu đen.



Bây giờ dù cho Phong Phi Vân bị chém ở trên người một đao, chỉ cần không chém phải chỗ hiểm thì vết thương đều có thể trong vòng nửa canh giờ lành lặn, không để lại chút dấu vết nào.



Hơn nữa thể chất trước kia của Phong Phi Vân không được như bây giờ, hoàn toàn có thể vượt qua được một tiểu cảnh giới chiến đấu, nếu như đêm nay hắn đột phá đến tiên căn sơ kỳ, như vậy thì chiến lực của hắn có thể so với tu sĩ tiên căn trung kỳ rồi.



Đây chính là tu luyện thành công bước hoán huyết thứ hai. thân thể dũng mãnh cũng chỉ có "Bất tử phượng hoàng thân" mới nghịch thiên được như vậy, dù sao thì đây cũng chỉ có tộc trưởng yêu tộc phượng hoàng mới có năng lực tu luyện luyện thể tiên điển được.



Nếu như Phong Phi Vân tu luyện thành công bước hoán huyết thứ ba, huyết dịch linh động, kim quang bắn ra bốn phía. Như vậy thì thể chất của hắn càng trở nên dũng mãnh hơn, có thể vượt qua được hai tiểu cảnh giới chiến đấu, nhưng muốn đạt được bước này thì Phong Phi Vân còn phải đi một đoạn đường tương đối dài.



Tu luyện "Bất tử phượng hoàng thân" càng về sau càng gian nan, vất vả.



"Ngưng tụ linh dẫn, phá lập tiên căn!"



Hai tay Phong Phi Vân chắp trước ngực, da dẻ toàn thân đều nổ bắn ra linh mang, cơ thể biến thành một pho tượng cổ tiên.