Linh Chu

Chương 217: Lực phòng ngự đệ nhất nhân dưới Cự Kình




Trong lòng Bắc Minh Đường cũng có hơi kinh ngạc. Chẳng lẽ thiếu niên hỗn khất nhi bình thường này thật sự anh kiệt của là Sâm La Điện tà phái? Cho dù như vậy thì sao, gia tộc Bắc Minh chẳng lẽ còn phải sợ Sâm La Điện sao.



Bắc Minh Đường điều động toàn lực linh khí trong thân thể, dồn hết đến trên Chiến Kiếm. Một kiếm đâm vào ngực của Phong Phi Vân, nhưng mà một kiếm này cũng không có kết quả như trong tưởng tượng của hắn vậy. Nó không đâm thủng ngực Phong Phi Vân, ngược lại như đâm vào một tấm thép.



- Keng!



Một âm thanh kim loại va chạm mạnh !



Kiếm khí chấn động nện cho Phong Phi Vân bị bắn tung đi ra ngoài, rơi xuống cách xa hơn mười trượng.



Phong Phi Vân giờ phút này toàn thân đều đang chảy huyết, trong đan điền một đạo Thần Quang nhẹ nhàng chớp động, tiếp theo đều bao bọc cả người hắn. Một cỗ linh khí thuần túy đang chảy về hướng đan điền của hắn.



- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!



Tiên Căn thoát biến thành Thần Cơ!



Một hòn đá trắng tinh lắng đọng ở trong đan điền, vững như bàn thạch, vách sắt thành đồng.



Một khối "Thần Cơ" này hiện tại chỉ có lớn như một hạt gạo, nó tỏa ra hào quang chói mắt, ẩn chứa linh khí ánh chừng gấp bảy lần trước kia. Bản chất linh khí xảy ra biến hóa làm nó thuần khiết hơn gấp đôi.



Coi như trong tình huống không sử dụng Linh Khí thì chiến lực của Phong Phi Vân so sánh trước kia đều tăng lên gần chục lần !



Hắn đã chính thức bước chân vào Thần Cơ sơ kỳ!



- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!



Linh khí dạo qua một vòng ở trong thân thể, những vết thương trên người trong nháy mắt khỏi hẳn!



Phong Phi Vân nhẹ nhàng sắn ống tay áo, chiến ý trên người trở nên càng mạnh mẽ hơn, một đôi ánh mắt sáng lấp lánh đầy tinh lực nhìn thẳng về hướng Bắc Minh Đường:



- Hiện tại mới xem như đích thực bắt đầu!





Mặc dù đã đột phá Thần Cơ sơ kỳ, nhưng mà Phong Phi Vân lại vẫn cực kì cẩn thận. Hắn coi Bắc Minh Đường trở thành một đối thủ vô cùng đáng sợ.



Bắc Minh Đường có tu vi đã đạt tới Thần Cơ đỉnh cao, hơn nữa với thiên phú bẩm sinh siêu phàm của hắn, hiện tại so sánh với Phong Phi Vân cũng không sai biệt chút nào. Có thể nói hiện tại hắn vẫn miễn cưỡng cao hơn Phong Phi Vân hai tiểu cảnh giới.



Phong Phi Vân mặc dù có khả năng nhảy vọt hai tiểu cảnh giới để giết người, nhưng mà đối phương cũng là thiên tài tuyệt đỉnh, hắn cũng có thể nhảy vọt hai tiểu cảnh giới để giết người. Cho nên chỉ có với cảnh giới giống nhau thì Phong Phi Vân mới có mười phần nắm chắc có thể chiến thắng Bắc Minh Đường.



Chênh lệch hai tiểu cảnh giới chính là không phải chuyện đùa, cái này nên bù đắp như thế nào ?



- Tiểu tử, lão phu trợ giúp ngươi một tay.




Mao Ô Quy nhô ra nửa cái đầu Ô Quy từ trong quần áo Phong Phi Vân.



- Lão có thể giúp ta cái gì?



Phong Phi Vân không có bất cứ ảo tưởng gì đối với lão, con Ô Quy này ngoại trừ bản thân mai rùa mà ngay cả Cự Kình đều không công phá được, thật đúng là không có lực lượng đặc thù gì.



- Ít nhất có thể làm cho lực phòng ngự của ngươi đạt tới cấp độ trở thành đệ nhất nhân dưới cấp Cự Kình !



Mao Ô Quy cũng khá có tự tin đối với chính mình.



- Lực phòng ngự đứng đầu dưới cấp Cự Kình ?



Phong Phi Vân hỏi lại.



- Vạn Pháp Quy Nhất, Chân Thân Hợp Thể!



Toàn thân Phong Phi Vân run lên mãnh liệt, chỉ cảm thấy trên người đột nhiên nặng đến trên vạn cân, quả thực tựa như trên lưng đang đeo một quả núi nhỏ vạn cân.



- Chết tiệt! Làm cái gì vậy?




Phong Phi Vân phát hiện ánh mắt của mọi người nhìn hắn bắt đầu thay đổi, rất nhiều người đều kinh ngạc cười đến không ngậm miệng lại được, thật giống như thấy được chuyện khó có thể tin nổi nhất trên đời này.



Thân thể Phong Phi Vân lại đã bị một khối mai rùa bao trùm. Chiếc mai rùa này liền như thần thiết, bề mặt có phong cách cực kì cổ xưa, rỉ sét loang lổ, vẫn còn khắc lục dấu vết thần văn.



Lớp da trên người hắn cũng biến thành màu trắng toát, mặt, cánh tay, bàn chân, chỉ cần là làn da lộ ở bên ngoài đều trở nên giống như bạch ngọc, hơn nữa cứng rắn đến đáng sợ.



Cái này mới thật sự là thân thể Kim Cương Bất Hoại.



Chỉ là tạo hình thế này...



- Quả nhiên không hổ là tà nhân của Sâm La Điện, đây là tu luyện công pháp tà đạo gì vậy?



Có người xoa xoa cái trán ướt đẫm mồ hôi lạnh.



Phong Phi Vân mặt trở nên xanh lè, hắn hỏi:



- Đây chính là lực phòng ngự đệ nhất dưới cấp Cự Kình sao ?



- Khụ khụ! Đây chính là lão phu đang giúp ngươi, những người khác dẫu có muốn lực phòng ngự cường đại như thế thì vẫn còn không chiếm được đó!




Âm thanh của Mao Ô Quy vang lên trong thân thể Phong Phi Vân.



Không để cho Phong Phi Vân suy nghĩ nhiều, Bắc Minh Đường đã lại tấn công đến lần nữa. Lần này đây Kiếm Quyết vô cùng huyền diệu, mặc dù chỉ đâm ra một kiếm, nhưng mà đã có hơn một trăm đạo bóng kiếm.



Kiếm khí sắc bén, làm cho phòng ốc và quầy hàng vỉa hè hai bên con đường đều bị xẻ nát, chúng phát ra âm thanh rách nát và tan vỡ.



Hiển nhiên thân thể Phong Phi Vân phát sinh biến hóa, khiến cho vị cao thủ Bắc Minh Đường này cảm giác được nguy cơ. Một kiếm này là một trong mấy chiêu tuyệt học của hắn, chính là "Kiếm Điển" bên trong Kiếm Quyết của Đạo Môn.



- Keng! Keng! Keng...




Vô số kiếm khí trực tiếp đánh trên người Phong Phi Vân, làm bắn ra vô số tia lửa. Nhưng toàn bộ bị mai rùa ngăn cản, không hề phát ra bất cứ lực sát thương nào.



"Kiếm Điển" trong Kiếm Quyết tự nhiên không có khả năng không chịu nổi một kích như thế, mấu chốt là lực phòng ngự hiện tại của Phong Phi Vân thật sự rất biến thái.



Sắc mặt Bắc Minh Đường hơi đổi. Hắn thật sự cho là Phong Phi Vân tu luyện một loại tà công nào đó của Sâm La Điện, nên lấy ra một quả Phong Lôi bùa chú từ trong lòng ngực.



Miếng Phong Lôi bùa chú này chính là Bạch Ngọc Điêu Thành, đại khái to như bàn tay vậy!



Hắn tung một chưởng đánh Phong Lôi bùa chú vào ngực của Phong Phi Vân !



- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!



Một tia chớp to như cánh tay từ trên trời giáng xuống, bổ vào trên người Phong Phi Vân. Vô số điện quang loằng ngoằng nện trên da và mai rùa, thật lâu không tiêu tan.



Phong Lôi bùa chú có thể san bằng cả một quả núi nhỏ, nhưng mà lại ngay cả một sợi tóc của Phong Phi Vân cũng không gây tổn thương nổi.



Bắc Minh Đường lần này là thật sự bị kinh sợ. Trong khoảng thời gian ngắn, hắn lại giật mình ngay tại chỗ.



- Tới phiên ta !



Phong Phi Vân dẫn động Miểu Quỷ Ban Chỉ, uy lực Linh Khí hiện ra trên thủ chưởng. Sáu bức vẽ cổ trôi dạt trên Ban Chỉ, một bàn tay cực lớn đang ngưng kết thành hình dấu ấn ở trên bầu trời.



- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!



Một bàn tay giống như một mảnh đám mây lớn trực tiếp đặt xuống đè lên đỉnh đầu Bắc Minh Đường, làm vỡ nát lớp đá xanh lát trên mặt đất, trực tiếp nện hắn chui tụt vào.trong lòng đất.



Chiếc mai rùa thật lớn ánh ra những hạt màu vàng, có hơi giống chiến giáp từ thuở xa xưa, cũng có hơi giống như một cái chuông cổ.