Linh Chu

Chương 1908: Thụ tông




Phong Phi Vân đứng dưới mái hiên nhìn trời sao mông lung, tâm tình rất tệ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đột nhiên trung tâm Hỗn Độn thiên thành truyền đến khí thế hùng hồn khiếp người, Hỗn Độn Hải sôi trào. Sóng to ngập trời, vô số diệt thế bia văn rơi ra khỏi thần bia. Diệt thế bia văn lơ lửng trên bầu trời, sắp hàng tổ hợp hình thành từng vòng thiên hư thần văn.

Các thánh giả đứng bên bờ Hỗn Độn Hải, nhìn mặt biển hiện ra thiên thư thần văn, thánh uy trên người lắng đọng. Nhiều người buông tiếng thở dài.

Khí diệt thế truyền khắp Hỗn Độn thiên thành, nhiều cảnh tượng diệt thế chiếu trên bầu trời, khiến người nhìn rét run.

Phong Phi Vân nói:

- Bí mật trong diệt thế thần bia đã bị giải.

Phong Phi Vân nhìn hướng Hỗn Độn Hải, thấy các chữ bay trong không trung, xếp hàng rồi lại bị đánh tan, lặp lại.

Tiếng thánh linh than thở truyền ra, vang vọng chín tầng mây. Sinh linh ngàn vạn dặm nghe rõ mồn một, cảm nhận trong lòng thánh linh vô tận ưu thương.

Các thánh linh đã nhìn thấy gì?

Không ai biết, các thánh linh không nói ra.

Hiên Viên Nhất Nhất đứng bên cạnh Phong Phi Vân, bình tĩnh như nước nói:

- Chúng ta cũng nên xuất phát.

Phong Phi Vân gật đầu:

- Ừm!

Phong Phi Vân, Hiên Viên Nhất Nhất sắp đi cổ địa xa xôi, tìm cách giúp bán yêu đột phá Vũ Hóa cảnh. Mao Ô Quy, Huyết Giao, thánh thực quả cũng đi theo.

Phong Phi Vân hỏi:

- Lão Mao không về mộ phủ sao?

Mao Ô Quy cười nói:

- Hai vị thánh tổ từng điểm hóa ta, nói chỉ khi ta đi cùng ngươi mới gặp cơ duyên đột phá tiên tiên cảnh, nên duyên phạn của hai ta chưa dứt.

Đoàn người đi vào hiên cực cổ trận đài trong Hỗn Độn thiên thành. Tòa hiên cực cổ trận đài này nhiều năm chưa bị khởi động, linh thạch trong cổ trận đài đã tiêu hao hết. Phong Phi Vân chỉ có thể tự mình bỏ linh thạch vào.

Cổ trận đài chia làm bốn đẳng cấp: Hoàng cực cổ trận đài, huyền cực cổ trận đài, địa cực cổ trận đài, thiên cực cổ trận đài.

Thiên cực cổ trận đài có thể đánh nát không gian, xuyên suốt thời gian, vượt qua khoảng cách không gian từ mười vạn tiên nhân nhảy trở lên. Đương nhiên bày ra thiên cực cổ trận đài không dễ dàng, cần có tu vi thánh linh mới làm được.

Huyết Giao hỏi:

- Phong gia, chúng ta sẽ đi đâu mà cần dùng thiên cực cổ trận đài?

Phong Phi Vân đặt các viên long linh thạch vào chỗ lõm, liên tục bỏ một trăm lẻ tám viên long linh thạch vào thiên cực cổ trận đài.

Phong Phi Vân trả lời:

- Tây Ngưu Tây Cực.

Huyết Giao hút ngụm khí lạnh, mắt xoa tròn.

Huyết Giao nhỏ giọng nói:

- Hỗn Độn thiên thành cách Tây Ngưu Tây Cực khoảng ba mươi vạn tiên nhânh nhảy, phải xuyên qua mấy trăm đại giới, hèn gì cần sử dụng thiên cực cổ trận đài. Không có chuyện gì đến chỗ đó làm chi? Tây Ngưu Tây Cực rất gần với hồng hoang cổ hải.

Trung Ương vương triều thứ sáu xem như giới rất to, được gọi là giới thứ sáu, nhưng đông tây cách nhau chỉ khoảng một ngàn hai trăm tiên nhân nhảy.

Đám người Phong Phi Vân sắp đến chỗ tận cùng phía tây Tây Ngưu Hạ Châu, cách Hỗn Độn thiên thành mấy chục vạn tiên nhân nhảy. Nếu không có thiên cực cổ trận đài, dù Phong Phi Vân điều khiển Thanh Đồng cổ thuyền bay ngày đêm không ngừng nghỉ cũng cần mấy chục năm mới đến.

Phong Phi Vân nói:

- Nếu ngươi không muốn đi thì ở lại Hỗn Độn thiên thành cũng được.

Phong Phi Vân đặt xong linh thạch, kích hoạt thiên cực cổ trận đài. Một trăm lẻ tám cột sáng bắn ra từ cổ trận đài, mỗi cột sáng hình dạng như thần long.

Phong Phi Vân, Hiên Viên Nhất Nhất bước vào thiên cực cổ trận đài. Mao Ô Quy, thánh thực quả cũng vào theo. Tròng mắt Huyết Giao xoay tròn, vào phút cuối nó bay vào trong thiên cực cổ trận đài.

Ánh sáng chợt lóe, đám người biến mất khỏi thiên cực cổ trận đài.

Một tháng sau.

Tận cùng phía tây Tây Ngưu Hạ Châu, một hồ nước lớn sôi trào. Hồ nước ngưng tụ thành trận văn to lớn, nước kết băng tinh cứng rắn.

Ầm!

Ánh sáng lóe sáng, đám người Phong Phi Vân xuất hiện trên mặt hồ.

Vù vù vù vù vù!

Bên cạnh hồ nước lớn toàn là cây cối cổ hoàng, dây leo to cỡ miệng chén bay ra khỏi thân cây mang theo hơi thở máu me cuốn Hiên Viên Nhất Nhất.

Hiên Viên Nhất Nhất lấy Thiên Nhai Thước ra, ngọc thước chỉ hướng dây leo. Bầu trời và thiên địa hình thành bình chướng, dây leo đập vào bình chướng vang tiếng nổ điếc tai. Bình chướng dao động vằn nướ.

Hiên Viên Nhất Nhất không muốn bị thương nó, nhưng lực phản chấn từ thánh linh dụng cụ làm dây leo thành bột phấn.

Trong núi non trập trùng tuyền ra thanh âm hùng hồn:

- Nhân loại, nơi đây là lãnh thổ Thụ tông, dù là thánh linh đến Tây Ngưu Tây Cực cũng phải có phép tắc!

Một gốc thần thụ to lớn phá đất bay ra, càng lớn càng cao. Cuối cùng thân cây bay vào tầng mây, lá cây to cỡ ngọn núi, các rễ cây lơ lửng trong không trung.

Huyết Giao nhỏ giọng nói:

- Thụ tông tụ tập một ngàn tám trăm bảy mươi lăm cường giả thực vật yêu tộc trong thiên hạ. Cao thủ như mây, cường giả như mưa. sáu trăm năm mươi tám đại giới phía tây Tây Ngưu Hạ Châu đều là lãnh thổ của Thụ tông. Thái cổ thánh yêu tộc cũng không muốn trêu chọc chúng nó.

Tu sĩ yêu tộc loài thực vật bởi vì hạn chế thân thể, tu luyện khó khăn, ít ai thành đạo. Chúng nó không như nhân tộc, thú tộc có thể tùy ý rời khỏi chỗ mình tu luyện nên luôn thuộc chủng tộc yếu thế.

Những tu sĩ yêu tộc này tập hợp tành lập Thụ tông, miễn tu vi đến Thiên Mệnh cảnh là yêu tộc loài thực vật có thể tham gia Thụ tông, đến lãnh đại Thụ tông tu luyện.

Lúc ban đầu Thụ tông thành lập chỉ chiếm cứ một giới, gọi là tổ thụ giới.

Sau này Thụ tông không ngừng khuếch trương, thành viên càng lúc càng nhiều. Trải qua mấy trăm ức năm, nay Thụ tông đã có sáu trăm năm mươi tám đại giới.

Tuy diện tích lãnh thổ của Thụ tông chỉ bằng một thái cổ thánh yêu tộc nhưng số lượng tu sĩ hì nhiều hơn thái cổ thánh yêu tộc gấp ngàn, vạn lần. Số lượng cường giả Thụ tông hơn hẳn long tộc, nhưng Thụ tông có hơn một ngàn chủng tộc, sống rải rác, không phân chia đẳng cấp thống trị nghiêm khắc như long tộc, vì vậy sức ảnh hưởng thua long tộc.

Trước khi Phong Phi Vân đến Tây Ngưu Tây Cực đã tra cứu tư liệu, hiểu biết Thụ tông. Tại đây không thể đi tùy thích, nếu không sẽ bị vây công mãi không dứt.

Phong Phi Vân bình tĩnh nói:

- Tại hạ là Phong Phi Vân của nhân tộc, đặc biệt đến viếng Tang Ngô lão tổ. Không biết vị tiền bối này có thể dẫn tiến cho không?

Cổ thụ to lớn đổi giọng thân thiện hơn:

- Phong Phi Vân? Chí tôn vương giả thế hệ trẻ? Hóa ra là ngươi. Tang Ngô lão tổ từng dặn nếu ngươi đến Thụ tông thì trực tiếp đưa đi Tổ Thụ giới.

Cổ thụ biến nhỏ, hóa thành một nam nhân áo xanh bay đến bên hồ to.

Bản thể nam nhân áo xanh là một gốc cổ thị thụ, đã sinh trưởng gần trăm vạn năm. Nhưng nam nhân áo xanh ngưng hình hóa thể khoảng tám ngàn năm trước, vì vậy chỉ tính tám ngàn tuổi.

Đối với yêu tộc loài thực vật tuổi thọ rất lâu dài, dù sống mấy trăm vạn năm, mấy ngàn vạn năm cũng không có gì lạ. Nếu chọn ngưng hình hóa thể thì tối đa chỉ có tuổi thọ mấy vạn năm. Trừ phi tu luyện đến cảnh giới thánh linh thì tuổi thọ mới tăng lên.