Linh Chu

Chương 1654: Thánh công chúa, quận chúa, phi tử (2)




Phong Phi Vân đi tới nàng, đứng ở trước mặt nàng, hít một hơi thật sâu, có một cổ mùi thơm ngát nhàn nhạt, cười nói:



- Nghe nói ngươi chính là đệ nhất mỹ nhân trong hoàng tộc, càng là bái nhập Hằng Hà Cổ Đạo tu hành, sư môn không tệ, đáng tiếc vẫn đánh không lại Thần Thiên Tước phủ, người Thần Thiên Tước phủ muốn ngươi sống ngươi liền sống, muốn ngươi chết ngươi liền chết, muốn ngươi thần phục ở dưới háng của ta, ngươi cũng chỉ có thể nghe theo, biết rõ trên đời này cái gì mới là đạo lý cứng rắn nhất không, không phải ai mạnh miệng hơn ai, cũng không phải thân phận người nào cao quý hơn, lại càng không phải là ai đẹp hơn, mà là lực lượng, không có lực lượng, các ngươi cũng chỉ có thể làm con cừu trắng nhỏ bị người chà đạp, nói cho ta biết, Thánh đình Chúa tể ở trong tòa cung điện nào, ta có lẽ có thể tha cho ngươi.



Lan Phức quận chúa bị Phong Phi Vân nói đến á khẩu không trả lời được, tuy rằng rất khó nghe, nhưng là sự thật.



Tất cả ngạo khí trên người nàng đều biến mất không thấy gì nữa, đã từng mỹ danh đầy Thánh đình, bị vô số tuổi trẻ tài tuấn truy phủng, nhưng đến khi nàng biến thành tù nhân, lại không có một ai dám đứng ra đến cứu nàng, thậm chí còn không một ai dám nói giúp nàng một câu.



Lúc này dù là mỹ nữ thì thế nào, tài nữ thì đã sao?



- Ngươi... Ngươi đến cùng là người nào.



Lan Phức quận chúa cảm thấy trong lời Phong Phi Vân có gì đó.



Phong Phi Vân tự nhiên không có khả năng nói mình bây giờ đang làm việc cho Hộ Thánh nhất tộc, vạn nhất các nàng là Thần Thiên Tước phủ an bài đến thăm dò hắn thì làm sao đây.



Làm người ah, quả thật phải cẩn thận.



Vũng nước đục Thánh đình này cũng đã nhảy vào rồi, nhất định phải cẩn thận mới được.



Phong Phi Vân chắp hai tay sau lưng, nhìn qua đỉnh thành cung, nói:



- Còn một nửa canh giờ, ngươi tốt nhất không nên lãng phí quá nhiều thời gian, bằng không thì sau ngày hôm nay chỉ sợ Long gia sẽ vĩnh viễn không còn cơ hội xoay người nữa đâu.



Lan Phức quận chúa nói:



- Tẩm cung của Thánh đình Chúa tể chính là Thái A cung, ở vào nội vi Thánh đình Chúa tể cung, bất quá sau đại thanh lý tối hôm qua, Thái A cung khẳng định đã bị cường giả thủ hộ nghiêm mật, không ai có thể xông vào được, ngươi đến cùng là người nào, vì sao phải gặp Thánh đình Chúa tể.





- Thái A cung.



Phong Phi Vân lầm bầm lầu bầu thì thầm một câu, khóe miệng hiện ra một vòng vui vẻ, sau đó ánh mắt nhìn chăm chú vào trên người ba nữ tử trong cung, cười nói:



- Các ngươi tốt nhất là nên ngoan ngoãn chờ ở đây đi, trước khi các ngươi muốn trốn đi, phải suy nghĩ một chút xem mình có thể trốn ra ngoài không mới được, hắc hắc.



Phong Phi Vân sợ ba người các nàng chạy loạn gây chuyện, vì vậy lưu Mao Ô Quy và Thánh Thực Quả lại, để chúng nó trông coi ba nữ tử này.



Phong Phi Vân mặc Long Lân Phượng Bì Y lên người, thân hình biến mất, lặng lẽ tiến vào nội vi Thánh đình Chúa tể cung.



Bởi vì Thệ sư quốc yến sắp tới, phòng ngự trong nội vi Thánh đình Chúa tể cung ngược lại thư giãn không ít, Phong Phi Vân xông vào, rất nhanh tìm đến tẩm cung "Thái A cung" của Thánh đình Chúa tể.



Xa xa nhìn lại, liền có thể cảm giác được chung quanh mảnh cung điện kia tồn tại rất nhiều khí tức cường hoành, dùng tư thái chúng tỉnh phủng nguyệt bảo vệ xung quanh lấy cung khuyết ở giữa



- Thật nhiều cường giả a, Thánh đình Chúa tể coi như là một phế nhân, nhưng vẫn là một quân cờ trọng yếu, bị Thần Thiên Tước gia trông giữ nghiêm mật.



Phong Phi Vân mặc Long Lân Phượng Bì Y, đứng thẳng trên đỉnh Thủy Tinh Lưu Ly cung khuyết ở phương xa, ngóng về Thái A cung ở nơi xa xăm.



Hắn từ trên đỉnh cung khuyết nhặt lên năm phiến ngọc ngói.



Năm phiến ngọc ngói chợt biến thành năm khôi lỗi chiến tướng mặc ngọc giáp, chúng đều cầm trong tay ngọc kiếm, trợn mắt dữ tợn, đằng đằng sát khí, phân thành năm phương hướng đánh tới Thái A cung.



Năm tôn khôi lỗi chiến tướng khí thế bàng bạc, ra tay như gió, trong nháy mắt đã đánh cho mấy tòa cung điện nứt vỡ, trong miệng phát ra tiếng thét dài nghiêm nghị.



- Hừ, quả nhiên có người xông vào Thái A cung, tất cả trấn áp.




Phía trên vòm trời phía trên truyền đến một thanh âm hung ác.



Chợt liền có cường giả mặc chiến giáp từ trong hư không đi ra, bàn tay vung lên, một mảnh hỏa vũ bay ra, trấn áp năm khôi lỗi chiến tướng mặc ngọc giáp kia.



Chính là lúc này.



Phong Phi Vân cười lạnh một tiếng, dùng Long Lân Phượng Bì Y bó sát thân thể, hóa thành một đạo hào quang vô hình, thừa dịp xông vào Thái A cung.



Cấm chết bên trong Thái A cung căn bản không thể ngăn được hắn, chỉ là thùng rỗng kêu to, đi nhanh về phía trước, rất nhanh đã tìm được Thánh đình Chúa tể. bị giam cầm trong Thái A cung.



Bên ngoài, vang lên thanh âm chiến đấu như lôi đình, năm tôn khôi lỗi chiến tướng bị cường giả thủ hộ ở đây trấn áp.



Bên ngoài cung điện vang lên thanh âm nghiêm nghị của một vị cường giả:



- Chỉ là mái ngói, có cường giả tinh thông khôi lỗi thuật xông vào, mọi người chia nhau hành động, nhất định phải tìm ra hắn.



Bên trong Thái A cung, Thánh đình Chúa tể ngồi trên Cửu Long Ngọc Y, thân thể nơm nớp lo sợ, nhìn về phía bên ngoài cung điện, trong mắt mang theo một chút lo nghĩ.




Xôn xao.



Một đạo bóng người trẻ tuổi tuấn dật đột nhiên xuất hiện tại trong cung điện.



Hắn thu hồi áo choàng trên người, cười cười với Thánh đình Chúa tể, nói:



- Ngươi chính là Thánh đình Chúa tể?




Thánh đình Chúa tể chính là một nam tử chừng 30 tuổi, trên cằm giữ lại một chút chòm râu, dáng người không tính là thấp bé, cũng không tính khôi ngô, bị người trẻ tuổi đột nhiên xuất hiện trong cung điện này dọa cho nhảy dựng lên, nói:



- Ngươi. . . Ngươi là người phương nào.



Phong Phi Vân trên mặt mang mặt nạ, không dùng chân diện mục hiện thân, trực tiếp ngồi vào bàn ngọc trước mặt Thánh đình Chúa tể, cười dò xét hắn, nói:



- Ta là ai, ngươi cũng không cần quản, ngươi chỉ cần biết rõ, ta là đến giúp ngươi là được rồi.



- Ngươi là đến giúp ta?



Thánh đình Chúa tể nói.



Phong Phi Vân nhẹ gật đầu, cười nói:



- Hôm nay Thần Thiên Tước gia cử hành Thệ sư quốc yến, bên ngoài là vì thương thảo sách lược thảo phạt Âm Phủ Giới, trên thực tế là muốn tự lập làm Vương, làm Thánh đình Chúa tể mới.



- Ngươi nói cái gì?



Thánh đình Chúa tể bỗng nhiên đứng lên, trên mặt tràn đầy thanh sắc lo nghĩ.



- Nói đơn giản a, những ngày an nhàn của ngươi đã chấm dứt, sau Thệ sư quốc yến thì ngươi cái gì cũng không phải nữa, Long gia các ngươi cũng không còn là chủ nhân của Đệ Lục Trung Ương Vương Triều nữa!



Phong Phi Vân trêu đùa.



Thánh đình Chúa tể sắc mặt trở nên trắng bệch, tuy rằng hiện giờ hắn chỉ là một khôi lỗi, nhưng dù sao chính là Chúa tể của Thánh đình, chưa tính là vong quốc nô, nhưng một khi Thần Thiên Tước gia trở thành Thánh đình Chúa tể, vậy thì hắn không chỉ là vong quốc chi quân, mà còn phải lưng đeo bêu danh muôn đời, chịu đủ các loại nhục nhã.