Linh Chu

Chương 1646: Lấy gì làm nam nhi ? (1)




- Oanh long long!



Trong Tuyết Thần điện chiến ảnh xuyên qua, âm ba đan xen, trường thương phá không, đem vách tường của điện vũ đều bắn ra từng cái lỗ thủng khổng lồ.



Phong Phi Vân tự nhiên không thật sự muốn giết Thái Vi, đây chỉ là chuyện có chút bất đắc dĩ.



Phải biết rằng một đạo hư ảnh của Thần Thiên tước gia đang đứng ở chỗ này, nếu như hắn không ra tay, như vậy Thái Vi nhất định sẽ bị hư ảnh của Thần Thiên tước gia đánh cho thần hình đều diệt, như vậy Phong Phi Vân muốn để cho hồng nhan trọng sinh liền là chuyện không thể.



Dĩ nhiên Phong Phi Vân cũng có thể sử dụng Bán Thánh lệnh phù trên người đem đạo hư ảnh này của Thần Thiên tước gia đánh chết, đem Thái Vi trấn áp, sau đó đem nàng mang đi.



Nhưng mà hắn thật có thể chạy ra Thánh Đình sao?



Hiện tại bản tôn của Thần Thiên tước gia đang ở Thánh Đình, một đạo hư ảnh của hắn bị giết chết, trong nháy mắt liền có thể cảm giác được, lấy tu vi cấp bậc Bán Thánh của hứn muốn ở Thánh Đình giết chết Phong Phi Vân quả thực là dễ dàng như bóp chết một con kiến.



Chuyện ngu xuẩn như thế Phong Phi Vân tự nhiên sẽ không làm.



Cho nên hắn liền chỉ có thể bí quá hóa liều, chủ động thỉnh chiến, tự mình ra tay, chung quy so sánh với Thần Thiên tước gia xuất thủ thì càng có chừng mực hơn.



- Phong Phi Vân, ngươi lại trở nên mạnh mẽ rồi!



Mỹ mâu của Thái Vi lạnh lẽo, mũi quỳnh trong suốt, mười ngón tay ở trên dây đàn nhanh chóng đánh ra, đầu ngón tay điểm ở trên dây đàn hóa thành một đạo lôi điện chém tới, có lôi điện biến thành chiến ảnh, tay cầm chiến thương, người mặc lôi giáp, dữ tợn mà lãnh lệ.



Phong Phi Vân mang theo trường thương, ánh mắt kiên định, đem từng đạo lôi điện bổ ra, hướng Thái Vi giết tới, những âm ba lôi điện kia căn bản không ngăn được hắn.



- Ân oán giữa chúng ta sớm nên chấm dứt, hôm nay chính là thời điểm ngươi thân tử đạo tiêu.



- Vậy thì phải nhìn vào bản lĩnh của ngươi rồi.





Phong Phi Vân cường thế vô cùng, giết đến phụ cận của Thái Vi, trường thương đem dây đàn đâm đứt, cổ cầm cũng bị chọc bay ra ngoài, chấn vỡ thành mảnh vụn, đầu thương ở trên tay ngọc của Thái Vi lướt qua lưu lại một đạo vết máu, xé rách một ống tay áo của nàng, giống như cánh bướm bay xuống mặt đất.



Thật mạnh!



Trong lòng Thái Vi ngẩn ra, vốn tưởng rằng đạt tới Niết Bàn đệ thất trọng, lại có tín ngưỡng chi lực gia thân đã có thể dễ dàng thắng được Phong Phi Vân, nhưng mà lại không nghĩ đến một tên bán yêu lại có thể tu luyện tới trình độ này, quả thực nghe rợn cả người.



Chẳng lẽ hắn đã đạt đến Niết Bàn đệ bát trọng trong truyền thuyết?




Không, coi như là Niết Bàn đệ bát trọng cũng không mạnh như vậy.



- Đạo Tâm Chủng Thần!



Trái tim của Thái Vi lóe lên, trên ngực phát ra tiên mang mờ mịt, một khỏa trái tim thần chủng từ trong thân thể nàng bay ra, mang theo hơn ngàn đạo kim sắc long khí hướng Phong Phi Vân oanh tới.



- Kim Tàm Phật vực!



Trong thân thể Phong Phi Vân lao ra phật mang vạn trượng, vô số phạm âm ở trong thân thể hắn vang lên, có mười vạn kim tàm vờn quanh thân thể của hắn, điên cuồng xoay tròn, hướng Thái Vi đụng tới.



- Oanh long long!



Thần chủng cùng kim tàm va chạm, bạch sắc cùng kim sắc quang mang bắn ra bốn phía, đem đỉnh của Tuyết Thần điện đều đánh cho tung bay, có quang hoa xông lên tận trời.



Trung ương của Tuyết Thần điện, trong miệng của Thần Thiên tước gia phát ra một tiếng kêu khẽ, khẽ hướng Phong Phi Vân liếc mắt một cái, tự nhủ:



- Kim Tàm phật khí!




Trữ Gia Lâm chú ý tới vẻ mặt kinh dị của Thần Thiên tước gia, chuyện có thể khiến cho tước gia động dung tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ, nhẹ giọng dò hỏi:



- Tước gia, chẳng lẽ Kim Tàm phật khí có lai lịch lớn gì?



Sắc mặt của Thần Thiên tước gia nghiêm nghị, gặp chuyện không sợ hãi, trầm tư hồi lâu, gật đầu nói:



- Đích xác có quan hệ tới một vị cao nhân, lai lịch của người nọ thật lớn, ngươi tốt nhất là không nên hỏi nhiều, đối với ngươi không có chỗ tốt, ngươi tựa hồ có quen biết với hắn, có biết hắn có lai lịch gì hay không?



Sắc mặt của Trữ Gia Lâm hơi biến đổi, ngay cả Thần Thiên tước gia cũng nói là một vị cao nhân, vậy là cao tới trình độ nào?



Nhất định là một vị tồn tại cực kỳ khủng bố, nhân vật bậc này còn không phải là hắn có thể tùy ý hỏi thăm.



Ổn định lại tâm thần, Trữ Gia Lâm mới nói:



- Ta từng ở Các lão thiên cung gặp qua hắn một lần, chỉ bắt hắn là vị hôn phu của một vị quận chúa Diệp Hồng cảnh, những chuyện khác ta cũng không phải rất rõ ràng, Tước gia nếu như hoài nghi về thân phận hắn, ta sẽ đi tra xét ngay bây giờ.




- Không cần, Lâm các lão làm việc, bản tước rất yên tâm!



Thần Thiên tước gia không nói thêm gì nữa, tựa như một tôn thần tượng đứng ở chỗ này, hai tay chắp sau lưng giống như là đứng ở trên chín tầng mây, không nhúc nhích, tràn đầy thần thánh mà uy nghiêm.



- Oanh!



Phong Phi Vân một chưởng đem một cây ngọc trụ bắn vỡ, từng khối ngọc văng ra xung quanh.



Thái Vi đem thần hồn tế ra, tụ tập tín ngưỡng chi lực của chúng sinh, ngọc quyền cùng chưởng ấn của Phong Phi Vân đụng vào nahu, nhưng mà ở trên lực lượng lại hoàn toàn không phải là đối thủ của Phong Phi Vân.




Tu vi của Thái Vi mặc dù cường đại nhưng cuối cùng là không bằng Phong Phi Vân, bị Phong Phi Vân đánh ra Bát quái đạo ấn trấn áp.



Quang hoa của Bát quái đạo ấn chói mắt, phía trên lưu động hai loại hắc bạch quang mang, tản mát ra lực lượng hào hùng, phân cách âm dương, đổi trắng thay đen, đây là một kiện Cổ chiến binh, từng giết qua vô số cường giả, có rất nhiều quỷ hồn ở trong hắc bạch song sắc quang mang kêu khóc.



Thái Vi bị áp ở dưới Bát quái đạo ấn tựa như có núi cao vạn trượng áp ở trên thân thể, như cũ bất khuất không thôi, cánh tay ngọc mảnh khảnh giống như là đạo ấn oanh kích, nhưng mà lại bị một đạo hắc bạch tinh mang phách trở lại, cuối cùng trấn áp đến không cách nào nhúc nhích.



Mỹ mâu của nàng như có nước, trầm giọng nói:



- Phong Phi Vân, nếu ngươi dám giết ta, đứng trách ta cùng với thần nguyên của Thái Vi nữ thần cùng nhau hủy diệt.



Phong Phi Vân căn bản là không để ý tới nàng, tay cầm trường thương, ánh mắt lạnh lùng, nói:



- Nếu như ngươi dám làm như thế, ta đảm bảo ngươi sống không bằng chết!



Ánh mắt của Phong Phi Vân vô cùng lạnh lẽo, nhìn đến tâm Thái Vi đều run lên.



Phong Phi Vân thu hồi lại trường thương, hai tay ôm quyền, ánh mắt kiên nghị, hướng về hư ảnh của Thần Thiên tước gia xá một cái, nói:



- Thuộc hạ cùng phản nghịch này có thù không đội trời chung, thỉnh cầu Tước gia đem nàng giao cho thuộc hạ xử trí.



Lúc này rất nhiều thị vệ cùng khách khanh trưởng lão trấn giữ chúa tể cung đều đã tiến vào Tuyết Thần điện, cung kính quỳ sát ở trước người Thần Thiên tước gia, trong đó tự nhiên có cường giả của Thánh Đình nhất phẩm thiên, còn có một ít nhân vật cấp bậc binh trưởng.



Rất nhiều người đều cảm thấy thiếu niên trước mắt này thật sự rất ngông cuồng kiêu ngạo, ở trước mặt Thần Thiên tước gia lại dám không quỳ xuống.