Linh Chu

Chương 1492: Chân Long hài cốt (1)




Sắc mặt Phong Phi Vân cũng có hơi biến hóa. Hắn cảm giác được dưới sâu mặt đất có một cỗ lực lượng làm cho người ta sởn gai ốc tóc gáy dựng ngược đang nhanh chóng trào ra bên ngoài trùng, tựa như cả mặt đất đều sắp bị hủy diệt .



Trên bầu trời cũng xảy ra biến đổi lớn, những đám mây đen ngưng tụ, những Huyết Cương (cơn gió đỏ bầm ) thổi ào ào, chúng đan vào thành một lưới máu như mạng nhện .



- Huyết Cương thành võng, hung thần xuất thế.



Mộc Linh Âm tinh thông thiên văn địa lý, thấy thiên tượng trên màn trời thì liền nhắc đến một đạo mật ngữ, chính là ghi chép từ một quyển sách nói về hung thần khi mà nhìn thấy thiên tượng thế này.



- Tại sao trong lòng đất lại có hung thần.



- Nơi này từng là Di chỉ Cửu Uyên Tiên Thành, nói không chừng đã từng là nơi Cửu Uyên Tiên Thành cầm tù hung thần trong lòng đất. Tuy rằng Cửu Uyên Tiên Thành đã bị hủy diệt vào tám vạn năm trước, nhưng mà tuổi thọ của những hung thần này hơn xa nhân loại, nói không chừng vẫn còn chưa bị chết .



Dưới chân Phong Phi Vân cũng sinh ra những vết nứt, muôn vàn khối đất đá đùn lên cao. Từ trong vết nứt tràn ra những tia khí có tính hủ thực ăn mòn .



- Ta đã nói một bức tường cổ đổ nát ở nơi này tám vạn năm, đều không ai dám phá bỏ tường cổ để lấy Vẫn Thiên Linh Thạch ở bên trong. Từng nhành cây ngọn cỏ ở nơi này đều không thể động đến được. Có vị tiên hiền từng bố trí thủ đoạn giam cầm ở chỗ này, một khi phá bỏ thăng bằng nơi đây, sẽ có hung thần từ thuở xa xưa phá cấm chế rồi xông ra.



Phong Phi Vân lợi dụng Đại Diễn Thuật suy tính ra nguyên nhân.



Mộc Linh Âm có hơi kinh ngạc, trên đường Trí Sư nàng có tu vi cũng cực cao, đạt tới cấp bậc Thất Phẩm Đại Trí Sư. Nhưng mà ngay cả nàng đều vẫn còn chưa suy tính ra nguyên nhân, vậy mà bán yêu đối diện cũng đã suy tính ra .



Bán yêu này thực sự không thể coi thường.



Lòng đất dao động càng lúc càng mãnh liệt, hơn nữa còn một mực lan xa mấy trăm dặm. Rất nhiều thứ đã bị chôn trong lòng đất mấy vạn năm đều nổi lên mặt đất, ví dụ như những đoạn tường Cổ Thành rách nát, những mẩu cụt pho tượng điêu khắc, những dụng cụ bằng sắt rỉ sét loang lổ, còn có một chút xương trắng chưa bị nát vụn.. .



Tám vạn năm đã trôi qua, có quá nhiều thứ đều đã bị ăn mòn. Phàm là những gì còn có thể bảo tồn đến bây giờ thì trước đây đều nhất định phi phàm.





Từng đạo Âm Khí phun ra từ lòng đất, nó mang theo lực lượng hủ thực ăn mòn mãnh liệt .



- Ta bị Âm Khí dính vào người .



Làn da Tạ Huyền bị phủ kín một tầng tro tàn, hắn bị Âm Khí nhập thể nên da trở nên càng lúc càng trắng bệch, giống như là da của người chết .



- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!.




Từ trong thân thể của hắn trào ra một cỗ Linh Mang như nước cuộn trào định áp chế một cỗ Âm Khí kia, nhưng mà lại vẫn không thể hoàn toàn luyện hóa chúng .



- Phong Phi Vân bỏ chạy, truy theo.



Di chỉ Cửu Uyên Tiên Thành cực kì to lớn, liên miên mấy chục vạn dặm, trước đây chính là một tòa Tiên Thành quốc gia.



Quốc gia này đã bị chôn trong lòng đất mấy vạn năm, hiện tại lại xuất hiện một lần nữa .



Phong Phi Vân xuyên qua không gian giữa những phế tích, trong không khí tràn ngập một mùi vị mục nát mà ẩm thấp. Thỉnh thoảng còn có một chút xác ướp cổ nhô lên từ lòng đất, chúng ra sức hít hà hô hấp thu nạp năng lượng từ ánh trăng .



Nơi này hoàn toàn biến thành một vùng đất chẳng lành.



- Rốt cục đã thoát khỏi năm người kia.



Đây là buổi tối thứ ba hắn đi lại trong Di chỉ Cửu Uyên Tiên Thành. Suốt ba ngày này hắn gặp phải rất nhiều nguy hiểm. Có cự thú bạch cốt nhô lên từ dưới mặt đất, có âm hồn viễn cổ xuất thế, có di hài tiên hiền hóa thành Thi Tà, có nhiều lần đều thiếu chút nữa hắn bị bỏ mạng .




Hắn che giấu khí tức trên người, đi lại giữa những phiến ngói vụn tường đổ, ngẫu nhiên còn có thể nhặt được một chút báu vật lưu lại từ mấy vạn năm trước .



Động tĩnh ở di chỉ Cửu Uyên Tiên Thành đã làm cho cả Hoàn Thiên Cảnh đều kinh động, có rất nhiều tu sĩ đều đã tiến vào một mảnh xứ sở này .



Phong Phi Vân đứng ở trên một tảng đá phủ kín tro bụi màu đen, bên cạnh là phế tích một ngôi đền, trên đó tràn đầy vết máu và không khí ẩm ướt. Gạch ngói vụn đã sớm tan rã, các bức tường đều đổ nát nhiều chỗ.



Chính là tại ba ngày trước, từ lòng đất toát ra.



Hắn ngắm nhìn chỗ sâu trong di chỉ Tiên Thành, hắn nghe được một tiếng gầm rống, âm thanh rất lớn như là Long Ngâm, hoặc như là cự thú viễn cổ đang gào thét.



Loại âm thanh này hắn đã nghe nhiều nên lấy làm bình thường .



Đây là một con Chân Long Thi đang rít gào.



Hai ngày trước, Phong Phi Vân tận mắt nhìn thấy thi thể một con Chân Long khổng lồ nổi lên từ lòng đất. Nó giống như một dải núi non trùng điệp do sắt thép đúc luyện thành, sau đó bay về chỗ sâu trong di chỉ Tiên Thành, lúc ấy nó đã khiến cho Phong Phi Vân cực kỳ kinh ngạc.




Phải biết rằng đây chính là Chân Long, mà không phải Giao Long bình thường .



Long Tộc chính là một chủng tộc cũng kiêu ngạo như Phượng Hoàng Yêu Tộc, tất cả hài cốt Long Tộc đều phải đem mai táng ở Long Trủng ( phần mộ tộc rồng).



Làm thế nào mà ở Đệ Lục Trung Ương Vương Triều lại xuất hiện một khối Long Thi.



- Nói không chừng cái này có liên quan đến việc Cửu Uyên Tiên Thành bị diệt .




Phong Phi Vân không thể suy tính ra nguyên nhân trong đó, có người đã phong bế Thiên Cơ năm đó. Xem ra chuyện gì thật sự đã phát sinh vào tám vạn năm trước nơi này, chân tướng có lẽ cũng đến lúc nổi lên khỏi mặt nước .



Hắn vốn tính toán rời khỏi một mảnh xứ sở này, để tránh gặp lại Hiên Viên Nhất Nhất. Nhưng mà sau khi nhìn thấy một khối Long Thi kia, huyết dịch trong thân thể hắn lại xảy ra dao động kỳ dị. Yêu Ma Chi Huyết đều rung động, trong óc hiện ra những hình ảnh kỳ quái .



Phong Phi Vân cảm giác một khối Long Thi kia khẳng định có một chút liên hệ với chính mình.



Hắn quyết định lưu lại, nhất định phải dò xét rõ ràng việc này.



- Có người đang đi về hướng bên này .



Thánh Thực Quả đang ở trong túi áo Phong Phi Vân lên tiếng nhắc nhở .



Phong Phi Vân linh tính cường đại, nên hắn cũng cảm giác đã có người đến gần. Thân thể vừa động, tức thì hắn ẩn náu vào trong một mảnh phế tích. Hắn đứng ở chỗ tối, thân thể dựa vào bức tường ướt át.



Không lâu lắm, một đám tu sĩ mặc đạo bào màu xanh cũng đi tới mảnh phế tích này. Trong đó có hơn mười người đều là tu sĩ trẻ tuổi, còn có ba người chính là tu sĩ thế hệ trước.



Ba lão đạo này đều đầy sinh lực, tu vi sâu không lường được.



Trong đó một lão đạo với đôi mắt lấp lánh, khí tức hùng hậu, lão dùng thần thức quét về bốn phía để điều tra.



Phong Phi Vân vội vàng mặc Ẩn Tàm Sa La ở trên người, để ngăn cách khí tức trên người. Lão đạo này có tu vi cường đại, nếu như vẻn vẹn dựa vào thuật ẩn nấp của hắn thì căn bản không tránh thoát khỏi thần thức của lão đạo .