Linh Chu

Chương 1437: Ba tòa vực (1)




Trong phật điện, Long Thương Nguyệt không kiềm được nói:

- Phong Phi Vân, từ đầu đến cuối ngươi luôn bảo vệ Long La Phù. Vì trợ giúp nàng leo lên ngai vàng, ngươi ép chết mẫu thân của ta. Có phải bây giờ ngươi muốn từ hôn, để Long La Phù làm vị hôn thê của ngươi?

Phong Phi Vân đứng bên ngoài phật điện, không lên tiếng.

Trong đám nữ nhân, mâu thuẫn hóc búa nhất là hai tỷ muội ruột Long Thương Nguyệt và Long La Phù. Trước mặt Phong Phi Vân chưa có cách nào giải quyết.

Cuối cùng Phong Phi Vân không nói một câu, bước đi. Có lẽ hắn nên để Long Thương Nguyệt yên lặng một mình.

Thật là vấn đề khiến người nhức đầu.

Trong Thiên quốc có ban ngày và đêm đen. Khi màn đêm buông xuống, Phong Phi Vân lại đến Ngự Thú Trai.

Phong Phi Vân không đánh động ai, hắn vào phật tháp Vu Thanh Họa đang ở. Trong phật tháp sáng đèn phật, bên trong đố dầu phật là linh dược tốt nhất, có ích rất lớn cho tu sĩ tu luyện.

Phong Phi Vân đi tới bên dưới pho tượng phật đà màu vàng, ngồi trên bồ đoàn.

Phong Phi Vân trầm ngâm thật lâu, nói:

- Hãy nói xem chân phật có thể tứ đại giai không?

- Chân phật có thể tứ đại giai không . . .

- Tứ đại giai không . . .

Thanh âm văng vẳng trong phật tháp.

Vu Thanh Họa đứng bên trên phật tháp, mặc áo phật trắng, tóc dài rũ xuống mặt đất, kẹp tóc cột lại mái tóc. Vu Thanh Họa nhìn xuống dưới hơn mười trượng, Phong Phi Vân chỉ lớn cỡ đồng tiền.

Phong Phi Vân dịu dàng nói:

- Chắc cũng không thể.

Phong Phi Vân nói:

- Hãy nói xem chúng ta có nên hưởng thụ hồng trần trong hiện thực? Hay truy cầu tiên đạo, phật đạo hư vô mờ mịt?

Vu Thanh Họa nhíu mày, trong thời gian gần đây nàng luôn tự hỏi mình vấn đề này. Là nên hưởng thụ hồng trần trong hiện thực? Hay truy cầu tiên đạo, phật đạo hư vô mờ mịt?

- Xem ra nàng không thể quyết định, hãy để ta nói cho nàng biết.

Phong Phi Vân leo lên phật tháp từ bao giờ, nàng dọc theo hành lang dài dát vàng khảm ngọc đi hướng Vu Thanh Họa, Khí thế áp đảo.

Phong Phi Vân ôm chầm Vu Thanh Họa:

- Nàng đã được định trước không thể thành phật, tâm tính của nàng không ngừng rút lui, nàng sẽ rơi vào hồng trần.

- Không . . . Sẽ không . . .

Vu Thanh Họa cắn môi đỏ mọng, đấm nhẹ ngực Phong Phi Vân.

Nhưng khi Phong Phi Vân hôn lên môi nàng, Vu Thanh Họa không còn sức đánh hắn. Thân thể mềm mại ngã vào ngực Phong Phi Vân, đôi tay ngọc ôm cổ hắn.

Khi buổi sáng ngày thứ hai đến, Phong Phi Vân rời khỏi phật tháp, hít không khí trong lành, sửa sang quần áo, tinh thần phấn khởi.

Phong Phi Vân rời khỏi Ngự Thú Trai, trở về Thiên Tâm phật thành.

Long Thương Nguyệt vẫn còn đứng trong phật điện, tu vi đã bị giam cầm.

Phong Phi Vân mở cửa phật điện, đến trước mặt Long Thương Nguyệt, vỗ nhẹ vai nàng, giam cầm biến mất.

Nhưng Long Thương Nguyệt vẫn đứng im, ánh mắt tàn nhẫn lạnh lùng trừng Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân nói:

- Khi mẫu thân nàng chết đã giao nàng cho ta, đương nhiên ta sẽ không đối xử tệ với nàng. Nàng tu luyện Tà Linh tầm bảo thuật, cắn nuốt lực lượng của người khác để mình mạnh lên. Thiên quốc không thích hợp cho nàng tu luyện, hãy đi theo ta.

Long Thương Nguyệt nhìn Phong Phi Vân chằm chằm, xoay người đi.

Đến trước cửa phật điện, Long Thương Nguyệt nói:

- Sau khi rời khỏi Thiên quốc ta muốn tự mình đi tu hành.

Phong Phi Vân nói:

- Tại sao quyền tự do của nàng.

Long Thương Nguyệt đi rồi Phong Phi Vân không lo nghĩ chuyện này nữa, hắn định bế quan tu luyện.

Trên bầu trời, một dòng sông phật khí màu vàng bay tới bên trên phật điện, giáng xuống muôn vàn phật quan. Nguyên Thiên Tâm phật thành bao phủ trong ánh sáng vàng.

Đây là tinh hoa phật khí, lực lượng tinh thuần nhất trên đời.

Phong Khanh Khanh, Tuyết Lang, Diêu Cát sẽ không bỏ qua cơ hội tăng tu vi tuyệt vời này, các nàng tu luyện trong Thiên Tâm phật thành.

Từng đợt tinh hoa phật khí chui vào cơ thể Phong Phi Vân, như các giọt mưa thấm vào đất đai khô cạn, khiến tu vi của hắn không ngừng tăng lên, lực lượng càng lúc càng mạnh mẽ.

Phong Phi Vân vốn đến cảnh giới sơ kỳ Niết Bàn đệ tứ trọng thiên, hắn không chỉ sử dụng tinh hoa phật khí đột phá đến đỉnh Niết Bàn đệ tứ trọng thiên, còn muốn nương lần bế quan này tu luyện ra vực thuộc về mình.

Vực là phôi thai một thế giới, chẳng qua là thế giới thuộc về tu sĩ, dùng lực lượng ngưng tụ ra vực.

Tại sao tu sĩ tu luyện đến Niết Bàn đệ tứ trọng thiên mới đột phá Vũ Hóa cảnh được?

Đấy là vì phải là Niết Bàn đệ tứ trọng thiên mới tu luyện ra vực, vực là nền móng để đột phá Vũ Hóa cảnh.

Cho nên dù đến Niết Bàn đệ tứ trọng thiên, nếu không thể tu luyện ra vực thuộc về mình thì không có tư cách trùng kích Vũ Hóa cảnh.

Đối với tu sĩ, tu luyện ra vực có chia đẳng cấp mạnh yếu. Như Phi Viện công chúa tu luyện langh oàn kiếm vực là vực siêu mạnh. Sau khi được truyền thừa Bạch Chu thánh tổ, Phi Viện công chúa tu luyện bất tử vực càng thuộc đẳng cấp đỉnh cao.

Phi Viện công chúa đã đến Niết Bàn đệ ngũ trọng thiên, một mình sở hữu hai vực, sức chiến đấu vô địch trong cảnh giới này. Phi Viện công chúa có thể vượt cảnh giới giết người.

Đây là tác dụng của vực.

Tu luyện ra vực cường đại có thể dùng vực của mình áp chế vực của đối phương, từ cảnh giới thấp đánh tu sĩ cảnh giới cao hơn.

Tu sĩ bình thường muốn tu luyện ra vực của mình phải mất mấy trăm năm hay mấy ngàn năm, có khi suốt đời cũng không tu luyện ra vực được.

Dù là những thiên tài tuấn kiệt, cần mấy chục năm để tu luyện ra vực thuộc về mình.

Phong Phi Vân không cần lâu như thế, bởi vì hắn hiểu khá rõ quy tắc, nguyên lý của vực, hắn không cần tham ngộ từng bước một.

Ầm!

Người Phong Phi Vân bốc cháy ngọn lửa vô tận, biến thế giới quanh thân thành thế giới lửa.

Đây là phượng hoàng nghiệt hỏa.

Những ngọn lửa không ngừng diễn biến thành các cọng lông chim đỏ rực, cuối cùng thành những cọng lông phượng hoàng trong suốt lấp lánh.

Phượng hoàng vũ lại lần nữa lột xác, tổ hợp với nhau thành con phượng hoàng rực cháy ngọn lửa.

phượng hoàng hót vang, thanh âm sắc nhọn làm khung trời run rẩy.

Rất nhanh, con phượng hoàng thứ hai thành hình, phượng hoàng thứ ba . . .

Mãi khi Phong Phi Vân ngưng tụ bốn con phượng hoàng bảo vệ bốn phương, lửa lông chim, cực kỳ thần tuấn như bốn thần phượng sống.

Phong Phi Vân phun ra năm chữ:

- Phượng hoàng hỏa thần vực!

Bốn con phượng hoàng thành bốn ngọn núi cháy rực lửa, hư không xung quanh đầy ảo ảnh phượng hoàng bay lượn, bao bọc Thiên Tâm phật thành lại. Hư không vạn dặm biến thành hỏa vực.

Phong Khanh Khanh, Diêu Cát, Tuyết Lang tu luyện trong Thiên Tâm phật thành bị lực lượng trùng kích thức tỉnh. Lực lượng hỏa vực làm các nàng không thể chống cự, lùi ra Thiên Tâm phật thành.

Tuyết Lang kinh ngạc nói:

- Trời, chủ nhân tu luyện ra phượng hoàng hỏa thần vực, đây là một trong các vực đỉnh cao nhất thiên địa. Chỉ có phượng hoàng yêu tộc mới tu luyện ra loại vực này được.

Phong Khanh Khanh hỏi:

- Loại vực này mạnh lắm sao?

Tuyết Lang trả lời:

- Phượng hoàng được gọi là thần điểu lửa. Phượng hoàng hỏa thần vực đại biểu thành tựu đỉnh cao nhất trong hỏa diễm tiên đạo. Hỏa thần ra, đốt trời nấu biển.