Linh Chu

Chương 1322: Đạp mặt (1)




Một trưởng bối Mộng gia thì thầm bên tai Mộng Thiên Vũ, gã nghe xong khóe môi cong lên.

Mộng Thiên Vũ cười nói:

- Tiểu tử, mới rồi ngươi dám đạp nát cánh tay đệ tử Mộng gia ta chứng minh ngươi là nam nhân có nhiệt huyết. Không biết ngươi có dám vào tử vong bí cảnh đâu với ta không?

Mặt Diệp Tiểu Mục trắng bệch, hai bán yêu dìu nàng.

Diệp Tiểu Mục lắc đầu với Phong Phi Vân, suy yếu nói:

- Tu vi của Mộng Thiên Vũ rất mạnh, tuy không phải thiên tài đẳng cấp sử thi nhưng sức chiến đấu không kém hơn Mộng Tinh Hổ bao nhiêu. Phong huynh đệ không đánh lại hắn.

Chiến Việt Danh bị thương nặng hơn Diệp Tiểu Mục, đan điền bị chiến kiếm của Mộng Tinh Hổ đâm thủng, góp lời khuyên:

- Hắn cố ý khích Phong huynh đệ vào tử vong bí cảnh đánh nhau, khi đó hắn thoải mái giết ngươi, nhục nhã ngươi. Tuyệt đối đừng trúng kế của bọn họ!

Phong Phi Vân thận trọng gật đầu, nói:

- Yên tâm, ta sẽ không mắc mưu bọn họ.

Phong Phi Vân lặng lẽ lấy hai viên kim tàm phật đan nhét cho Diệp Tiểu Mục, Chiến Việt Danh. Phong Phi Vân xoay người nhìn Mộng Thiên Vũ.

Mộng Thiên Vũ tưởng Phong Phi Vân sợ không dám đấu, gã ưỡn ngực, hĩnh mũi.

Mộng Thiên Vũ kiêu ngạo nói:

- Nếu ngươi có thể đánh bại ta thì Mộng gia sẽ không truy cứu chuyện ngươi đạp nát cánh tay thiên Hổ đường đệ, còn tặng linh thạch, xin lỗi bốn vị trẻ tuổi Bán Yêu Minh bị thương. Còn nếu ngươi không dám ứng chiến, khi ngươi rời khỏi Đấu Chiến cung, cường giả Mộng gia chúng ta nhất định sẽ băm thây ngươi ra!

Phong Phi Vân giả bộ lộ vẻ dao động:

- Ngươi nói thật không?

Trưởng bối Mộng gia đứng ra nói:

- Người trẻ tuổi, nếu ngươi có thể đánh bại thiên Vũ thì Mộng gia chúng ta sẽ không truy cứu chuyện cánh tay Thiên Hổ bị ngươi phế bỏ. Mộng gia sẽ tặng linh thạch, xin lỗi bốn vị trẻ tuổi Bán Yêu Minh bị thương.

Phong Phi Vân hỏi lại:

- Có thật không?

Trưởng bối Mộng gia bảo đảm:

- Lão phu chính là đệ thất thái thượng trưởng lão của Mộng gia, lời nói ra đủ đại biểu toàn Mộng gia.

Tu vi của trưởng bối Mộng gia rất mạnh, dù bị vẫn thiên linh thạch ức chế người vẫn phát ra ánh sáng nhạt. Các quy tắc vòng quanh cơ thể lão nhân, chắc chắn là đại nhân vật trong Mộng gia.

Phong Phi Vân sảng khoái đồng ý:

- Tốt, quyết định vậy đi!

Các tu sĩ Bán Yêu Minh lòng chìm,xuống đáy cốc, biết Phong Phi Vân đã trúng kế Mộng gia.

Phong Phi Vân là bán yêu nhưng dám đạp nát bàn tay đệ tử Mộng gia, đây là đánh mặt Mộng gia, sao Mộng gia chịu bỏ qua cho bán yêu này?

Người sáng suốt đều thấy được người Mộng gia đặt bẫy, một khi vào tử vong bí cảnh chắc chắn Phong Phi Vân sẽ bị Mộng Thiên Vũ đánh thừa sống thiếu chết.

Mộng gia muốn cho mọi người biết uy nghiêm của Mộng gia không thể xúc phạm, bán yêu không có tư cách khi dễ đệ tử Mộng gia.

Trước giờ chỉ có Mộng gia ăn hiếp bán yêu, đời nào có chuyện bán yêu bắt nạt Mộng gia?

So với bên Bán Yêu Minh lo lắng, sốt ruột thì tu sĩ Mộng gia cười kim loạihẩy.

Nam nhân trung niên tu luyện ba trăm năm bước ra:

- Phong huynh đệ, hay để ta đấu thay ngươi?

Trong người nam nhân trung niên có huyết mạch yêu tộc, tu vi không tầm thường, đến đỉnh Thiên Mệnh đệ cửu trọng.

Bán yêu già khú đế lên tiếng:

- Hay để ta, dù gì mạng cỏ rác của ta có chết cũng không đáng mấy đồng.

Bán yêu già nua định vào tử vong bí cảnh thay Phong Phi Vân.

Lòng Phong Phi Vân rất cảm động, hắn cho rằng tu sĩ Bán Yêu Minh không phải người tham sống sợ chết. Bọn họ chỉ cảm thấy có lúc chết không đáng giá nên mới nhẫn nhịn.

Mắt Phong Phi Vân tràn đầy tự tin nói:

- Mọi người hãy yên tâm, ta sẽ sống sót trở ra.

Phong Phi Vân và Mộng Thiên Vũ đi ký ký hiệp nghị sinh tử. Nữ chủ trì khá đẹp, mặc váy dài màu lam, làm chấp sự trong Đấu Chiến cung. Nữ nhân giao hiệp nghị tử vong cho hai người, khuôn mặt nàng xinh đẹp khoảng hai mươi tuổi, mắt sáng ngời đồng tình nhìn Phong Phi Vân.

Mộng Thiên Vũ viết tên vào hiệ nghị tử vong, quay đầu nhìn Phong Phi Vân, cười châm chọc:

- Chỉ là ký hiệp nghị sinh tử chứ có gì không dám viết?

Phong Phi Vân siết cán bút thanh đồng, khựng một lúc sau viết chữ trên giấy.

- Mộng Thiên Vũ.

- Phong Phi Vân.

Nhìn Phong Phi Vân viết tên, Mộng Thiên Vũ thở phào, ánh mắt lạnh băng nhìn Phong Phi Vân như ngó người chết.

Mộng Thiên Vũ nói:

- Sau khi vào tử vong bí cảnh ta sẽ đánh ngươi muốn sống không được muốn chết không xong, cho ngươi biết uy nghiêm của Mộng gia chúng ta không chấp nhận xúc phạm!

Mộng Thiên Vũ hừ mạnh, bước vào tử vong bí cảnh trước.

Phong Phi Vân sờ cằm, không để bụng lời Mộng Thiên Vũ nói, đưa mắt nhìn nữ nhân xinh đẹp mặc váy màu lam.

Phong Phi Vân hỏi:

- Nghe nói đâu thắng trong Đấu Chiến cung sẽ được thưởng linh thạch? Không biết phần thưởng bao nhiêu?

Lam uyển Tinh cảm thấy bán yêu này không biết trời cao đất rộng, đã ký hiệp nghị sinh tử còn mơ thắng linh thạch.

Lam uyển Tinh vẫn kiên nhẫn giải thích rằng:

- Chiến đấu trong bí cảnh bình thường thắng một trận thưởng một khối linh thạch. Trong tử vong bí cảnh thắng một trận thưởng mười khối linh thạch.

Phong Phi Vân chép miệng:

- ít vậy?

Thưởng ít linh thạch làm sao hấp dẫn nhiều cường giả đến chiến đấu?

Lam uyển Tinh trừng Phong Phi Vân:

- Thắng liên tục càng nhiều thì phần thưởng linh thạch sẽ tăng chồng lên. Đánh nhau với tu sĩ cảnh giới càng cao, linh thạch được thưởng càng nhiều. Đương nhiên trước khi chiến đấu mỗi người phải nộp linh thạch.

Phong Phi Vân không rành quy tắc Đấu Chiến cung, hắn cũng không muốn biết.

Phong Phi Vân nói:

- Trận đấu của ta và Mộng Thiên Vũ cần giao bao nhiêu linh thạch?

- Bởi vì nơi các ngươi chiến đấu là tử vong bí cảnh, đẳng cấp Thiên Mệnh đệ cửu trọng tranh phong, ngươi phải nộp mười khối linh thạch. Nếu ngươi đánh thua hay chết trận thì phải nộp thêm mười khối linh thạch cho Đấu Chiến cung.

- Chết trận vẫn phải giao linh thạch?

Lam uyển Tinh trả lời:

- Vì vậy trước khi tu sĩ vào tử vong bí cảnh phải giao tiền mạng mười khối linh thạch trước, đặt trong Đấu Chiến cung.

Phong Phi Vân than thở:

- Đấu Chiến cung các ngươi thật là không lỗ chút nào.

- Đấu Chiến cung vốn là nơi tu sĩ bỏ tiền rèn luyện, chỉ thiên kiêu có thiên phú siêu cao mới thắng nhiều linh thạch trong Đấu Chiến cung. Tu sĩ tư chất bình thường thì chỉ có giao tiền đổi lấy kinh nghiệm chiến đấu với người.

Phong Phi Vân lấy hai mươi khối linh thạch ra giao cho nữ nhân xinh đẹp. Mười khối linh thạch thanh toán chi phí cho Đấu Chiến cung, mười khối linh thạch khá là tiền thế chấp. Lỡ như Phong Phi Vân bị Mộng Thiên Vũ giết thì mười khối linh thạch này thuộc về Đấu Chiến cung.

Phong Phi Vân đi vào tử vong bí cảnh, cảm giác áp lực trên người thả lỏng. Áp lực từ vẫn thiên linh thạch biến mất, linh lực dồi dào từ đan điền lao ra, cuộn trong trong cơ thể Phong Phi Vân như sông lớn trùng kích kinh mạch.

Phong Phi Vân cảm giác rõ ràng phật lực trong người tinh thuần hơn một chút.

Không lẽ đây là ích lợi của việc tu luyện trong sự áp chế của vẫn thiên linh thạch?

Tu vi của Phong Phi Vân đã đến cực độ Thiên Mệnh cảnh, sắp độ tử kiếp. Khi vượt qua tử kiếp, niết bàn trọng sinh sẽ là tu vi Niết Bàn đệ nhất trọng thiên.