Linh Chu

Chương 1034: Khí tức phượng hoàng (1)




Cổ Lực Đạt vô cùng tức giận, trên đầu có khói xanh bốc lên.

- Cái gì, vậy thì hỏng bét, Tà Hoàng thiếu chủ mà biết chuyện này, chúng ta không ôm nổi đâu.

Thần sắc Ngũ hộ pháp trưởng lão đầy lo nghĩ, vốn dùng thực lực năm người bọn họ, cho dù là mười Phong Phi Vân cũng có thể trấn áp, nhưng lại không có nghĩ tới lại sinh ra biến cố lớn như thế, ngay cả hộ pháp trưởng lão cũng chết một người, bị Bệ Ngạn nuốt vào trong bụng.

Sâm La Điện tổn thất thảm trọng, chết một hộ pháp trưởng lão, nửa bước cự phách chết không dưới mười người, cũng có không ít cường giả tà đạo từ Thiên Mệnh tam trọng tới Thiên Mệnh ngũ trọng chết đi, ghê tởm hơn là Phong Phi Vân còn mang theo Thiên Vu thần nữ rời đi.

Đây chính là nhục nhã to lớn.

Nếu thông báo tình huống bết bát này lên trên, tất cả mọi người ở đây sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc.

Trong mắt Lục hộ pháp trưởng lão sáng tối luân chuyển, lập tức nói:

- Đem việc này báo cáo cho tánh mạng hành giả đại nhân a, lão nhân gia ông ta dễ nói chuyện rồi, trước khi chuyện còn chưa biến thành xấu nhất, có lẽ còn có cơ hội cứu vãn, nếu như Phong Phi Vân mang Thiên Vu thần nữ trở về Vu Thần Man thành thì tất cả đã chậm.

Mấy hộ pháp trưởng lão khác đều gật gật đầu, rất tán thành cách nói này.

- Tuyệt đối không thể để Phong Phi Vân mang theo Thiên Vu thần nữ quay về Vu Thần Man thành.

NGAO.

Rừng rậm chướng khí mù mịt đầy tiếng thú rống, đại địa run rẩy, lệ khí tung hoành.

Ngay sau đó lại có vô số dị thú gào rú vang lên, tiếng chân dần dần tới gần, không ngừng lao nhanh qua bên này, làm cho tu sĩ vừa chạy ra hoảng sợ.

Ngũ hộ pháp trưởng lão nhíu mày, nói:

- Nơi này không thể ở lâu, tất cả mọi người trước rời khỏi nơi này đi, ta sẽ đi tìm Sinh Mệnh hành giả đại nhân, bảo lão nhân gia an bài lực lượng phong tỏa toàn bộ con đường từ Sâm La Điện đi tới Vu Thần Man thành, những người khác đuổi theo tra xét tung tích Phong Phi Vân, nhất định phải đoạt lại Thiên Vu thần nữ trong tay hắn, nếu lần đánh cờ này hắn mà thắng, Tà Hoàng thiếu chủ chắc chắn sẽ không để cho chúng ta sống khá giả đâu.

- Tà Hoàng thiếu chủ bên kia làm sao bây giờ.

Lục hộ pháp trưởng lão đầy lo lắng nói ra.

- Thiếu chủ đang trên đường đi Cổ Cương phủ, rất nhanh sẽ tới đóchủ trì đại cục, vốn cho rằng có thể trước khi thiếu chủ chạy đã có thể làm cho Phong Phi Vân bại triệt để, không nghĩ tới còn đánh rắn động cỏ, chuyện này càng ngày càng khó làm.

Ngũ hộ pháp trưởng lão nói.

- Tất nên phải trước khi thiếu chủ đi về bắt cho được Phong Phi Vân cùng Thiên Vu thần nữ, vãn hồi mặt mũi, bằng không thì các hộ pháp trưởng lão khác sẽ cười nhạo chúng ta vô năng, thua trong tay tiểu bối.

Rừng sâu núi thẩm, đất rung núi chuyển, những dị thú tức giận đã lao ra, những tu sĩ Sâm La Điện nhanh chóng thoát ra ngoài, trừ Ngũ hộ pháp trưởng lão, những người khác đang tìm kiếm dấu vết Phong Phi Vân thoát đi lưu lại, bay ra khắp bốn phương tám hướng trong núi rừng.

Sơn lĩnh liên miên không dứt, có vách núi cao tới ngàn trượng, tiến thẳng vào mây xanh, có cự mộc mấy trăm tuổi cao tán lá rậm rạp, hương hoa mùi thuốc truyền ra xa hơn mười dặm, nhưng mà có cự mãng độc xà đang ở quanh, không ngừng phun khói đen ra ngoài, không ai dám leo lên trên.

Cũng có thâm cốc chướng khí mù mịt, nhìn không thấy đáy, phía dưới còn có tiếng kêu đáng sợ của dị thú vang vọng.

Đây là khu vực núi sông rộng mười vặn dặm, là rừng thiên nước độc, dị thú rậm rạp, nguy cơ tứ phía, cho dù là tu sĩ khổ hạnh cũng ít khi đặt chân tới nơi này.

Nhưng mà đây là vùng đầm lầy hồng hoang, thực sự là nơi non xanh nước biếc, ngăn cách với bên ngoài, tự thành một phiến thiên địa, cảnh tượng xa hoa giống như thế ngoại đào viên.

XÍU...UU!.

Hai đạo nhân ảnh lăng không bay ra khỏi hư không, rơi thẳng vào bờ hồ rộng vạn trượng, trong nước cạn có đàn khổng tước ba màu bay lên, phát ra tiếng kêu "Cạc cạc", xẹt qua hồ lớn giống như phỉ thúy, nước trên mặt hồ không ngừng lăn tăn.

Sau khi đàn khổng tước ba màu bay đi, trên hồ nước cạn này còn lưu tổ trứng khổng tước, cũng có ba màu, màu trắng, màu xanh, màu tím quấn vào nhau, mỗi quả trứng lớn như đầu người, tỏa ra ánh huỳnh quang.

Khổng tước ba màu bay lên trên cao quan sát hai vòng, phát hiện cũng không có nguy hiểm, chỉ là hai nhân loại vô tình ý xâm nhập mà thôi, liền bay trở về, đáp xuống hồ nước cạn tìm kiếm trứng của mình, sau đó đặt mông ngồi xổm giống như khổng tước đại thẩm khí định thần nhàn, bắt đầu ấp trứng.

Nhưng mà cổ thật dài của chúng lại nhìn qua một hướng, thập phần chỉnh tề nhìn chằm chằm vào hai nhân loại xâm nhập ở xa xa, vẫn không nhúc nhích, cổ duỗi thẳng, ánh mắt to tròn.

- Ngươi rốt cuộc là ai, thả ta ra."

Vòng eo nhỏ bé của Thiên Vu thần nữ bị Phong Phi Vân ôm trong tay, thân thể mềm mại không ngừng giãy dụa, thần trượng màu bạc trong tay phát ra hào quang thánh khiết, đánh vào đầu Phong Phi Vân.

Sau khi đáp xuống đất, Phong Phi Vân liền thu hồi Ẩn Tằm Sa La, duỗi một tay ngăn cản thần trượng của Thiên Vu thần nữ đánh tới, nhìn nàng thật sâu và không nói gì, đã từng là giai nhân tuyệt sắc trưởng thành, bây giờ biến thành non nót đã mang theo vài phần kỳ ảo.

Phong Phi Vân đã từng chỉ là thiếu niên mười bốn tuổi, hiện tại đã thành thục không ít, gương mặt biến hóa rất lớn, nàng không có nhận ra Phong Phi Vân cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

- Ngươi nhìn ta làm cái gì?

Thiên Vu thần nữ nhíu mày lại, bị Phong Phi Vân nhìn chằm chằm thì nội tâm sợ hãi, nam tử đầy tà khí này không phải người tốt, tu vị lại cao như vậy, hiện tại lại là hoang sơn dã lĩnh, nếu hắn có lòng xấu xa thì phải làm thế nào.

Tâm tư của nàng đều ghi trên mặt, Phong Phi Vân chỉ nhìn qua dung nhan xinh đẹp của nàng, đã biết rõ nàng giờ phút này đang suy nghĩ cái gì, lập tức cảm thấy buồn cười.

- Không cái gì.

Phong Phi Vân cười cười, hắn quan sát cảnh vật chung quanh, đây là một hồ nước vô cùng rộng lớn, nước xanh thanh tịnh, trên vách núi xa xa có thác nước chảy xuống, phát ra âm thanh nước chảy róc rách, nước rơi vào mấy cây liễu cổ xưa chung quanh, hơn một ngàn cành cây rủ xuống, có mấy con hạc màu trắng đang đậu trên cành.

Bên bờ hồ có đàn khổng tước ba màu đang ấp trứng, dưới ánh trời chiều, lông vũ của khổng tước ba màu tỏa ra hào quang lấp lánh, chúng bất động, xếp chỉnh tề cùng một chỗ, giống như tổ chức thành nhà trẻ vậy.

Đây là vùng đất an bình, tịnh thổ như thế này rất khó tìm thấy, còn cách Vu Sư thánh địa tám ngàn dặm.

Đây là bảo địa ẩn thân tuyệt hảo.

Tại Cổ Cương phủ, thế lực Sâm La Điện khổng lồ, cho dù trốn ở đâu cũng không an toàn, chỉ có tăng tu vị của mình cường đại lên mới có thể thắng được quyền chủ động.

- Hy vọng có thể mau chóng tu luyện ra khối phượng cốt thứ hai.

Phong Phi Vân tìm được một khối đá bị nước trùng kích suốt ngàn vạn năm nặng chừng vạn cân, xếp bằng ngồi trên tảng đá, mang linh thú linh hạch ra nắm trong tay, hút linh khí bàng bạc bên trong, tiếp tục tu luyện Bất Tử Phượng Hoàng Thân.