Tôi được yêu cầu phải tự tay nộp lên văn phòng tổng giám đốc bản báo cáo cuối tháng 7. Tôi chẳng có gì lo lắng nên cũng thật thà đi nộp.
Anh Ngủ Yên mời tôi ngồi đợi, sau đó xem báo cáo của tôi rất chăm chú, xem rất là lâu, xem hết nửa tiếng đồng hồ.
Cuối cùng anh ta mỉm cười nhìn tôi nói: "Bản báo cáo này em làm rất tốt."
Tôi hơi hoài nghi việc tôi phải ngồi nghe nhận xét bản báo cáo ngay sau khi nộp như vậy, hơn nữa đó cũng chỉ là một bản báo cáo bình thường, độ khó cũng không đến mức phải dành lời khen như vậy... nhưng tôi vẫn nói cảm ơn một câu rồi đợi anh ta nói tiếp.
"Anh thấy thời gian thử việc của em qua hai bản báo cáo cuối tháng như vậy là đủ để chứng minh được rồi. Hôm nay gọi em tới đây là để thông báo về kết quả thử việc của em."
Tôi ngồi ngay ngắn gật đầu để tham gia vào câu chuyện, lòng thầm chắc chắn mình không thể bị đánh trượt. Nhưng anh ta nói...
"Tuy em công tác ở vị trí này rất tốt, nhưng anh có một công việc khác muốn đề xuất với em. Em cũng biết công ty có các chế độ thăng tiến rất rốt đúng không? Hôm nay anh muốn bổ nhiệm em vào vị trí Thư ký Tổng giám đốc."
Khoan đã... tôi chưa nghe về việc làm kế toán sau khi thăng tiến lại thành thư ký bao giờ?
Tôi nhìn chiếc bảng có ghi Tổng giám đốc Đặng Nhật Nguyên đang đặt ngay ngắn trên bàn, cố gắng lấy lại bình tĩnh để đối diện với anh Ngủ Yên như một vị sếp thay vì cái con người tuỳ hứng hôm qua lại uống say về ôm tôi ngủ, nói: "Tổng giám đốc, hình như lộ trình thăng tiến này có vấn đề."
"Không có vấn đề gì cả. Em thấy đấy, dù là kế toán hay thư ký thì điểm quan trọng nhất vẫn là sự tỉ mỉ kĩ càng đúng không? Thư ký cũng cần xem và sắp xếp các bản báo cáo trước khi đưa đến tay anh. Anh thấy mọi kĩ năng của em đều đáp ứng được nhu cầu."
Tôi nhìn sơ bộ đầu mục công việc của Thư ký do anh Ngủ Yên đưa qua.
Anh Ngủ Yên nói: "Công việc này đòi hòi kĩ năng nghề nghiệp không kém kế toán đâu. Anh rất cần người làm việc cẩn trọng tỉ mỉ. Hơn nữa lương còn cao hơn Kế toán nữa."
Tôi ngập ngừng hỏi: "Tổng giám đốc, em là người thanh toán lương cho nhân sự, em biết lương Thư ký Tổng giám đốc không cao hơn Kế toán trưởng."
"Vậy à? Thật ra đó mức lương là trên giấy tờ thôi. Thường thì khối lượng công việc thật sự của Thư ký sẽ nhiều hơn trong danh sách đầu mục này nhiều. Thư ký sẽ được anh trả thêm bằng tiền riêng nữa, gấp đôi số lương cơ bản."
Gấp đôi?
Tôi - người cả đời mong muốn mức lương ấy, chợt cảm thấy rung động.
Dù đã tiêu tiền đến bạt mạng chỉ để trân trọng cuộc sống này hơn, nhưng tôi vẫn không thể nào phủ nhận mình yêu tiền đến mức nào. Chỉ là tôi không quan tâm đến số lẻ như xưa nữa, nhưng số chẵn thì vẫn quan tâm.
Quan tâm rất nhiều.
Nhưng mới hôm qua tôi còn định xin nghỉ cơ mà? Không thể dễ lung lay như vậy được.
"Tổng giám đốc, ở đây có phần ghi đầu mục công việc là phiên dịch, dịch tài liệu khi cần thiết. Em có học tiếng Anh nhưng lâu không dùng, sợ là sẽ có nhiều từ chuyên ngành, em không đảm nhiệm được."
"Em không cần phiên dịch, anh tự dịch được rồi. Dịch tài liệu dài thì có thư ký khác trong phòng thư ký đảm nhận, em không cần lo. Nhưng em cũng về học thêm tiếng Anh chuyên ngành đi, học kiến thức mới không thừa đâu."
"Tổng giám đốc, ở đây có ghi là phải thay Tổng giám đốc giữ liên lạc và giao lưu với các đối tác, em không nghĩ khả năng giao tiếp của em tốt cho lắm."
"Cái này em yên tâm, công ty có Phòng Thư ký, mỗi người đảm nhiệm một phần rồi. Em không cần quan tâm."
"Tổng giám đốc, em không có kinh nghiệm sắp xếp cuộc họp quy mô lớn."
"Em có thể báo Thư ký Huyền của Phòng Thư ký hỗ trợ."
"Vậy công việc chính của em là gì?"
Anh Ngủ Yên im lặng một lúc, sau đó nói: "Là Thư ký riêng thì tập trung vào những công việc cụ thể hơn. Anh sẽ trao đổi thêm với em sau."
"Tổng giám đốc, công việc không rõ ràng như thế này, em sợ là em không nhận được."
Tôi và anh Ngủ Yên đấu mắt một lúc, cuối cùng anh ta vươn tay lấy bộ hồ sơ đang được đặt sẵn trên bàn của tôi ra, nhẹ nhàng lấy ra tờ CV do tôi dày công gõ chữ căn lề nửa ngày trời nói: "Trong hồ sơ xin việc của em có viết là sẵn sàng tăng ca và làm những công việc khác khi được cấp trên giao nếu được trả mức lương tương ứng mà?"
Câu này đúng là do tôi viết.
"Nhưng cái này hơi khác với kĩ năng chuyên môn của em."
Anh Ngủ Yên chỉ ngón tay vào một dòng khác: "Rồi còn cả "có thể làm việc dưới áp lực" nữa. Tất cả đều là giả à?"
Tôi im lặng nhìn những dòng chữ bay bổng do chính tôi gõ phím ra, tự nhiên cảm thấy hơi hối hận.
"Em suy nghĩ thêm được không ạ?"
Thực ra tôi không định suy nghĩ, tôi chỉ muốn kéo dài thời gian hơn thôi.
Tiếng ngón tay gõ trên mặt bàn vang lên trong không gian tĩnh lặng, đột nhiên anh Ngủ Yên nói: "Linh Chi, em phải tự tin vào bản thân hơn đi. Nên tìm hiểu thêm những thứ mới mẻ, đừng quá an toàn như vậy."
Tôi hơi ngẩng đầu lên.
Đây là lần đầu tiên anh Ngủ Yên cho tôi lời khuyên nhủ với tư cách là cấp trên như vậy.
Tôi cảm giác anh ta đã nhìn ra thứ gì đó trong nội tâm của tôi mất rồi.
***
Thư ký Phương sau hôm nay chính thức nghỉ việc vì lý do cá nhân (đi lấy chồng). Tuy công ty có đăng tuyển tìm Thư ký mới nhưng Tổng giám đốc đã ngăn lại và báo có ứng viên rồi. Cuối cùng thì... tôi đi cùng Thư ký Phương để nhận các biên bản bàn giao cùng ghi chú về Tổng giám đốc.
"Tổng giám đốc trước kia rất bận rộn, giờ cũng đỡ hơn nhưng do mối quan hệ rộng nên thường xuyên phải đi ăn cùng đối tác. Những bữa ăn như vậy Thư ký sẽ phải đi theo, nếu bên đối tác mời thì không cần lo lắng, còn nếu là Tổng giám đốc mời thì chị cần lo về phần đặt nhà hàng và chọn món. Tổng giám đốc hình như hơi kén ăn, anh ấy không đặc biệt thích hay ghét món nào nhưng cũng không ăn nhiều, chị không cần quá lo lắng việc chọn món, chọn theo sở thích của đối tác là được."
Mới nghe câu bàn giao đầu tiên tôi đã ngơ ngác. Anh Ngủ Yên mà ăn ít ư?
"Hai tháng gần đây công ty đang có thêm các đối tác mới nên số lượt ăn uống bên ngoài cũng tăng lên, công việc của em cũng chỉ loanh quanh cái đó với lại chuẩn bị tổ chức các cuộc họp tuần, họp tháng, thi thoảng là họp đột xuất do chỉ thị của Tổng giám đốc. Và đây... là chỗ ngồi của chị. Trong máy em có để sẵn các tài liệu và thông tin để trích xuất khi được Tổng giám đốc hỏi đến, chị chỉ cần ghi nhớ vị trí để tìm cho dễ là được."
Thư ký Phương còn giới thiệu cho tôi vị trí để pha trà, nước: "Tổng giám đốc thường uống cà phê sữa đá, nhiều sữa, không uống được cà phê phin nguyên chất vì anh ấy thích ngọt ghét đắng. Buổi trưa Tổng giám đốc thường không ăn nếu không có đối tác hoặc các lãnh đạo khác rủ đi."
"Anh ta... Tổng giám đốc không ăn trưa?"
Tin được không vậy?
"Đúng vậy ạ. Tổng giám đốc là người rất tiết kiệm thời gian, ngại phiền phức. Nếu không phải vì quan hệ đối tác hay với các lãnh đạo khác thì cũng không muốn đi ăn trưa đâu ạ."
Tôi trầm ngâm một lúc, sau đó hỏi Phương: "Em hiểu Tổng giám đốc quá nhỉ? Chị thấy tổng giám đốc rất ưu tú, em không thích anh ấy à?"
Thư ký Phương nghe tôi hỏi thì cười đau khổ nói: "Ban đầu em cũng hâm mộ, nhưng sau đó em nhận ra rằng em không thể nào thích nổi người giao cho em một đống việc chị ạ. Với lại em còn trẻ, cũng mắc sai sót nên bị khiển trách suốt."
"Nhiều việc lắm à?"
"Nhiều lắm chị. Tuy cũng tốt tính nhưng trong công việc hơi man rợ." Phương ngẫm nghĩ rồi bấm bấm đốt ngón tay: "Tổng giám đốc trong công việc yêu cầu nhân viên làm gì cũng cần báo cáo rõ ràng, có kế hoạch cụ thể. Với lại trông anh ấy hoà đồng như vậy nhưng thực ra luôn có suy tính riêng. Thương nhân thành đạt mà chị, làm gì có ai đơn giản. Mỗi khi có con mồi... ý em là có đối tác hay thương vụ nào đó mà anh ấy muốn, anh ấy sẽ lên kế hoạch rất cụ thể chiến thuật rõ ràng để đạt được mục đích. Anh ấy là người rất kiên nhẫn, luôn đợi được tới lúc thời cơ chín muồi để xơi tái con mồi, à không đúng, ý em là khiến đối tác hoàn toàn bị thuyết phục. Sau này nhận ra em thích những người đơn thuần một chút. Chồng sắp cưới của em là người rất đáng yêu đó chị."
"À... ừ, chúc em hạnh phúc nhé."
"Em cảm ơn chị."
Phương vừa cúi đầu cảm ơn, tôi tiến sát tới nói thầm vào tai Phương, nói: "Chị muốn hỏi một số việc riêng, em có thể trả lời giúp chị không?"
Thư ký Phương hơi run lên vì đột ngột bị áp sát, nhưng vẫn rất bình tĩnh đáp lời: "Chị cứ hỏi đi ạ."
"Có phải Tổng giám đốc là loại sếp hay làm chuyện mờ ám với thư ký không?" Tôi hỏi thẳng.
Vẻ mặt Phương như vừa nghe điều gì kinh khủng lắm: "Chị tuyệt đối đừng nghĩ như thế. Tổng giám đốc là người rất nghiêm túc đứng đắn."
"Tại sao lại đột ngột đưa chị vào vị trí này?" Nếu không phải vì lương cao thì tôi cũng không muốn thử đâu, chẳng qua là đãi ngộ tốt đến mức bất thường.
Thư ký Phương lưỡng lự một chút: "Đây là ý của Tổng giám đốc, em cũng không rõ ạ."
"Em hiểu Tổng giám đốc như vậy, em hẳn phải biết điều gì đó chứ? Nể tình lần trước chị giúp em đưa Tổng giám đốc về, em nói đi, chị hứa sẽ không nói lại cho bất kì ai."
Phương ngập ngừng đôi chút cuối cùng cũng mở lời: "Thật ra thì cũng không có chuyện gì để giấu ạ. Em chỉ thấy Tổng giám đốc lúc nào cũng giữ bộ hồ sơ của chị, không định trả về phòng nhân sự. Lần trước họp cuối quý cũng dặn em phải xếp để chị ngồi cạnh. Tổng giám đốc còn nhắc em để ý thêm công tác phòng kế toán. Còn có... hôm qua lúc em báo cáo gặp phải rắc rối ngoài sảnh khiến anh Quân - đối tác của Tổng giám đốc bị cuốn vào, anh Quân có giúp kể qua tình hình. Khi nhắc đến cô nhân viên tóc hồng, là chị đấy ạ, thì em thấy Tổng giám đốc hơi tức giận và yêu cầu em tìm lại đoạn CCTV ngoài sảnh để xem ai đã gây rối ngoài sảnh hôm qua..."
Nghe qua miêu tả của Phương, tôi nên thầm hiểu đây là hành động muốn báo đáp quãng thời gian ăn nhờ ở đậu chăng?
Phương ngập ngừng nói tiếp: "Theo suy luận của em ạ, quan điểm cá nhân thôi nhé chị. Thì là... em nghĩ Tổng giám đốc đang định... tán chị."
Tôi ho.
Thật ra thì kết luận này tôi cũng loáng thoáng nhận ra, nhưng khi nghe từ miệng người khác chẳng hiểu sao lại khiến tôi hoảng hốt đến vậy.
Lúc tôi và trưởng bộ phận nhân sự về phòng kế toán để thông báo việc chuyển bộ phận công tác, ai nấy cũng ngã ngửa.
"Tin động trời gì đây?"
Oanh chạy tới chỗ tôi vội vã nói: "Chi, có phải là em đã thực hiện thành công kế hoạch ngã vào người tổng giám đốc, thu hút được sự chú ý của anh ta không?"
"Chị Oanh, hình như ngoài chị ra thì không ai muốn thử kế hoạch đó đâu."
Mọi người cùng phá ra cười.
Về phần Kế toán trưởng mới thì người bên bộ phận nhân sự cũng trình bày thẳng thắn rằng thời gian qua công ty đang trong quá trình kiểm tra lại nhân sự, hiện tại quá trình đã hoàn tất nên việc cắt cử người vào vị trí kế toán diễn ra như bình thường, đó là người trong phòng bỏ phiếu đề bạt công bằng. Không ai có ý kiến gì với vấn đề này cả.
Bàn giao xong xuôi, Phương báo cho tôi nốt việc cuối: "Tối nay Tổng giám đốc sẽ dùng bữa với đối tác, là bên kia mời. Thời gian 19:30 nhà hàng Nhật Bản Kỷ Y, chị nhắc Tổng giám đốc nhé ạ."
Tôi cau mày, thâm nghĩ, phải chăng anh ta đưa tôi lên làm Thư ký chỉ để có người đi ăn cùng?