Chu Khiếu vừa kết thúc cuộc họp buổi sáng, gần đây một food blogger top đầu đang muốn chấm dứt hợp đồng, đồng thời việc thanh toán cũng xảy ra vấn đề. Sáng sớm hắn đã gọi Bùi Kính đến công ty để thương lượng. Bùi Kính là cổ đông lớn thứ hai của công ty MCN này, ngày thường anh chỉ là một chủ cửa hàng rảnh rỗi nhưng nếu Chu Khiếu có việc vẫn sẽ tìm anh bàn bạc trước tiên.
Mới phân công công việc xong, đẩy cửa văn phòng ra Bùi Kính đang ngồi trên sô pha lướt điện thoại, vẻ mặt khoan khoái như không có chuyện gì phiền lòng. Chu Khiếu đặt mông ngồi xuống bên cạnh, kéo cà vạt, dựa vào sô pha.
"Tổng giấm đốc Bùi thấy sao? Không thể để một mình em lo lắng suông được chứ."
"Đưa hợp đồng cho bên pháp chế xem, tài khoản là của công ty, cậu cứ tùy ý mà làm." Đã lâu Bùi Kính không xử lí mấy chuyện phức tạp như vậy, mất cả một buổi sáng khiến anh cũng mệt mỏi.
"Ôi không nói chuyện này nữa, vừa rồi ở chỗ Vương Lệ em đã nhìn thấy một đại mỹ nữ, không biết cô ấy làm trong lĩnh vực nào, cái khí chất kia, cảm giác sau này kí hợp đồng xong cũng không cần phí tâm tư xây dựng hình tượng, quá xinh đẹp rồi."
Chu Khiếu nhớ lại người vừa rồi nhìn thấy trong phòng khách, trong lòng không khỏi cảm thán, bởi vì thân phận nên hắn đã tiếp xúc với rất nhiều người đẹp, người đẹp trong các công ty truyền thông nếu không dựa vào filter thì cũng quá nặng về cảm gíac tinh xảo, thiếu đi chút ý tứ. Người đẹp hôm nay hắn nhìn thấy vừa tuyệt sắc lại vừa độc đáo, tóc đen môi đỏ xứng với ngũ quan lạnh lùng, mang theo hơi hướng của các minh tinh HongKong những năm 90.
Bùi Kính nhàn nhạt đáp lại, anh không cảm thấy hứng thú với đề tài này. Gần đây anh luôn chú ý đến động thái của LilyJ, nhưng cô không đăng gì cả, trên mạng xã hội anh cũng follow tài khoản của Giang Giang, gần đây cô chỉ đăng một tấm, là tấm ảnh cô chụp trong đêm mưa đó.
Giữa hai người cực kì ít liên hệ, Bùi Kính thậm chí không tìm thấy dấu vết để lại nào, anh cảm thấy thật khó tin, nhưng vẫn âm thầm mong đợi, anh đang chờ mọi chuyện sẽ như thế nào sau khi bức màn được vén lên.
Chu Khiếu thấy anh không có hứng thú nên cũng không nói tiếp, hắn tiếp tục ngồi nghỉ ngơi. Cửa kính của văn phòng là cửa kính một chiều, giữa trưa có rất ít người qua lại, hắn vừa nhìn ra bên ngoài đã thấy người đẹp được nhắc đến vừa rồi.
Chu Khiếu kích động dơ tay lên, Bùi Kính quay lại theo bản năng, sau khi nhìn thấy người kia anh nhất thời ngơ ngẩn.
Trong ánh mắt ngạc nhiên của Chu Khiếu anh đứng dậy, sửa lại vạt áo rồi đẩy cửa đi ra ngoài.
Giang Giang đang đi dạo không có mục tiêu ngoài hành lang, lúc này có ít người ở lại bàn làm việc nên cô mới dám tùy ý nhìn xem, rất nhiều người có những ghi chú đáng yêu trên bàn, cô vừa đi vừa đọc, thậm chí còn gặp được mấy blogger đang quay video.
Nếu đi tiếp sẽ là một văn phòng, Giang Giang nhìn thoáng qua, cô đang định quay lại đường cũ vừa định xoay người thì cánh cửa trước mặt đột nhiên mở ra, Bùi Kính bước ra từ bên trong.
Giang Giang nhất thời ngây ngẩn cả người, cô còn đang không biết tại sao anh lại ở đây.
"Giang tiểu thư, trùng hợp quá." Bùi Kính chào hỏi cô.
Giang Giang nhìn người đàn ông đến gần trước mắt, cô ngửi được mùi lá thông nhàn nhạt, lúc này mới phục hồi lại tinh thần: "Bùi tiên sinh, sao anh lại ở đây?"
Cô nhìn người trước mắt, anh mặc vest vừa sắc bén vừa đẹp trai, vai rộng eo thon, chân dài miên man, áo sơ mi cởi mấy chiếc cúc trên cùng, toát lên sự gợi cảm lười biếng, tóc anh vuốt ra sau, lộ ra vầng trán đẹp, không giống với vẻ tinh tế dịu dàng mọi ngày, giờ phút này anh như một doanh nhân lão luyện.
Chu Khiếu cũng đi theo sau anh, hắn vừa định mở miệng thì Bùi Kính đã lên tiếng: "Đây là công ty của bạn tôi, do xảy ra chút chuyện nên hôm nay tôi đến đây xem."
"Vậy sao, trùng hợp quá, hôm nay tôi đến bàn chuyện kí hợp đồng."
Giang Giang nhìn trang phục của Bùi Kính, Chu Tổng vừa rồi đang đứng sau anh, nhìn về phía bên này.
Bùi Kính nghe vậy nhướng mày, anh quay đầu nhìn Chu Khiếu, trong mắt lộ ra sự cảnh cáo, tiện đà xoay lại nói với Giang Giang: "Giang tiểu thư ăn trưa chưa? Vừa vặn ông chủ cũng đang ở đây, để tôi làm chủ, chúng ta tìm chỗ ngồi xuống nói chuyện đi."
Ba người đặt phòng trong một nhà hàng, sau khi gọi đồ ăn, Giang Giang mỉm cười với Chu Khiếu: "Chào Chu tổng, tôi là Giang Giang."
"Chào cô, chào cô, tôi là Chu Khiếu, ông chủ của công ty truyền thông XX." Chu Khiếu nhìn người đẹp siêu cấp khí chất trước mặt, lại quay sang nhìn Bùi Kính, Bùi Kính đang cầm chén trà nhấp một ngụm, anh nhàn nhạt nhìn hắn.
"Giang tiểu thư, nghe nói cô có ý định kí hợp đồng, xin hỏi cô là blogger trong lĩnh vực nào? Có tiện cho tôi xem tài khoản được không?"
Giang Giang mở trang chủ của tài khoản, đưa điện thoại cho Chu Khiếu, Chu Khiếu xem những bài đăng gần đây, nhìn số liệu của tài khoản sau đó trả điện thoại cho cô.
"Thế nào?" Bùi Kính mở miệng nói, anh đã xem tài khoản của Giang Giang rất nhiều lần nhưng anh không chuyên nghiệp bằng Chu Khiếu, nên không nhìn ra vấn đề.
"Giang tiểu thư, cô là bạn của Bùi Kính, tôi cứ việc nói thẳng, nếu cô ký hơp đồng thì công ty sẽ giúp cô chuyển hình, nhưng phương hướng và phong cách sẽ do công ty quyết định, đối với cô mà nói sẽ không được tự do."
Chu Khiếu nhìn thoáng qua Bùi Kính, Bùi Kính nâng đầu lên ý bảo hắn tiếp tục.
"Giang tiểu thư, tôi kiến nghị cô có thể thử tự thay đổi, ký hợp đồng đối với cô mà nói không có ý nghĩa gì to lớn, tài khoản của cô có lượng tương tác rất ổn định, người theo dõi của cô đều muốn xem cô, tiếp theo mới là xem nội dung của cô. Phù hợp nhất là cô nên làm thêm một vài nội dung cho phong phú hơn nữa, như vậy sẽ hấp dẫn càng nhiều fans hơn."
Giang Giang im lặng nghe, vấn đề mà Chu Khiếu nói cô đã từng suy nghĩ đến, việc phong cách và nội dung bị công ty khống chế chính là điều mà cô không mong muốn nhất, vậy nên cứ cân nhắc mãi, cuối cùng cô quyết định trước mắt sẽ không kí hợp đồng, mà sẽ tự thay đổi nội dung trên kênh của mình.
Đồ ăn chuẩn bị xong, Chu Khiếu lại gọi thêm rượu, ba người vừa ăn vừa trò chuyện. Tửu lượng của Giang Giang không tốt lắm, cô uống mấy chén hai má đã đỏ ửng lên, trong mắt có sương mù. Chu Khiếu thích nhìn người đẹp lúc ngà ngà say, hắn còn đang định rót rượu cho cô thì đã bị ánh mắt của Bùi Kính ngăn lại. Chu Khiếu nhìn hai người, nhân lúc Giang Giang không chú ý, hắn nháy mắt với Bùi Kính, nói bằng khẩu hình: "Thích à?"
Bùi Kính không nói gì, anh nhìn hai tròng mắt mơ màng của Giang Giang, trong nhà hàng ánh đèn ấm áp, khiến khuôn mặt cô như một bông hoa đào. Dần dần gương mặt xinh đẹp kia lồng vào cơ thể của LilyJ.