Liệu Tôi Có Thể Quay Lại Không?

Chương 27: Ra mắt nhà "Vợ"




Khắc Khuê giật mình quay ra, đã nhìn thấy hai người lớn đó đang ngồi ở đấy người mẹ ăn bánh kem mà ngơ ngác người cha đẩy kính rồi nói:

- Cậu với con trai tôi hai người là__

- Là bạn đời đó ạ!!

Khắc Khuê ngồi thẳng, vò đầu của anh cười tươi mà nói:

- Anh bỏ cái tay ra coi!!

Khắc Khuê vò đến nỗi đầu của anh biến thành một ổ gà trên đầu.

- Ha ha! Anh nhìn này đầu của anh cũng thành___

Khắc Khuê nhìn trên điện thoại thấy đầu mình cũng như vậy anh nhìn Lệ Thành mà nói:

- Anh! Đầu tôi là do anh làm!!

Anh ta chỉ biết gãi má mà quay đi Khắc Khuê đẩy anh xuống mà trêu chọc, hai người lớn vẫn ngồi đó

- Ôi chao! Khung cảnh thật lãng mạn làm sao!!

- Ha ha nhột quá đi!!!

- Tôi sẽ xử anh cho coi!!

- Ha ha!! Thành Thành con trở lại dáng vẻ năm xưa rồi đấy!!

Người mẹ nở nụ cười mà nhìn Thành Thành đang vui đùa với bạn đời của mình, hai người ngại ngùng mà ngồi thẳng dậy Lệ Thành cũng vậy mà ngồi dậy chỉnh lại tóc cho người ấy.

- Xong rồi đây này đẹp trai hơn rồi đấy!!

- Cảm ơn!!

- Thành Thành! Bây giờ con lại thích mặc đồ như vậy sao?!

- Đâu phải con đâu là người đó đấy ạ!!

Tay anh ta chỉ vào mặt của anh ấy mà nói:

- Là con chọn cho con trai bác đó ạ!!

- Ôi anh ơi! Nó mặc lại rồi!!

- Đúng rồi đó em yêu à! Nhìn con trai chúng ta thật dễ thương đó nha!!

- Ba mẹ hai người im lặng chút đi!!

Anh ta vừa cầm sách vừa cầm ly trà lên Khắc Khuê lại nói

- Bác gái! Anh ấy sao lại không được mặc bộ này ạ! Hay là anh không thích vậy?!

- Không phải có điều tôi không thích mặc nó!!

- Con xạo quá đi! Có mà con thích nhưng không dám mặc đấy!!



- Hai người im lặng cho con đi! Bực thật mà!!

Khắc Khuê nhẹ nhàng tiến đến hai người rồi nói nhỏ:

- Thưa hai bác! Bộ anh ấy có chuyện gì hay sao ạ?!

- À! Thằng bé hồi nhỏ do Marlen đã tạo nó thành một omega đó!!

- Nên ở cổ nó có một vết sẹo không bao giờ lành nên nó mới tự ti cho cơ thể của mình nên không bao giờ mặc quần áo mùa hè hết!!

- Cả thời tiết nóng ạ!!

Hai người gật đầu, anh đi đến gần anh ta nhè nhẹ kéo cổ áo anh.

- Gì vậy?!

//Chụp //

- Nhìn nó có vẻ đau nhỉ?!

- Hic! anh anh làm gì vậy??

Lệ Thành giật mình đứng phắt dậy nhưng chân đau nên anh đành phải ngồi xuống.

- Rồi rồi không trêu đùa con hổ xám này nữa được chưa!! Đồ báo xám ngốc!!

- Anh mau xoa chân cho tôi đi! Đồ ngốc này!!

Khắc Khuê ngồi xuống đặt chân của anh ta lên đùi mình mà xoa bóp, hai người kia nhìn vậy đã biết nên không dám can thiệp vào và lúc đó bắt đầu làm rõ giới tính của anh ta bắt đầu.

- Thành Thành mẹ có chuyện muốn nói với con!!

- Mẹ nói đi ạ!!

- Thật ra Thành Thành nhà chúng ta__

- Con làm sao ạ!!

Anh ta thản nhiên mà uống ly trà trên tay.

- Là một Omega lặn xin con đu__

//Choang //

- Bà chủ ông chủ có chuyện gì vậy ạ?!

Mọi người tỉnh giấc mà chạy ra, chỉ thấy trên sàn nhà nước chảy vang váng cùng với một chiếc cốc đã vỡ thành nhiều mảnh, mọi người thi nhau dọn chỉ biết một người nào đó không chấp nhận được hiện tại mà thôi.

- Ba mẹ hai người lừa con đúng không?!

- Không!! Ba mẹ nói thật đấy!?

- Lệ Thành anh bình tĩnh lại đi!!

- Làm sao tôi có thể bình tĩnh chuyện này được cơ chứ!!



Anh ta hét vào mặt của người ấy cùng với đó là những hàng nước mắt lăn dài trên đôi má.

- Tôi cũng bất ngờ đó chứ bộ? Tôi không biết anh là giới tính gì đi nữa thì anh vẫn là anh là Lệ Thành mà tôi từng biết đấy!!

Anh ta tức giận mà giữ lấy bờ vai của anh ấy mà nói:

- Chỉ cần anh chính là bản thân anh thì tôi__

- Tôi mệt rồi! Con đi nghỉ đây!

Lệ Thành quay mặt đi. Chân vẫn loạng choạng bước đi về phía trước khắc khuê quay lại định đỡ anh, nhưng…

- Tránh ra! Tôi không cần!!

Lệ Thành vẫn để anh ta một mình ở đó chả biết làm thế nào. Đêm tối một bóng hình thấp thoáng cùng với ánh trăng một con người đứng đó chỉ có dõi theo nhìn bóng hình ấy, đột nhiên:

- Lệ Thành! Anh đang làm cái gì vậy?!

Khắc Khuê chạy nhanh, kéo anh ta lại mà quát lớn:

- Anh--! Đầu óc của anh có vấn đề gì hay sao hả?! Mà anh lại muốn tự tử vậy hả?!

- Anh bị điên hả?! Buông ra!!! Làm gì có__

Lệ Thành giãy dụa trong vòng tay của anh ấy. Thật tức làm sao, anh ta đã hôn lấy cái miệng hư hỗn ấy.

- Ưmm!

Khắc Khuê ôm lấy anh ta thật chặt.

- Tôi khống muốn cái gì cả!! Tôi chỉ ước một cuộc sống bình thường! Chỉ muốn anh sống thật tốt với tôi thôi!

Lệ Thành ngỡ ngàng, rồi bật khóc trong lòng của người đàn ông đó. Anh vốn dĩ sinh ra trong một gia đình giàu có và không có tình cảm của bố mẹ nhiều cho lắm, nên anh đã mất đi nụ cười vốn có thật của mình. Tại đây, chính Khắc Khuê đã lấy lại nụ cười ấy trong tích tắc và anh cũng được trở lại với con người Lệ Thành vốn có của mình.

- Tôi___ tôi thích anh!

Khắc Khuê khựng lại rồi nói tiếp.

- Anh___ anh nói gì cơ?!

- Tôi… tôi nói là TÔI THÍCH ANH! BỘ TAI ANH BỊ ĐIẾC HẢ?!

Khắc Khuê ngơ ngác rồi nói.

- Anh thích tôi!!

Lệ Thành gật đầu.

- Nhưng anh là một Alpha cơ mà!!

- Không nghe thấy bố mẹ tôi nói à!!

- Nhưng tôi là một Omega cơ!!

- Vậy thì tôi xin rút lại lời nói vừa nãy!! Và không còn thích anh nữa?!