Liệu Ta Có Thể Làm Lại Từ Đầu?

Chương 8






Menfuisu có vẻ không thích với điều kiện đó lắm, nài nỉ ta bỏ cho nó. Nhưng nó cần tự lập là sự thật, nên ta đành gạt bay nó ra ôm tiểu Kali cho đỡ tủi. Chỉ khổ tiểu Kali, tự nhiên thay Menfuisu chịu sự hạnh hạ của ta, suốt ngày bị nhéo má đến đen mặt, nhìn sao cũng thấy tội.


Đêm hôm sau, Menfuisu có vẻ hứng khởi đến lấy vật mà ta nói. Ta cũng nhanh trí kêu tiểu Kali đi dụ con nhỏ nô lệ đến địa điểm thích hợp. Nói ra tiểu Kali đi là hợp nhất, vì ta và Ari dù không ghét nhưng thật cũng không thể gọi là có thiện cảm. Mà con nhỏ đó cũng sợ ta và Ari muốn chết!


Ta cũng len lén đi theo coi thử, kịch hay thì không nên bỏ. Dù sao ở hiện đại ta đang ở ta rất thích xem kịch. Ở đây lại có 3D hẳn hoi, không xem quả tiếc.


Vừa ra đến tường thành nhìn ra bờ sông Nin ta đã ngạc nhiên. Tên Menfuisu này dám tự biên lại kế hoạch của ta, làm còn lộ liễu hơn ta tưởng. Hắn lấy nến đặt lên hoa sen, thả khắp bờ sông Nin tạo nên một khung cảnh hiếm thấy. Carol vừa ra cũng bất ngờ, lại thấy Menfuisu nhảy ra trước mặt thì giật mình. Chỉ là nó vẫn kiêu ngạo quá, không qùy như ta nói mà chỉ đứng thôi. Mở một bông sen trước mặt con nhóc nô lệ, lôi ra là chiếc nhẫn ta đưa cho. Trang sức ở Ai Cập hầu hết đầu là vàng, thiết kế tonh xảo nhưng lại quá già xo với độ tuổi của con nhóc. Cái ta thiết kế đặc biệt làm bằng vàng trắng, hơn thế nữa lại đính kim cương đàng hoàng. Nhìn thế nào cũng rất trang nhã, rất tinh khiết.


Carol thì giật mình trước hành động của Menfuisu, nhất thời đứng hình. Cô không ngờ một vị vua lại trước bàm dân thiên hạ lại dám làm vậy với mình, nhất thời cảm động đến phát khóc. Carol ngay sau đó ôm chầm lấy Menfuisu, mà mọi người xung quanh thì lại cực kì ngưỡng mộ cặp đôi hoàng tộc này. Gì chứ bọn con gái là hoa cả mắt, rồi lại bắt đầu tơ tưởng rồi. Không lâu sau chắc chắm chiêu này sẽ làm một trào lưu rất lớn cho coi!


Ta đứng đó nhìn, khung cảnh đó thật hạnh phúc. Ta vốn đầu chỉ có ý niệm xem kịch nhưng nhìn thấy cảnh này cũng có chút buồn. Bỗng đằng sau một bóng đen hiện ra khiến ta giật mình.


" I.....Izumi?!"


Ta ngạc nhiên khi hắn đang đứng sau ta, hai mắt lạnh lại đến đáng sợ. Đôi mắt đó khiến ta nhất thời sợ hãi, lùi lại vài bước.


" Tại sao ngươi lại vô được đây?! Lính.....!"


Ta chưa kịp hô lên thì đã bị Ruka ở đằng sau kề dao ngay cổ. Mọi thần dân lại đang đăm đăm xem cảnh đẹp phim hay nên ta hoàn toàn không thể kêu cứu.


" Ngươi.....ngươi tính làm gì?!"


Ta hoảng hốt thì thấy hắn bắt đầu lôi mình đi đến chỗ tòa thành cao nhất, từ đây thì người dan toàn Thượng Ai Cập cũng có thể thấy cảnh này.


Izumi ghé lại gần tai ta, giọng nói lãng huyết mà nói. Có vẻ hắn thật sự tức giận khi thấy cảnh kia, khi thấy người hắn yêu ôm chầm người đàn ông khác.


" Chiêu này là do ngươi?!"


" Do ta thì sao, không do ta thì sao?! Ta cảnh cáo ngươi, đây là Ai Cập. Đừng có mà lộng hành!"


Ta hét lên nhưng vẫn không dám làm gì với con dao kề ngay cổ, hận sao lúc đó không một giao giết chết tên Ruka này.


Izumi thấy câu trả lời mông lung của ta thì lại tức giận đến cực độ, một mạch lôi ta đi còn mạmh vạo hơn trước. Khiếp! Con dao kề ngay cổ ta rồi, ngươi đợi Ruka đi theo với chứ! Ta hận không thể hét lớn, ai oán nhìn người này đang lãnh huyết lôi ta đi.


Đến nơi, này hắn dựt con giao khỏi tay Ruka mà kề lại cổ ta, chậm rại bước lên hét lớn!


" TOÀN DÂN AI CẬP NGHE ĐÂY! NỮ HOÀNG CÁC NGƯỜI ĐANG TRONG TAY TA, MỘT LÀ NỮ HOÀNG CỦA CÁC NGƯỜI CHẾT HAI LÀ GIAO NỮ THẦN CỦA CÁC NGƯƠI RA TRAO ĐỔI!"


Ta nghe tên Izumi này hét to mà xém té, thầm khóc trong lòng. Trời ơi! Đem ta đổi với con nhỏ nô lệ đó thì khỏi nói cũng biết kết cục rồi. Tên Izumi này, ngươi đổi người cũng phải xem tình thế chứ! Ta thì đang bị toàn dân Ai Cập ghét, còn con nhỏ đó lại được một mực tôn sùng. Làm thế này thì khác gì khắc hẳn một bản án tử lên mặt ta rồi!!


" Ngươi điên hả tên kia! Ngươi nghĩ bọn họ sẽ chịu sao? Động não cái hộ ta đi!!!!"


Ta hét nhỏ vào tai hắn, gằn lên từng tiếng một. Giờ hắn chạy là còn kịp đấy, chạy đi hộ ta một cái. Ngộ nhỡ không đổi được, điên quá mà lỡ fay một cái thì coi như ta thăng thật đấy! Khó khăn lắm ta mới làm hòa được với Menfuisu, khó khắn lắm ta mới kiềm chế được cảm xúc của mình. Ta còn muốn về Hạ Ai Cập, ta còn muốn chơi với kali của ta!


Izumi nghe xong thì ngạc nhiên, không phải hắn thấy dân Hạ Ai Cập rất yêu thương vị nữ hoàng này. Hắn lại còn tưởng Thượng Ai Cập cũng vậy?! Izumi ngó qua Ruka, giờ hắn cũng đang xanh mặt nhìn hoàng từ của mình. Hắn chỉ tưởng hoàng tử chỉ là bắt cóc vị nữ hoàng này. Ai ngờ lại táo bạo vậy, công khai đổi người. Hắn mới nghe là đã biết rõ kết cục. Lại thấy khuôn mặt của Asisư vừa cười vừa khóc thì đúng là tệ càng thêm tệ.


" Không phải người dân Hạ Ai Cập rất yêu quý ngươi sao?!"


Tên Izumi này thẹn quá hóa giận, kề dao ngày càng sát vào cổ cô. Trời ơi! Thượng Hạ cách nhau cả ngàn dặm, sao có thể tự tiện gộp chung lại với nhau chứ!!!


" NGƯỜI DÂN AI CẬP! CÁC NGƯỜI CÓ NGHE KHÔNG? CÁC NGƯƠI CHỌN AI: NỮ HOÀNG HAY NỮ THẦN!


Izumi lại hét to lên, nhất quyết không chịu cho là mình sai. Ta hết cách đành quay sang cầu cứu, nửa muốn trách tại sao hắn để hoàng tử của mình làm càn vậy! Nhưng vừa quay ra cũng thấy Ruka đang xanh mặt nhìn ta, cười không nổi khóc không xong. Thật sự chỉ muốn hét lên là tên này yêu quá hóa điên chắc! Thích chết thì tự đi đi, kéo ta theo chi?!


Ở dưới kinh thành, sau hai lần Izumi hét lớn thì bỗng im bặt lại ngước lên. Không như Asisư nghĩ, sau khi cô bất tỉnh thì toàn dân Ai Cập cũng biết cô đã hết mình vì đất nước. Từ lâu đã tha thứ cho vị nữ hoàng này. Giờ đây thấy nữ hoàng đang bị người khác kề dao không khỏi kinh ngạc, bàn tán xôn sao. Mà binh lính thấy tình thế như vậy không dám động binh, sợ tên Izumi này làm hại ta. Carol và Menfuisu cuối cùng cũng dứt nhau ra, thấy tỷ tỷ mình đang bị uy hiếp không khỏi tức giận. Mà Carol lại vốn hiền lành, thấy đã bắt đầu khóc. Hai tay ôm chặt lấy Menfuisu sợ hãi. Cũng vì thấy cảnh đó mà con dao đã gần cổ nay đã chạm vào thịt ta. Thật muốn khóc quá!!!


" TÊN IZUMI KIA! ĐÂY ĐANG LÀ AI CẬP, ĐỪNG CÓ MÀ LÀM CÀN!"


Menfuisu cuối cùng cũng lên tiếng, chỉ thẳng tay lên trên đây hét to. Ta thì đã sợ đến nhũn chân, nhưng tên Izumi này nghe Menfuisu này hét lớn thì càng ngày càng liều. Lại một lần nữa hét lại điều kiện, ở dưới thì ngày càng xôn xao hơn. Hai mắt nhìn ta rồi lại hai mắt nhìn về phía nữ hoàng, lưỡng lự không biết làm gì.


Bản thân Menfuisu cũng không biết phải làm gì, hắn không thể bỏ chị mình mà càng không nhẫn tâm bỏ Carol. Tình hình này khó mà động binh, hiện hắn hoàn toàn bị đẩy vào tình thế bị động.


" NHANH LÊN! TA SẮP HẾT KIÊN NHẪN RỒI ĐẤY!"


Izumi hét to siết sao vào cổ ta khiến ta không khỏi kêu " A" một tiếng, máu cũng bắt đầu chảy ra khiến ta sợ hãi. Trời ơi! Tên này mà cứ khiêu khích nữa chắc ta chết thật quá! Menfuisu ơi! Giúp ta đi! Ta cũng chưa muốn chết!


Ta thầm hét trong lòng thì đột nhiên Carol bước lên, hiên ngang hét. Tuy vậy vẫn có chút run sợ.


" ĐƯỢC THÔI! NGƯƠI MAU THẢ CHỊ ASISƯ RA!"