Chap 2
Ngày 20 tháng 4,2025
Hàng ngàn chiếc container chưa bên trong phương tiện và thiết bị,khí tài được vận chuyển đến căn cứ quân sự mới được xây dựa trên thành phố Star trước đó.Các thiết bị nghiên cứu được đóng gói lại,các nghiên cứu viên thì về phòng chờ mệnh lệnh tiếp theo.Giờ đây họ sẽ không còn nghiên cứu tại Nam cực nữa,mục tiêu tiếp theo của họ là thế giới mới
Cùng lúc này,trong một chiếc BTR-95,Trung,một trung sĩ đang vừa h·út t·huốc vừa nhìn vào chiếc điện thoại của mình.Anh đang gọi cho mẹ của mình,dù tại Nam cực nhưng sóng vô tuyến vẫn có thể phủ đến đây.
"Alo?Mẹ,mẹ,nghe con nói không?"-Anh nói vào tai nghe của mình để che đi tiếng ồn của những hoạt động ngoài xe.
Trung vốn là người Nam Định,nhưng khi anh 15 tuổi,cả nhà chuyển qua Minsk,Belarus sinh sống.Dù vậy giọng anh vẫn không đổi dù qua 8 năm.Từng tốt nghiệp đại học công nghệ Moskva.Sau đó anh nhập ngũ vào hồng quân.Khi anh nghĩ rằng chỉ cần hết năm nay anh sẽ được về nhà,anh đã dự định sau khi về nhà mình sẽ đi một chuyển trở lại VN,về lại nhà cũ thì cánh cổng xuất hiện,mang mọi dự định của anh ném vào sọt rác.Sư đoàn của anh,không,cả tập đoàn quân của anh được ném sang bên kia cánh cổng.Anh đang gọi cho mẹ của mình để nói với bà về chuyến đi lần này của anh.
"(Tiếng Nga) Trung?Dì Mai đi siêu thị rồi,nhưng dì không cầm điện thoại đi theo,anh có cần em nhắn lại cho dì cái gì không?"
"(Tiếng Nga) Là Sofiya à..." Trung nói
Sofia là đứa con gái thứ hai của nhà hàng xóm của anh,năm nay 16,với mái tóc trắng và đôi mắt xanh,khuôn mặt dễ thương của con bé mỗi khi nó xấu hổ thì có thể bóp ra nước,lớn lên con bé chắc chắn là một mỹ nhân giống chị mình là điều Trung nghĩ mỗi khi nhớ về cô bé.
"Nói với mẹ anh anh sẽ không về vào cuối mùa hè này,trong q·uân đ·ội có ít chuyện nên anh sẽ về muộn hơn dự tính..."
"Mọi người tập hợp đi,có lệnh mới kìa!"-Một tiếng hô vang lên,Trung nhìn ra ngoài khe cửa xe rồi lại nhìn vào điện thoại
"Nói lại với mẹ anh giúp anh,anh có việc bận rồi"
"Da,em biết rồi,em sẽ nhắn lại với dì."-Sofiya nói với giọng nhí nhảnh.
"Cảm ơn Sofiya."
Nói xong Trung cúp máy.
Thở dài một hơi,anh mở nhỏ âm lượng lại,bài hát Nhóm máu> của Kino vang lên bên tai,leo ra khỏi xe của mình rồi đi đến hội trường.Cái lạnh thấu xương của nam cực xuyên thấu qua lớp kính chắn gió của chiếc mũ,đập vào da mặt anh.Rùng mình một chút,Trung chạy vào hội trường.Trong hội trường hơn 1000 người đang đứng trước màn hình lớn.Trung mang khuôn mặt đẹp trai,nếu anh ở Việt Nam thì sẽ không có cô gái nào từ chối làm bạn gái anh.Anh đẹp trai,nhưng không phải phong cách ẻo lả của bọn ca sĩ K-pop mà mấy đứa con gái trong thị trấn của anh hâm mộ.Trước khi nhập ngũ,anh cao 1m81,cơ thể thông qua luyện tập hàng ngày đã có sẵn ưu thế về thể hình,thông qua thuốc cải tạo anh được cấp vào năm ngoái nhằm tăng thể chất và cải thiện tuổi thọ toàn dân,anh cao thêm khoảng 6cm,giờ anh cao 1m86 nhưng xem ra vẫn hơi thấp để so với mấy tên đo con trong sảnh.Mất một lúc để tìm thấy vị trí tốt,anh an vị tại đó chờ vị chỉ huy già đến để đưa ra mệnh lệnh mới.
Khoảng 15p sau,một người đàn ông trung niên trên ngực treo đầy huân chương,đi hai bên là ba người đàn ông khác,một người tay xách theo laptop,hai người khác mặc đầy đủ áo giáp,trên lưng mỗi người treo một khẩu AK-25 (thiết kế dựa trên AK-12,sử dụng đạn 5,54x39mm).Họ bước lên trên bục giảng,lấy laptop và cắm vào máy chiếu,hình ảnh hiện lên.Hình ảnh phát cho thấy Chủ tịch Liên Bang Xô Viết đã ra lệnh tiến quân qua bên kia cánh cổng...
Xem xong đoạn video,người đàn ông cầm laptop bắt đầu nói
"(Tiếng Nga)Cuộc chiến lần này sẽ được nguyên soái Vladimir Ivanovic Petov chỉ huy,các bạn sẽ là những người đầu tiên chính thức tiến qua bên kia cánh cổng.Cư dân nơi đó sự dụng ngôn ngữ không thuộc bất kì ngôn ngữ nào của chúng ta,cho nên mỗi người các bạn và trong tiểu đội của bạn sẽ nhận được một bộ thiết bị phiên dịch tự động,các bạn cũng có thể học ngôn ngữ của họ,chúng tôi sẽ phát từ điển cho mỗi tiểu đội.
Nhiệm vụ chính của cuộc chiến này là ưu tiên giải cứu những nghiên cứu viên bị m·ất t·ích.Sau đó sẽ là cuộc chiến toàn diện với kẻ đã t·ấn c·ông sở nghiên cứu,Đế quốc.
...
Được rồi.Đó là tất cả,nhiệm vụ sẽ bắt đầu lúc 18h hôm nay."
Viên sĩ quan nói xong,vị tướng trung niên cũng đứng lên phát biểu
"Chúc các hoàn thành tốt nhiệm vụ,đồng chí Lenin luôn ở bên các bạn."
Nói xong bên dưới những tên lính bắt đầu xách súng giơ lên trời
"URAAA_!"
"URAAA_!"
"URAAA_!"
Ba tiếng hoan hô vang khắp hội trường,Trung ngồi một chỗ nhún vai rồi đi ra phía cửa,tất cả mọi người mỗi người tiến về tiểu đội của mình.Trung cũng tiếp nhận tiểu đội của mình,1 chiếc BMP-T Armata 1 chiếc Tiger-M và 1 chiếc BTR-95,15 người nếu tính cả anh,12 nam 3 nữ,trong đó 6 người thuộc bộ phận kíp lái,1 người là quân y và 8 người lính bộ binh thông thường trong đó có anh.
"Được rồi các honey,lấy v·ũ k·hí với đạn đi,để xem nào...Còn 2 tiếng,lấy được gì thì lấy,1 tiếng sau tập hợp."-Trung nhìn đồng hồ rồi ra lệnh,bản thân cũng tiến về kho v·ũ k·hí và đạn chất đống trong những hộp kim loại.
Nhìn sơ qua kho,anh quyết định chọn một khẩu AK-25,bản cải tiến của AK-12,lấy thêm một vài phụ kiện như ông ngắm,nòng giảm thanh,tay cầm và xách theo một cái nòng carbine.Quân đội cũng khá chịu chi cho cuộc chiến này,binh lính có thể lấy bất cứ v·ũ k·hí nào bản thân mình muốn,phụ kiện cho v·ũ k·hí cũng vậy,đạn thì cũng vô tư mà lấy.Anh lấy một băng đạn có sẵn 60 viên rồi lắp vào v·ũ k·hí,rồi tiện tay lấy thêm hơn 10 băng đạn nữa bỏ vào túi chiến thuật.Xong xuôi,anh lấy thêm 10 hộp thiếc chứa đạn rồi vác về xe của mình.Vác trên mình hơn 70kg nhưng cơ thể đã qua cải tạo để đạt tố chất cơ thể gấp 3 của anh hoàn toàn thấy nhẹ nhõm,giống như chỉ các bình nước 20L vậy.Lặp lại vài lần,cho đến khi phía sau của chiếc Tiger chất hơn 100 hộp thiếc anh mới dừng lại.Anh ngồi trên chiếc xe chờ đội viên của mình,ba cô gái của của đội mỗi người chọn một cây HK416,những người của tổ lái cũng chỉ lấy mỗi người một câu AKU-12 hoặc Scar-PDW để tượng trưng,dù sau cũng không cần dùng,pháo 30 ly không ngon sao?Những người khác của tổ chiến đấy cũng quay về,mỗi người một cây súng,tính sơ cả tiểu đội có hai người dùng súng máy PKM,còn lại đều chọn AK-25,ngoại trừ mấy cô gái dùng HK416,mấy tên tài xế thì không cần quá quan tâm.
"Hẳn là đầy đủ rồi.Lên xe đi,chúng ta sẽ di chuyển sớm thôi."-Trung nói rồi leo vào chiếc BTR.
Cả nhóm cũng leo vào xe,mấy cô gái thì ngồi trong chiếc Tiger đậu sẵn trong hàng xe,chỉ chờ lệnh để xuất phát.
Ngồi trong xe,Trung vẫn đang nhạc của riêng bản thân mình,một vài người khác thì lên wetube xem một vài video về chơi game,thậm chí có hai tên mê anime nói chuyện với nhau về chiến dịch này.Trung đại khái nghe được mấy tên đó nói bên đó chắc chắn có mấy cô gái tai mèo như trong anime.Nghe vậy khoé miệng anh nhếch lên.Là thế hệ sinh sau 2000,Trung biết gái tai thú là gì,dù sao trước khi lên đại học anh cũng thấy mấy tên cuồng anime tự nhận gái 2D làm vợ.
"Bọn mày ồn thật đấy,qua đấy làm gì có gái cho chúng mày chọn,chỉ có quái vật với bọn râu quai nón chào đón chúng mày thôi hahahah."- Oliver,gã già tuổi nhất đội nói rồi cười.Lão 27 tuổi,người Nga gốc Mỹ,cha người Nga và mẹ là Người Mỹ.Hắn được sinh sau ngày Mỹ thua c·hiến t·ranh Lạnh vài năm.Một tay ôm khẩu PKM,một tay không ngừng lướt Tiktok.Trung cũng lười để ý,chỉ im lặng nghe nhạc,tiếng nhạc vang bên tai,những bài hát Liên Xô xưa cũ,xen lẫn những bản nhạc tiếng Nga,tiếng Việt và Tiếng Anh hiện đại,đôi khi còn có những bản nhạc điện tử không lời đã từng rất nổi tiếng 10 năm trước.
Một tiếng trôi qua trong chốc lát,lớp cửa ngăn cách thế giới bên ngoài với cánh cổng mở ra.Cánh cổng như một đường hầm khổng lồ,rộng hơn 15m,cao 7.5m di chuyển 4 hoặc 5 hàng xe tăng cùng lúc hoàn toàn không có vấn đề.Những chiếc T-14MS ở đầu đoàn xe bắt đầu di chuyển vào cánh cổng,theo sau là những chiếc Abrams X,sau khi đoàn xe tăng đi vào những phương tiện của những tiểu đội bắt đầu tiến vào cánh cổng,mất một lúc,chiếc BTR của Trung cũng nổ máy,bắt đầu tiến vào cánh cổng.Trung liếc nhìn qua khe cửa,đi một lúc lại thấy một vài chốt hoả lực ở hai bên đường với những người lính đang h·út t·huốc.
Đang chắm chú,bỗng bên tai vang lên mệnh lệnh
"Các đồng chí,chuẩn bị chiến đấu ngay khi ra khỏi cổng,kẻ địch đang tiến lại gần vị trí điểm ra,ước tính số lượng là 400.000,bên điểm ra thơi gian hiện tại là ban đêm.Nhắc lại..."
Trung nghe vậy,ra lệnh mọi người sẵn sàng chiến đấu.Cả đội đeo thiết bị hỗ trợ đa năng* lên,mở chốt an toàn của súng.Khoảng 2 phút sau,bên kíp lái báo cáo đã đến,cả đội trèo ra khỏi xe và tìm vị trí che chắn.Trung quan sát xung quanh và tìm được một vị trí thích hợp,Oliver và Anton,một người khác trong đội,dân Belarus chính hiệu.Cả ba tìn được một chiến hào do công binh thăm dò đào từ trước.Những cô được giao nhiệm vụ bảo vệ phương tiện trong khi cả đội tiến vào hào phòng thủ.Khi radio chỉ huy báo kẻ địch cách khoảng 1km,trên mặt hiển thị của thiết bị hỗ trợ đa năng hiện ra hình ảnh kẻ địch.
Những con quái vật đi xen kẽ với nhân loại,bầu trời phủ kính bởi những sinh vật tưa như rồng.Chúng như những ác quỷ bước ra từ địa ngục,hình bóng của chúng che lấp cả ánh hoàng hôn.
1km
900m
850m
800m
...
"otkryty ogon!!!"
Khi kẻ địch chỉ cách khoảng 400m,lệnh nổ súng được vang lên.Những tháp pháo 125mm và 120mm của xe tăng mở đầu trận đánh.Những viên đạn bay trong màn đêm như những quả cầu ánh sáng v·a c·hạm với đoàn quân đang tiến về ngọn đồi.Xuyên qua vô số xác thịt phàm trần rồi p·hát n·ổ,tạo ra vô số mảnh đạn và sóng xung kích,g·iết c·hết mọi sinh vật sống trong phạm vi p·hát n·ổ,theo sau là vô số những viên đạn súng trường và súng máy bay về phía đội quân đang không ngừng tiến đến ngọn đồi.Những nòng súng loé lên trong màn đêm như những đoá hoa,những viên đạn xuyên giáp xen lẫn với đạn vạch đường lao về phía đội quân dị giới,xé nát bất cứ bộ phận nào mà chúng đi qua,đem những kẻ xấu số này biến thành những cái tổ ong chảy ra huyết mật.
Trên mặt đất là thế,khi những con wyvern bay đến gần ngọn đồi,những tháp pháo phòng không 30mm được điều khiển bằng AI của xe tăng,những khẩu 12 ly 7 và những khẩu PK trút mưa đạn vào những con wyvern.Những phát đạn chọc thủng màng cánh,xuyên qua thịt,qua xương và nội tạng của con thú,biến chúng và cả kẻ cưỡi chúng thành những khối thịt không nguyên vẹn,mưa máu trộn giữ máu wyvern và máu người kèm theo vài phụ phẩm như thịt,xương,đôi khi và vài cánh tay nhân loại rơi lã chã xuống mặt đất.
Không tới 10 phút,một đội quân khoảng 400.000 cá nhân bị xoá sổ hoàn toàn,chỉ còn 1 số kẻ sống sót b·ị b·ắt giữ với những v·ết t·hương và tay chân đứt lìa.Trung và tiểu đội của mình khi đi xác nhận chiến trường khi nhìn t·hấy x·ác c·hết của kẻ địch mà những v·ũ k·hí dù còn nguyên hay bị hư hại của kẻ địch đều phải tự hỏi mình đang chống lại cái quái gì vậy.
Trong khi đó,tại đâu đó dưới lòng đất của một nơi nào đó,một đặc vụ KGB bước vào căn phòng.Anh mở thiết bị đa năng lên,đeo tai nghe và kính vào rồi bước vào một căn phòng tối.Trước mặt anh là 10 cá nhân b·ị b·ắt giữ từ sự kiện "G.A.T.E".
"Đồng chí,gọi chúng dậy."
"Rõ,đồng chí đại tá!"
Nói rồi mấy người đàn ông cầm mấy xô nước tạt vào mặt những kẻ bị trói.Chúng bị những xô nước lạnh này đánh thức dậy.
"Chào các bạn,chào mừng đến với Liên Bang Xô Viết,và giờ,các bạn nên nói cho tôi biết những người bị các bạn bắt đã đi đâu,tôi sẽ giúp các bạn không còn thấy đau đơn nữa.Và ngược lại,các bạn sẽ vừa phải nói cho tôi thông tin tôi cần và vừa chịu lấy đau đớn."
Đặc vụ KGB nói với những kẻ bị trói với nụ cười trên môi,hai tay đan vào nhau.Những kẻ kia nhìn anh với đôi mắt đầy sợ hãi,giống như đang nhìn ác quỷ.Nhưng một lúc sau chúng lại cười,rồi khiêu khích anh
"Lũ súc sinh đó sao?Tao chắc chắn chúng nó sẽ trở thành nô lệ,thành những món đồ chơi,sau khi bị chơi chán,bọn tao sẽ ném chúng nó vào nơi những con đ**m thuộc về,sau khi chúng nó không còn giá trị lợi dụng,chúng sẽ trở thành những tên nô lệ phục vụ cho hầm mỏ và c·hết ở đó.Sau chúng nó,đế chế chắc chắn sẽ đến đất nước chúng mày,mày và con trai mày sẽ chở thành nô lệ trong khi vợ và con gái mày sẽ trở thành điế...Khặc!"
Tên này chưa nói hết câu,con dao DV-2 của người đặc vụ đã đâm xuyên qua quai hàm của hắn,chạm đến sọ hắn,máu từ cái hàm răng b·ị đ·âm vỡ nát đó chảy xuống từ cán con dao.Hắn vẫn chưa c·hết,nụ cười trên miệng của người đặc vụ vẫn ở đó.Sau đó anh rút con dao ra khỏi hàm của hắn,đè lưỡi dao cùn xuống cổ của hắn và bắt đầu cắt.Máu không ngừng tuôn ra từ cổ hắn nhưng hắn không thể phát ra tiếng động nào ngoài tiếng không khí thoát ra từ cổ họng hắn.Hơn 10 giây t·ra t·ấn từ con dao cùn,hắn đ·ã c·hết,biểu cảm khuôn mặt vặn vẹo.
"Tiếp theo là vị nào đây"
Đặc vụ vẫn cười,nhưng những tên kia không thể cười nổi nữa.Hai tiếng đồng hồ,cả gian phòng chỉ có tiếng hét và tiếng da thịt bị cắt.Viên Đại tá bước ra khỏi phòng tra hỏi,lấy khăn tay xoa đôi tay đỏ và con dao cùn.Bỗng anh nhìn thấy một người đàn ông đang đứng đợi ở ngoài cửa.Người đặc vụ lau tay xong,đặt xấp giấy chứa lời khai cho người lính đứng cạnh người đàn ông.Người đàn ông nhìn viên đại tá rồi thở dài
"Có vẻ cuộc chiến ở Chechnya vẫn ảnh hưởng quá lớn đến cậu."
Tiếp nhận hồ sơ,người đàn ông rời đi,nhân viên dọn dẹp tiến vào căn phòng,10 tên kia đều c·hết,c·hết rất đau đớn,máu nhuộm đỏ sàn nhà,không một cái xác nào còn nguyên vẹn.Nhân viên vệ sinh chỉ thở dài rồi dọn dẹp căn phòng trong khi một số nhân viên khác tiến vào và di chuyển những cái xác đi.Họ không biểu cảm quá nhiều,dù sao để trở thành nhân viên KGB tố chất tinh thần phải cực lớn.
(*)thiết bị hỗ trợ đa năng:Là thiết bị giúp người sử dụng thực hiện các chức năng từ cơ bản như ghi âm,quay phim,đến nâng cao như đo khoảng cách bằng laser,đưa ra gợi ý chiến thuật,hỗ trợ sự dụng v·ũ k·hí khi kết nối với Exo,liên lạc,dịch từ nghe cho đến hình ảnh,văn bản,v.v..