Liên Quân Mobile - Cuộc Chiến Với Đế Chế Thây Ma - Phần 1

Liên Quân Mobile - Cuộc Chiến Với Đế Chế Thây Ma - Phần 1 - Chương 61: Sự tan rã của lực lượng Oramei - Vật thể lạ bí ẩn




Kanet liền bay một mạch xuyên vào rừng. Hắn đáp xuống ngay chỗ của lực lượng Oramei. Ryoma đã đứng đợi từ trước. Ryoma hỏi:



- Sao rồi? Nhiệm vụ thế nào?



- Bẩm ngài ... nhiệm vụ tôi không hoàn thành được ạ.



Ryoma bực mình, hét to:



- Ngươi nói sao! Ngươi không hoàn thành được à?



- Nhưng mà thưa ngài ... tôi có chuyện khẩn cấp cần nói ạ ...



- Ngươi nói cái gì! Nói mau!



Kanet giật mình. Hắn cố nuốt nước bọt, thở một hơi lấy tinh thần, rồi nói:



- Bẩm ... tên Lucifer vẫn còn sống ạ.



- Ngươi nói sao? Hắn ta còn sống à?



- Vâng ạ ... hiện tại hắn ta gia nhập phe Tứ phương Ánh Sáng. Tôi e là ...



Ryoma liền nói to:



- Câm mồm! Ta không quan tâm về việc hắn có đánh bại chúng ta hay không. Ta chỉ quan tâm giá tiền truy nã của hắn. Hiện tại, hắn được truy nã với giá 1500 vàng Truy Kích, tương ứng với khoảng 282 quân huy của chúng ta. Ta sẽ gϊếŧ hắn ta để lấy tiền.



- Bẩm ngài ... thế ngài là thợ săn tiền thưởng sao?



- Đúng vậy!



Ngay lúc đó, các thành viên còn lại của Oramei cũng ra. Kanet liền nói:



- Mọi người ơi ... thủ lĩnh Ryoma chính là ... là thợ săn tiền thưởng đấy.



Liliana liền bảo:



- Ngươi làm như ta chưa biết vậy ... tôi biết trước ngươi đó Kanet.



- Cái gì ...



- Thật ra, Oramei chính là một tổ chức săn tiền thưởng. Và mục tiêu của nhóm chính là tiêu diệt Lucifer. Và thật ra, tôi và Ryoma là đồng đội. Hai người chúng tôi cùng chung một lực lượng - Lâu đài Khởi Nguyên!



Kanet sững sờ. TeeMee liền bảo:



- Tôi đến từ Khu rừng Chạng Vạng.



- Tôi đến từ Cung điện Ánh Sáng. - Tulen trả lời.



Omen liền nói:



- Ái chà ... tôi lại đến từ lực lượng Sa Đọa. Còn ngươi Joker, ngươi đến từ đâu.



- Ha ha ha ... tôi không đến từ đâu cả ...



Cả đám vô cùng ngạc nhiên. Hắn lại nói tiếp:



- Ta đến từ thế giới DC.



Ryoma liền bảo:



- Bây giờ tất cả chúng ta sẽ kéo quân vào Lâu đài Khởi Nguyên để tìm và gϊếŧ cho được tên Ryoma. Tấn công!



Cả đám xung phong tiến công. Đến trước cổng, Ryoma hét to:



- Lucifer! Mau nộp mạng đi!



Đột nhiên hàng loạt mũi tên bay xuống. Cả đám bàng hoàng không biết làm gì thì quân ta đổ ra. Kẻ địch không chuẩn bị từ trước nên đã bị tóm gọn. Nguyên đám bị giải vào bên trong.



Đứng trước Thane, Ryoma liền nói:




- Bẩm ngài ... tôi đã trở về ạ.



- Trở về? - Tôi và thằng Hiếu ngạc nhiên. Chợt thằng Hiếu nói to:



- A tao nhớ rồi ... Ryoma là thợ săn tiền thưởng. Cậu ta bỏ lâu đài đi bắt tội phạm đấy.



Ryoma cười, bảo:



- Nhóc con cũng hay đấy.



Ryoma lại nói tiếp:



- Và đây là Liliana. Cô ấy là cửu vĩ yêu hồ đấy ạ.



- À Liliana ... tôi nhớ ra rồi ... tôi và Astrid bị cô ta hành sấp mặt ở ngoài rừng mà.



Liliana giật mình, nói:



- Ơ tôi ... tôi không cố ý đâu ...



- Thôi thì dù gì cô cũng thuộc lực lượng Lâu đài Khởi Nguyên từ lâu rồi. Chỉ tại cô chưa vào sổ thôi. Chẳng phải cha mẹ cô từng là thành viên ở đây trước rồi sao.



- Ờ đúng rồi he. - Liliana nhớ lại.



Astrid liền nói:



- Còn Tulen và Omen! Hai người ở đâu?



- Tôi thì ở Cung điện Ánh Sáng, còn cậu ta ở Lực lượng Sa Đọa. - Tulen trả lời.



Maloch liền nói:



- Ý ra là chúng ta chưa bao giờ gặp họ luôn đấy.




- Bẩm ngài ... tôi nghĩ họ là người của thế hệ đầu, chỉ do họ đi phiêu bạt nên giờ này họ mới trở về. - Veera trả lời.



- Ý cô là giống Preyta đấy hả? - Nakroth hỏi thêm.



- Gần giống vậy.



Ryoma bước tới, tuyên bố:



- Từ nay, Oramei chính thức giải tán. Mọi người sẽ gia nhập Tứ Phương Ánh Sáng!



- Yeah!!! - Tiếng hô hào vang vọng.

Tôi chợt nói:



- Mà khoan ... tên Joker đâu?



- Nhắc mới để ý ... tên Joker không có ở đây. - Lauriel nói.



Ryoma liền trả lời:



- Hắn ta nghe nói thuộc thế giới DC nên chắc hắn đã về thế giới của hắn ta rồi.



- Thôi vậy cũng tốt. Đỡ hơn chứa một tên bị thần kinh. - Omen bảo.



Hôm đó, cả đám cùng nhau tổ chức tiệc chào mừng mọi người.



*



Tối đó, cả đám Oramei được sắp xếp cho một phòng. Phải nói là phòng rộng. Rông nhưng cả năm người thì hơi khó ... mà cả đám ngủ chung phòng khi còn trong căn cứ quen rồi.



Và ngay trong đêm đó, một thứ kì lạ xuất hiện. Và người nhìn thấy vật lạ đó đầu tiên không ai khác chính là tôi và thằng Hiếu.



Lúc đó, tôi và nó vừa đi WC xong. Đang trên đường trở về, đột nhiên một vật thể lướt qua nhanh. Nó lướt qua rồi biết mất, không một dấu vết nào. Tôi giật mình, bảo:

- Cái ... cái gì thế này!




- Trời ơi ... vật gì di chuyển nhanh thế? Nhưng tối quá tao không thấy gì.



Đột nhiên có hai người xuất hiện. Đó là Lindis và Yorn. Yorn liền hỏi:



- Hai đứa làm gì giờ này? Khuya lắm rồi. Hay là hai đứa tính dọa ma ai hả?



- Không ... không phải ... tụi em bị ma dọa thì có ... - Tôi đánh hàm cập cập.



Yorn và Lindis ngạc nhiên. Lindis liền nói:



- Chắc chắn là Krixi chứ không ai khác! Bắt nó bỏ đó ba bữa như lần trước!



- Khoan cô ơi! Cái này di chuyển nhanh lắm chứ không phải như Krixi. Nó lướt qua như một tia sét vậy.



Hai người họ liền nói:



- Thế nó ở đâu?



- Dạ ... tụi cháu không biết ...



Đột nhiên tiếng hét "Áaaa ...." vang lên rất to. Tôi liền nói:



- Nó gần đây thôi. Đi mau!



Thế là cả đám chạy thục mạng. Cả đám không biết chạy đi đâu nữa, chính tiếng hét ấy đã gọi họ tới. Và không ngờ, đó là phòng của Lauriel và Zephys. Nhưng lúc này, Lauriel không có ở đây. Tôi chạy vào, hỏi:

- Có chuyện gì vậy!



- Là mấy người hả? Anh không biết nữa ... anh vừa nhìn thấy một vật thể bay ...



- Bay à? Nó ở đâu! - Lindis nói to.



Zephys ngập ngừng trong giây lát, rồi nói:



- Nó ... vừa chạy đi mất rồi ...



Cả đám định chạy đi thì tôi vô tình nhìn xuống sàn nhà. Đó là một vật làm từ mây. Tôi cầm lên, hỏi:



- Cái gì vậy trời? Giống một cây roi.



- Cây roi ... - Zephys ngạc nhiên.



Tôi đánh vào người thằng Hiếu một phát phủi bụi. Nó hét toáng lên, nói to:



- Oái đau ... mày chơi kì vậy!



- Hả ... mình đánh như phủi bụi mà ... ui da ... đau vcl ... - Tôi tự đánh mình thử.



Zephys ngẫm nghĩ một lát, rồi nói:



- Khoan đã ... Xeniel từng nói ... có một cây roi làm từ mây đánh một phát mà ba tháng sau vẫn còn vết ... không lẽ.



Thằng Hiếu ôm vết đau. Tôi hỏi:



- Đau lắm hả?



- Nghĩ sao không đau mậy ... ui da ... chảy máu rồi.

"Chảy máu?". Lindis ngẫm nghĩ rồi vứt cái mền sang một bên. Lindis ngạc nhiên:



- Hả ... máu?



- Cái gì! - Cả đám còn lại ngạc nhiên.



Zephys liền nói:



- Không thể nào lầm lẫn được! Vật thể đó chính là ...



______________