Liên Quân Mobile - Cuộc Chiến Với Đế Chế Thây Ma - Phần 1

Liên Quân Mobile - Cuộc Chiến Với Đế Chế Thây Ma - Phần 1 - Chương 57-2: Chương đặc biệt 3: Chuyện tình mùa Valentine (18+) (P1)




Trước khi vào chap thì mình nói trước: Chap này tưởng tượng rất nhiều.



________________



Ngôi nhà nhỏ của tôi nằm trên một con đường nhỏ trên phố. Nó không rộng, nhưng lại rất thoải mái. Nó không đẹp, nhưng lại rất ấm cúng. Mỗi ngày đi học về, tôi thường cố gắng đi thật nhanh để về nhà. Tất nhiên không phải về đơn giản, mà là về để chơi Liên quân. Tôi chơi nhiều đến nỗi nếu thi chơi Liên quân lâu nhất chắc tôi hạng nhất.



- Này cậu à. Em không thể ngưng chơi liên quân một tí được à?



- Cô im đi! Đừng có nói nữa và để em chơi! - Tôi trả lời.



Cô gái ấy là Lindis. Cô gái ấy là người độc thân, sống nhờ nhà tôi.



Ngoài giờ học, tôi còn làm nghề tay trái là mai mối.



Một hôm, có một người đến nhà của tôi. Anh ta có mái tóc màu vàng, tay cầm một cây cung to. Anh ta nói:



- Cho tôi gặp chủ nhà ạ.



- Vâng. Tôi là chủ nhà đây. Mời anh ngồi xuống rồi chúng ta nói chuyện.



Anh ta liền ngồi xuống rồi bảo:



- Tôi tên là Yorn. Hiện tại tôi đang ...



- Biết rồi. Anh đang F.A chứ gì.



- Không phải. Tôi có người yêu rồi. Chỉ là ... hiện tại tôi đang cháy túi nhưng mai lại là 14/2. Tôi ... không biết làm gì nữa ...



Tôi liền nghĩ một lát, rồi bảo:



- Vụ này khó à nha. Lindis, cô có ý kiến gì không?



- ...



- Cô đang coi cái gì vậy?



Cô ấy coi kênh hài Thánh Nô TV. Có một cảnh hài như thế này: "Nếu bạn không muốn tốn tiền quà Valentine, thì ngày 13/2 hãy tìm cách chia tay, đến ngày 15/2 hãy tìm cách xin lỗi. Như vậy, bạn không phải mất tiền quà Valentine, mà ngày 15/3 còn được cɦịƈɦ bù nữa".



Tôi nghe xong liền bảo:



- Xời ... chẳng có gì hài cả. Đúng không hả Yorn?



- Há! Được đó ... cách này nghe được nè.



- Này khoan đã Yorn ... Đó đâu phải cách làm đâu ...



- Thôi ... tôi đi đây. Cảm ơn cậu nha.



- Này khoan đã ... - Tôi cố gắng nói to nhưng không được.



(Tại chỗ hẹn của Yorn và Tel"Annas)



Tel"Annas đứng đợi Yorn mất khoảng ba mươi phút. Tel"Annas lẩm bẩm:



- Anh ấy sao lâu thế không biết. Đợi mỏi dò quá.



Yorn chạy lại, thở hồng hộc nói:



- Hộc hộc ... anh tới rồi nè ...



- Hay quá. Em đợi anh nãy giờ. Anh hẹn em ra đây chuyện gì thế?



Yorn hít một hơi thật sâu, rồi bảo:



- Anh có chuyện muốn nói với em.



- Chuyện gì vậy anh?



- Mình ... chia tay đi em à.



Tel"Annas giật mình. Cô nói:



- Sao anh lại muốn chia tay em? Em đã làm gì anh đâu?



- Anh ... anh xin lỗi ... nhưng mà ... anh không thể tiến tới chung với em được nữa. Mình chia tay nhau đi.



Nói xong, Yorn tràn trề "nước mắt" mà bỏ đi. Tel"Annas ngồi bật khóc. Cô lẩm bẩm:



- Hu hu. Tại sao lại như vậy ... mình đã làm gì đâu cơ chứ ... hu hu.



- Em à ...



- Ai thế? - Tel"Annas ngước lên.



(14/2)



Yorn nằm khò trên giường mà chẳng biết rằng, kế hoạch của cậu đã tan tành mây khói từ lúc nào.




Hôm đó, Tel"Annas đi dạo ngoài phố với sự suиɠ sướиɠ. Bởi vì cô đã có người yêu mới - Arthur.



Arthur hỏi:



- Anh quên hỏi em nữa ... hôm qua em làm gì mà khóc vậy?



- Dạ ... hôm qua ... người yêu cũ chia tay em ...



- Hắn ta đúng là quá đáng thật ... hắn ta là ai vậy? Mai anh đập nó.



Tel"Annas liền bảo:



- Thôi đi anh ... anh đừng gây sự mà ...



- Không được! Anh phải đập nó! Em nói ngay đi, đó là ai?



- Đừng mà anh ...



Arthur hùng hổ đi tìm Yorn. Tel"Annas chỉ biết chạy theo cản.



Lúc đó, Yorn đang đi chơi. Mặt cậu ta tự đắc. Vô tình cậu ta đụng phải Arthur. Arthur bực tức, nói to:



- Nhà ngươi làm cái quái gì thế! Đi đứng không nhìn đường gì cả.

- Này tên kia! Ai đụng ai trước hả!



Tel"Annas nhìn thấy, nói to:



- Yorn! Anh làm gì thế!



- Tel"Annas ... em đấy hả ...



Arthur nắm áo Yorn, nói:



- Ha ha! Ngươi là người yêu cũ của cô ấy đúng không?



- Ngươi ... ngươi nói gì thế? Ta ...



- Hừ! Ngươi nên nhớ, bây giờ ta là người yêu của cô ấy. Ngươi đừng hòng động vào cô ấy!



- Nhà ngươi ... nhà ngươi dám ...



Tel"Annas lại can ngăn, nói:



- Hai người thôi giùm một cái! Mình đi thôi anh.



Nói xong, Tel"Annas nắm tay Arthur đi. Yorn đứng im như trời trồng. Cậu dường như ngỡ ngàng trước mọi chuyện. Cậu ta chạy thục mạng đến nhà tôi. Cậu ta mở cửa, nói:



- Nhóc! Ta cần gặp nhóc!



- Cái gì vậy anh? - Lindis hỏi.



- Tôi gần gặp thằng nhóc! Nó có nhà không?



- Nó đi học rồi. Anh vô đây ngồi đợi đi.



Yorn ngồi xuống ghế và đặt tay lên trán. Lindis hỏi:



- Anh làm sao thế? Có chuyện gì không vui à? Hay là ... hôm qua anh chơi ngu ...

- Cô đừng nói nữa!



- Gì chứ ... anh ... anh chơi ngu thật à?



- Đúng vậy ...



Yorn ngồi khóc. Nước mắt tràn ra như một con sông, chảy biết bao nhiêu là nước. Nước mắt vẫn chảy, vẫn chảy ... Lindis vội lấy khăn lau nước mắt cho Yorn, rồi nói:



- Đừng có khóc nữa. Anh khóc như vậy trông xấu lắm.



- Mặc kệ tôi ... để tôi khóc tí cho nhẹ bụng ... hic hic ...



Lindis liền bảo:



- A! Hay là em làm nước cho anh uống nha. Anh uống gì?



- Có cà phê không cô?



- Dạ có. Anh muốn uống cà phê à?



- Cho tôi ly Coca đi.



Lindis ngạc nhiên, hỏi:



- Gì! Hỏi cà phê mà uống Coca. Rốt cuộc uống gì?



- Coca! Mệt quá!




Trước thái độ của Yorn, Lindis đành mở tủ lạnh lấy Coca ra đổ ra ly. Bỏ chút nước đá, cô đưa cho Yorn và nói:



- Mời anh.



- Không cần khách sáo tới mức đó đâu.



Yorn lấy ly Coca mà Lindis đưa. Nhưng vô tình, Yorn vấp cái bàn khiến ly Coca đổ vào người Lindis. Yorn giật mình, nói:

- Ơ tôi xin lỗi ... để tôi lau cho ...



- Không sao đâu anh ...



Nói xong, Lindis đi vào phòng và nói:



- Anh vào đây đi. Em có chuyện này cần nói với anh.



Yorn vào phòng. Yorn hỏi:



- Cô có chuyện gì cần nói thế?



- Dạ ... chuyện là vầy ... - Lindis vừa cởi đồ vừa nói. Yorn lại gần Lindis nói:



- Ái chà ... ngực cô cũng mềm đấy chứ.




Lindis chỉ chống cự lấy lệ, rồi để yên. Yorn nói:



- Này Lindis ... hay là tôi với cô ... làm một ván nha.



- Dạ được ạ.



Yorn liền cởi bỏ cái áo mà Lindis đang mặc, rồi nói:



- Bỏ cái áo này qua một bên đi. Cô nằm xuống đây đi.



Lindis lặng lẽ nằm xuống giường. Yorn liền hôn Lindis, rồi hai người đưa lưỡi qua cho nhau. Lindis liền bảo:



- Ngực em không được to lắm ... anh đừng buồn nhé ...



- Có gì đâu. Ngực cô thế này mà ngon lắm đấy. - Yorn trả lời. Cậu ta lấy hai đầu ti của cô cạ vào nhau, khiến cô rên lên. Lindis bảo:

- Ư ư ... anh đừng làm vậy mà ...



Yorn vẫn cứ tiếp tục. Cậu lấy miệng cậu và nút lấy đầu ti cô. Lindis càng rên lên ư ử. Yorn bảo:



- Đúng là ... ngực cô chơi mãi không chán đấy ...



- Vậy ư ... anh là người đầu tiên mà nói như vậy đấy ... Nhưng mà ... anh đừng đùa giỡn với ngực em nữa mà ...



- Hời ... chưa chi đã mất hứng rồi. Chán thật.



- Em ... xin lỗi ...



Yorn cứ nằm đấy, một tay giả vờ đùa giỡn với ngực cô, còn một tay để đâu? Xin thưa rằng, một tay còn lại, cậu ta tìm cách mò xuống dưới. Cậu ta mò vô quần Lindis mà vuốt ve chỗ nhạy cảm của Lindis. Lindis giật mình, nói:



- Ơ anh mò xuống hồi nào vậy ...



- Nãy giờ đấy. Cô không biết à ... - Vừa nói, Yorn mò móc trong đó. Lindis rên lên, nói:



- Đừng ... đừng mà ... em sắp ra rồi ...



- Cô ra nhanh dữ vậy à? Mới tí mà ra rồi.

Yorn nhanh tay cởϊ qυầи của Lindis, cởi bỏ luôn cái qυầи ɭóŧ của cô, rồi cậu liếm sạch tất cả nước của Lindis. Lindis rên lên, rồi nói:



- Anh làm tiếp đi ... em vẫn chưa sướng lắm đâu ...



Yorn liền mò móc, đụng chạm chỗ ấy của cô. Cậu còn lấy mấy ngón tay thọt thọt vô trong. Kết quả, nước ra nhiều như suối. Yorn tha hồ mà liếm. Lindis rên lên rất nhiều, nói:



- Ư ư ... anh đừng liếm nữa ... em sướng quá ... ư ư ...



Yorn liền lấy cái ấy đút vào bên trong Lindis. Cậu đẩy ra, đẩy vào, đẩy nhanh như chớp. Lindis rên lên như điên. Đầu cô hoàn toàn trống rỗng, không còn tí ý thức gì ngoài việc để cho Yorn làʍ ŧìиɦ với mình.



- Anh ra bên trong em nhé.



- Vâng ...



Yorn liền bắn một đợt tϊиɦ ɖϊƈh͙ ra bên trong Lindis. Cô rên lên rất lớn rồi cả hai nằm xuống. Lindis ôm lấy Yorn, rồi nói:

- Em ... yêu anh ...



Yorn nghe xong sững sờ. Cậu hỏi lại:



- Em ... vừa nói gì?



- Em ... yêu anh.



Yorn nghe xong liền bật khóc. Cậu ôm lấy Lindis rồi ngủ thiếp đi ...



_____________________