Lên Sai Kiệu Hoa Gả Đúng Chồng

Chương 12: 12: Chương 11





Không hiểu, thật sự không hiểu nổi.

Trang Hàm nghĩ trăm lần cũng không hiểu nổi.

Từ từ hồi tưởng lại quá trình từ khi ra khỏi cửa đến khi lên kiệu hoa, đến xuống kiệu hoa, rồi lại đến khi khăn trùm bị mở ra.....

"Ngươi làm cái gì?" Chăn bất ngờ bị vén lên, Ngô Văn Hiên đã mặc xong áo trong giang tay qua ôm lấy cậu bế lên.

"Đừng lộn xộn!" Ngô Văn Hiên mặt ủ rũ, "Bổn Vương chỉ là ôm em đi tắm rửa thay đồ."

"Không cần!" Trang Hàm nguyên mặt ủ rũ.

Ngô Văn Hiên thấy được, khẽ cười, phớt lờ lời cậu nói, trực tiếp bế Trang Hàm qua bồn nước ở đằng sau bình phong.

Chìm trong nước ấm, toàn thân ớn lạnh của Trang Hàm lập tức cảm thấy thoải mái, ngồi im trong bồn nước ngâm mình.

Ngô Văn Hiên lặng lẽ nhìn cậu, thấy khuôn mặt cứ luôn lạnh băng băng lúc này lại nhu hòa như vậy, không khống chế được tim đập nhanh.


Bởi vì Trang Hàm đang cười cười dùng tay nhỏ bắt cánh hoa trôi trên nước, tuy rất nhỏ, nhưng vẫn là bị cậu bắt lấy được rồi.

Trang Hàm quay mặt đi, lạnh lùng nói, "Ngươi tại sao vẫn còn ở đây? Mau đi ra."

Ngô Văn Hiên đơ ra một hồi, gần như không dám tin cái người bị mình tàn phá tối qua vậy mà lúc này đây lại đang diễu võ dương oai ra lệnh.

Hắn hừ cười hỏi, "Em nói cái gì?"

Trang Hàm dừng lại, ý thức được mình đã lỡ miệng rồi.

Nghĩ nghĩ nâng lên ánh mắt nhìn nam nhân trước mắt hỏi, "Người thật sự là Đương Triều Hoàng Thượng Tam Hoàng Tử Ngô Văn Hiên Vương Gia?"

"Em tối hôm qua không phải là đã kiểm tra xong hết thân thể của bổn vương rồi sao?" Ngô Vương cười xấu xa xoay người ra khỏi bình phong, "Người đâu, chỉnh lí lại giường đệm, hầu hạ bổn vương thay đồ."