Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý

Chương 300





Thuốc trong chai chính là thuốc giải.


Việc này là do rút kinh nghiệm lần trước, Vạn Nhất đã đặc biệt tìm đến Xa Thành Nghị xin thuốc giải. Loại thuốc giải này có thể giải được chín mươi phần trăm các loại thuốc.


Lâu Doanh trông thấy chai thuốc, đương nhiên biết là Vạn Nhất đã âm thầm bỏ thuốc giải vào rồi, mọi chuyện vừa rồi chỉ là làm bộ, vậy mà lúc này cô còn thấy cái này, đồng tình.


Chuyện bại lộ, Vạn Nhất co giò bỏ chạy: “Mẫu dạ xoa, vừa rồi cô đã nói rồi đó, ân oán của chúng ta coi như xóa bỏ.”


“Đồ chết tiệt.” Lâu Doanh điên tiết lên: “Đứng lại cho bà.”


Đứng lại?


Là chuyện không thể nào.


Vạn Nhất chạy còn nhanh hơn gì nữa.


Vụt một cái đã chạy ra khỏi quán bar, xe được đậu ở bãi đỗ xe ngoài trời, Vạn Nhất chạy đến chuẩn bị lái xe lại nhìn thấy một đám thanh niên trẻ ăn mặc sành điệu đang đứng cạnh xe với vẻ lén la lén lút.


Đám thanh niên đó chính là đám du côn ăn uống ở quán ăn lúc trước.


Cậu thanh niên tóc vàng cầm đầu hỏi Vạn Nhất: “Chiếc xe này là của anh hả?”



“Là của tôi!” Vạn Nhất nhanh nhẹn chỉnh trang lại quần áo tút tát phong độ, cười nói: “Cho hỏi có vấn đề gì không?”


“Đúng thật là anh không sai rồi. Tên tóc vàng hô một tiếng: “Anh em, lên.”


“Vạn Nhất chết tiệt, tôi xem anh chạy đi đâu rồi.” Lâu Doanh đuổi đến thì nhìn thấy một tên du côn đang ra bộ đánh Vạn Nhất: “Chuyện gì đây chứ?”


Tên tóc vàng cười âm hiểm thốt ra một câu: “Còn có một cô gái nữa.”


Lâu Doanh vẫn còn chưa rõ chuyện gì, Vạn Nhất đột nhiên chạy ngược về phía Lâu Doanh rồi trốn dưới sau lưng cô, kéo lấy áo của cô: “Mẫu dạ xoa, bảo vệ tối đi.”


Lâu Doanh: “…”


Mấy tên tóc vàng: “…”


Bây giờ là thế giới gì đây, bộ đang thịnh hành con gái bảo vệ con trai sao?


Lâu Doanh kéo lấy áo của mình: “Anh có thấy mất mặt không vậy hả?”


“Tôi cũng đâu có biết đánh nhau, cô có thể đánh mà, cô lên đi, cô có năng lực.” Vạn Nhất ra sức tâng bốc: “Cô là người giỏi nhất mà tôi từng gặp đó, giải quyết đám cóc ké này là chuyện nhỏ thôi.”


“Hà hà” Lâu Doanh cười lạnh, sao cô cảm thấy câu nói này có chút quen thuộc?



Cô nhớ ra rồi, câu này mấy tiếng trước Tô Yên đã từng nói.


Tên tóc vàng lớn tiếng nói: “Anh em, lên nào, đánh thằng đó trước đi.”


Từ góc độ chủ quan thì bình thường đều cho rằng đàn ông sẽ mạnh hơn phụ nữ.


Đám người đều tấn công Vạn Nhất trước, Vạn Nhất thì trốn sau lưng Lâu Doanh khiến đám người đó không tài nào bắt được, cũng ép Lâu Doanh không thể không ra tay.


“VI, Vạn Nhất chết tiệt, anh có còn là đàn ông không hả?”


Đẩy một người một phụ nữ ra trước đỡ đạn.


“Cô đi đi, tôi coi trọng cô.” Vạn Nhất không hề có chút áy náy nào, đẩy Lâu Doanh ra, thậm chí còn mỉm cười cổ vũ, ra dấu cố lên với Lâu Doanh.


Đám tóc vàng ban đầu không hề xem một cô gái như Lâu Doanh ra gì, vừa giao đấu liền trãi nghiệm được cảm giác như thế nào gọi là đàn áp.


Mấy người bọn họ hoàn toàn không có năng lực phản đòn, Lâu Doanh tay đấm chân đá, dũng mãnh không giống như một người phụ nữ.


Mấy tên tóc vàng bị cô đánh ngã hết xuống đất không bò dậy nổi.


Tên tóc vàng không nhịn được buông ra một câu chửi: “Mẹ kiếp, cô có còn là phụ nữ không?”


Lâu Doanh dùng thực lực nói cho bọn họ biết một đạo lý, đừng nên coi thường phái nữ.


“Muốn bị đánh tiếp phải không? Lâu Doanh giơ nắm đấm lên, xoay người: “Vạn Nhất chết tiệt, bọn họ bị tôi đánh chạy đi cả rồi…”


Nguyên cả bãi đỗ xe trong huơ trống hoắc, Vạn Nhất cũng chẳng biết là đã bỏ chạy từ lúc nào, ngay cả chiếc xe cũng không cần.


Lâu Doanh gầm lên một tiếng như sư tử Hà Đông: “Vạn Nhất, anh chưa xong với tôi đâu.”


Lúc đó Vạn Nhất đã quay trở lại quán ăn rồi. Cửa quán cũng đã đóng.


Lục Cận Phong cũng vội vàng chạy đến quán, nhìn thấy cửa quán đóng chặt thì lạnh lùng hạ lệnh: “Phá cửa.”


Hạ Vũ cùng Hạ Huy lái xe tông thẳng vào cửa lớn.


Vừa rồi Vạn Nhất có nhận ra tên tóc vàng đó, trên đường đi đến quán ăn anh ta đã nhìn thấy.


Lại cộng thêm việc trong trà có vấn đề thì chủ của quán ăn này là đáng nghi nhất.