Lên Giường Rồi Mới Bắt Đầu Yêu?

Chương 40: Xen lẫn giữa niềm vui và ghen tuông




Sau khi bàn bạc với Bạch Thiếu Khang là rủ thêm Mộng Thường và Đẳng Hạ Yên đi đến quán bar. Cả bốn người nhậu đến say mềm thì mới ra về. Trên cuộc nhậu họ tâm sự với nhau về chuyện tình cảm và cuộc đời của mình.

* Một tuần sau*

Sau khi kết thúc khóa học của mình, Tôn Ngữ Lệ đã đến công ty thực tập. Khi vừa đến công ty thực tập, cô rất bất ngờ vì một người

" Mời cô lên trên này ạ "

Tôn Ngữ Lệ đi theo cô thư ký vào thang máy để đi lên phòng tổng giám đốc

" Mà cô đưa tôi đi đâu thế?"

" Dạ, giám đốc kêu tôi dắt cô lên ạ"

* Ring*

Cửa thang máy mở ra, cô thư ký đưa Tôn Ngữ Lệ đến thẳng phòng tổng giám đốc. Vừa đi Tôn Ngữ Lệ vừa suy nghĩ

" Công ty lớn thế này, không có người để hướng dẫn thực tập sinh làm việc hả trời, không lẻ mình bị vẻ bề ngoài của công ty này lừa rồi"

" Dạ, tới rồi ạ"

Cô thư ký mở cửa cho Tôn Ngữ Lệ vào

" Giám đốc, cô Tôn Ngữ Lệ đến rồi"

" Ừ, cô ra ngoài đi"

Bạch Thiếu Khang thần bí ngồi quay ghế ra phía sau. Cô thư ký vừa đi ra, anh quay ghế lại nhìn thẳng vào mặt Tôn Ngữ Lệ

" Em đến rồi à "

Tôn Ngữ Lễ nghẫn cả người vì sự xuất hiện của Bạch Thiếu Khang. Cô không tin là mình thực tập ở công ty Bạch Thiếu Khang

" Anh... anh là tổng giám đốc cái công ty này hả"

" Em nhớ là em đã né Bạch Thị rồi mà"

" Em chỉ nộp hồ sơ vào một công ty nhỏ thôi"

Bạch Thiếu Khang đứng dậy kéo tay Tôn Ngữ Lệ ngồi lên đùi mình

" Công ty em nộp hồ sơ là chi nhánh của Bạch Thị, tình cờ anh thấy hồ sơ của em nên chuyển em thực tập ở Bạch Thị luôn. Anh không muốn xa em một giây phút nào cả"

" Sao... thế không được đâu? Nhiều người nhìn vào nói em đi cửa sau đó"

" Ai dám nói, anh sẽ đuổi việc họ"



" Công ty này là của anh tất nhiên cũng là của em, em là vợ sắp cưới của anh không ai dám nói em đâu"

" Mọi người không nói trước mặt nhưng họ sẽ nói sau lưng anh hiểu không"

" Ở công ty, em với anh nên giữ khoảng cách đi. Sau này em ra trường rồi anh muốn làm gì cũng được. Xin anh đấy"

Bạch Thiếu Khang ủ rũ, buồn bã

" Ờ.... "

Tôn Ngữ Lệ cảm nhận được sự buồn bã trong câu trả lời của Bạch Thiếu Khang

" Trời ơi, anh đừng như thế mà"

" Có vợ mà không được khoe"

Tôn Ngữ Lệ hôn vào môi Bạch Thiếu Khang, cô muốn dùng nụ hôn này để xoa dịu tâm trạng của Bạch Thiếu

Bạch Thiếu Khang đáp lại nụ hôn của Tôn Ngữ Lệ, anh hôn tới tấp vào môi của cô, sau đó anh đứng lên và nhấc bỗng cô lên. Anh đi tới ghế sofa, anh để cô nằm trên đó còn mình thì đè lên người cô, anh bắt đầu luồng tay vào áo của cô, tay anh chạm vào đôi gò bông, lúc này Tôn Ngữ Lệ cảm thấy bất ổn, coi bèn phản ứng lại

" Thiếu Khang, không được đâu ở đây là công ty đấy, lở có người đi vào là mất mặt lắm"

" Em không cần sợ, không có lệnh của anh là không ai được vào cả"

" Không, không được đâu"

Bạch Thiếu Khang mặc kệ lời nói của Tôn Ngữ Lệ, anh vẫn hôn vào môi cô, tay thì vẫn nhào nắn đôi gò bông. Nhưng lần này Tôn Ngữ Lệ dứt khoát hơn cô đẩy Bạch Thiếu Khang ra khỏi người mình, cô bật người ngồi lên

" Em nói là không được nha "

Bạch Thiếu Khang thấy được sự nhất quyết của Tôn Ngữ Lệ nên anh đã dừng lại nhưng vẫn nài nỉ Tôn Ngữ Lệ cho mình hôn cô

" Cho anh hôn thêm tý đi, lần này là không dám gì hết"

" Ừm... một chút thôi nha"

Đang hăng say trong không gian ngọt ngào bỗng có tiếng gõ cửa vang lên

" Thưa tổng giác đốc, có bạn của tổng giác đốc đến tìm ạ"

" Ai? "

Nói với giọng điệu bực dộc vì đã phá vỡ không cảnh lãng mạng của anh

" Dạ... là Hạ Tú Tri ạ"



Tôn Ngữ Lệ nghe thấy có người đến kiếm Bạch Thiếu Khang, cô ngại ngùng đẩy anh ra

" Có... có người kiếm anh kìa"

Vừa nói cô vừa đứng dậy chỉnh sửa quần áo và khép nép đứng sang một bên

Bạch Thiếu Khang vẫn giữ giọng điệu bực dộc ấy mà nói

" Mời vào đi"

Hạ Tú Tri vừa bước vào liền hạ giọng mà gọi

" Thiếu Khang à, sao anh lâu thế mới cho em vào"

Hạ Tú Tri ngồi xuống bên cạnh Bạch Thiếu Khang, cô ôm lấy tay của Bạch Thiếu Khang để tỏ ra thân mật với anh trước mật Tôn Ngữ Lệ, sau một lát cố tỏ ra thân mật với khúc gỗ Bạch Thiếu Khang, cô vờ như nảy giờ không thấy Tôn Ngữ Lệ đứng bên cạnh mà hỏi Thiếu Khang

"Ủa đây là ai thế Thiếu Khang"

" Sao em đó giờ không thấy cô ấy, là nhân viên mới của công ty hả"

Sau khi thấy cảnh thân mật trước mắt, Tôn Ngữ Lệ tức đến ứa nước mắt nhìn Bạch Thiếu Khang và Hạ Tú Tri

Bạch Thiếu Khang quay sang nhìn Tôn Ngữ Lệ, thấy cô đã ngân ngấn nước mắt thì anh liền vạch trần Hạ Tú Tri

" Hơi... dỡn bao nhiêu được rồi chị"

Bạch Thiếu Khang bất lực trước cô chị họ đầy tinh nghịch này. Anh vừa kéo tay của Hạ Tú Tri ra vừa nói

" Chị về nước hồi nào thế? Em thấy chị đùa như thế là được rồi đấy"

" Thôi... thôi... đùa tý thôi mà "

" Mới đính hôn với vợ, sợ vợ giân à"

Hạ Tú Tri kéo Tôn Ngữ Lệ lại ngồi kế bên và nói

" Chị chỉ đùa thôi, em có giận chị không"

Tôn Ngữ Lệ ngại ngùng cúi cúi mặt xuống

" Dạ..... "

Hạ Tú Tri thấy được vẻ e thẹn của Tôn Ngữ Lệ thì bật cười

" Chị và Thiếu Khang là chị em họ. Không có chuyện gì đâu"

" Dạ.... "