Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 606




“Mang thai? Không thể nào a, bác sĩ!”

Nữ bác sĩ nghe lời chất vấn như đang nghi ngờ sự chuyên nghiệp của mình, lập tức không vui, chỉ vào tờ giấy siêu âm cho Trương Hân xem, “Nhìn thấy trên đây viết gì không? Bác sĩ siêu âm nhắc nhỏ: Mang thai trong tử cung (Đã mang thai 5 tuần, đề nghị đến kiểm tra thường xuyên).”

Trương Hân trợn tròn mắt, “Đây, đây là sao?”

“Chính là nói cô đã mang thai hơn một tháng, không lẽ tình hình sức khỏe của mình mà cô không biết hay sao? Không thấy mình bị rụng dâu trễ hả?”

Thời gian rụng dâu...

Thời gian rụng dâu của cô trước giờ đều không đều a!

Nhưng mà...

Vấn đề là...

“Bác sĩ, tôi đã hơn 2 tháng không làm chuyện đó rồi, sao có thể mang thai được!”

Nữ bác sĩ sửng sốt, “Sao có thể vậy được! Kết quả kiểm tra không thể nào sai được, phản ứng cơ thể của cô cũng chính là triệu chứng của mang thai, chắc chắn là cô đang mang thai! Cô... gần đây có đi bơi ở hồ bơi công cộng không?”

Trương Hân khóc, “Không có, không có a!”

Nữ bác sĩ trợn tròn mắt, đây là tình huống gì đây!

Sao có thể không làm chuyện đó mà lại mang thai, nhưng nhìn phản ứng của Trương Hân thì không giống như đang nói dối!

Nữ bác sĩ đề nghị với cô, “Nếu cô không muốn giữ đứa bé này thì nên sớm xử lý để cơ thể cô không phải chịu nhiều tổn thương. Còn nếu cô muốn giữ thì phải chú ý một chút, ba tháng đầu của thai kỳ là thời kỳ quan trọng, cô không nên mang giày cao gót,cũng không nên ăn thức ăn sống hoặc lạnh... Trương tiểu thư, cô có đang nghe không vậy!”

“À... có, tôi có nghe!” Trương Hân đột nhiên hoàn hồn, “Tôi, tôi biết rồi, tôi muốn suy nghĩ kỹ lại, tôi đi trước đây!”

“Được!”

Trương Hân như người vô hồn từ trong phòng khám bước ra, cầm trên tay mấy tờ giấy kết quả, sững sờ nhìn vào hai chữ mang thai, tâm trạng vô cùng hỗn loạn!

Sao có thể mang thai!

Sao có thể chứ!

Cô rõ ràng đã lâu rồi không làm chuyện đó với Lãnh Mạc.

Vậy đứa con này là của ai?

Kiểm tra sai!

Khẳng định là kiểm tra sai rồi!

Trương Hân đi đến một bệnh viện khác, lại làm kiểm tra một lần nữa, kết quả là như nhau!

Mang thai thời kỳ đầu!

Cô vậy là thật sự mang thai rồi!

Nhưng lại không biết ba của đứa bé là ai!

Thế giới này sao có thể hão huyền tới vậy!

Trương Hân sững sờ đi trên đường, trên đầu là ánh nắng chói chang, cô đi không vững, xém chút đã ngã, may mà vịn kịp vào cái cây to nên không sao. Trương Hân nhìn xuống chân thấy mình đang mang giày cao gót, hơi sững sờ một chút, không biết xuất phát từ tâm lý gì mà cô nhanh chóng cởi bỏ đôi giày cao gót, cầm trên tay, đi về phía trước bỏ vào thùng rác.

Mặt đường đã bị ánh nắng mặt trời làm cho nóng lên, cô đi chân trần nên chân vừa nóng vừa đau rát.

Đau?

Không phải đang nằm mơ a!

Trương Hân xoa xoa bụng, “Sao cảm giác còn mơ ảo hơn đang nằm mơ vậy! Đức mẹ Maria mang thai nhưng không hề gần gũi với nam nhân, kết quả sinh ra Jesus... Không lẽ mình cũng đang mang thai một đứa trẻ không phải người bình thường?”

Trương Hân đi đến cửa hàng, mua một đôi giày vải đế bằng.

Cô càng nghĩ càng thấy không đúng!

Không thể nào có chuyện không làm chuyện đó mà mang thai được!

Trương Hân đột nhiên nhớ tới ở chỗ cô ở, có một khoảng thời gian cô không ngừng mơ thấy chuyện đó, mà người trong mơ chính là Lãnh Mạc.

Không lẽ...

Trương Hân cuống quýt lấy điện thoại ra gọi cho Lãnh Mạc.

“Em dạo phố xong rồi hả? Anh cho Vương Bưu đến đón em!”

“Anh có số điện thoại của Tiền Hiểu không? Em có chuyện cần tìm cô ấy!”

“Có, em chờ chút!”

Lãnh Mạc rất nhanh đã gửi số điện thoại của Tiền Hiểu qua cho cô, Trương Hân không nói nhiều với Lãnh Mạc mà gấp rút gọi điện cho Tiền Hiểu, cô không hề đối chứng với Lãnh Mạc, vì cô sợ, lỡ như... lỡ như giấc mơ đó chỉ là một giấc mơ, vậy không lẽ bắt Lãnh Mạc đổ vỏ?

Rất nhanh đã gọi được cho Tiền Hiểu, Tiền Hiểu vừa bắt mắt Trương Hân đã hỏi không ngừng, “Tiền Hiểu, tôi hỏi cô, có phải lúc tôi ở chung cư kia, Lãnh Mạc đã từng tới đó phải không có phải đã dùng thủ đoạn gì đó để... lên giường với tôi không?”

Tiền Hiểu kinh ngạc, “Chuyện này... không có a!”

“Cô chắc chắn không có!”

Tiền Hiểu hơi ngập ngừng, “Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”

Trương Hân không giấu diếm, “Tôi mang thai rồi, bác sĩ nói tôi đã mang thai hơn một tháng, nhưng tôi đã hơn hai tháng không gần gũi với Lãnh Mạc rồi, sao có thể mang thai đứa con này được! Tiền Hiểu, cô nhất định phải nói thật với tôi, nếu không... tôi sẽ bỏ đứa con này!”

“Đừng đừng đừng, tôi nói tôi nói!”

Tiền Hiểu đem mọi chuyện một chín một mười nói rõ hết với Trương Hân qua điện thoại, Trương Hân càng nghe thì mặt càng khó coi

Cuối cùng khi cúp điện thoại, cô cắn răng dặn Tiền Hiểu, “Chuyện này tuyệt đối không được nói với Lãnh Mạc, biết chưa!”

“Trương Hân, đứa bé đó...”

“Đứa con tôi sẽ không bỏ đâu, chuyện này nhất định không được nói với Lãnh Mạc!”

Tiền Hiểu thở phào, “Được rồi, tôi nhất định không nói với lão đại.”

Cúp điện thoại, Trương Hân cắn chặt răng.

Lãnh Mạc a Lãnh Mạc!

Anh thật là có tiền đồ a!

Thủ đoạn hạ lưu như hạ dược cũng có thể làm được!

May mắn là cô hỏi qua Tiền Hiểu, nếu không biết rõ đầu đuôi mọi chuyện cô không biết phải đối mặt với đứa con trong bụng như thế nào nữa!

Trương Hân càng nghĩ càng tức giận!

Chết tiệt!

Cô bây giờ phải về tìm tên khốn Lãnh Mạc đó tính sổ

...

Mà lúc này, Lãnh Mạc đang ở trước sân của biệt thư hắt hơi một cái!

“Lão đại, anh bị cảm hả?”

“Không có”, Lãnh Mạc lắc đầu, đột nhiên lúc này cảm giác phía sau có một cơn gió lạnh thổi tới.

...

Trương Hân vào phòng vệ sinh của cửa hàng, rửa sạch lớp trang điểm trên mặt!

Sớm biết mình mang thai cô đã không mang giày cao gót, còn đi dạo phố nữa!

Cô xoa xoa bụng, giọng nhỏ nhẹ, “Bảo bảo ơi bảo bảo, con nhất định phải kiên cường lên a, đừng vì một lần mẹ mang giày cao gót mà xảy ra chuyện gì a, mẹ bảo đảm với con, trước khi sinh con ra, sẽ không mang giày cao gót, cũng không trang điểm nữa!”

Qua cơn tức giận, trong lòng Trương Hân đang tràn ngập niềm vui.

May mắn đứa bé này là của Lãnh Mạc, nếu không cô không biết phải đối diện với Lãnh Mạc như thế nào a!

Cô nhớ tới hai đứa con của Tô Tố, Cảnh Thụy và Tiểu Thất vừa thông minh vừa đáng yêu, nếu cô cũng có thể sinh ra một tiểu tinh linh vậy thì không còn gì đáng tiếc nữa!

Rất nhanh, điện thoại của Trương Hân vang lên!

Trương Hân đi ra cửa chính của cửa hàng, Vương Bưu đã ở đó đợi cô.

Trương Hân nhìn thấy Vương Bưu liền nghĩ tới Lãnh Mạc, sắc mặt lập tức trầm xuống.

Hừ!

Cá mè một lứa!

“Phu nhân, cô sao vậy?”

“Đừng nói nhảm, mau đem đồ tôi mua qua đây, bây giờ lập tức quay về biệt thự trên núi.”

Cô bây giờ phải quay về!

Cô đã tưởng tượng xong cảnh tượng khi cô quay về!

Cô nhất định!

Nhất định sẽ quăng tờ giấy xét nghiệm vào mặt anh, hỏi anh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!

Gã đàn ông chết tiệt này!

Thật sự cho rằng Trương Hân này dễ ăn hiếp!